Chương 44: Phát độc
Phong Ca
11/06/2015
Còn một ngày nữa là hôn lễ, tin từ Vương phủ đưa đến. Từ Thiệu Huân bỗng nhiên phun ra một ngụm máu đỏ bầm giống như là máu độc, sau đó hôn mê.
Trong cung, Từ Thiệu Minh vô cùng lo lắng, vội cho Thái y đến xem bệnh. Thái y viện chuẩn mạch, mạch đập của Từ Thiệu Huân không loạn, các cơ quan trong cơ thể vẫn hoạt động bình thường.
Đến trưa, hắn tỉnh lại….Vẫn tỉnh táo nhận ra hoàng đế vừa mới đến. Khi Từ Thiệu Minh thở phào nhẹ nhõm, định rời đi thì Từ Thiệu Huân lại nôn ra máu. Lần này kèm theo là cơn đau buốt đến tận xương cốt. Khuôn mặt của hắn thoại xanh thoạt đỏ rồi chuyển màu xám xịt. Máu tươi không ngớt tuôn ra….
Đỡ hoàng đệ mềm nhũn, lăn lộn trong cơn đau trong tay, Từ Thiệu Minh mất hẳn bình tĩnh, vội tuyên thái y đến gấp. Thái y viện xôn xao hỗn loạn. Mạch trong người Từ Thiệu Huân vẫn như người khỏe mạnh, nhưng máu lại không ngừng tuôn ra…Trải qua một canh giờ, sức hắn càng lúc càng yếu đi…
Từ Thiệu Minh chỉ còn có cách triệu An Bình và Kiều y sư tới. Nàng cầm lấy tay hắn. Mạch vẫn ổn định….Chỉ có sắc mặt xanh tái…Cơn đau càng lúc càng giày vò thân thể…Khi nguôi đi một chút thì hắn không hộc máu nhưng khi lên tới đỉnh điểm thì như bị hàng ngàn con sâu, con kiến đục khoét từ xương tủy. Từ Thiệu Huân nhìn thấy vẻ lo lắng, sợ hãi trong ánh mắt nàng thì cố kiềm chế nhưng vẫn không khống chế nổi cơn đau từ sâu trong cơ thể. Hắn lại phun ra một búng máu đỏ bầm….
Tình trạng giống như người trúng độc. An Bình vội vã dùng kim châm trích máu nghiệm độc. Nhưng kim châm vẫn không có dấu hiệu. Cơn đau của Từ Thiệu Huân lên đến đỉnh. Khuôn mặt trắng bệch, hắn cắn môi đến bật máu, lại phun thêm một ngụm máu rồi bất tỉnh rất nhanh.
Mạch vẫn hoạt động….Khi Từ Thiệu Huân ngất đi, trông chẳng khác gì đang ngủ. Hắn…
Kiều y sư cũng chưa từng nhìn thấy căn bệnh này bao giờ. An Bình lại càng không….Nàng chỉ biết ôm lấy hắn…Hà tướng quân trong triều nhớ đến một vài lần ở biên quan từng gặp người có biểu hiện tương tự vậy. Từ Thiệu Minh đúng lúc lại đang tiếp sứ giả của một tộc nhân ngoài biên quan là người của Xích phồn địa. Sứ giả đến nơi, cầm tay Từ Thiệu Minh xem mạch, hỏi thăm tình hình rồi có vẻ trầm ngâm:
-Chỉ sợ Tứ vương gia đã trúng phải tử cổ…Loại cổ này có sức phá hoại rất mạnh, thầy thuốc thông thường không thể chữa trị. Chỉ có người hạ cổ thì mới mong…
Tử cổ? An Bình nhìn xuống dấu vết dưới cánh tay mình. Vẫn là dấu vết đỏ son rực rỡ. Tại sao Từ Thiệu Huân lại bị trúng cổ? Người duy nhất giải được tử cổ mà nàng biết chỉ có Quỷ y.
Từ Thiệu Huân vẫn đang nằm thiêm thiếp. An Bình không rời hắn nửa bước. Ngày hôm sau là hôn lễ của hai người. Vậy mà….
Nghe tin tức từ Tiểu Phong báo lại, Hạ Chúc Bằng vội vã đến ngay. Hắn không màng An Bình bên cạnh, vội vã xem xét tình trạng của Từ Thiệu Huân.
-Hắn và nàng đã…
-Không….- An Bình run giọng- Không có gì hết. Chàng đột nhiên lại bị như vậy. Tôi….
Hộc máu liên tục, da trắng bệch. Đúng là dấu hiệu của tử cổ. Nhưng lần này có vẻ nghiêm trọng hơn.
