Chương 939: Là người của quân đội ư?
Thái Tú
01/10/2021
Trên người anh, dòng máu như muốn bốc cháy, những luồng khói trắng cứ lượn lờ bay lên.
Đồng tử của hai Phong Thánh Giả chợt co rút nhanh chóng, lòng đầy hoảng sợ.
Bọn họ rất sợ chết, rất sợ kết cục của ba người trước đó sẽ tái diễn.
Chưởng môn Dược Vương Cốc đã hứa hạn rất nhiều điều kiện cực kỳ tuyệt vời nhưng vẫn bị giết.
Chưởng môn Liễu Diệp Tông chết ngay sau một giây.
Chưởng môn Thiên Sơn bị tra tấn từ thân thể đến tận tâm hồn, cái chết cực kỳ thảm thiết.
Chẳng có người nào không phải là vết xe đổ.
Với Vu Kiệt mà nói, bọn họ chẳng có một con đường nào để cò kè mặc cả.
Càng nghĩ, hai Phong Thánh Giả ngày càng sợ hãi.
Cơ thể của hai người họ cũng bắt đầu run run, dù đã dùng đến sức mạnh để kiềm chế nhưng vẫn không thể giảm sự run rẩy.
Khi Vu Kiệt chuẩn bị ra tay thì từ đằng xa bỗng vang lên tiếng gào rú.
Tất cả mọi người cùng nhìn về hướng đó theo bản năng, trông thấy trên bầu trời xuất hiện máy bay trực thăng đang xoay vòng.
Như một đàn chim màu đen ập đến cùng với khí thế ngập trời trên màn trời xám xịt.
Có một chiếc máy bay màu trắng bay trước, nhanh chóng lao tới.
Bọn họ còn chưa thấy rõ đó là máy bay từ đâu xuất hiện thì bên tai đã có âm thành đinh tai nhức óc.
Trông thấy xa xa có một mảnh rừng núi nhanh chóng đổ sụp, như đại hồng thủy thổi quét tất cả mọi thứ.
Vô số loại chim bay lên trời, bỏ trốn.
Có vô số thú vật chạy bốn phương tám hướng.
Rốt cuộc tất cả mọi người cũng có thể nhìn thấy thứ đã nghiền nát tất cả mọi thứ trên đường đi đó là gì!
Một chiếc xe tăng bao vây nơi này, đang đi thẳng tới nhà họ Thường.
Giọt mưa lạnh như băng rơi xuống sét thép cứng rắn, bắn tung tóe tạo thành bọt nước.
Đội ngũ mặc quân phục, tay cầm súng máy, trang bị từ đầu đến chân nhanh chóng đi về phía bọn họ.
Giày hành quân nhanh chóng giẫm lên mặt đất, khiến những vũng nước xuất hiện những gợn sóng.
Trông có vẻ cực kỳ hoành tráng.
Tất cả người nhà họ Thường đều ngu người.
Ông cụ nhà họ Thường vẫn là người sống lâu hơn những người khác, cũng có biết về những người này.
“Quân đội?”
Giọng một Phong Thánh Giả hơi cao, hoảng hồn nói: “Quân đội của Nam Tam Tứ? Đến rồi ư!”
Một Phong Thánh Giả khác cũng thấy cực kỳ khó tin, hỏi: “Cuối cùng cũng đến!”
Đồng tử của hai Phong Thánh Giả chợt co rút nhanh chóng, lòng đầy hoảng sợ.
Bọn họ rất sợ chết, rất sợ kết cục của ba người trước đó sẽ tái diễn.
Chưởng môn Dược Vương Cốc đã hứa hạn rất nhiều điều kiện cực kỳ tuyệt vời nhưng vẫn bị giết.
Chưởng môn Liễu Diệp Tông chết ngay sau một giây.
Chưởng môn Thiên Sơn bị tra tấn từ thân thể đến tận tâm hồn, cái chết cực kỳ thảm thiết.
Chẳng có người nào không phải là vết xe đổ.
Với Vu Kiệt mà nói, bọn họ chẳng có một con đường nào để cò kè mặc cả.
Càng nghĩ, hai Phong Thánh Giả ngày càng sợ hãi.
Cơ thể của hai người họ cũng bắt đầu run run, dù đã dùng đến sức mạnh để kiềm chế nhưng vẫn không thể giảm sự run rẩy.
Khi Vu Kiệt chuẩn bị ra tay thì từ đằng xa bỗng vang lên tiếng gào rú.
Tất cả mọi người cùng nhìn về hướng đó theo bản năng, trông thấy trên bầu trời xuất hiện máy bay trực thăng đang xoay vòng.
Như một đàn chim màu đen ập đến cùng với khí thế ngập trời trên màn trời xám xịt.
Có một chiếc máy bay màu trắng bay trước, nhanh chóng lao tới.
Bọn họ còn chưa thấy rõ đó là máy bay từ đâu xuất hiện thì bên tai đã có âm thành đinh tai nhức óc.
Trông thấy xa xa có một mảnh rừng núi nhanh chóng đổ sụp, như đại hồng thủy thổi quét tất cả mọi thứ.
Vô số loại chim bay lên trời, bỏ trốn.
Có vô số thú vật chạy bốn phương tám hướng.
Rốt cuộc tất cả mọi người cũng có thể nhìn thấy thứ đã nghiền nát tất cả mọi thứ trên đường đi đó là gì!
Một chiếc xe tăng bao vây nơi này, đang đi thẳng tới nhà họ Thường.
Giọt mưa lạnh như băng rơi xuống sét thép cứng rắn, bắn tung tóe tạo thành bọt nước.
Đội ngũ mặc quân phục, tay cầm súng máy, trang bị từ đầu đến chân nhanh chóng đi về phía bọn họ.
Giày hành quân nhanh chóng giẫm lên mặt đất, khiến những vũng nước xuất hiện những gợn sóng.
Trông có vẻ cực kỳ hoành tráng.
Tất cả người nhà họ Thường đều ngu người.
Ông cụ nhà họ Thường vẫn là người sống lâu hơn những người khác, cũng có biết về những người này.
“Quân đội?”
Giọng một Phong Thánh Giả hơi cao, hoảng hồn nói: “Quân đội của Nam Tam Tứ? Đến rồi ư!”
Một Phong Thánh Giả khác cũng thấy cực kỳ khó tin, hỏi: “Cuối cùng cũng đến!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.