Đệ Nhất Hôn Sủng: Ông Trùm Xin Tự Trọng
Chương 10: cha mẹ che giấu
Thi Thi
25/04/2016
Gia trưởng hai nhà
không quen biết nhau gặp mặt, tuy có khách sáo, nhưng trong bữa tiệc vẫn có chút lúng túng, cuối cùng nói chuyện qua lao.
Sau khi một nhà Quý Văn Nho rời khỏi, Tô gia bốn người an vị ngồi trên xe Dạ Thần, về chỗ ở của Tô Tranh.
Đã đến chỗ ở vẫn Hạ Thu Tuệ vẫn giả bộ dạng tươi cười, tâm tình có chút trầm trọng.
Mà Tô Lập Quốc sau khi về nhà, còn không có ngồi xuống, liền nghiêm túc đối với Dạ Thần cùng Tô Nhạc nói ra: "Các ngươi đã đã kết hôn rồi, về sau cũng đừng ở chỗ chị gái bên này!"
Dạ Thần cười gật đầu, "Lúc trước con đã nói qua với Nhạc Nhạc, chỉ có điều Nhạc Nhạc một mực không muốn rời khỏi bênh cạnh chị gái, con cũng không bắt ép được cô ấy!"
Tô Lập Quốc chém đinh chặt sắt đối với Tô Nhạc nói ra: "Cái này tại sao có thể? Con là đã lập gia đình, ở đâu còn có thể ở chỗ Tô Tranh không đi!" Nói qua, vừa liếc nhìn Dạ Thần, "Con có chỗ ở?"
Dạ Thần nghe xong lập tức tỏ thái độ, "Vâng, Con ở thành phố Lục Hải này có một căn phòng!"(anh giàu quyền thế chỉ có cô là ngố tàu thôi)
"Uh, như vậy tốt nhất! Vợ chồng hai người kết hôn, không thể như vậy tiếp tục tách ra ở riêng, hẫy về thu dọn một chút ngày mai chuyển về bên đó! Còn bây giờ trời đã tối rồi, các con trở về đi, ta và chị gái con còn có chút chuyện cần nói!"
Tô Nhạc không nghĩ tới, chính mình thì cứ như vậy bị đuổi ra khỏi cửa rồi! Nhưng mà lại đem cô đến bên cạnh Dạ Thần?
Dạ Thần thấy Tô Nhạc không vui, ấm áp nói: "Bố mẹ, con nghĩ Nhạc Nhạc cũng muốn lại cùng bố mẹ một buổi tối đấy, nếu không ngày mai con đến giúp đỡ Nhạc Nhạc dọn nhà, hôm nay con đi về trước!"
Thu Hàn Tuệ nhìn xem Dạ Thần, nhẹ gật đầu, "vẫn là con hiểu chuyện!" Thì cứ như vậy đem con gái đuổi đi, Thu Hàn Tuệ vẫn còn có chút không nỡ bỏ đấy.
Huống chi, hôm nay còn có rất nhiều chuyện, đều muốn từ miệng Tô Nhạc hỏi cho rõ ràng.(cô có biết gì đâu đâu biết là bị anh nhắm trúng chứ ai bảo theo đuôi ngươi ta nửa năm, anh thì biết rõ về cô, cô thì mờ hồ bị lừa gạt vào tròng)
Chứng kiến Dạ Thần đã đi ra, Thu Hàn Tuệ lôi kéo tay Tô Nhạc nói ra, "Vào trong phòng, mẹ có mấy lời muốn hỏi con!"
Tô Nhạc gật đầu, đi theo Thu Hàn Tuệ vào phòng.
Thu Hàn Tuệ đã trầm mặc vài giây, sắc mặt lộ ra lo lắng, "Mẹ nhìn Dạ Thần, có lẽ người nhà Dạ Thần đều không bình thường, con đối với nó biết bao nhiêu, nói kỹ càng cho mẹ một chút."
Hôm nay chứng kiến một nhà cậu Dạ Thần, Thu Hàn Tuệ cũng cảm giác ra đối phương có chút không đơn giản.
Chỉ có điều vẫn luôn không có tiện mở miệng hỏi, hiện tại Dạ Thần đã đi ra, rất nhiều chuyện Thu Hàn Tuệ đều muốn con gái nhà mình nói rõ ràng.
Tô Nhạc nào biết đâu Dạ Thần rút cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hiện tại ngoại trừ biết rõ hắn tên là Dạ Thần, làm việc so sánh tùy tiện, còn ưa thích giả bộ bên ngoài, còn những mặt khác đều không biết.
