Chương 1018: Không đi có được không?"
Thanh Phong
02/10/2021
Nâng cao thực lực!
Diệp Huyên hít sâu một hơi, phải mau chóng nâng cao thực lực!
Sau khi nghỉ ngơi khoảng nửa canh giờ, Diệp Huyên chậm rãi ra khỏi nhà đá, hắn muốn ngắm nhìn Táng Thiên trường thành này.
Diệp Huyên ra khỏi nhà đá, một luồng hơi nóng phả vào mặt, nóng vô cùng, da dẻ cũng có cảm giác bỏng rát. Ngoài ra, trong hơi nóng này còn mang theo vô số đất cát.
Đây là đâu?
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, hắn bước rất nhanh, không lâu sau hắn đã đến chỗ tường thành. Hắn ngẩng đầu lên nhìn, xa xa là một cánh đồng hoang vu, nhìn không thấy điểm cuối. Mà hai bên trái phải của hắn, tường thành uốn quanh giống như một con rồng lớn, cũng không thấy điểm cuối đâu.
Dưới chân, cao tới trăm trượng!
Phía sau là một số nhà đá rải rác, cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy chục căn nhà. Gần phía sau nhà đá có thể mơ hồ thấy được vài bia mộ, khá nhiều.
Táng Thiên trường thành?
Diệp Huyên lặng yên, Táng Thiên trường thành có chút không giống như trong tưởng tượng của hắn lắm. Ở đây rất hoang vu, còn mang theo cảm giác ngột ngạt.
Đúng lúc này, một người đàn ông đi đến gần bên cạnh Diệp Huyên, người đó chính là Trọc!
Trọc nhìn lướt qua Diệp Huyên một cái, sau đó nói: "Khỏe hơn rồi?"
Diệp Huyên khẽ mỉm cười, "Khỏe hơn rồi! Với lại, chuyện trước đây cảm ơn nhé."
Lúc đám người của Trọc tới, hắn vẫn chưa ngất, bởi vậy mà hắn vẫn còn nhớ người trước mắt này.
Trọc khẽ nói: "Đến Hoàng Kim Cung quét dọn đi! Đây là việc mà Bạch tiên sinh yêu cầu".
"Hoàng Kim Cung?"
Diệp Huyên ngây cả người: "Là chỗ nào vậy?"
Diệp Huyên: "..."
Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu thở dài, sau đó đi về phía cái nơi gọi là Hoàng Kim Cung gì đó.
Bây giờ đánh không lại người ta, vẫn nên biết điều một chút mới được!
Không lâu sau, Diệp Huyên đã đến nơi.
Diệp Huyên hít sâu một hơi, phải mau chóng nâng cao thực lực!
Sau khi nghỉ ngơi khoảng nửa canh giờ, Diệp Huyên chậm rãi ra khỏi nhà đá, hắn muốn ngắm nhìn Táng Thiên trường thành này.
Diệp Huyên ra khỏi nhà đá, một luồng hơi nóng phả vào mặt, nóng vô cùng, da dẻ cũng có cảm giác bỏng rát. Ngoài ra, trong hơi nóng này còn mang theo vô số đất cát.
Đây là đâu?
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, hắn bước rất nhanh, không lâu sau hắn đã đến chỗ tường thành. Hắn ngẩng đầu lên nhìn, xa xa là một cánh đồng hoang vu, nhìn không thấy điểm cuối. Mà hai bên trái phải của hắn, tường thành uốn quanh giống như một con rồng lớn, cũng không thấy điểm cuối đâu.
Dưới chân, cao tới trăm trượng!
Phía sau là một số nhà đá rải rác, cũng không nhiều lắm, chỉ có mấy chục căn nhà. Gần phía sau nhà đá có thể mơ hồ thấy được vài bia mộ, khá nhiều.
Táng Thiên trường thành?
Diệp Huyên lặng yên, Táng Thiên trường thành có chút không giống như trong tưởng tượng của hắn lắm. Ở đây rất hoang vu, còn mang theo cảm giác ngột ngạt.
Đúng lúc này, một người đàn ông đi đến gần bên cạnh Diệp Huyên, người đó chính là Trọc!
Trọc nhìn lướt qua Diệp Huyên một cái, sau đó nói: "Khỏe hơn rồi?"
Diệp Huyên khẽ mỉm cười, "Khỏe hơn rồi! Với lại, chuyện trước đây cảm ơn nhé."
Lúc đám người của Trọc tới, hắn vẫn chưa ngất, bởi vậy mà hắn vẫn còn nhớ người trước mắt này.
Trọc khẽ nói: "Đến Hoàng Kim Cung quét dọn đi! Đây là việc mà Bạch tiên sinh yêu cầu".
"Hoàng Kim Cung?"
Diệp Huyên ngây cả người: "Là chỗ nào vậy?"
Diệp Huyên: "..."
Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu thở dài, sau đó đi về phía cái nơi gọi là Hoàng Kim Cung gì đó.
Bây giờ đánh không lại người ta, vẫn nên biết điều một chút mới được!
Không lâu sau, Diệp Huyên đã đến nơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.