Đệ Nhất Danh Sách

Chương 272: Nhiệm Vụ Hoàn Thành

Hội Thuyết Thoại Trửu Tử

16/06/2021

Phải nói Lý thị thật sự không may, có được người máy nano làm đòn sát thủ nhưng không phát huy ra được công dụng lớn nhất của nó.

Tuy một mặt là do Lý thị thiếu kinh nghiệm chinh chiến nên phương pháp sử dụng có chút sai lầm. Theo lời Khánh Chẩn nói, cách sử dụng chiến binh nano có lực lượng cường đại kết hợp với đội chiến bộ có tính cơ động thì phải xé nhỏ ra mà dùng. Từ từ thẩm thấu vào nơi trọng yếu phía sau quân địch để tiến hành tấn công chính xác.

Tỷ như trạm phát điện, tỷ như kho súng, tỷ như hành động trảm thủ. Phải biết cách vận dụng Thần Cơ Doanh mới có thể phát huy uy lực cao nhất của chiến binh nano.

Kỳ thật tập họp thành một đội cũng không phải không được. Nếu không có Nhâm Tiểu Túc làm gián điệp thì Thần Cơ Doanh vẫn có thể khiến Khánh thị chịu nhiều phiền toái.

Thế nhưng bây giờ đã xong….

Hiện tại, trận địa 319 hoàn hảo không chút sứt mẻ. Đối với bên kia Khánh thị chỉ đánh nghi binh nên khi chiến binh nano đột nhiên xuất hiện trên chiến trường khiến Khánh thị khó lòng chuẩn bị kịp. Thậm chí hỏa lực quan trọng phía sau thiếu chút nữa bị chiến binh nano phá hủy toàn bộ.

Nhưng trận địa 313 thì không giống vậy, chiến binh nano còn chưa kịp rời khỏi lều vải đã đi đời. Vũ khí bí mật chỉ còn là bí mật…

Hơn nữa, nguyên bản Lý thị có lợi thế lớn khi thu thập lại chiến binh nano. Sau khi nhóm đầu tiên chết, Lý thị có thể tái chế người máy nano và tạo ra chiến binh nano mới.

Nhưng từ khi Nhâm Tiểu Túc tới Lý thị, người máy nano thu về ngày càng ít. Nhâm Tiểu Túc dùng sức một người tiêu hao không ít vũ khí có thể tái sinh của Lý thị…

Lần này, số lượng người máy nano Nhâm Tiểu Túc thu được rất lớn. Đừng nói bổ sung cho phần còn thiếu của hắn. Nói không chừng còn để để chia cho Nhan Lục Nguyên hoặc đám học sinh của Khương Vô một ít.

Bấy giờ, Nhâm Tiểu Túc thấy ba lo của chiến binh nano nằm tán loạn trên mặt đất. Hắn vừa mở túi ra liền thấy bên trong là một hộp kim loại màu đen có trọng lượng khá nặng, chẳng biết dùng để làm gì.

Ồ, hai mắt Nhâm Tiểu Túc sáng lên. Thứ đồ chơi này chẳng phải là đồ để bổ sung năng lượng cho người máy nano đó ư?

Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc nhặt cái balo hoàn hảo chưa bị hư hỏng nặng lên rồi bỏ vào không gian. Có ích hay không cứ lấy trước rồi tính.

Đã thấy được thì không thể bỏ qua.

Hôm nay Nhâm Tiểu Túc cho Khánh thị bản đồ bố phòng giúp Khánh thị đánh tan trận đại 313 và thuận lợi bài trừ quân đối lập.

Mà phía Nhâm Tiểu Túc, nhờ vào lực lượng của Khánh thị hắn thu gom được một lượng lớn người máy nano. Có thể nói cả hai bên đều có lợi.

Phe thua chỉ có mỗi Lý thị mà thôi.

Lúc này, ở đầu tuyến Thắng Sơn, Lý thị cũng nghênh đón sự tấn công của đội thiết giáp và đội bộ binh từ Dương thị. So với trận đại 313 thì phía bên này kịch liệt hơn nhiều. Vì không có người như Nhâm Tiểu Túc mà Dương thị mãi vẫn chưa phá vỡ phòng tuyến của Lý thị.

Bấy giờ, đám Trần Vô Địch đã giúp đỡ được rất nhiều thương binh, đang dẫn họ tới phòng y tế. Nhâm Tiểu Túc tùy tiện nhặt một thương binh khiêng trên vai rồi đi đằng sau đội ngũ.

Đến phòng y tế, bác sĩ và y tá nơi này toàn thân dính máu. Bấy giờ Nhâm Tiểu Túc thấy được đại tá Mã Khả đang ngất xỉu nằm nơi đây.

Y tá thấy đám Nhâm Tiểu Túc thì ngây ngẩn cả người. Họ đâu phải lính y tế, sao còn giúp đám thương binh này?

Bác sĩ hỏi:

- Các người ở tổ nào?

Trần Vô Địch tự hào đáp:

- Chúng ta là Anh Hùng Doanh!



Mọi người nghe xong liền ngây ngẩn cả người:

- Các người không trông giữ trận địa mà tới đây làm gì?

Lúc này Mã Khải cũng tỉnh dậy. Hắn thấy Nhâm Tiểu Túc thì giận tím mặt:

- Có phải trận đại của các ngươi đã vỡ không!

Nhâm Tiểu Túc không vui:

- Ngươi nói thế là ảnh hưởng tới danh dự của Anh Hùng Doanh đó. Sao chúng ta có thể làm ra loại chuyện như vứt bỏ trận địa được? Sau khi đoàn diệt bộ binh chúng ta mới đi ra giúp đỡ các anh em khác!