"Mẹ, mặc kệ anh ấy là thân phận gì, nhưng hiện tại cũng là con rể mẹ, không phải sao?" Huống chi, Tô Nhạc cảm thấy mẹ đoán chừng là bởi ăn cơn tại nơi như khách sạn Lục Hải, liền đối với gia cảnh của Dạ Thần liên tưởng nhẹ nhàng! Nhưng lại cái kia căn bản chính là Dạ Thần một mình giả bộ!
Chỉ có điều có mấy lời Tô Nhạc cũng không nên trực tiếp cùng mẹ có thể nói rõ ràng, miễn cho mẹ mình lo lắng.
Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc vẫn không rõ mình rốt cuộc hỏi là chuyện gì, vì vậy nói thẳng: "Mẹ nhìn hành vi của cậu nó, nhưng lại không phải được nuôi dưỡng từ trong gia đình bình thường đấy!"
Cậu Quý Văn Nho, còn có mợ, hai người khí chất đều lộ rõ thân phận của bọn họ không tầm thường.
Tô Nhạc vừa rồi cũng là cảm thấy, cậu cùng mợ Dạ Thần thân phận không tầm thường, nhưng nghĩ đến một người trong nhà ở đâu không có mấy cái kẻ có tiền thân thích? Nhà cô chẳng phải có mấy bác là người giàu sao!
Huống chi Dạ Thần là người sĩ diện như vậy, tự nhiên là đều muốn tìm người thân có tiền để giới thiệu, vấn đề này rất dễ hiểu đấy.
Vì vậy, Tô Nhạc rất bình tĩnh nói: "cậu anh ấy là cậu anh ấy, chúng ta là có cuộc sống của chúng ta! Mẹ, những chuyện này mẹ không nên lo lắng, con sẽ xử lý tốt chuyện của con!"
Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc như vậy, chỉ có thể gật đầu nói: "Ài, con đã là vợ của người ta, cái này có một số việc sẽ phải chú ý một chút rồi, không nên giống như…mình vẫn còn trong nhà, con cũng không còn bé nữa."
Nghe Thu Hàn Tuệ nói rất nhiều giữa đạo lý giữa vợ chồng, trong lòng có chút không biết là tư vị gì.
Tuy rằng cha mẹ từ nhỏ đối với cô nghiêm khắc, nhưng có bộ mẹ nào lại không muốn tốt cho con mình?
Chỉ bất quá bây giờ tình huống ó chút, Tô Nhạc cũng là dễ dàng giải thích không được.
Cùng Thu Hàn Tuệ sau khi nói một chút chuyện, Tô Nhạc liền rời khỏi phòng.
Thời điểm này Tô Lập Quốc đi vào, nhìn xem vợ mình một bọ dạng lo lắng, đi tới bên người bà, "Con gái trưởng thành, sớm muộn là cũng phải gả đi!"
Thu Hàn Tuệ tâm tình có chút phức tạp, "Không biết vì cái gì nghe dòng họ nhà Dạ Thần, em liền nghĩ đến Dạ gia kia... anh cũng biết Hoa Hạ này có rất ít người họ Dạ, hơn nữa nghe ngữ điệu cậu Dạ Thần nói chuyện, cũng là người Yên Kinh."
Tô Lập Quốc sửng sốt hồi lâu, trầm mặt nói ra: "em không nên suy nghĩ bậy bạ rồi, Dạ Thần tại sao có thể là người Dạ gia? Huống chi, Yên Kinh những ngững người kia tính tính nóng nảy em còn không biết sao? Sẽ tùy tiện lấy một người con gái à?"
Thu Hàn Tuệ suy nghĩ một chút, bề ngoài giống như cũng là như thế.
Tại Yên Kinh những cái kai là đại gia tộc, từ trước đến nay đối với đối với hôn nhân trong gia tộc đều là truyện trọng đại.
Tô Lập Quốc ôm bả vai của vợ, "Anh xem em, chính là lo lắng cho Tô Nhạc! Ài, tô Tranh không cho em yên tâm, Tô Nhạc ngược lại là tốt, trực tiếp cho chúng ta một cái khiếp sợ! Chúng ta đêm nay đừng nói cái này, ngủ đi!"
...
Tô tranh thuê phòng ở là có hai phòng một phòng khách.
Thành phố Lục Hải giá nhà cao, hai phòng một phòng khách tiền thuê nhà nhưng cũng có năm nghìn, hơn nữa còn là giá hữu nghị!
Tô Nhạc đến thành phố Lục Hải làm sao thuê được phòng ở tốt, liền ở chỗ chị gái.
