Chương 1844: “Như ngươi mong muốn!”
Thanh Phong
24/09/2022
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Có thể cho ta nhìn thử kiếm của ngươi được không?”
Cô gái trẻ khẽ buông lỏng tay, thanh kiếm trong tay cô gái trẻ liền bay tới trước mặt Diệp Huyên.
Diệp Huyên khẽ liếc đánh giá thanh kiếm trong tay, trông khá là bình thường, nhưng lại ẩn chứa một luồng sức mạnh thần bí.
Advertisement
Diệp Huyên nhìn cô gái trẻ kia, hỏi: “Đây là kiếm gì vậy?”
Cô gái trẻ lắc đầu: “Lúc ta mới sinh ra thì nó đã tự động tới bên cạnh ta rồi!”
Vẻ mặt Diệp Huyên có phần kì quái. Món đồ gì vậy, thanh kiếm tự động bay tới ư?
Diệp Huyên quan sát tỉ mỉ thanh kiếm trong tay mình, sau đó nói: “Có hứng thú đi cùng ta không?”
Cô gái trẻ: “…”
Lúc này thanh kiếm trong tay hắn đột nhiên bay đi, nó bay tới trước mặt cô gái trẻ kia, khẽ rung rung tỏ ý.
Cô gái trẻ nhìn về phía Diệp Huyên: “Nó đang bảo ta rằng da mặt ngươi dày lắm”.
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, cô gái trẻ bỗng quay người rời khỏi, nhưng mới đi được vài bước đã dừng chân, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là thành chủ Thần Võ Thành?”
Diệp Huyên gật đầu.
Cô gái trẻ lại nói: “Ba ngày sau, ngươi của ta sẽ vào trong Thần Võ Thành để tiếp quản nơi đó, lúc ấy, ngươi có thể chọn đồng ý hoặc từ chối”.
Diệp Huyên trầm giọng: “Không thương lượng được sao?”
Cô gái trẻ lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì phải ai lợi hại chút vào, nếu không thì ta thấy giết chưa đã”.
Cô gái trẻ nói khẽ: “Như ngươi mong muốn!”
Dứt lời, thân hình cô gái trẻ đã mất hút.
Lúc này, đột nhiên có một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Người đó chính là Tả Tịnh.
Tả Tịnh trừng mắt với Diệp Huyên: “Kiếm của ngươi, có thể cho ta xem một chút được không?”
Diệp Huyên quả quyết lắc đầu: “Không thể!”
Tả Tịnh tức giận: “Vì sao?”
Diệp Huyên vẫn không lộ rõ cảm xúc: “Cho ngươi xem rồi, ngươi sẽ trả lại chắc?”
Dứt lời, hắn bèn xoay người muốn rời đi.
Cô gái trẻ khẽ buông lỏng tay, thanh kiếm trong tay cô gái trẻ liền bay tới trước mặt Diệp Huyên.
Diệp Huyên khẽ liếc đánh giá thanh kiếm trong tay, trông khá là bình thường, nhưng lại ẩn chứa một luồng sức mạnh thần bí.
Advertisement
Diệp Huyên nhìn cô gái trẻ kia, hỏi: “Đây là kiếm gì vậy?”
Cô gái trẻ lắc đầu: “Lúc ta mới sinh ra thì nó đã tự động tới bên cạnh ta rồi!”
Vẻ mặt Diệp Huyên có phần kì quái. Món đồ gì vậy, thanh kiếm tự động bay tới ư?
Diệp Huyên quan sát tỉ mỉ thanh kiếm trong tay mình, sau đó nói: “Có hứng thú đi cùng ta không?”
Cô gái trẻ: “…”
Lúc này thanh kiếm trong tay hắn đột nhiên bay đi, nó bay tới trước mặt cô gái trẻ kia, khẽ rung rung tỏ ý.
Cô gái trẻ nhìn về phía Diệp Huyên: “Nó đang bảo ta rằng da mặt ngươi dày lắm”.
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, cô gái trẻ bỗng quay người rời khỏi, nhưng mới đi được vài bước đã dừng chân, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi là thành chủ Thần Võ Thành?”
Diệp Huyên gật đầu.
Cô gái trẻ lại nói: “Ba ngày sau, ngươi của ta sẽ vào trong Thần Võ Thành để tiếp quản nơi đó, lúc ấy, ngươi có thể chọn đồng ý hoặc từ chối”.
Diệp Huyên trầm giọng: “Không thương lượng được sao?”
Cô gái trẻ lắc đầu: “Không”.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì phải ai lợi hại chút vào, nếu không thì ta thấy giết chưa đã”.
Cô gái trẻ nói khẽ: “Như ngươi mong muốn!”
Dứt lời, thân hình cô gái trẻ đã mất hút.
Lúc này, đột nhiên có một cô gái xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Người đó chính là Tả Tịnh.
Tả Tịnh trừng mắt với Diệp Huyên: “Kiếm của ngươi, có thể cho ta xem một chút được không?”
Diệp Huyên quả quyết lắc đầu: “Không thể!”
Tả Tịnh tức giận: “Vì sao?”
Diệp Huyên vẫn không lộ rõ cảm xúc: “Cho ngươi xem rồi, ngươi sẽ trả lại chắc?”
Dứt lời, hắn bèn xoay người muốn rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.