Chương 44: Làm... Làm gì? (H nhẹ)
Alone star
12/09/2022
Út Na ấp úng rồi kéo tay mợ Ba về phía bên dưới mình.
- Chỗ này của người ta khó chịu quá.
Mợ Ba bị út Na kéo tay nên chạm vào chỗ nhạy cảm ấy thì đỏ mặt, nhưng cách cả hai lớp quần, mợ vẫn thấy nó có sự ướŧ áŧ. Mợ không hiểu chuyện gì đã xảy ra với út Na nữa. Một manh chiếu mới còn chưa trải tại sao lại vậy chứ. Mợ bỗng có những suy nghĩ bất an, lo sợ trong đầu.
- Út Na làm sao lại vậy?
- Út Na muốn mợ Ba.
- Không thể.
- Tại sao lại không thể?
- Không thể là không thể.
- Vậy út Na phải làm sao? Mợ Ba chỉ út Na đi. Út Na không chịu được nữa rồi.
Nó biết mợ Ba đã lung lay rồi. Vì nãy giờ mợ vẫn để tay ở im đó mà không chịu rút tay ra khỏi tay nó. Khi nãy bị nó hôn mợ không hề có sự phản kháng, mà còn nhiệt tình đáp trả nó như vậy. Nếu không nhân cơ hội này thì không biết khi nào nó mới có được cơ hội tiếp. Nó lại tham gia vào hội diễn viên xuất sắc của phủ cậu Tư nữa. Mợ Ba nhìn mặt nó thấy cũng tội mà cũng chả kệ được. Nó đang cố mê hoặc thế kia, mợ cứ chần chừ rồi mới nhớ bàn tay của mình đang để ở nơi không nên để. Mợ vội vàng rút tay ra khỏi tay nó thì nó lại nắm chặt hơn. Rồi dùng nơi phía dưới kẹp mợ lại ánh mắt nhìn mợ đầy lụy tình.
- Chị Thanh... Đi mà... Một lần thôi... Em yêu chị.
Thật luôn, nó năn nỉ kiểu một lần thôi mà lần thứ hai không xảy ra mới lạ đó. Mợ Ba nhũn người ra khi nghe nó nói ra những câu ngọt ngào vậy, dù mợ có dối lòng đến đâu thì cũng phải chấp nhận sự thật rằng mợ đã yêu nó, không biết từ lúc nào nhưng có lẽ là rất lâu rồi. Cuối cùng, mợ cũng không thể cưỡng lại sự cuốn hút của người con gái trước mặt. Mợ nói nhỏ với nó.
- Đây là nhà thờ, không tiện. Đi theo chị.
Út Na bước đi mà trong lòng đầy hồi hộp, lo sợ. Biết đâu mợ Ba thấy nó biếи ŧɦái nên dụ nó ra ngoài rồi quăng nó đi luôn quá. Tự nhiên bị quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ giữa ban ngày bởi một con người làm. Nhưng mà cái máu liều của nó cộng với sự tin tưởng vào tình yêu của nó sẽ được mợ Ba đền đáp đã giúp nó thành công bước đầu. Mợ dắt nó vào một căn nhà phía sau nhà thờ. Căn nhà nhỏ nhưng khá sạch sẽ. Mợ Ba cố tình dọn dẹp để khi nào làm việc hay suy tính gì thì sẽ qua bên đó. Hôm nay căn phòng đó sẽ là nơi chứng giám cho việc mợ và nó lần đầu là của nhau.
Mợ Ba đưa nó vào, đóng chặt cửa lại. Ánh mắt nhìn nó.
- Sao hôm nay lại vậy?
- Làm... Em đi rồi em nói.
Nhìn vẻ mặt rõ ràng đã dụ dỗ cô mà còn bày đặt ngại ngùng mắc cỡ của nó làm mợ Ba bật cười.
- Làm ... Là ... Làm gì?
Mợ Ba cố tình nhìn nó nói dài ra giống nó để trêu chọc.
- Làm... Làʍ ŧìиɦ ý.
- Có biết làm thế nào không mà đòi?
- Không biết thì mợ dạy em đi.
- Không biết thì khỏi làm.