Ba mẹ tới đây, đều đã ngủ ở phòng chị gái, Chị gái liền đến phòng cô.
Tô tranh nhìn xem tô Nhạc, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi: "Em cùng Dạ thần rốt cuộc có chuyện gì xẩy ra, còn không có nói chó chị biết!"
Tuy rằng cha mẹ bên kia là tương đối khá ứng phó, dù sao họ không ở cùng với cô, có một số việc cha mẹ tóm lại là có chút không rõ ràng lắm.
Nhưng tốt nghiệp nửa năm đi theo chị gái, chuyện của cô chị gái đều rõ ràng, lần này chuyện với Dạ Thần không thể đơn giản mà dấu chị cô được?
Tô Nhạc ngồi ở trên giường, nghĩ đến mấy ngày nhưng chuyện lộn xộn xảy ra, đem tình hình thực tế nói cho Chị gái, "Còn không phải theo dõi cái ông trùm giải trí kai sao, theo dõi đến cục dân chính, sau đó em liền tùy tiện kéo một nam nhân, ý đồ giả bộ giả vờ giả vịt trà trộn vào phòng đăng ký, cuối cùng vì thoát thân, ném đi một phần lúc trước thường xuyên dùng CMND giả... Nhưng lại đâu nghĩ đến, em lại mang ra CMND thật, liền như vậy không hiểu thấu đã thành phụ nữ có chồng rồi!"
Nghe Tô Nhạc cái này hiếm thấy giải thích, tô tranh ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nói: "Cho nên, ngươi thì cứ như vậy qua loa đem mình gả đi ra ngoài?" Nói qua, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép...mà bắt đầu, "chị nói cho em biết, những CMND giả mạo kia nhất định là sẽ xảy ra chuyện đấy, em xem một chút lần này liền phá hủy vì cái này rồi, em làm sao lại không cẩn thận như vậy, còn có... em theo dõi ai là ông trùm giải trí?"
"Chính là ông trùm dấu mặt của Công ty giải trí Thiên Trung!"
Nghe Tô Nhạc vẫn còn điều tra chuyện này, tô tranh yên lặng đỡ cái trán, im lặng nói: "chị không phải đã nói với em sao, ngươi đuổi theo tin tức tuyệt đối là không thể nào đấy, Giám đốc công ty Thiên Trung là Hồ Kha! Ở đâu còn có Ông Trùm giấu mặt! em gái, rm thực suy nghĩ nhiều!"
Sau khi một nhà Quý Văn Nho rời khỏi, Tô gia bốn người an vị ngồi trên xe Dạ Thần, về chỗ ở của Tô Tranh.
Đã đến chỗ ở vẫn Hạ Thu Tuệ vẫn giả bộ dạng tươi cười, tâm tình có chút trầm trọng.
Mà Tô Lập Quốc sau khi về nhà, còn không có ngồi xuống, liền nghiêm túc đối với Dạ Thần cùng Tô Nhạc nói ra: "Các ngươi đã đã kết hôn rồi, về sau cũng đừng ở chỗ chị gái bên này!"
Dạ Thần cười gật đầu, "Lúc trước con đã nói qua với Nhạc Nhạc, chỉ có điều Nhạc Nhạc một mực không muốn rời khỏi bênh cạnh chị gái, con cũng không bắt ép được cô ấy!"
Tô Lập Quốc chém đinh chặt sắt đối với Tô Nhạc nói ra: "Cái này tại sao có thể? Con là đã lập gia đình, ở đâu còn có thể ở chỗ Tô Tranh không đi!" Nói qua, vừa liếc nhìn Dạ Thần, "Con có chỗ ở?"
Dạ Thần nghe xong lập tức tỏ thái độ, "Vâng, Con ở thành phố Lục Hải này có một căn phòng!"(anh giàu quyền thế chỉ có cô là ngố tàu thôi)
"Uh, như vậy tốt nhất! Vợ chồng hai người kết hôn, không thể như vậy tiếp tục tách ra ở riêng, hẫy về thu dọn một chút ngày mai chuyển về bên đó! Còn bây giờ trời đã tối rồi, các con trở về đi, ta và chị gái con còn có chút chuyện cần nói!"
Tô Nhạc không nghĩ tới, chính mình thì cứ như vậy bị đuổi ra khỏi cửa rồi! Nhưng mà lại đem cô đến bên cạnh Dạ Thần?
