Chương 36: Kết thúc viên mãn
Hạ Ngân Hoàng
14/09/2023
Một lúc sau. Tiêu Triệu Thường cuối cùng cũng đến khám cho Phong Ninh Kiều.
Lục Trạch Thần nhìn thấy Tiêu Triệu Thường ra khỏi cửa liền lo lắng hỏi.
"Vợ tôi sao vậy..cô ấy không khoẻ đúng không" - Bị hắn doạ sợ chết mất, bộ dạng sốt sắn này đúng thật hiếm thấy từ Lục Trạch Thần.
"Cậu làm tôi giật mình đấy, cô ấy không sao chỉ là cô ấy đang mang thai được hai tháng rồi" - Tiêu Triệu Thường nói xong thì bất ngờ, cả nhà im lặng đến lạ lùng không phải cậu ta nói gì không đúng chứ.
Từ Thiêu Sương và Phong Ninh Vi nhìn nhau không khỏi vui mừng thay, hoá ra là mang thai đúng thật là một tin tốt lành mà.
"Tốt..tốt quá rồi, tôi sẽ xuống bếp nấu chút cháo cho con bé ăn" - Từ Thiêu Sương nhanh xuống bếp còn Phong Thuỵ Quân thì vui vẻ tiễn Tiêu Triệu Thường ra ngoài.
Lục Trạch Thần bước vào nhẹ nhàng đóng cửa, nỗi niềm hạnh phúc không dấu được hắn ôm lấy cô cứ như một đứa trẻ.
"Chúng ta có con rồi..Kiều Kiều" -Lục Trạch Thần vui mừng nắm tay cô hôn lên một nụ hôn dịu dàng cưng chiều.
"Phải, con của chúng ta..." - Phong Ninh Kiều tay sờ lên chiếc bụng tự hào và hạnh phúc không khỏi nói ra những lời ấm áp dịu dàng.
________________________________________
Sau một tháng, cảnh sát thông báo đã tìm ra được thi thể của Giang Gia Linh và Kỷ Phù Uyên sau chân núi phía Tây.
Được biết theo xét nhiệm tử thi họ xác nhận hai nạn nhân bị đẩy ngã xuống núi mất mạng. Vì nơi đó ít người qua lại chỉ những người hay tham hiểm phát hiện thi thể từ sớm hôm nay.
Tố Mị Sương bị truy tố tội án giết người có thể đối diện với án chung thân. Lục Trạch Thần khuông muốn nhưng vẫn nói cho Phong Ninh Kiều biết rõ sự tình.
________________________________________
Bốn năm sau.
"Tiểu Minh và Tiểu Ưu đứng lại cho mẹ" - Giọng la in ỏi từ trên lầu vọng xuống, căn nhà từ lúc hai đứa trẻ này lớn lên đã nhộn nhịp hơn rất nhiều.
Cặp sinh đôi giống hệt như Lục Trạch Thần không khác một chút nào, ngay cả tính cách khó chiều hay ngang ngạnh cũng không khác gì hắn.
Bên ngoài, Lục Trạch Thần về đến đã nghe thấy sự ồn ào từ ba mẹ con trong nhà. Người quản qua vui vẻ đi ra...
"Hai tiểu thiếu gia đúng là năng động hoạt bát đấy ạ ngay cả phu nhân cũng vất vả"
"Daddy.." - Lục Tiểu Ưu cô bé nhỏ vừa thấy ba đã đi đến ôm cổ hôn hắn, một tiểu công chúa xinh đẹp hệt như Phong Ninh Kiều.
"Daddy hôm nay về trễ đấy" - Lục Tiểu Minh đi đến trên tay còn cầm cả đồ án của công ty, chả trách cậu nhóc này từ nhỏ đã thiên tài biết tính toán vậy cả đồ án cũng được cậu nhóc tính đâu vào đó cả.
"Lại chọc giận mami đúng không" - Lục Trạch Thần nhìn thấy Phong Ninh Kiều đến thì nhẹ nhàng hôn lấy trán cô. Lục Tiểu Minh bị daddy vò đầu đến nỗi rối cả tóc rồi...
"Daddy..Tiểu Ưu muốn đến thăm anh Vận Lâm" - Cô bé rất thân thiết với tiểu thiếu gia nhà Hứa Khải Minh.
"Được, daddy và mami đưa con đi" - Lục Trạch Thần cưng chiều con gái cái gì cũng chiều chuộng con bé.
"Daddy không phải buổi tối đến sự kiện Diệp Thị sao còn nói gì đưa Tiểu Ưu đi chứ" - Lục Tiểu Minh mặt mày như ông cụ vậy cả cười cũng rất ít, tính cách có chút khó gần hệt như hắn vậy.
"Tiểu Minh con không thể nói gì đó đáng yêu à"
"Không đâu, con không có sở thích như vậy...con đã nghe bà nội nói lúc nhỏ daddy còn khó ưa hơn cả con cơ đấy"
"Thằng nhóc này..." - Lục Trạch Thần bị con trai nói tức mà không làm gì được.
"Con trai, con cứ thế sẽ chẳng có cô gái nào yêu con đâu" - giọng nói vô cùng thích thú của Lục Trạch Thần khiến Tiểu Minh càng thản nhiên nói
"Daddy chẳng phải rất kì công theo đuổi mẹ đó sao"
"Xem ra con trai ta rất thông minh nhỉ"
Căn nhà vang lên tiếng cười của sự hạnh phúc, tràn đầy sự náo nhiệt của trẻ con và càng hạnh phúc hơn có thể cảm thấy sự ấm áp của gia đình vô cùng mãnh liệt.
