Chương 1367
Thanh Phong
23/10/2021
Nghe thấy lời của cô gái, người phụ nữ rất khó hiểu: “Tiểu thư…”
Nhưng cô gái lại lắc đầu: “Đừng nhiều lời”.
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Người phụ nữ xinh đẹp đứng tại chỗ, cười khổ: “Tiểu thư…”
Ông lão ở bên cạnh chợt nói: “Thiếu niên kia rất mạnh”.
Người phụ nữ nhìn ông ta: “Mạnh đến mức nào?”
Ông lão đáp: “Nếu hắn ra tay, ngoài tiểu thư ra, lúc này thương hội Thông Bảo ta không ai có thể ngăn cản được hắn!”
Nghe vậy, người phụ nữ xinh đẹp giật mình: “Sao có thể…”
Ông lão khẽ thở dài, không nói gì, xoay người rời đi.
Cô gái đi ra ngoài thương hội Thông Bảo, ngồi xuống trước một băng đá, một lát sau, hai ông lão xuất hiện sau lưng nàng ta.
Cô gái nhẹ giọng nói: “Hai thúc thúc, muội muội của Diệp Huyên kia làm phiền hai vị rồi”.
Hai ông lão gật đầu một cái, sau đó xoay người biến mất.
Cô gái lại nói: “Diệp công tử, xuất hiện đi!”
Nàng ta vừa dứt lời, Diệp Huyên đã lặng lẽ xuất hiện ở cách đó không xa.
Diệp Huyên đi tới trước mặt cô gái, cười nói: “Cô nương lợi hại đấy!”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Cách ẩn nấp của Diệp công tử cũng rất lợi hại”.
Diệp Huyên cười khổ: “Nhưng vẫn không che giấu được cô nương!”
Cô gái nói: “Diệp công tử đang lo lắng rằng ta có âm mưu gì ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Cô nương giúp ta mà không có điều kiện gì, ta thật sự không yên tâm”.
Cô gái cười khẽ: “Diệp công tử lo lắng cũng có lý, nhưng ta có thể nói với Diệp công tử, so với Tiên Tinh của Diệp công tử, ta coi trọng ơn nghĩa của Diệp công tử hơn”.
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Đa tạ cô nương để mắt!”
Nói xong, hắn hơi do dự, sau đó tiếp tục: “Ta muốn mua của cô nương mấy thanh kiếm, tốt nhất đều là cấp bậc tiên khí”.
Cô gái hỏi: “Bao nhiêu?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hai mươi thanh!”
Nhưng cô gái lại lắc đầu: “Đừng nhiều lời”.
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Người phụ nữ xinh đẹp đứng tại chỗ, cười khổ: “Tiểu thư…”
Ông lão ở bên cạnh chợt nói: “Thiếu niên kia rất mạnh”.
Người phụ nữ nhìn ông ta: “Mạnh đến mức nào?”
Ông lão đáp: “Nếu hắn ra tay, ngoài tiểu thư ra, lúc này thương hội Thông Bảo ta không ai có thể ngăn cản được hắn!”
Nghe vậy, người phụ nữ xinh đẹp giật mình: “Sao có thể…”
Ông lão khẽ thở dài, không nói gì, xoay người rời đi.
Cô gái đi ra ngoài thương hội Thông Bảo, ngồi xuống trước một băng đá, một lát sau, hai ông lão xuất hiện sau lưng nàng ta.
Cô gái nhẹ giọng nói: “Hai thúc thúc, muội muội của Diệp Huyên kia làm phiền hai vị rồi”.
Hai ông lão gật đầu một cái, sau đó xoay người biến mất.
Cô gái lại nói: “Diệp công tử, xuất hiện đi!”
Nàng ta vừa dứt lời, Diệp Huyên đã lặng lẽ xuất hiện ở cách đó không xa.
Diệp Huyên đi tới trước mặt cô gái, cười nói: “Cô nương lợi hại đấy!”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Cách ẩn nấp của Diệp công tử cũng rất lợi hại”.
Diệp Huyên cười khổ: “Nhưng vẫn không che giấu được cô nương!”
Cô gái nói: “Diệp công tử đang lo lắng rằng ta có âm mưu gì ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Cô nương giúp ta mà không có điều kiện gì, ta thật sự không yên tâm”.
Cô gái cười khẽ: “Diệp công tử lo lắng cũng có lý, nhưng ta có thể nói với Diệp công tử, so với Tiên Tinh của Diệp công tử, ta coi trọng ơn nghĩa của Diệp công tử hơn”.
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Đa tạ cô nương để mắt!”
Nói xong, hắn hơi do dự, sau đó tiếp tục: “Ta muốn mua của cô nương mấy thanh kiếm, tốt nhất đều là cấp bậc tiên khí”.
Cô gái hỏi: “Bao nhiêu?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hai mươi thanh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.