Dạ Thần thấy Tô Nhạc không vui, ấm áp nói: "Bố mẹ, con nghĩ Nhạc Nhạc cũng muốn lại cùng bố mẹ một buổi tối đấy, nếu không ngày mai con đến giúp đỡ Nhạc Nhạc dọn nhà, hôm nay con đi về trước!"
Thu Hàn Tuệ nhìn xem Dạ Thần, nhẹ gật đầu, "vẫn là con hiểu chuyện!" Thì cứ như vậy đem con gái đuổi đi, Thu Hàn Tuệ vẫn còn có chút không nỡ bỏ đấy.
Huống chi, hôm nay còn có rất nhiều chuyện, đều muốn từ miệng Tô Nhạc hỏi cho rõ ràng.(cô có biết gì đâu đâu biết là bị anh nhắm trúng chứ ai bảo theo đuôi ngươi ta nửa năm, anh thì biết rõ về cô, cô thì mờ hồ bị lừa gạt vào tròng)
Chứng kiến Dạ Thần đã đi ra, Thu Hàn Tuệ lôi kéo tay Tô Nhạc nói ra, "Vào trong phòng, mẹ có mấy lời muốn hỏi con!"
Tô Nhạc gật đầu, đi theo Thu Hàn Tuệ vào phòng.
Thu Hàn Tuệ đã trầm mặc vài giây, sắc mặt lộ ra lo lắng, "Mẹ nhìn Dạ Thần, có lẽ người nhà Dạ Thần đều không bình thường, con đối với nó biết bao nhiêu, nói kỹ càng cho mẹ một chút."
Hôm nay chứng kiến một nhà cậu Dạ Thần, Thu Hàn Tuệ cũng cảm giác ra đối phương có chút không đơn giản.
Chỉ có điều vẫn luôn không có tiện mở miệng hỏi, hiện tại Dạ Thần đã đi ra, rất nhiều chuyện Thu Hàn Tuệ đều muốn con gái nhà mình nói rõ ràng.
Tô Nhạc nào biết đâu Dạ Thần rút cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hiện tại ngoại trừ biết rõ hắn tên là Dạ Thần, làm việc so sánh tùy tiện, còn ưa thích giả bộ bên ngoài, còn những mặt khác đều không biết.
"Mẹ, mặc kệ anh ấy là thân phận gì, nhưng hiện tại cũng là con rể mẹ, không phải sao?" Huống chi, Tô Nhạc cảm thấy mẹ đoán chừng là bởi ăn cơn tại nơi như khách sạn Lục Hải, liền đối với gia cảnh của Dạ Thần liên tưởng nhẹ nhàng! Nhưng lại cái kia căn bản chính là Dạ Thần một mình giả bộ!
Chỉ có điều có mấy lời Tô Nhạc cũng không nên trực tiếp cùng mẹ có thể nói rõ ràng, miễn cho mẹ mình lo lắng.
Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc vẫn không rõ mình rốt cuộc hỏi là chuyện gì, vì vậy nói thẳng: "Mẹ nhìn hành vi của cậu nó, nhưng lại không phải được nuôi dưỡng từ trong gia đình bình thường đấy!"
Cậu Quý Văn Nho, còn có mợ, hai người khí chất đều lộ rõ thân phận của bọn họ không tầm thường.
Tô Nhạc vừa rồi cũng là cảm thấy, cậu cùng mợ Dạ Thần thân phận không tầm thường, nhưng nghĩ đến một người trong nhà ở đâu không có mấy cái kẻ có tiền thân thích? Nhà cô chẳng phải có mấy bác là người giàu sao!
Huống chi Dạ Thần là người sĩ diện như vậy, tự nhiên là đều muốn tìm người thân có tiền để giới thiệu, vấn đề này rất dễ hiểu đấy.
Vì vậy, Tô Nhạc rất bình tĩnh nói: "cậu anh ấy là cậu anh ấy, chúng ta là có cuộc sống của chúng ta! Mẹ, những chuyện này mẹ không nên lo lắng, con sẽ xử lý tốt chuyện của con!"
Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc như vậy, chỉ có thể gật đầu nói: "Ài, con đã là vợ của người ta, cái này có một số việc sẽ phải chú ý một chút rồi, không nên giống như…mình vẫn còn trong nhà, con cũng không còn bé nữa."
Nghe Thu Hàn Tuệ nói rất nhiều giữa đạo lý giữa vợ chồng, trong lòng có chút không biết là tư vị gì.
Tuy rằng cha mẹ từ nhỏ đối với cô nghiêm khắc, nhưng có bộ mẹ nào lại không muốn tốt cho con mình?
Chỉ bất quá bây giờ tình huống ó chút, Tô Nhạc cũng là dễ dàng giải thích không được.
