Chương 182: Giận hờn.
Alone star
26/09/2022
Khi Thanh vừa đi thì Uyên đã vội vàng chạy tới chốt cửa lại sau đó nhào đến ôm lấy Như, Như vừa ngỡ ngàng, vừa thích thú với vẻ đói khát, vội vàng của Uyên.
Uyên vòng tay qua cổ Như, hôn lên môi của Như thay cho màn chào hỏi. Họ say mê cuốn lấy nhau, môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi. Phải một lúc lâu sau, khi cảm nhận được sự ngộp thở Uyên mới rời môi của Như.
- Em nhớ chị quá à.
- Chị tưởng em quên chị luôn chứ. Không gọi về chắc còn ở lì bên đấy.
Như ra vẻ giận dỗi. Cái con người này nói đi là đi, lần nào đi cũng lâu hết. Bấy lâu nay cậu Tư vắng nhà, mợ Hai và mợ Tư bị cô chỉnh đốn nên không dám săm soi gì. Hai người hầu như đêm nào cũng ở bên nhau. Tự nhiên Uyên đi lâu, làm cô thấy bứt rứt trong người. Uyên tuy nhớ Như nhưng bản tính trẻ con, đi đến đâu vui, được người ta giữ lại là ở lại liền. Cô không nghĩ tới là Như cũng đang một mình trong đêm tối cô đơn nhớ về người yêu.
Uyên luôn ngồi nhớ về Như, nhưng lại nghĩ cố gắng nhanh chóng giải quyết công việc để ở bên Như nhiều hơn. Và trong khi cô có người này người kia để trò chuyện cùng thì Như đang phải đơn thân độc mã chiến đấu ở trong phủ. Như ít nói ra, nhưng hôm nay Như trách nhẹ thôi cũng đủ làm Uyên thấy bản thân mình đôi khi cũng có chút vô tâm.
- Em xin lỗi, tại em hết. Lần sau đi đâu em cũng sẽ tranh thủ về với chị. Không để chị phải cô đơn nữa. Đừng giận em mà. Năn nỉ đó.
- Xem thái độ đã.
Nhìn gương mặt vừa giận dỗi nhưng vừa vui của Như làm tim Uyên lại giật lên từng hồi, cô ghé sát miệng vào bên tai thì thầm.
- Để em hầu hạ chị bù đắp cho những ngày xa nhau nha.
- Ai thèm chứ.
- Không thèm hả, chị chết với em.
Uyên nói xong thì bế Như về giường, với bản tính của một người ở kèo trên, bị Như hắt hủi cô quyết hôm nay không làm Như rêи ɾỉ cầu xin thì cô không làm người nữa.
Uyên đặt Như nằm xuống, đôi môi liên tục phả hơi vào tai Như, rồi ghé xuống đôi bờ vai mịn màng. Xoã mái tóc của Như ra, cô luồn tay ra sau gáy Như, ngón tay đan xen vào trong mái tóc mượt mà, cô hôn lên chán, hôn lên tai rồi vòng qua bên xương quai xanh, từ từ đi đến cặp gò bồng đảo. Cái miệng nhỏ xinh của cô cà nhẹ lên trên ngọn đồi bên phải, ở bên trái bàn tay cô tìm lấy chiếc núm để sờ xoạng qua hai lớp áo. Lấy ngón tay ấn nhẹ lên chiếc núm thôi cũng đủ làm Như thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Mới chỉ là sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ bên ngoài mà Như đã thấy cơ thể không ổn rồi, cảm giác đê mê cứ chạy dọc cơ thể cô. Uyên nằm lên trên người Như, để các bộ phận chạm vào nhau như hai cơ thể đối xứng. Đôi môi tìm lấy đôi môi. Hai bàn tay nắm lấy hai bàn tay, lúc này y phục của hai người vẫn còn nguyên, cách nhau qua lớp vải, hai ngọn đồi chạm vào nhau cùng với cái vùng tam giác bên dưới đang bị cà nhẹ. Uyên thực hiện động tác trườn lên trườn xuống tạo ra sự cọ sát để kíƈɦ ŧɦíƈɦ Như. Như bắt đầu ậm ừ trong khi miệng hai người vẫn còn đang hôn nhau.
Bàn tay Uyên rời khỏi bàn tay Như, môi cô vẫn đang bận liếʍ ɭáρ đôi môi của đối phương, chiếc lưỡi được đẩy vào bên trong để cuốn lấy nhau. Bàn tay đi chuyển trên người của Như, tìm tới chiếc nút áo mà từ từ mở. Cô không vội vàng, mà cứ chậm rãi thực hiện được từng động tác, để giày vò Như trong cơn đê mê này.
P/s. Mọi người ơi, tác giả rất thích cảm giác ngược và ngọt đan xen lẫn lộn. Nên mọi người đọc truyện đừng ném đá nha.
Uyên vòng tay qua cổ Như, hôn lên môi của Như thay cho màn chào hỏi. Họ say mê cuốn lấy nhau, môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi. Phải một lúc lâu sau, khi cảm nhận được sự ngộp thở Uyên mới rời môi của Như.
- Em nhớ chị quá à.
- Chị tưởng em quên chị luôn chứ. Không gọi về chắc còn ở lì bên đấy.
Như ra vẻ giận dỗi. Cái con người này nói đi là đi, lần nào đi cũng lâu hết. Bấy lâu nay cậu Tư vắng nhà, mợ Hai và mợ Tư bị cô chỉnh đốn nên không dám săm soi gì. Hai người hầu như đêm nào cũng ở bên nhau. Tự nhiên Uyên đi lâu, làm cô thấy bứt rứt trong người. Uyên tuy nhớ Như nhưng bản tính trẻ con, đi đến đâu vui, được người ta giữ lại là ở lại liền. Cô không nghĩ tới là Như cũng đang một mình trong đêm tối cô đơn nhớ về người yêu.
Uyên luôn ngồi nhớ về Như, nhưng lại nghĩ cố gắng nhanh chóng giải quyết công việc để ở bên Như nhiều hơn. Và trong khi cô có người này người kia để trò chuyện cùng thì Như đang phải đơn thân độc mã chiến đấu ở trong phủ. Như ít nói ra, nhưng hôm nay Như trách nhẹ thôi cũng đủ làm Uyên thấy bản thân mình đôi khi cũng có chút vô tâm.
- Em xin lỗi, tại em hết. Lần sau đi đâu em cũng sẽ tranh thủ về với chị. Không để chị phải cô đơn nữa. Đừng giận em mà. Năn nỉ đó.
- Xem thái độ đã.
Nhìn gương mặt vừa giận dỗi nhưng vừa vui của Như làm tim Uyên lại giật lên từng hồi, cô ghé sát miệng vào bên tai thì thầm.
- Để em hầu hạ chị bù đắp cho những ngày xa nhau nha.
- Ai thèm chứ.
- Không thèm hả, chị chết với em.
Uyên nói xong thì bế Như về giường, với bản tính của một người ở kèo trên, bị Như hắt hủi cô quyết hôm nay không làm Như rêи ɾỉ cầu xin thì cô không làm người nữa.
Uyên đặt Như nằm xuống, đôi môi liên tục phả hơi vào tai Như, rồi ghé xuống đôi bờ vai mịn màng. Xoã mái tóc của Như ra, cô luồn tay ra sau gáy Như, ngón tay đan xen vào trong mái tóc mượt mà, cô hôn lên chán, hôn lên tai rồi vòng qua bên xương quai xanh, từ từ đi đến cặp gò bồng đảo. Cái miệng nhỏ xinh của cô cà nhẹ lên trên ngọn đồi bên phải, ở bên trái bàn tay cô tìm lấy chiếc núm để sờ xoạng qua hai lớp áo. Lấy ngón tay ấn nhẹ lên chiếc núm thôi cũng đủ làm Như thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Mới chỉ là sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ bên ngoài mà Như đã thấy cơ thể không ổn rồi, cảm giác đê mê cứ chạy dọc cơ thể cô. Uyên nằm lên trên người Như, để các bộ phận chạm vào nhau như hai cơ thể đối xứng. Đôi môi tìm lấy đôi môi. Hai bàn tay nắm lấy hai bàn tay, lúc này y phục của hai người vẫn còn nguyên, cách nhau qua lớp vải, hai ngọn đồi chạm vào nhau cùng với cái vùng tam giác bên dưới đang bị cà nhẹ. Uyên thực hiện động tác trườn lên trườn xuống tạo ra sự cọ sát để kíƈɦ ŧɦíƈɦ Như. Như bắt đầu ậm ừ trong khi miệng hai người vẫn còn đang hôn nhau.
Bàn tay Uyên rời khỏi bàn tay Như, môi cô vẫn đang bận liếʍ ɭáρ đôi môi của đối phương, chiếc lưỡi được đẩy vào bên trong để cuốn lấy nhau. Bàn tay đi chuyển trên người của Như, tìm tới chiếc nút áo mà từ từ mở. Cô không vội vàng, mà cứ chậm rãi thực hiện được từng động tác, để giày vò Như trong cơn đê mê này.
P/s. Mọi người ơi, tác giả rất thích cảm giác ngược và ngọt đan xen lẫn lộn. Nên mọi người đọc truyện đừng ném đá nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.