_______________________________________
-----Kết thúc-----
----- Mọi người cho mình chút ý kiến để mình có động lực viết ngoại truyện luôn nhé-----
Lục Trạch Thần nhìn thấy Tiêu Triệu Thường ra khỏi cửa liền lo lắng hỏi.
"Vợ tôi sao vậy..cô ấy không khoẻ đúng không" - Bị hắn doạ sợ chết mất, bộ dạng sốt sắn này đúng thật hiếm thấy từ Lục Trạch Thần.
"Cậu làm tôi giật mình đấy, cô ấy không sao chỉ là cô ấy đang mang thai được hai tháng rồi" - Tiêu Triệu Thường nói xong thì bất ngờ, cả nhà im lặng đến lạ lùng không phải cậu ta nói gì không đúng chứ.
Từ Thiêu Sương và Phong Ninh Vi nhìn nhau không khỏi vui mừng thay, hoá ra là mang thai đúng thật là một tin tốt lành mà.
"Tốt..tốt quá rồi, tôi sẽ xuống bếp nấu chút cháo cho con bé ăn" - Từ Thiêu Sương nhanh xuống bếp còn Phong Thuỵ Quân thì vui vẻ tiễn Tiêu Triệu Thường ra ngoài.
Lục Trạch Thần bước vào nhẹ nhàng đóng cửa, nỗi niềm hạnh phúc không dấu được hắn ôm lấy cô cứ như một đứa trẻ.
"Chúng ta có con rồi..Kiều Kiều" -Lục Trạch Thần vui mừng nắm tay cô hôn lên một nụ hôn dịu dàng cưng chiều.
"Phải, con của chúng ta..." - Phong Ninh Kiều tay sờ lên chiếc bụng tự hào và hạnh phúc không khỏi nói ra những lời ấm áp dịu dàng.
________________________________________
Sau một tháng, cảnh sát thông báo đã tìm ra được thi thể của Giang Gia Linh và Kỷ Phù Uyên sau chân núi phía Tây.
Được biết theo xét nhiệm tử thi họ xác nhận hai nạn nhân bị đẩy ngã xuống núi mất mạng. Vì nơi đó ít người qua lại chỉ những người hay tham hiểm phát hiện thi thể từ sớm hôm nay.
Tố Mị Sương bị truy tố tội án giết người có thể đối diện với án chung thân. Lục Trạch Thần khuông muốn nhưng vẫn nói cho Phong Ninh Kiều biết rõ sự tình.
________________________________________
Bốn năm sau.
"Tiểu Minh và Tiểu Ưu đứng lại cho mẹ" - Giọng la in ỏi từ trên lầu vọng xuống, căn nhà từ lúc hai đứa trẻ này lớn lên đã nhộn nhịp hơn rất nhiều.
Cặp sinh đôi giống hệt như Lục Trạch Thần không khác một chút nào, ngay cả tính cách khó chiều hay ngang ngạnh cũng không khác gì hắn.
Bên ngoài, Lục Trạch Thần về đến đã nghe thấy sự ồn ào từ ba mẹ con trong nhà. Người quản qua vui vẻ đi ra...
"Hai tiểu thiếu gia đúng là năng động hoạt bát đấy ạ ngay cả phu nhân cũng vất vả"
"Daddy.." - Lục Tiểu Ưu cô bé nhỏ vừa thấy ba đã đi đến ôm cổ hôn hắn, một tiểu công chúa xinh đẹp hệt như Phong Ninh Kiều.
"Daddy hôm nay về trễ đấy" - Lục Tiểu Minh đi đến trên tay còn cầm cả đồ án của công ty, chả trách cậu nhóc này từ nhỏ đã thiên tài biết tính toán vậy cả đồ án cũng được cậu nhóc tính đâu vào đó cả.
"Lại chọc giận mami đúng không" - Lục Trạch Thần nhìn thấy Phong Ninh Kiều đến thì nhẹ nhàng hôn lấy trán cô. Lục Tiểu Minh bị daddy vò đầu đến nỗi rối cả tóc rồi...
"Daddy..Tiểu Ưu muốn đến thăm anh Vận Lâm" - Cô bé rất thân thiết với tiểu thiếu gia nhà Hứa Khải Minh.
"Được, daddy và mami đưa con đi" - Lục Trạch Thần cưng chiều con gái cái gì cũng chiều chuộng con bé.
"Daddy không phải buổi tối đến sự kiện Diệp Thị sao còn nói gì đưa Tiểu Ưu đi chứ" - Lục Tiểu Minh mặt mày như ông cụ vậy cả cười cũng rất ít, tính cách có chút khó gần hệt như hắn vậy.
"Tiểu Minh con không thể nói gì đó đáng yêu à"
"Không đâu, con không có sở thích như vậy...con đã nghe bà nội nói lúc nhỏ daddy còn khó ưa hơn cả con cơ đấy"
"Thằng nhóc này..." - Lục Trạch Thần bị con trai nói tức mà không làm gì được.
"Con trai, con cứ thế sẽ chẳng có cô gái nào yêu con đâu" - giọng nói vô cùng thích thú của Lục Trạch Thần khiến Tiểu Minh càng thản nhiên nói
"Daddy chẳng phải rất kì công theo đuổi mẹ đó sao"
"Xem ra con trai ta rất thông minh nhỉ"
Căn nhà vang lên tiếng cười của sự hạnh phúc, tràn đầy sự náo nhiệt của trẻ con và càng hạnh phúc hơn có thể cảm thấy sự ấm áp của gia đình vô cùng mãnh liệt.
_______________________________________
-----Kết thúc-----
----- Mọi người cho mình chút ý kiến để mình có động lực viết ngoại truyện luôn nhé-----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.