Chương 1322
Thanh Phong
21/10/2021
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tại sao tiền bối phát hiện ra đây là ba tầng ảo cảnh?”
Ông lão lạnh lùng nói: “Lão phu là kiếm tu, nếu như bị ảo cảnh mê hoặc, vậy còn tính gì là kiếm tu nữa?”
Kiếm tu!
Diệp Huyên gượng cười, thật sự kiếm tu bình thường đạt đến Tâm Cảnh, Thông Minh Cảnh, đương nhiên sẽ khắc chế ảo cảnh!
Không đúng!
Dường như Diệp Huyên nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn về phía ông lão: “Tiền bối, ông nói thật đi, ở Kiếm Tông này có thể có bao nhiêu người coi thường ảo cảnh của ta?”
Ông lão trầm ngâm một lát rồi nói: “Không quá bốn người!”
Không quá bốn người!
Nghe thấy vậy, trong lòng Diệp Huyên cũng được thả lỏng. Nếu như kiếu tu đều có thể phá vỡ mộng cảnh này, vậy thì đạo tắc Mộng chẳng phải là quá mất giá rồi sao!
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Phi kiếm của cậu cộng với ảo cảnh của cậu...”
Diệp Huyên vội vàng nói: “Có phải rất tuyệt không?”
Ông lão không chút cảm xúc: “Rất tệ!”
Vẻ mặt của Diệp Huyên cứng ngắc lại.
Ông lão lạnh lùng nói: “Không phục sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Không phục!”
Ông lão nói: “Cậu biết kém ở đâu không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Ông lão nói: “Kém ở kiếm của cậu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vẫn mong tiền bối chỉ giáo!”
Ông lão đi đến trước mặt Diệp Huyên: “Sức mạnh và tốc độ của thanh kiếm dường như đã đạt đến cực hạn hiện tại của cậu. Không thể không nói, điều này khiến ta rất bất ngờ! Nhưng cậu quá chú trọng đến sức mạnh và tốc độ, trái lại đã bỏ quên một thứ quan trọng nhất!”
Diệp Huyên hỏi: “Là gì?”
Ông lão nhẹ nhàng nói: “Ý cảnh!”
Nói xong, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Tốc độ và sức mạnh của ta chưa chắc đã nhanh hơn cậu. Nhưng ý cảnh của ta cao hơn cậu rất nhiều. Vì vậy, dù tốc độ và sức mạnh của cậu có mạnh đến đâu đi chăng nữa, cũng không đe dọa quá lớn đối với ta! Trừ phi cậu đạt đến một loại sức mạnh tuyệt đối, mà loại đó cũng cần ý cảnh chống đỡ!”
Ông lão lạnh lùng nói: “Lão phu là kiếm tu, nếu như bị ảo cảnh mê hoặc, vậy còn tính gì là kiếm tu nữa?”
Kiếm tu!
Diệp Huyên gượng cười, thật sự kiếm tu bình thường đạt đến Tâm Cảnh, Thông Minh Cảnh, đương nhiên sẽ khắc chế ảo cảnh!
Không đúng!
Dường như Diệp Huyên nghĩ đến điều gì đó, hắn nhìn về phía ông lão: “Tiền bối, ông nói thật đi, ở Kiếm Tông này có thể có bao nhiêu người coi thường ảo cảnh của ta?”
Ông lão trầm ngâm một lát rồi nói: “Không quá bốn người!”
Không quá bốn người!
Nghe thấy vậy, trong lòng Diệp Huyên cũng được thả lỏng. Nếu như kiếu tu đều có thể phá vỡ mộng cảnh này, vậy thì đạo tắc Mộng chẳng phải là quá mất giá rồi sao!
Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Phi kiếm của cậu cộng với ảo cảnh của cậu...”
Diệp Huyên vội vàng nói: “Có phải rất tuyệt không?”
Ông lão không chút cảm xúc: “Rất tệ!”
Vẻ mặt của Diệp Huyên cứng ngắc lại.
Ông lão lạnh lùng nói: “Không phục sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Không phục!”
Ông lão nói: “Cậu biết kém ở đâu không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Ông lão nói: “Kém ở kiếm của cậu!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vẫn mong tiền bối chỉ giáo!”
Ông lão đi đến trước mặt Diệp Huyên: “Sức mạnh và tốc độ của thanh kiếm dường như đã đạt đến cực hạn hiện tại của cậu. Không thể không nói, điều này khiến ta rất bất ngờ! Nhưng cậu quá chú trọng đến sức mạnh và tốc độ, trái lại đã bỏ quên một thứ quan trọng nhất!”
Diệp Huyên hỏi: “Là gì?”
Ông lão nhẹ nhàng nói: “Ý cảnh!”
Nói xong, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Tốc độ và sức mạnh của ta chưa chắc đã nhanh hơn cậu. Nhưng ý cảnh của ta cao hơn cậu rất nhiều. Vì vậy, dù tốc độ và sức mạnh của cậu có mạnh đến đâu đi chăng nữa, cũng không đe dọa quá lớn đối với ta! Trừ phi cậu đạt đến một loại sức mạnh tuyệt đối, mà loại đó cũng cần ý cảnh chống đỡ!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.