Quỷ y nhấn mạnh vào vài huyệt đạo trên cơ thể Từ Thiệu Huân. Cổ trùng không thay đổi nhiều so với lúc trước. Nhưng cảm giác như là sự bất an lại tràn ngập lòng Quỷ y. Hắn cảm thấy dưới lớp da của Từ Thiệu Huân có hàng trăm, hàng ngàn con cổ trùng đang tụ tập, thách thức hắn. Làm sao để đẩy chúng ra.
Hắn lẳng lặng bỏ vào miệng Từ Thiệu Huân một viên thuốc….Trong cơn hôn mê nhưng Từ Thiệu Huân vẫn phun ra một ngụm máu tươi. An Bình không khỏi lo lắng:
-Chàng….
-Ta đang dồn cổ trùng lại một chỗ. Không sao đâu….
Hắn kéo mạnh lớp y phục….An Bình nhìn thấy rõ những vết nhăn dưới thân người Từ Thiệu Huân. Chúng đang chuyển động, ban đầu chậm rãi, sau đó rất nhanh.
-Ổ cổ trùng….
Trên tay Quỷ y là một con dao sắc, mỏng manh….Hắn dùng nó khoanh lại một chỗ rồi hạ con dao xuống….Máu của Từ Thiệu Huân rịn ra rất ít. Phía dưới lớp da thịt vừa bị khoét, An Bình nhăn mặt….Nàng nhìn thấy những con trùng nhỏ như sợi chỉ, tạo thành một búi lớn. Quỷ y dùng dao, khự chúng ra ngoài….
Nhưng mà…
Trên thân thể Từ Thiệu Huân không chỉ có một chỗ….Từ ngực, bụng, thậm chí gần tim cũng có những ổ cổ trùng đang chuyển động. An Bình biến sắc. Quỷ y hạ dao nếu trúng phải những nơi đó, dù loại được cổ trùng thì sinh mạng của Từ Thiệu Huân cũng khó lòng được bảo toàn….
Quỷ y cũng ngẩn người bởi tình thế và diễn biến bất ngờ ấy. Cổ trùng đã thay đổi….Dù có loại được một ổ thì cùng thời gian, hình như nó lại sản sinh ra ổ mới….Cổ trùng như đã bị kích thích khả năng chống đỡ. Một khi bị tiêu diệt, nó sẽ sản sinh thật nhiều để bù vào chỗ trống mới. Cơ thể Từ Thiệu Huân đang là một cái ổ khổng lồ dành cho nó…Nếu cố chấp dùng phương pháp đó, mạng sống của hắn không đợi bị cổ trùng hại cũng đã sức cùng lực kiệt khi Quỷ y tấn công vào các cơ quan có chứa cổ trùng….
Trong cung, Từ Thiệu Minh vô cùng lo lắng, vội cho Thái y đến xem bệnh. Thái y viện chuẩn mạch, mạch đập của Từ Thiệu Huân không loạn, các cơ quan trong cơ thể vẫn hoạt động bình thường.
Đến trưa, hắn tỉnh lại….Vẫn tỉnh táo nhận ra hoàng đế vừa mới đến. Khi Từ Thiệu Minh thở phào nhẹ nhõm, định rời đi thì Từ Thiệu Huân lại nôn ra máu. Lần này kèm theo là cơn đau buốt đến tận xương cốt. Khuôn mặt của hắn thoại xanh thoạt đỏ rồi chuyển màu xám xịt. Máu tươi không ngớt tuôn ra….
Đỡ hoàng đệ mềm nhũn, lăn lộn trong cơn đau trong tay, Từ Thiệu Minh mất hẳn bình tĩnh, vội tuyên thái y đến gấp. Thái y viện xôn xao hỗn loạn. Mạch trong người Từ Thiệu Huân vẫn như người khỏe mạnh, nhưng máu lại không ngừng tuôn ra…Trải qua một canh giờ, sức hắn càng lúc càng yếu đi…
Từ Thiệu Minh chỉ còn có cách triệu An Bình và Kiều y sư tới. Nàng cầm lấy tay hắn. Mạch vẫn ổn định….Chỉ có sắc mặt xanh tái…Cơn đau càng lúc càng giày vò thân thể…Khi nguôi đi một chút thì hắn không hộc máu nhưng khi lên tới đỉnh điểm thì như bị hàng ngàn con sâu, con kiến đục khoét từ xương tủy. Từ Thiệu Huân nhìn thấy vẻ lo lắng, sợ hãi trong ánh mắt nàng thì cố kiềm chế nhưng vẫn không khống chế nổi cơn đau từ sâu trong cơ thể. Hắn lại phun ra một búng máu đỏ bầm….
Tình trạng giống như người trúng độc. An Bình vội vã dùng kim châm trích máu nghiệm độc. Nhưng kim châm vẫn không có dấu hiệu. Cơn đau của Từ Thiệu Huân lên đến đỉnh. Khuôn mặt trắng bệch, hắn cắn môi đến bật máu, lại phun thêm một ngụm máu rồi bất tỉnh rất nhanh.
