Chương 35: Mợ Sáu. (P2)
Alone star
12/09/2022
Em về nhà lên mang đồ ăn đến cho thầy xem, hoá ra họ đã cho một lượng thủy ngân nhỏ vào đồ ăn hàng ngày của em. Như vậy em có chết đi cũng không ai biết lí do vì sao.
Em bắt đầu nghe lời thầy lang, bổ sung rau củ quả và thuốc thầy cho để thải độc tố ra ngoài. Khoanh vùng những đối tượng hãm hại em. Nhưng nói thật lúc đó ai em cũng nghi ngờ hết, vì không ai tử tế với em cả. Việc mẹ Cả nhận nuôi em, em nghĩ là cũng có mục đích, lúc trước mẹ chưa nhận nuôi thì em yên ổn sống qua ngày, kể từ khi có người nâng đỡ. Bỗng dưng bị hãm hại, nên em điều tra từ phía mẹ Cả.
Trong một lần mẹ Cả và người hầu thân cận nói chuyện với nhau, em nghe lén được.
- Từ lúc mợ nâng đỡ cô Tám nhỏ đến giờ, thấy cô ăn vận vào xinh đẹp duyên dáng hẳn lên. Lại còn thông minh giỏi giang, khéo ăn, khéo nói nữa chứ.
- Đương nhiên rồi. Tao quan sát nó bấy lâu nay, nó chuyên đi học lén mấy đứa kia. Mà nó học nhanh lắm. Tính toán tốt, bàn tay nó thêu nhìn thoăn thoắt ý. Nhận nuôi nó, sau này gả nó làm lẽ của mấy ông quan lớn kiểu gì con trai tao cũng được nhờ.
- Liệu cậu Năm có đồng ý không?
- Ổng là người kêu tao kiếm đứa nào giỏi giang để đào tạo mấy nữa ổng hết thời về hưu, con mình còn có chỗ nương tựa. Nó là con gái của ả, trước đây về làm vợ nhỏ của ổng mà không chịu phục ổng, nên ổng ghét là đúng rồi. Tại con mẹ nó ngu thôi, xinh đẹp vậy chiều theo ý ổng là ngon lành rồi. Xong lại còn sinh con cùng lúc với mợ Ba làm chi, để ả ghét ả cho thủy ngân vào, chết đi không ai biết. Khi đó tao cũng biết nhưng việc không ảnh hưởng gì đến tao, bớt đi một người cũng đỡ vướng nên tao mặc kệ. Biết đầu ả vì con cái lấy lòng ổng thì nguy to.
- Vậy sao mợ Ba lại tha cho cô Tám nhỏ bấy lâu nay vậy?
- Con nhỏ không có ảnh hưởng gì đến ả. Mà nhắc mới nhớ. Mày cũng để ý giúp mợ, giờ thân phận cô Tám khác xưa rồi. Đôi khi nó sợ ảnh hưởng đến con gái nó, lại ấm ức việc mợ khen ngợi con nhỏ với cậu Năm, biết đâu lại nổi lòng oán hận.
- Dạ con biết rồi.
Em nghe xong thì đã hiểu đầu đuôi sự việc. Thầy lang nói không sai. Là mẹ em bị hại như vậy. Em lén đi qua bếp để xác minh xem đúng không thì thấy người ở của mợ Ba đang ở đó mở phần đồ ăn của em ra rồi cho một thứ bột gì đó vào. Ngày hôm ấy, em đến tìm thầy nhờ thầy giúp, cho em thêm một ít thủy ngân với lượng đủ để ngộ độc. Đánh liều một phen.
Sau khi em ăn trưa xong thì tới chỗ mẹ Cả để lấy lòng bà, đúng lúc có cả ba ở đó. Em chào mọi người rồi nói.
- Con đến để cảm ơn ba mẹ đã quan tâm đến con, nhờ hồng phúc của ba mẹ, mà ngày nào con cũng được ăn uống ngon hơn. Hôm nay con vô tình đi ngang nhà bếp còn thấy người làm của mẹ Ba tới dặn đầu bếp quan tâm đến bữa ăn của con hơn. Con biết ơn ba mẹ lắm. Nhất định sau này con sẽ nghe lời hai người, trả ơn chỗ hai người.