Cùng Thu Hàn Tuệ sau khi nói một chút chuyện, Tô Nhạc liền rời khỏi phòng.
Thời điểm này Tô Lập Quốc đi vào, nhìn xem vợ mình một bọ dạng lo lắng, đi tới bên người bà, "Con gái trưởng thành, sớm muộn là cũng phải gả đi!"
Thu Hàn Tuệ tâm tình có chút phức tạp, "Không biết vì cái gì nghe dòng họ nhà Dạ Thần, em liền nghĩ đến Dạ gia kia... anh cũng biết Hoa Hạ này có rất ít người họ Dạ, hơn nữa nghe ngữ điệu cậu Dạ Thần nói chuyện, cũng là người Yên Kinh."
Tô Lập Quốc sửng sốt hồi lâu, trầm mặt nói ra: "em không nên suy nghĩ bậy bạ rồi, Dạ Thần tại sao có thể là người Dạ gia? Huống chi, Yên Kinh những ngững người kia tính tính nóng nảy em còn không biết sao? Sẽ tùy tiện lấy một người con gái à?"
Thu Hàn Tuệ suy nghĩ một chút, bề ngoài giống như cũng là như thế.
Tại Yên Kinh những cái kai là đại gia tộc, từ trước đến nay đối với đối với hôn nhân trong gia tộc đều là truyện trọng đại.
Tô Lập Quốc ôm bả vai của vợ, "Anh xem em, chính là lo lắng cho Tô Nhạc! Ài, tô Tranh không cho em yên tâm, Tô Nhạc ngược lại là tốt, trực tiếp cho chúng ta một cái khiếp sợ! Chúng ta đêm nay đừng nói cái này, ngủ đi!"
...
Tô tranh thuê phòng ở là có hai phòng một phòng khách.
Thành phố Lục Hải giá nhà cao, hai phòng một phòng khách tiền thuê nhà nhưng cũng có năm nghìn, hơn nữa còn là giá hữu nghị!
Tô Nhạc đến thành phố Lục Hải làm sao thuê được phòng ở tốt, liền ở chỗ chị gái.
Ba mẹ tới đây, đều đã ngủ ở phòng chị gái, Chị gái liền đến phòng cô.
Tô tranh nhìn xem tô Nhạc, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi: "Em cùng Dạ thần rốt cuộc có chuyện gì xẩy ra, còn không có nói chó chị biết!"
Tuy rằng cha mẹ bên kia là tương đối khá ứng phó, dù sao họ không ở cùng với cô, có một số việc cha mẹ tóm lại là có chút không rõ ràng lắm.
Nhưng tốt nghiệp nửa năm đi theo chị gái, chuyện của cô chị gái đều rõ ràng, lần này chuyện với Dạ Thần không thể đơn giản mà dấu chị cô được?
Tô Nhạc ngồi ở trên giường, nghĩ đến mấy ngày nhưng chuyện lộn xộn xảy ra, đem tình hình thực tế nói cho Chị gái, "Còn không phải theo dõi cái ông trùm giải trí kai sao, theo dõi đến cục dân chính, sau đó em liền tùy tiện kéo một nam nhân, ý đồ giả bộ giả vờ giả vịt trà trộn vào phòng đăng ký, cuối cùng vì thoát thân, ném đi một phần lúc trước thường xuyên dùng CMND giả... Nhưng lại đâu nghĩ đến, em lại mang ra CMND thật, liền như vậy không hiểu thấu đã thành phụ nữ có chồng rồi!"
Nghe Tô Nhạc cái này hiếm thấy giải thích, tô tranh ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nói: "Cho nên, ngươi thì cứ như vậy qua loa đem mình gả đi ra ngoài?" Nói qua, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép...mà bắt đầu, "chị nói cho em biết, những CMND giả mạo kia nhất định là sẽ xảy ra chuyện đấy, em xem một chút lần này liền phá hủy vì cái này rồi, em làm sao lại không cẩn thận như vậy, còn có... em theo dõi ai là ông trùm giải trí?"
"Chính là ông trùm dấu mặt của Công ty giải trí Thiên Trung!"
Nghe Tô Nhạc vẫn còn điều tra chuyện này, tô tranh yên lặng đỡ cái trán, im lặng nói: "chị không phải đã nói với em sao, ngươi đuổi theo tin tức tuyệt đối là không thể nào đấy, Giám đốc công ty Thiên Trung là Hồ Kha! Ở đâu còn có Ông Trùm giấu mặt! em gái, rm thực suy nghĩ nhiều!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.