Chương 69: Mỏ thủy linh thạch.
Vô danh Tiểu Đạo
23/05/2022
Sao 3 ngày gom góp thì cuối cùng cũng đã tìm đủ tài liệu bày trân.
Sau đó tìm một nơi trống trải rồi xây dựng lên hai cái kiểu như lôi đài. Rồi chỉ chưa đến một ngày thì trận pháp cũng đã bày xong. Nơi này được
gọi là khảo hạch đài, để cho các đệ tử mới đến dễ tìm và để không nhầm
lẫn thì nơi này cắm xuống một bia đá trên viết khảo hạch đài.
Sau khi làm xong những thứ này thì Triệu Viễn lại có thời gian an nhàn, không phải làm bất kỳ việc gì.
Khi khảo hạch đài được lập ra thì vô số đệ tử bên dưới đã nhanh chóng tranh nhau đi thử. Cũng có người có thể thông qua thông qua, nhưng cũng có người vô cùng ủ rũ bởi khảo hạch này quả thực quá khó rồi. Nhưng như vậy lại càng kích thích những đệ tử đó cạnh tranh.
Hôm nay ở ngoài cửa Đế Đạo tông xuất hiện hai người, sau đó được dẫn đi gặp Triệu Viễn.
Bên trong cung điện Triệu Viễn lại đeo lên mặt nạ và mặc lên áo choàng. Ngồi bên cạnh đó là Kiếm quỷ và Văn tiên sinh. Triệu Viễn cũng tò mò đánh giá hai người này. Một thiếu nữ hơn 20 một xíu. Nhìn thân hình vô cùng nóng bỏng chỗ lồi có lồi, chõ làm có lõm. Kết hợp với bộ váy đỏ càng tô thêm độ vẻ đẹp cho thiếu nữ này. Khuôn mặt thì lại càng khỏi chê, tuy không tô thêm son phấn nhưng như vậy mới lại càng lộ thêm vẻ đẹp tự nhiên. Như vậy thiếu nữ này cũng có thể xếp hạng vào hàng cực phẩm.
Trong đời Triệu Viễn cũng gặp qua không biết bao nhiêu mỹ nữ, nhưng đẹp đến mức độ này thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng Triệu Viễn cũng chỉ nhìn một lát rồi rời mắt. Nhưng như vậy cũng đã làm cho thiếu nữ này có chút xấu hổ và mặt đỏ lên.
Khi nhìn về lão đầu này thì Triệu Viễn lại càng kinh ngạc. Một lão đầu nhìn bề ngoài tuổi tầm ngũ tuần, nhưng là một tu sĩ không thể đem tuổi tác của phàm nhân ra so sánh được. Ít nhất lão đầu trước mắt này cũng đã sống hơn mấy vạn năm rồi. Nhưng điều này chưa đủ làm Triệu Viễn kinh ngạc. Thứ làm cho Triệu Viễn kinh ngạc đó là chiến lược của lão đầu này. Trong lòng thầm đem ra so sánh thì cũng chỉ có Kiếm Tuyệt Trần có thể so với lão đầu trước mắt này.
Còn thiếu nữ kia đang ngó nghiêng ngó dọc như rất hiếu kỳ với mọi thứ xung quanh. Triệu Viễn đang đánh giá lão đầu này thì lão đầu này cũng không ngoại lệ đang đánh giá Triệu Viễn một lượt. Bên ngoài thì lão đầu này rất bình thản nhưng trong lòng lại có chút khiếp sợ. Dựa vào thực lực hiện tại của hắn vậy mà lại không thể nhìn thấu tu vi của người này. Người này như có vô số sương mù che phủ lại, không thể nhìn ra bất kỳ điều gì. Sau khi nhìn lướt qua Văn tiên sinh rồi đến Kiếm quỷ thì dừng lại một lát. Trong lòng lão đầu này có chút không bình tĩnh. Đế Đạo tông là từ đâu chui ra mà lại có nội tình sâu đến mức này. Trong mấy trăm vạn năm qua hắn chưa từng nghe tới Đế Đạo tông bao giờ. Hôm nay lại đột nhiên xuất hiện thì chắc không bình thường rồi.