- Cái gì?

Mã Khải kinh hô:

- Ngươi nói láo cũng phải có logic chứ. Các người chỉ là đám lưu dân chó má thì làm sao đoàn diệt được một chi đoàn bộ binh?

Mã Khải nghiên cứu rất kỹ về quân đội Khánh thị. Hắn biết đoàn bộ binh của họ cũng chẳng đơn giản. Một đoàn bộ binh có súng máy, pháo cối làm hỏa lực nặng. Một khi họ dùng đèn laser tấn công thì một trận địa cũng có thể bị hôi phi yên diệt!

Một đám lưu dân chó má chỉ có bốn cây súng máy lại dám nói mình có thể đoàn diệt đoàn bộ binh? Có nằm mơ không vậy?

Tất cả mọi người đều cho rằng Anh Hùng Doanh sẽ bị đoàn diệt. Kết quả Anh Hùng Doanh lại nhảy nhót vui vẻ, như không có chuyện gì!

Tất cả đều khiến mọi người khó lòng tiếp thu!

Nhâm Tiểu Túc vui vẻ:

- Ngươi nhìn ra chiến trường thì biết. Hiện tại ta không rảnh lãng phí thời gian với ngươi, ta còn phải đi cứu người.

Nếu chuyện của người máy nano đã xong. Nhâm Tiểu Túc muốn bắt đầu làm nhiệm vụ, số lượng của nhiệm vụ là 10 người. Lúc này hắn mới cứu được 1 người mà thôi, cách cự ly hoàn thành nhiệm vụ còn xa.

Đây là lần đầu tiên cung điện công bố phần thưởng nhiệm vụ. Hơn nữa còn là 5 điểm.

Trước kia phần thưởng chỉ là 1 điểm sức mạnh hoặc 1 điểm tốc độ. Lần này hắn có thể tự chọn, hơn nữa còn có tận 5 điểm, có thể nói phần thưởng này khá lớn. Nghĩ tới đây Nhâm Tiểu Túc liền xông ra ngoài. Lúc này bên ngoài có hai binh sĩ mang cánh cứu thương về. Nhâm Tiểu Túc thấy vậy liền quát:

- Để đó cho ta!

Binh sĩ họ có chút bối rối:

- Không cần không cần, chúng ta làm được.

Nhất thời Nhâm Tiểu Túc đen mặt. Hắn cầm súng lục chỉ vào lính y tế:

- Ta nói để ta, ngươi nghe không hiểu!

Trần Vô Địch ở phía sau cảm khái:



- Lúc cứu người, sát khí của sư phụ đều nặng như thế.

Lúc này, viện binh Lý thị đã tới. Đúng như dự liệu của Khánh Chẩn, khi trận địa 313 và trận địa 319 nghênh đón sự tấn công mạnh, nhất định sẽ có binh viện trợ nhập cuộc.

Đây chính là những gì Khánh Chẩn muốn nhìn thấy.

Nhâm Tiểu Túc vừa khiêng thương binh về phòng y tế vừa quan sát những binh sĩ này. Lúc này, hắn phát hiện có một chi binh sĩ rất kỳ quái. Họ hành động chỉnh tề vô cùng, khiến Nhâm Tiểu Túc cảm giác được sự quái dị khó nói nên lời.

Bất quá Nhâm Tiểu Túc cũng không rảnh quản những thứ này, hắn còn bận đoạt thương binh để hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ này Nhâm Tiểu Túc phải mấy một giờ đồng hồ mới hoàn thành. Trong nháy mắt Nhâm Tiểu Túc nghe thông báo nhiệm vụ hoàn thành từ cung điện, hắn lập tức chọn 5 điểm tốc độ và 1 điểm sức mạnh.

Bây giờ điểm sức mạnh của Nhâm Tiểu Túc là 10.5, điểm nhanh nhẹn là 10.1. Chỉ thấy cơ bắp Nhâm Tiểu Túc lần nữa được tinh luyện, cả người gầy đi một vòng. Nhìn qua chẳng khác nào một thiếu niên yếu đuối, có điều lại cất giấu lực lượng kinh người. Cung điện nói:

“Vì sức mạnh và tốc độ vượt quá điểm giới hạn…”

Nhâm Tiểu Túc đang nghe cung điện thông báo thì trong phòng y tế có chuyện xảy ra. Nhâm Tiểu Túc cũng không để ý tới thông báo nữa mà đi vào trong phòng y tế.

Hắn chỉ thấy có người gào thét với Trần Vô Địch:

- Cút đi! Nếu không phải Anh Hùng Doanh các người tới trận địa 313 thì Khánh Chẩn đâu có cầm quân chủ lực đánh về đây. Lão tử không cần các người giả mù sa mưa!

Nhâm Tiểu Túc nhìn Trần Vô Địch, chỉ thấy Trần Vô Địch lặng lẽ rời khỏi phòng y tế mà không nói gì.

Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh vỗ vai Trần Vô Địch:

- Đi thôi, chúng ta quay lại trận địa.

- Ừ.

Trần Vô Địch thấp giọng trả lời

- Cũng không biết bộ binh bên đó đã bị tiêu diệt xong chưa.

Nhâm Tiểu Túc nói:

- Đánh xong chúng ta đi nhặt trang bị không?

- Đi.

Trần Vô Địch trả lời ngắn gọn.

- Tối ngươi muốn ăn gì?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Sư phụ, ăn cơm chiên thịt khô được không?

Người trong phòng y tế nhìn bóng lưng hai người rời đi cũng không biết nên nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đệ Nhất Danh Sách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook