Chương 1119: Đánh nhau quyết liệt đấy!
Thanh Phong
09/10/2021
Rơi đầu!
Liên Vạn Lý vừa dứt lời, cả người Diệp Huyên lập tức bị nàng ta nhấc bỗng lên, nhưng đầu thì vẫn chưa rơi ra!
Liên Vạn Lý xách Diệp Huyên lên, cười híp mắt bảo: "Đời này bản vương chưa từng gặp ai mặt dày như ngươi".
Diệp Huyên: "..."
Liên Vạn Lý thả Diệp Huyên xuống, sau đó nói: "Chữa thương đi, sau đó chúng ta đánh một trận".
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Trong nhà đá, Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười.
Không thể không nói, gặp lại được người quen cũ quả thật rất vui.
Lúc này đây, hắn càng thêm nhớ đám Mặc Vân Khởi, chẳng biết bọn họ giờ ra sao rồi!
Một lát sau, Diệp Huyên hồi thần, tiếp tục chữa thương.
...
Sau khi Liên Vạn Lý rời khỏi nhà đá thì đến tường thành, lúc này mọi người đều đang nhìn về phía chân trời.
Liên Vạn Lý ngẩng đầu nhìn lên không trung, nhẹ giọng nói: "Đánh nhau quyết liệt đấy!"
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, ngay sau đó, trước ánh mắt của mọi người, nhóm người Bạch tiên sinh xuất hiện ở giữa trời.
Bạch tiên sinh dẫn đầu, sau lưng ông là đám người Lý Trường Phong. Lúc này đây, vẻ mặt của bọn họ đang vô cùng nghiêm nghị.
Nhất là Lý Trường Phong, đây là lần đầu tiên ông ta giao thủ với cường giả Ma Kha tộc, không ngờ rằng đối phương mạnh quá mức tưởng tượng của ông!
Bạch tiên sinh nhìn một người đàn ông trung niên ở trước mặt cách đó không xa, nhẹ giọng nói: "Mạc Cửu, với chút sức mạnh đó của các ngươi mà muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, hình như hơi quá sức".
Người đàn ông trung niên tên Mạc Cửu cười nói: "Đừng vội, chỉ mới bắt đầu thôi!"
Đúng lúc này, không gian trong vòng mấy vạn dặm lập tức nứt toác, vết nứt lan tràn như hình mạng nhện.
Ầm!
Không gian bốn phía quanh Mạc Thiên Xích rung lên kịch liệt, ngay sau đó, Mạc Thiên Xích liên tục lui lại gần trăm trượng.
Vị Ương Thiên đang định tiếp tục ra tay thì ngay lúc này, không gian xung quanh nàng ta đột nhiên chấn động rồi lập tức nứt ra, từng sợi dây xích đen kịt chui ra từ trong khe nứt không gian, chúng bao vây vùng không gian Vị Ương Thiên đang đứng. Cùng lúc đó, trên không trung bỗng xuất hiện bốn người áo đen, mà mỗi người trong số chúng đều cầm một quyển sách cổ màu đen trong tay trái, còn bên tay phải thì nắm một pháp trượng đen tuyền.
Thấy bốn người này, sắc mặt của đám người Bạch tiên sinh ở phía dưới lập tức thay đổi: "Thánh Vu Sư!"
Liên Vạn Lý vừa dứt lời, cả người Diệp Huyên lập tức bị nàng ta nhấc bỗng lên, nhưng đầu thì vẫn chưa rơi ra!
Liên Vạn Lý xách Diệp Huyên lên, cười híp mắt bảo: "Đời này bản vương chưa từng gặp ai mặt dày như ngươi".
Diệp Huyên: "..."
Liên Vạn Lý thả Diệp Huyên xuống, sau đó nói: "Chữa thương đi, sau đó chúng ta đánh một trận".
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Trong nhà đá, Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười.
Không thể không nói, gặp lại được người quen cũ quả thật rất vui.
Lúc này đây, hắn càng thêm nhớ đám Mặc Vân Khởi, chẳng biết bọn họ giờ ra sao rồi!
Một lát sau, Diệp Huyên hồi thần, tiếp tục chữa thương.
...
Sau khi Liên Vạn Lý rời khỏi nhà đá thì đến tường thành, lúc này mọi người đều đang nhìn về phía chân trời.
Liên Vạn Lý ngẩng đầu nhìn lên không trung, nhẹ giọng nói: "Đánh nhau quyết liệt đấy!"
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, ngay sau đó, trước ánh mắt của mọi người, nhóm người Bạch tiên sinh xuất hiện ở giữa trời.
Bạch tiên sinh dẫn đầu, sau lưng ông là đám người Lý Trường Phong. Lúc này đây, vẻ mặt của bọn họ đang vô cùng nghiêm nghị.
Nhất là Lý Trường Phong, đây là lần đầu tiên ông ta giao thủ với cường giả Ma Kha tộc, không ngờ rằng đối phương mạnh quá mức tưởng tượng của ông!
Bạch tiên sinh nhìn một người đàn ông trung niên ở trước mặt cách đó không xa, nhẹ giọng nói: "Mạc Cửu, với chút sức mạnh đó của các ngươi mà muốn chinh phục tinh vực Vị Ương, hình như hơi quá sức".
Người đàn ông trung niên tên Mạc Cửu cười nói: "Đừng vội, chỉ mới bắt đầu thôi!"
Đúng lúc này, không gian trong vòng mấy vạn dặm lập tức nứt toác, vết nứt lan tràn như hình mạng nhện.
Ầm!
Không gian bốn phía quanh Mạc Thiên Xích rung lên kịch liệt, ngay sau đó, Mạc Thiên Xích liên tục lui lại gần trăm trượng.
Vị Ương Thiên đang định tiếp tục ra tay thì ngay lúc này, không gian xung quanh nàng ta đột nhiên chấn động rồi lập tức nứt ra, từng sợi dây xích đen kịt chui ra từ trong khe nứt không gian, chúng bao vây vùng không gian Vị Ương Thiên đang đứng. Cùng lúc đó, trên không trung bỗng xuất hiện bốn người áo đen, mà mỗi người trong số chúng đều cầm một quyển sách cổ màu đen trong tay trái, còn bên tay phải thì nắm một pháp trượng đen tuyền.
Thấy bốn người này, sắc mặt của đám người Bạch tiên sinh ở phía dưới lập tức thay đổi: "Thánh Vu Sư!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.