Triệu Viễn mở miệng giới thiệu.
"Hiện tại ta là tông chủ của Đế Đạo tông, không biết hai vị là ai và tới Đế Đạo tông có chuyện gì"?
Thiếu nữ kia có chút không vui nói "không có chuyện gì thì không được tới đây sao"?
Lão kia nghe thiếu nữ này nói vậy nhẹ quát khẽ "Thiên Nhi không được vô lễ".
Sau đó hai chắp tay nhẹ cúi đầu với Triệu Viễn "là ta không biết dạy cháu mong ba vị đừng trách tội"
Kiếm quỷ hừ lạnh "nếu không phải các ngươi là khách thì cháu của ngươi đã sớm không tồn tại trên đời rồi''
Thiếu nữ gọi là Thiên Nhi đang muốn phản bác thì bị lão đầu đó ngăn lại.
"Sau khi về tông môn ta nhất định sẽ dạy dỗ dỗ lại. Lão phu tên là Vân Vô Hải, đây là cháu ta tên là Vân Thiên Nhi. Đến từ Vấn Thiên tông, chuyện thứ nhất lão phu tới đây là muốn bàn về chuyện khai thác thủy linh thạch ở dưới biển nơi mà Thiên Yêu xây dựng căn cơ đó. Mỏ thủy linh thạch đó chắc quý tông vẫn chưa phát hiện thì chưa cần nói đến Thiên Yêu cung trước đó".
Trong lòng Triệu Viễn cũng không có chút dung động, nếu đó là mỏ thủy linh nhỏ thì hắn cũng không quan tâm. Đế Đạo tông từ Thiên Yêu cung và Huyết Ma tông đã tiếp nhận vô số mỏ linh thạch, nhiều hơn một mỏ nhỏ cũng không đáng bao nhiêu. Rồi thản nhiên hỏi.
"Không biết mỏ thủy linh thạch đó rộng bao nhiêu"?
Lão đầu kia giơ ra 6 ngón tay.
Thấy vậy Kiếm quỷ không kiên nhẫn mà nói.
"Đế Đạo tông ta không muốn suy đoán nêm nói ra đi. Nếu không nói thì có thể rời đi".
Lão đầu kia mỉm cười nói "rộng không dưới 6Km². Nếu có thể khai thác ra toàn bộ gì thì có thể chống đỡ được hai Đế cấp thế lực trong khoảng 1 vạn năm không cần lo tới linh thạch"
Nghe vậy Triệu Viễn trong lòng cũng không khỏi khiếp sợ. Nếu khai thác mỏ thủy linh thạch này thì có thể thêm một khoản tài phú không nhỏ. Huống chi đây lại là một trong ngũ hành linh thạch, như vậy lại càng chân quý hơn linh thạch bình thường gấp đôi, có thể gấp ba nữa. Nghĩ đến đây Triệu Viễn cũng phải nuốt nước bọt một chút. Nếu hắn không cần đến nhưng Đế Đạo tông lại rất cần. Đặc biệt với những người mở ra thủy thuộc tính đan điền thì lại càng quý hơn. Bên ngoài bất động thanh sắc hỏi.
"Không biết Vấn Thiên tông muốn khai thác như nào"?
Vân Vô Hải trực tiếp trả lời "người khai thác và người bảo vệ mỏ đều do hai thế lực chúng ta chia đều nhau phái ra. Còn về phân chia khi khai thác ra thì Đế Đạo tông 4 phần, Vấn Thiên tông 6 phần".
Nói đến phân chia linh thạch thì Vân Vô Hải cũng có chút không nỡ. Lúc hắn tới đây thì tông môn chỉ cho phép Đế Đạo tông 3 phần như vậy là quá coi trọng Đế Đạo tông rồi. Nhưng sau khi tới đây thì phát hiện Đế Đạo tông không phải một thế lực bình thường, nội tình cũng không cạn. Trong tông người có thực ngang với lão đầu như quỷ này cũng không vượt quá một bàn tay. Như vậy không thể vì một mỏ linh thạch mà quá đắc tội với người như vậy được nên hắn tự ý quyết định cho Đế Đạo tông 4 phần.
Triệu Viễn nghe vậy trong long cười lạnh, Thiên Yêu cung là tông môn hắn diệt nên tài nguyên chắc hẳn quy về Đế Đạo tông. Nhưng giờ lại có một tông môn không biết từ đầu xuất hiện, vừa mở miệng thì đã lấy hơn phân nửa rồi. Tuy tính khí rất tốt nhưng không phải ai cũng có lẫn tới được.
Triệu Viễn lạnh giọng nói.
"Hai tông cùng phái ra người khai thác. Đế Đạo tông 8 phần thì sẽ tự phái ra người bảo vệ mỏ hết, nếu có tổn thất gì thì Đế Đạo sẽ bồi thường. Còn Đế Đạo tông 7 phần thì Vấn Thiên tông các ngươi sẽ tự phái người tới bảo vệ".
Nghe vậy Vân Vô Hải hải cũng có chút tức giận.
"Đế Đạo không khỏi cũng dở cung phu sư tử ngoạm. Nên điều này là không thể, như vậy đi sẽ chia đôi. Đây chính là giới hạn cuối cùng của Vấn Thiên tông".
Triệu Viễn nhẹ nhàng nói "vậy Vấn Thiên tông các ngươi tự mình khai thác đi".
Nghe vậy Vân Vô Hải sững sờ ở đó, nhưng nghe Triệu Viễn nói tiếp.
"Còn có thực lực khai thác được hay không thì phải xem Vấn Thiên tông các ngươi rồi".
Nói xong nở ra một nụ cười lạnh lùng khiến cho nhiệt độ trong Đạo Thiên điện lạnh xuống mấy lần.
Vân Vô Hải cũng hiểu ý trong lời nói của Triệu Viễn nên không biết trả lời ra sao. Dù địa vị trong tông môn thì hắn cũng là một người hô gió có gió, hôn mưa có mưa
Nhưng hắn cũng không dám quyết định thay cho tông môn. Nên chỉ biết thở dài.
"Còn chuyện thứ hai không liên quan đến Vấn Thiên tông, đây chỉ là chuyện riêng của lão phu. Ta muốn cháu của ta gia nhập Đế Đạo tông không biết có thể hay không"?
Sau khi làm xong những thứ này thì Triệu Viễn lại có thời gian an nhàn, không phải làm bất kỳ việc gì.
Khi khảo hạch đài được lập ra thì vô số đệ tử bên dưới đã nhanh chóng tranh nhau đi thử. Cũng có người có thể thông qua thông qua, nhưng cũng có người vô cùng ủ rũ bởi khảo hạch này quả thực quá khó rồi. Nhưng như vậy lại càng kích thích những đệ tử đó cạnh tranh.
Hôm nay ở ngoài cửa Đế Đạo tông xuất hiện hai người, sau đó được dẫn đi gặp Triệu Viễn.
Bên trong cung điện Triệu Viễn lại đeo lên mặt nạ và mặc lên áo choàng. Ngồi bên cạnh đó là Kiếm quỷ và Văn tiên sinh. Triệu Viễn cũng tò mò đánh giá hai người này. Một thiếu nữ hơn 20 một xíu. Nhìn thân hình vô cùng nóng bỏng chỗ lồi có lồi, chõ làm có lõm. Kết hợp với bộ váy đỏ càng tô thêm độ vẻ đẹp cho thiếu nữ này. Khuôn mặt thì lại càng khỏi chê, tuy không tô thêm son phấn nhưng như vậy mới lại càng lộ thêm vẻ đẹp tự nhiên. Như vậy thiếu nữ này cũng có thể xếp hạng vào hàng cực phẩm.
Trong đời Triệu Viễn cũng gặp qua không biết bao nhiêu mỹ nữ, nhưng đẹp đến mức độ này thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng Triệu Viễn cũng chỉ nhìn một lát rồi rời mắt. Nhưng như vậy cũng đã làm cho thiếu nữ này có chút xấu hổ và mặt đỏ lên.
Khi nhìn về lão đầu này thì Triệu Viễn lại càng kinh ngạc. Một lão đầu nhìn bề ngoài tuổi tầm ngũ tuần, nhưng là một tu sĩ không thể đem tuổi tác của phàm nhân ra so sánh được. Ít nhất lão đầu trước mắt này cũng đã sống hơn mấy vạn năm rồi. Nhưng điều này chưa đủ làm Triệu Viễn kinh ngạc. Thứ làm cho Triệu Viễn kinh ngạc đó là chiến lược của lão đầu này. Trong lòng thầm đem ra so sánh thì cũng chỉ có Kiếm Tuyệt Trần có thể so với lão đầu trước mắt này.
Còn thiếu nữ kia đang ngó nghiêng ngó dọc như rất hiếu kỳ với mọi thứ xung quanh. Triệu Viễn đang đánh giá lão đầu này thì lão đầu này cũng không ngoại lệ đang đánh giá Triệu Viễn một lượt. Bên ngoài thì lão đầu này rất bình thản nhưng trong lòng lại có chút khiếp sợ. Dựa vào thực lực hiện tại của hắn vậy mà lại không thể nhìn thấu tu vi của người này. Người này như có vô số sương mù che phủ lại, không thể nhìn ra bất kỳ điều gì. Sau khi nhìn lướt qua Văn tiên sinh rồi đến Kiếm quỷ thì dừng lại một lát. Trong lòng lão đầu này có chút không bình tĩnh. Đế Đạo tông là từ đâu chui ra mà lại có nội tình sâu đến mức này. Trong mấy trăm vạn năm qua hắn chưa từng nghe tới Đế Đạo tông bao giờ. Hôm nay lại đột nhiên xuất hiện thì chắc không bình thường rồi.
Triệu Viễn mở miệng giới thiệu.
"Hiện tại ta là tông chủ của Đế Đạo tông, không biết hai vị là ai và tới Đế Đạo tông có chuyện gì"?
Thiếu nữ kia có chút không vui nói "không có chuyện gì thì không được tới đây sao"?
Lão kia nghe thiếu nữ này nói vậy nhẹ quát khẽ "Thiên Nhi không được vô lễ".
Sau đó hai chắp tay nhẹ cúi đầu với Triệu Viễn "là ta không biết dạy cháu mong ba vị đừng trách tội"
Kiếm quỷ hừ lạnh "nếu không phải các ngươi là khách thì cháu của ngươi đã sớm không tồn tại trên đời rồi''
Thiếu nữ gọi là Thiên Nhi đang muốn phản bác thì bị lão đầu đó ngăn lại.
"Sau khi về tông môn ta nhất định sẽ dạy dỗ dỗ lại. Lão phu tên là Vân Vô Hải, đây là cháu ta tên là Vân Thiên Nhi. Đến từ Vấn Thiên tông, chuyện thứ nhất lão phu tới đây là muốn bàn về chuyện khai thác thủy linh thạch ở dưới biển nơi mà Thiên Yêu xây dựng căn cơ đó. Mỏ thủy linh thạch đó chắc quý tông vẫn chưa phát hiện thì chưa cần nói đến Thiên Yêu cung trước đó".
Trong lòng Triệu Viễn cũng không có chút dung động, nếu đó là mỏ thủy linh nhỏ thì hắn cũng không quan tâm. Đế Đạo tông từ Thiên Yêu cung và Huyết Ma tông đã tiếp nhận vô số mỏ linh thạch, nhiều hơn một mỏ nhỏ cũng không đáng bao nhiêu. Rồi thản nhiên hỏi.
"Không biết mỏ thủy linh thạch đó rộng bao nhiêu"?
Lão đầu kia giơ ra 6 ngón tay.
Thấy vậy Kiếm quỷ không kiên nhẫn mà nói.
"Đế Đạo tông ta không muốn suy đoán nêm nói ra đi. Nếu không nói thì có thể rời đi".