- Vậy để em làm cho mợ xem em có biết hay không nha.
- Chỗ này của người ta khó chịu quá.
Mợ Ba bị út Na kéo tay nên chạm vào chỗ nhạy cảm ấy thì đỏ mặt, nhưng cách cả hai lớp quần, mợ vẫn thấy nó có sự ướŧ áŧ. Mợ không hiểu chuyện gì đã xảy ra với út Na nữa. Một manh chiếu mới còn chưa trải tại sao lại vậy chứ. Mợ bỗng có những suy nghĩ bất an, lo sợ trong đầu.
- Út Na làm sao lại vậy?
- Út Na muốn mợ Ba.
- Không thể.
- Tại sao lại không thể?
- Không thể là không thể.
- Vậy út Na phải làm sao? Mợ Ba chỉ út Na đi. Út Na không chịu được nữa rồi.
Nó biết mợ Ba đã lung lay rồi. Vì nãy giờ mợ vẫn để tay ở im đó mà không chịu rút tay ra khỏi tay nó. Khi nãy bị nó hôn mợ không hề có sự phản kháng, mà còn nhiệt tình đáp trả nó như vậy. Nếu không nhân cơ hội này thì không biết khi nào nó mới có được cơ hội tiếp. Nó lại tham gia vào hội diễn viên xuất sắc của phủ cậu Tư nữa. Mợ Ba nhìn mặt nó thấy cũng tội mà cũng chả kệ được. Nó đang cố mê hoặc thế kia, mợ cứ chần chừ rồi mới nhớ bàn tay của mình đang để ở nơi không nên để. Mợ vội vàng rút tay ra khỏi tay nó thì nó lại nắm chặt hơn. Rồi dùng nơi phía dưới kẹp mợ lại ánh mắt nhìn mợ đầy lụy tình.
- Chị Thanh... Đi mà... Một lần thôi... Em yêu chị.
Thật luôn, nó năn nỉ kiểu một lần thôi mà lần thứ hai không xảy ra mới lạ đó. Mợ Ba nhũn người ra khi nghe nó nói ra những câu ngọt ngào vậy, dù mợ có dối lòng đến đâu thì cũng phải chấp nhận sự thật rằng mợ đã yêu nó, không biết từ lúc nào nhưng có lẽ là rất lâu rồi. Cuối cùng, mợ cũng không thể cưỡng lại sự cuốn hút của người con gái trước mặt. Mợ nói nhỏ với nó.
- Đây là nhà thờ, không tiện. Đi theo chị.
Út Na bước đi mà trong lòng đầy hồi hộp, lo sợ. Biết đâu mợ Ba thấy nó biếи ŧɦái nên dụ nó ra ngoài rồi quăng nó đi luôn quá. Tự nhiên bị quấy rối tìиɦ ɖu͙ƈ giữa ban ngày bởi một con người làm. Nhưng mà cái máu liều của nó cộng với sự tin tưởng vào tình yêu của nó sẽ được mợ Ba đền đáp đã giúp nó thành công bước đầu. Mợ dắt nó vào một căn nhà phía sau nhà thờ. Căn nhà nhỏ nhưng khá sạch sẽ. Mợ Ba cố tình dọn dẹp để khi nào làm việc hay suy tính gì thì sẽ qua bên đó. Hôm nay căn phòng đó sẽ là nơi chứng giám cho việc mợ và nó lần đầu là của nhau.
Mợ Ba đưa nó vào, đóng chặt cửa lại. Ánh mắt nhìn nó.
- Sao hôm nay lại vậy?
- Làm... Em đi rồi em nói.
Nhìn vẻ mặt rõ ràng đã dụ dỗ cô mà còn bày đặt ngại ngùng mắc cỡ của nó làm mợ Ba bật cười.
- Làm ... Là ... Làm gì?
Mợ Ba cố tình nhìn nó nói dài ra giống nó để trêu chọc.
- Làm... Làʍ ŧìиɦ ý.
- Có biết làm thế nào không mà đòi?
- Không biết thì mợ dạy em đi.
- Không biết thì khỏi làm.
- Vậy để em làm cho mợ xem em có biết hay không nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.