Chương 910: Hai lần!
Thanh Phong
25/09/2021
Lúc này, linh của kiếm Trấn Hồn lại nói: "Tiểu chủ... Thật ra người cũng không kém đến vậy, người vẫn có ưu điểm, ví dụ như da mặt người rất dày, chủ nhân cũ không thể so với người được đâu!"
Diệp Huyên: "..."
Linh của kiếm Trấn Hồn lại nói: "Hơn nữa, tuy thiên phú của Tiểu chủ không tốt lắm, nhưng phúc duyên của Tiểu chủ lại rất lớn, người biết đấy, có vài người từ khi sinh ra đã có được những thứ mà người ta phấn đấu cả đời cũng không có được, ví dụ như..."
"Khoan đã!"
Diệp Huyên vội vàng nói: "Ngươi đang khen ta hay đang mắng ta vậy!"
Linh của kiếm Trấn Hồn lại nói: "Tiểu chủ đừng để ý nhiều quá, vì vận may cũng là một loại thực lực".
Diệp Huyên: "..."
Linh của kiếm Trấn Hồn nói tiếp: "Tiểu chủ còn gì thắc mắc không?"
Diệp Huyên nghiêm túc hỏi: "Bây giờ ta có thể khống chế ngươi hoàn toàn không?"
Linh của kiếm Trấn Hồn đáp: "Không thể! Bởi vì linh hồn của Tiểu chủ vẫn chưa đủ mạnh... Không đúng, ở giai đoạn này mà linh hồn của Tiểu chủ đã đạt được trình độ như vậy thì cũng coi như là hiếm có. Nhưng nếu muốn khống chế ta hoàn toàn thì vẫn còn thiếu rất nhiều. Bây giờ mỗi ngày Tiểu chủ chỉ có thể sử dụng ta hai lần, sau hai lần, linh hồn của Tiểu chủ sẽ bị phản phệ, loại đau đớn đó Tiểu chủ chắc chắn không muốn trải nghiệm đâu".
Hai lần!
Linh của kiếm Trấn Hồn đáp: "Tháp này không phải là đồ vật của Tứ Duy, nếu như ta tiếp xúc với nó nhiều, không chừng lại có thu hoạch mới, mong Tiểu chủ cho phép".
Diệp Huyên cười nói: "Đi đi".
Được Diệp Huyên đồng ý, kiếm Trấn Hồn lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến mất không còn tăm hơi.
Diệp Huyên đang định tu luyện thì đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đã bay đến trước mặt hắn, Tiểu Linh Nhi liếc mắt thanh kiếm Trấn Hồn đang bay tới bay lui ở phía xa xa: "Nó là ai vậy!"
Diệp Huyên: "..."
Linh của kiếm Trấn Hồn lại nói: "Hơn nữa, tuy thiên phú của Tiểu chủ không tốt lắm, nhưng phúc duyên của Tiểu chủ lại rất lớn, người biết đấy, có vài người từ khi sinh ra đã có được những thứ mà người ta phấn đấu cả đời cũng không có được, ví dụ như..."
"Khoan đã!"
Diệp Huyên vội vàng nói: "Ngươi đang khen ta hay đang mắng ta vậy!"
Linh của kiếm Trấn Hồn lại nói: "Tiểu chủ đừng để ý nhiều quá, vì vận may cũng là một loại thực lực".
Diệp Huyên: "..."
Linh của kiếm Trấn Hồn nói tiếp: "Tiểu chủ còn gì thắc mắc không?"
Diệp Huyên nghiêm túc hỏi: "Bây giờ ta có thể khống chế ngươi hoàn toàn không?"
Linh của kiếm Trấn Hồn đáp: "Không thể! Bởi vì linh hồn của Tiểu chủ vẫn chưa đủ mạnh... Không đúng, ở giai đoạn này mà linh hồn của Tiểu chủ đã đạt được trình độ như vậy thì cũng coi như là hiếm có. Nhưng nếu muốn khống chế ta hoàn toàn thì vẫn còn thiếu rất nhiều. Bây giờ mỗi ngày Tiểu chủ chỉ có thể sử dụng ta hai lần, sau hai lần, linh hồn của Tiểu chủ sẽ bị phản phệ, loại đau đớn đó Tiểu chủ chắc chắn không muốn trải nghiệm đâu".
Hai lần!
Linh của kiếm Trấn Hồn đáp: "Tháp này không phải là đồ vật của Tứ Duy, nếu như ta tiếp xúc với nó nhiều, không chừng lại có thu hoạch mới, mong Tiểu chủ cho phép".
Diệp Huyên cười nói: "Đi đi".
Được Diệp Huyên đồng ý, kiếm Trấn Hồn lập tức hóa thành một luồng kiếm quang biến mất không còn tăm hơi.
Diệp Huyên đang định tu luyện thì đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đã bay đến trước mặt hắn, Tiểu Linh Nhi liếc mắt thanh kiếm Trấn Hồn đang bay tới bay lui ở phía xa xa: "Nó là ai vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.