Mạch vẫn hoạt động….Khi Từ Thiệu Huân ngất đi, trông chẳng khác gì đang ngủ. Hắn…
Kiều y sư cũng chưa từng nhìn thấy căn bệnh này bao giờ. An Bình lại càng không….Nàng chỉ biết ôm lấy hắn…Hà tướng quân trong triều nhớ đến một vài lần ở biên quan từng gặp người có biểu hiện tương tự vậy. Từ Thiệu Minh đúng lúc lại đang tiếp sứ giả của một tộc nhân ngoài biên quan là người của Xích phồn địa. Sứ giả đến nơi, cầm tay Từ Thiệu Minh xem mạch, hỏi thăm tình hình rồi có vẻ trầm ngâm:
-Chỉ sợ Tứ vương gia đã trúng phải tử cổ…Loại cổ này có sức phá hoại rất mạnh, thầy thuốc thông thường không thể chữa trị. Chỉ có người hạ cổ thì mới mong…
Tử cổ? An Bình nhìn xuống dấu vết dưới cánh tay mình. Vẫn là dấu vết đỏ son rực rỡ. Tại sao Từ Thiệu Huân lại bị trúng cổ? Người duy nhất giải được tử cổ mà nàng biết chỉ có Quỷ y.
Từ Thiệu Huân vẫn đang nằm thiêm thiếp. An Bình không rời hắn nửa bước. Ngày hôm sau là hôn lễ của hai người. Vậy mà….
Nghe tin tức từ Tiểu Phong báo lại, Hạ Chúc Bằng vội vã đến ngay. Hắn không màng An Bình bên cạnh, vội vã xem xét tình trạng của Từ Thiệu Huân.
-Hắn và nàng đã…
-Không….- An Bình run giọng- Không có gì hết. Chàng đột nhiên lại bị như vậy. Tôi….
Hộc máu liên tục, da trắng bệch. Đúng là dấu hiệu của tử cổ. Nhưng lần này có vẻ nghiêm trọng hơn.
Quỷ y nhấn mạnh vào vài huyệt đạo trên cơ thể Từ Thiệu Huân. Cổ trùng không thay đổi nhiều so với lúc trước. Nhưng cảm giác như là sự bất an lại tràn ngập lòng Quỷ y. Hắn cảm thấy dưới lớp da của Từ Thiệu Huân có hàng trăm, hàng ngàn con cổ trùng đang tụ tập, thách thức hắn. Làm sao để đẩy chúng ra.
Hắn lẳng lặng bỏ vào miệng Từ Thiệu Huân một viên thuốc….Trong cơn hôn mê nhưng Từ Thiệu Huân vẫn phun ra một ngụm máu tươi. An Bình không khỏi lo lắng:
-Chàng….
-Ta đang dồn cổ trùng lại một chỗ. Không sao đâu….
Hắn kéo mạnh lớp y phục….An Bình nhìn thấy rõ những vết nhăn dưới thân người Từ Thiệu Huân. Chúng đang chuyển động, ban đầu chậm rãi, sau đó rất nhanh.
-Ổ cổ trùng….
Trên tay Quỷ y là một con dao sắc, mỏng manh….Hắn dùng nó khoanh lại một chỗ rồi hạ con dao xuống….Máu của Từ Thiệu Huân rịn ra rất ít. Phía dưới lớp da thịt vừa bị khoét, An Bình nhăn mặt….Nàng nhìn thấy những con trùng nhỏ như sợi chỉ, tạo thành một búi lớn. Quỷ y dùng dao, khự chúng ra ngoài….
Nhưng mà…
Trên thân thể Từ Thiệu Huân không chỉ có một chỗ….Từ ngực, bụng, thậm chí gần tim cũng có những ổ cổ trùng đang chuyển động. An Bình biến sắc. Quỷ y hạ dao nếu trúng phải những nơi đó, dù loại được cổ trùng thì sinh mạng của Từ Thiệu Huân cũng khó lòng được bảo toàn….
Quỷ y cũng ngẩn người bởi tình thế và diễn biến bất ngờ ấy. Cổ trùng đã thay đổi….Dù có loại được một ổ thì cùng thời gian, hình như nó lại sản sinh ra ổ mới….Cổ trùng như đã bị kích thích khả năng chống đỡ. Một khi bị tiêu diệt, nó sẽ sản sinh thật nhiều để bù vào chỗ trống mới. Cơ thể Từ Thiệu Huân đang là một cái ổ khổng lồ dành cho nó…Nếu cố chấp dùng phương pháp đó, mạng sống của hắn không đợi bị cổ trùng hại cũng đã sức cùng lực kiệt khi Quỷ y tấn công vào các cơ quan có chứa cổ trùng….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.