Đế Lộ

Chương 41: Sống lại.

Vô danh Tiểu Đạo

11/05/2022

"Kiếm lão và Kiếm quỷ hai người mau ngăn cách nơi này với bên ngoài để tạo một không gian độc lập. Đến lúc đó dù có động tĩnh lớn như nào thì bên ngoài cũng không ai phát hiện. Ta không muốn vì một ít chuyện nhỏ mà làm náo động Hải vực".

Kiếm Tuyệt Trần và Kiếm quỷ tuy không quen cách Triệu Viễn sai khiến mình nhưng cũng không có cách nào khác. Đây cũng không phải chuyện đùa nên hai người cũng chỉ biết làm theo.

Chỉ thấy hai người vận dụng lực lượng trong cơ thể tạo ra một vòng bảo hộ bên ngoài cung điện. Từ trên Kiếm Tuyệt Trần phát ra bạch quang còn Kiếm quỷ phát ra hắc quang. Hai loại lực lượng khác nhau và đối nghịch nhưng lại vô cùng uyển chuyển tạo ra một loại năng lượng bảo hộ bên ngoài cung điện.

Nhìn từ bên ngoài chỉ thấy hai màu hắc bạch đan xen vào nhau che phủ lại toàn bộ cung điện. Dù thực lực có cường đại đến mấy thì cũng không cảm nhận được nơi đó là nơi cung điện tồn tại. Do Kiếm Tuyệt Trần và Kiếm không ẩn giấu cung điện vào bên trong không gian nên vẫn có thể nhìn thấy nó tồn tại. Tuy vậy hiện tại cung điện này đác hoàn toàn ở một không gian khác. Tuy mắt thường có thể nhìn thấy nhưng lại không thể tới đó bởi không biết vị trí chính xác của nó ở đâu hay hiểu đơn giản là tọa độ của nó.

Bên trong cung điện Triệu Viễn từ tay Phong Thiên Tiếu cầm lấy chiếc bình đựng 19 linh hồn và bắt đầu phá giải phù văn.

"Xếp lại 19 cỗ thi thể này ra mỗi người một chỗ rồi ta sẽ bắt đầu thả linh hồn ra cho chúng quay về thân thể vốn có của nó".

Một lúc sau mọi thứ đã chuẩn bị hoàn tất thì Triệu Viễn mở nắp bình ra. Từ bên trong chui ra 19 đoàn năng lượng màu trắng. Nhìn tựa như 19 đoàn quỷ hỏa đàn cháy vậy. Nhưng lại không ổn định, tựa như gió thổi có thể bị dập tắt và tiêu tán khỏi thiên địa bất cứ lúc nào.

Lúc này Triệu Viễn vận chuyển hỗn độn chi khí ra tràn ngập cơ thể, Triệu Viễn hét lớn.

"Vạn vật quy nguyên".

Chỉ thấy hỗn độn chi khí tiến nhập vài 19 đoàn linh hồn rồi mỗi một linh hồn vô thức nhập vào từng cơ thể.

Kiếm Tuyệt Trần vuốt vuốt chòm râu.

"Tuy hiện tại không rõ cảnh giới của tiểu tử này nhưng nhìn hắn sử dụng vạn vật quy nguyên thì chắc cũng chưa đạt tới trình độ của 3 lão tiểu tử kia. Nếu không cho mọi thứ quy về bản nguyên cũng có thể. Tiếc hắn chưa đạt tới trình độ đó. Nhưng để mà để cho những người này sống lại và khôi phục lại mấy thành thực lực lúc còn sống chắc cũng không có vấn đề gì".

Kiếm quỷ cũng cảm thán.

"Để mà làm được điều đó rất khó, dù đến trình độ hiện tại của hai ta cũng khó mà làm được, để mà làm được đến vạn vật quy nguyên thì chắc ta và ngươi hy vọng rất ít rồi. Nhưng tiểu tử đó chắc vẫn còn có nhiều hy vọng".

— QUẢNG CÁO —

Làm xong những thứ này Triệu Viễn tán đi hết lực lượng. Rồi lấy từ trong túi trữ vật ra một bình thủy tinh bên trong chứa chất lỏng màu xanh lục.

Vừa mở nắp ra thì sinh cơ tràn ngập khắp nơi khiến cho những người có mặt trong cung điện này không khỏi hít sâu mấy hơi.



Thiên Khiếu trong vui sướng nói.

"Thật là sảng khoái, chỉ mới hít vào đã như trẻ ra rất nhiều rồi, nếu có thể nuốt một giọt không chừng có thể trở lại thời thanh niên ấy chứ".

Dạ Hàn lại nghĩ sâu xa hơn.

"Không lẽ đây là sinh mệnh chi tuyền trong truyền thuyết"?

Kiếm Tuyệt Trần cũng phải ghen tỵ với 19 người kia.

"Ta từ trước tới nay ngay cả một giọt sinh mệnh chi tuyền cũng chưa được nếm thử qua. Không ngờ vì cứu mấy người này mà tiểu tử kia cũng nỡ bỏ ra. Chắc phải xin ít của tiểu tử này về nếm thử xem hương vị nó như nào mới được".

Lời vừa nói ra cũng đã chứng minh suy đoán của Dạ Hàn.

Phong Thiên Tiếu không khỏi cũng nuốt nước bọt một chút.

"Đại giới này bỏ ra không khỏi quá lớn một chút".