Lão đầu kia mỉm cười nói "rộng không dưới 6Km². Nếu có thể khai thác ra toàn bộ gì thì có thể chống đỡ được hai Đế cấp thế lực trong khoảng 1 vạn năm không cần lo tới linh thạch"
Nghe vậy Triệu Viễn trong lòng cũng không khỏi khiếp sợ. Nếu khai thác mỏ thủy linh thạch này thì có thể thêm một khoản tài phú không nhỏ. Huống chi đây lại là một trong ngũ hành linh thạch, như vậy lại càng chân quý hơn linh thạch bình thường gấp đôi, có thể gấp ba nữa. Nghĩ đến đây Triệu Viễn cũng phải nuốt nước bọt một chút. Nếu hắn không cần đến nhưng Đế Đạo tông lại rất cần. Đặc biệt với những người mở ra thủy thuộc tính đan điền thì lại càng quý hơn. Bên ngoài bất động thanh sắc hỏi.
"Không biết Vấn Thiên tông muốn khai thác như nào"?
Vân Vô Hải trực tiếp trả lời "người khai thác và người bảo vệ mỏ đều do hai thế lực chúng ta chia đều nhau phái ra. Còn về phân chia khi khai thác ra thì Đế Đạo tông 4 phần, Vấn Thiên tông 6 phần".
Nói đến phân chia linh thạch thì Vân Vô Hải cũng có chút không nỡ. Lúc hắn tới đây thì tông môn chỉ cho phép Đế Đạo tông 3 phần như vậy là quá coi trọng Đế Đạo tông rồi. Nhưng sau khi tới đây thì phát hiện Đế Đạo tông không phải một thế lực bình thường, nội tình cũng không cạn. Trong tông người có thực ngang với lão đầu như quỷ này cũng không vượt quá một bàn tay. Như vậy không thể vì một mỏ linh thạch mà quá đắc tội với người như vậy được nên hắn tự ý quyết định cho Đế Đạo tông 4 phần.
Triệu Viễn nghe vậy trong long cười lạnh, Thiên Yêu cung là tông môn hắn diệt nên tài nguyên chắc hẳn quy về Đế Đạo tông. Nhưng giờ lại có một tông môn không biết từ đầu xuất hiện, vừa mở miệng thì đã lấy hơn phân nửa rồi. Tuy tính khí rất tốt nhưng không phải ai cũng có lẫn tới được.
Triệu Viễn lạnh giọng nói.
"Hai tông cùng phái ra người khai thác. Đế Đạo tông 8 phần thì sẽ tự phái ra người bảo vệ mỏ hết, nếu có tổn thất gì thì Đế Đạo sẽ bồi thường. Còn Đế Đạo tông 7 phần thì Vấn Thiên tông các ngươi sẽ tự phái người tới bảo vệ".
Nghe vậy Vân Vô Hải hải cũng có chút tức giận.
"Đế Đạo không khỏi cũng dở cung phu sư tử ngoạm. Nên điều này là không thể, như vậy đi sẽ chia đôi. Đây chính là giới hạn cuối cùng của Vấn Thiên tông".
Triệu Viễn nhẹ nhàng nói "vậy Vấn Thiên tông các ngươi tự mình khai thác đi".
Nghe vậy Vân Vô Hải sững sờ ở đó, nhưng nghe Triệu Viễn nói tiếp.
"Còn có thực lực khai thác được hay không thì phải xem Vấn Thiên tông các ngươi rồi".
Nói xong nở ra một nụ cười lạnh lùng khiến cho nhiệt độ trong Đạo Thiên điện lạnh xuống mấy lần.
Vân Vô Hải cũng hiểu ý trong lời nói của Triệu Viễn nên không biết trả lời ra sao. Dù địa vị trong tông môn thì hắn cũng là một người hô gió có gió, hôn mưa có mưa
Nhưng hắn cũng không dám quyết định thay cho tông môn. Nên chỉ biết thở dài.
"Còn chuyện thứ hai không liên quan đến Vấn Thiên tông, đây chỉ là chuyện riêng của lão phu. Ta muốn cháu của ta gia nhập Đế Đạo tông không biết có thể hay không"?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.