Mẹ Cả nghe em nói người làm của mẹ Ba can thiệp đến bữa ăn thì nghi ngờ, đúng lúc đó em ói thốc tháo ra rồi xỉu luôn. Mợ Cả vội kêu thầy lang đến chữa cho em rồi cho người qua phòng mợ Ba khám xét.
Em bắt đầu nghe lời thầy lang, bổ sung rau củ quả và thuốc thầy cho để thải độc tố ra ngoài. Khoanh vùng những đối tượng hãm hại em. Nhưng nói thật lúc đó ai em cũng nghi ngờ hết, vì không ai tử tế với em cả. Việc mẹ Cả nhận nuôi em, em nghĩ là cũng có mục đích, lúc trước mẹ chưa nhận nuôi thì em yên ổn sống qua ngày, kể từ khi có người nâng đỡ. Bỗng dưng bị hãm hại, nên em điều tra từ phía mẹ Cả.
Trong một lần mẹ Cả và người hầu thân cận nói chuyện với nhau, em nghe lén được.
- Từ lúc mợ nâng đỡ cô Tám nhỏ đến giờ, thấy cô ăn vận vào xinh đẹp duyên dáng hẳn lên. Lại còn thông minh giỏi giang, khéo ăn, khéo nói nữa chứ.
- Đương nhiên rồi. Tao quan sát nó bấy lâu nay, nó chuyên đi học lén mấy đứa kia. Mà nó học nhanh lắm. Tính toán tốt, bàn tay nó thêu nhìn thoăn thoắt ý. Nhận nuôi nó, sau này gả nó làm lẽ của mấy ông quan lớn kiểu gì con trai tao cũng được nhờ.
- Liệu cậu Năm có đồng ý không?
- Ổng là người kêu tao kiếm đứa nào giỏi giang để đào tạo mấy nữa ổng hết thời về hưu, con mình còn có chỗ nương tựa. Nó là con gái của ả, trước đây về làm vợ nhỏ của ổng mà không chịu phục ổng, nên ổng ghét là đúng rồi. Tại con mẹ nó ngu thôi, xinh đẹp vậy chiều theo ý ổng là ngon lành rồi. Xong lại còn sinh con cùng lúc với mợ Ba làm chi, để ả ghét ả cho thủy ngân vào, chết đi không ai biết. Khi đó tao cũng biết nhưng việc không ảnh hưởng gì đến tao, bớt đi một người cũng đỡ vướng nên tao mặc kệ. Biết đầu ả vì con cái lấy lòng ổng thì nguy to.
- Vậy sao mợ Ba lại tha cho cô Tám nhỏ bấy lâu nay vậy?
- Con nhỏ không có ảnh hưởng gì đến ả. Mà nhắc mới nhớ. Mày cũng để ý giúp mợ, giờ thân phận cô Tám khác xưa rồi. Đôi khi nó sợ ảnh hưởng đến con gái nó, lại ấm ức việc mợ khen ngợi con nhỏ với cậu Năm, biết đâu lại nổi lòng oán hận.
- Dạ con biết rồi.
Em nghe xong thì đã hiểu đầu đuôi sự việc. Thầy lang nói không sai. Là mẹ em bị hại như vậy. Em lén đi qua bếp để xác minh xem đúng không thì thấy người ở của mợ Ba đang ở đó mở phần đồ ăn của em ra rồi cho một thứ bột gì đó vào. Ngày hôm ấy, em đến tìm thầy nhờ thầy giúp, cho em thêm một ít thủy ngân với lượng đủ để ngộ độc. Đánh liều một phen.
Sau khi em ăn trưa xong thì tới chỗ mẹ Cả để lấy lòng bà, đúng lúc có cả ba ở đó. Em chào mọi người rồi nói.
- Con đến để cảm ơn ba mẹ đã quan tâm đến con, nhờ hồng phúc của ba mẹ, mà ngày nào con cũng được ăn uống ngon hơn. Hôm nay con vô tình đi ngang nhà bếp còn thấy người làm của mẹ Ba tới dặn đầu bếp quan tâm đến bữa ăn của con hơn. Con biết ơn ba mẹ lắm. Nhất định sau này con sẽ nghe lời hai người, trả ơn chỗ hai người.
Mẹ Cả nghe em nói người làm của mẹ Ba can thiệp đến bữa ăn thì nghi ngờ, đúng lúc đó em ói thốc tháo ra rồi xỉu luôn. Mợ Cả vội kêu thầy lang đến chữa cho em rồi cho người qua phòng mợ Ba khám xét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.