Triệu Viễn đi tới 19 người đang nằm dưới đất rồi dùng lực lượng lấy từ trong bình thủy tinh ra 19 giọt sinh mệnh chi tuyền cho vào miệng mỗi người một giọt.

Sau đó đóng nắp lại rồi dùng phù văn phong ấn lại không cho khí tức của sinh mệnh chi tuyền thoát ra ngoài.

— QUẢNG CÁO —

Triệu Viễn cũng có chút đau lòng, nhưng để cho 19 người này sống lại nên đành nhịn xuống.

"Hiện tại đang cần dùng người nên đừng để ta quá thất vọng".

Kiếm quỷ đi tới bên cạnh Triệu Viễn nhắc nhở.

"Nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì mọi thứ sẽ thuận lợi. Nhưng ta e rằng người ra tay với những người cũng sẽ nghĩ tới họ có thể hồi sinh lại. Nếu như người đó là ta thì sẽ để lại một con át chủ bài đến khi linh hồn và thể xác dung nhập lại thì sẽ khiến cho họ biến mất vĩnh viễn khỏi thế gian. Từ đó ta có thể kê cao gối ngủ mà không sợ họ đến trả thù được nữa".

Triệu Viễn nhìn về Kiếm quỷ lộ ra chút cổ quái.

"Lão quỷ ngươi hôm nay có chút khác lạ vậy. Biết ngươi cũng không phải một hai ngày mà chưa từng lần nào ngươi dùng cái đầu để suy nghĩ mọi chuyện mà chỉ thấy ngươi cầm kiếm để nói chuyện với người ta. Không ngờ hôm nay ngươi lại nghĩ tới những gì mà những người ở đây không một ai nghĩ tới. Không lẽ tình trạng hiện tại của 19 người là do ngươi làm ra".



Kiếm quỷ có chút kiêu ngạo nói.

"Không phải là lão đầu ta không dùng não để suy nghĩ mà những chuyện đó không cần thiết để dùng não suy nghĩ. Còn tình trạng của 19 người này nếu là do ta làm ra thì những người này đã không còn cơ hội hồi sinh mà đã sớm quy thiên lâu rồi. Tiểu tử ngươi có rất nhiều bí pháp để kiểm tra những lời ta vừa nói. Nếu không đến lúc xảy ra ngoài ý muốn thì đừng nói lão đầu ta không nhắc nhở".

Triệu Viễn cũng nghiêm túc trở lại, không còn vui cười tự nhiên như mọi khi.

"Nếu quả thực ngươi đó hạ cấm chế trên những người này mà có thể tránh được Kiếm quỷ ngươi dò xét thì chắc cũng không phải hạng người vô danh rồi".

Đôi mắt lam quang lúc này trở nên sáng rực, toàn bộ bên trong cung điện bị bao phủ lại bởi ánh mắt của Triệu Viễn. Ngay cả một hạt bụi nhỏ cũng không thoát khỏi tầm nhìn.

Ánh mắt tập trung vào 19 người đang nằm dưới đất. Từ bên ngoài nhìn xuyên vào bên trong cơ thể. Vừa rồi Triệu Viễn dò xét thì cũng không phát hiện điều gì bất thường nhưng hiện dựa vào hỗn độn chi đồng thì phát hiện một loại lực lượng tạo thành vô số loại xiềng xích khóa lại toàn bộ xương cốt của mỗi người.

Ngăn không cho linh hồn dung nhập vào thân xác. Chỉ thấy 19 cỗ linh hồn đang cưỡng ép dung nhập vào thân thể. Chỉ cần những linh hồn này cưỡng ép dung nhập thì đến lúc đó những xiềng xích này sẽ kích phát ra toàn bộ lực lượng.

Dù thân thể bất tử và linh hồn bất diệt nhưng chỉ dựa vào một chút linh hồn sắp tiêu tán này của mấy người này thì cũng sẽ phải hoàn toàn tử vong thật rồi. — QUẢNG CÁO —

Triệu Viễn hừ lạnh khiến cho toàn bộ cung điện khẽ run rẩy khiến cho mấy lão đầu kia cũng giật cả mình.

"Ta không cần biết ngươi là ai, nếu ngăn cản việc của ta thì chỉ có cách loại bỏ rồi. Chỉ dựa vào một chút bí pháp này thì làm sao có thể làm khó được ta".

Tay phải Triệu Viễn toát ra một đoàn ngọn hỏa diễm hồng sắc đan xen trong đó là tử sắc chia ra thành 19 đoàn hỏa diễm nhỏ xuyên vào trong cơ thể từng người thiêu đốt những xiềng xích kia.

Không lâu sau một tiếng kêu thảm vang lên.

"Không cần biết ngươi là ai, chỉ cần dám phá hỏng chuyện của lão phu thì nhất định sẽ cho ngươi trả một cái thật đắt".

Triệu Viễn cười lạnh.

"Chỉ là một tia linh hồn ấn ký cũng dám kêu gào trước mắt ta. Ta xem ngươi kêu gào tới bao giờ, thiêu chết hắn cho ta".

Cùng lúc đó hỗn độn chi hỏa cháy rừng rực. Một lúc sau thì những xiềng xích đó cũng đã tiêu tan, tiếng kêu gào cũng biến mất.

Triệu Viễn cũng thu tay lại, không lâu sau 19 cỗ thi thể cũng đã mở mắt cũng đồng nghĩa với những người này đã sống lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook