Chương 2302: Có biết Đạo Môn không?
Thanh Phong
17/10/2022
Vừa dứt lời, gã đã biến mất.
...
Sau khi rời khỏi nhà họ Hiên Viên, Diệp Huyên đi thẳng đến Kiếm Võ giới để tính sổ một vài món nợ.
Nhưng khi đến nơi, toàn bộ Kiếm Võ giới đã bị một trận pháp khổng lồ bao trùm bên trên.
Advertisement
Diệp Huyên rút kiếm chém xuống.
Choang!
Cả trận pháp run rẩy kịch liệt nhưng không bị hư hại.
Diệp Huyên không khỏi cau mày, lại rút Thiên Tru ra chém xuống.
Ầm!
Trận pháp chấn động, một vết rách sâu hoắm xuất hiện nơi đường kiếm rơi xuống nhưng chỉ chớp mắt đã trở lại bình thường.
Lại thêm vài đường kiếm nữa bay ra nhưng trận pháp vẫn sừng sững.
Cuối cùng, Diệp Huyên còn dùng đến cả đạo tắc Không Gian, nào ngờ trận pháp kia còn phong kín đến cả không gian, nên dù có dùng đạo tắc hắn cũng không vào được. Không chỉ thể, bên trong còn có vô số phù ấn quỷ dị.
Diệp Huyên im lặng hồi lâu trước trận pháp trước khi rời đi.
Trận pháp cổ xưa thế này không phải muốn phá là có thể phá dễ dàng được.
Thấy hắn xoay gót đi rồi, hai người Thương Kỳ và Cổ Kính bên trong Kiếm Võ giới toát ra vẻ nhẹ nhõm trên mặt.
Biết Diệp Huyên sẽ đến báo thù nên họ đã khởi động trận pháp từ sớm, cũng may bọn họ đã làm vậy, bằng không chỉ cần hắn tiến lên...
Thương Kỳ bỗng lên tiếng: “Có động tĩnh gì từ lão tổ chưa?"
Cổ Kính khẽ đáp: “Đã rời đi từ một giờ trước”.
"Đi đâu?"
“Nhà họ Hiên Viên”.
Liên thủ ư?
Thương Kỳ thấp giọng nói: “Hẳn là không chỉ có chúng ta, đúng chư?"
Cổ Kính gật đầu: “Tất nhiên không chỉ có chúng ta...”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Lần này, các thế lực ở đại thế giới Huyền Hoàng ta sẽ đấu một trận với người đứng sau lưng Diệp Huyên”.
...
Rời khỏi Kiếm Võ giới, Diệp Huyên lại trở về Huyền Hoàng giới.
Hắn bước vào điện Huyền Hoàng, nhìn Huyền Hoàng chủ: “Có biết Đạo Môn không?"
Đạo Môn?
Đối phương gật đầu: “Một ít”.
...
Sau khi rời khỏi nhà họ Hiên Viên, Diệp Huyên đi thẳng đến Kiếm Võ giới để tính sổ một vài món nợ.
Nhưng khi đến nơi, toàn bộ Kiếm Võ giới đã bị một trận pháp khổng lồ bao trùm bên trên.
Advertisement
Diệp Huyên rút kiếm chém xuống.
Choang!
Cả trận pháp run rẩy kịch liệt nhưng không bị hư hại.
Diệp Huyên không khỏi cau mày, lại rút Thiên Tru ra chém xuống.
Ầm!
Trận pháp chấn động, một vết rách sâu hoắm xuất hiện nơi đường kiếm rơi xuống nhưng chỉ chớp mắt đã trở lại bình thường.
Lại thêm vài đường kiếm nữa bay ra nhưng trận pháp vẫn sừng sững.
Cuối cùng, Diệp Huyên còn dùng đến cả đạo tắc Không Gian, nào ngờ trận pháp kia còn phong kín đến cả không gian, nên dù có dùng đạo tắc hắn cũng không vào được. Không chỉ thể, bên trong còn có vô số phù ấn quỷ dị.
Diệp Huyên im lặng hồi lâu trước trận pháp trước khi rời đi.
Trận pháp cổ xưa thế này không phải muốn phá là có thể phá dễ dàng được.
Thấy hắn xoay gót đi rồi, hai người Thương Kỳ và Cổ Kính bên trong Kiếm Võ giới toát ra vẻ nhẹ nhõm trên mặt.
Biết Diệp Huyên sẽ đến báo thù nên họ đã khởi động trận pháp từ sớm, cũng may bọn họ đã làm vậy, bằng không chỉ cần hắn tiến lên...
Thương Kỳ bỗng lên tiếng: “Có động tĩnh gì từ lão tổ chưa?"
Cổ Kính khẽ đáp: “Đã rời đi từ một giờ trước”.
"Đi đâu?"
“Nhà họ Hiên Viên”.
Liên thủ ư?
Thương Kỳ thấp giọng nói: “Hẳn là không chỉ có chúng ta, đúng chư?"
Cổ Kính gật đầu: “Tất nhiên không chỉ có chúng ta...”
Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Lần này, các thế lực ở đại thế giới Huyền Hoàng ta sẽ đấu một trận với người đứng sau lưng Diệp Huyên”.
...
Rời khỏi Kiếm Võ giới, Diệp Huyên lại trở về Huyền Hoàng giới.
Hắn bước vào điện Huyền Hoàng, nhìn Huyền Hoàng chủ: “Có biết Đạo Môn không?"
Đạo Môn?
Đối phương gật đầu: “Một ít”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.