Chương 11: Thi Thể Người Chết Là Ta Và Ngươi
Long Uyên
04/06/2023
A Phổ nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy hắn đem chuyện vừa rồi nhìn thấy thi thể A Lan nói ra, nhất định sẽ bị Mạc Ni Á trước mặt coi là người điên, hoặc là cảm thấy hắn là uống nhiều đang phát điên.
Vì thế A Phổ hạ quyết tâm, quyết định mang theo Mạc Ni Á này, lại đến cống nước bên ngoài sân nhìn một lần, xem cỗ thi thể kia còn ở đấy hay không.
Nếu như cỗ thi thể kia căn bản không tồn tại, kỳ thật là ảo giác của A Phổ. Như vậy Mạc Ni Á và hắn cộng lại hai người, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
Mà mặt khác, nếu như cỗ thi thể kia vẫn còn. Cho dù hai người nhìn thấy hình ảnh không giống nhau, như vậy hắn cùng Mạc Ni Á cùng một chỗ, ít nhất có thêm một người, lá gan cũng lớn hơn một chút!
A Phổ nghĩ tới đây, lập tức tiến lên vài bước, lôi kéo Mạc Ni Á đi ra ngoài.
Mạc Ni Á còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị A Phổ kéo đi qua sân, đi thẳng tới cửa sân.
‘’Quần áo ướt hết rồi! "Khi Mạc Ni Á còn đang oán giận phía sau A Phổ, A Phổ đã vượt qua cửa sân.
Giờ phút này tim A Phổ đập thình thịch, nhanh như trống quân đội. Hắn cắn chặt răng, toàn thân run rẩy trong mưa lạnh.
Khi hắn bước ra xa nhà về sau, hắn liều mạng cưỡng chế chính mình quay đầu, nhìn về phương hướng cái rãnh nước vừa nãy kia.
Lần này, khi hắn liếc qua. Tuy rằng A Phổ đã sớm có chuẩn bị tâm lý để nhìn thấy cỗ thi thể kia.
Nhưng hắn vẫn đột nhiên kêu thảm một tiếng, sau đó ngã xuống thềm đá ngoài cửa viện!
Trong rãnh nước trước mặt A Phổ tối om om.
Vài xác chết cứng ngắc cứ như vậy trôi nổi trên mặt nước. Khi A Phổ liếc mắt nhìn lại, trên mặt nước lộ ra từng cái khuôn mặt, dĩ nhiên là quen thuộc như vậy!
A Lan, Lộ Tư, Nhược Hán, và thậm chí. . . Mạc Ni Á!
Thi thể của mấy người Hồ Thương đều trôi nổi trên mặt nước, nước bẩn bên trong cống thấm ướt quần áo và râu tóc của bọn họ, khuôn mặt mọi người đều nhìn rất rõ ràng, đúng là mấy người bọn họ không sai!
‘’Đã chết, tất cả mọi người đều đã chết!’’
Khi A Phổ nhìn thấy thi thể Mạc Ni Á, hắn vội vàng quay đầu lại, muốn đi nhìn Mạc Ni Á vừa mới cùng hắn tới.
Hắn vừa mới lôi kéo Mạc Ni Á tới, khoảng cách hai người gần như là vai kề vai.
Nhưng bây giờ, khi hắn quay đầu nhìn lại lần nữa, lại phát hiện Mạc Ni Á vừa mới cùng hắn tới. . . bây giờ đã không thấy đâu!
Lưu lại chỉ có thi thể, bốn đồng bạn của hắn, tất cả mọi người đều đã chết!
Khi A Phổ thuận theo dòng nước, ngẩng đầu nhìn về phía xa. Chỉ thấy từ thượng du, còn đang chìm nổi trôi tới một cỗ thi thể khác.
Cỗ thi thể kia... Rõ ràng chính là hắn!
‘’Thì ra, ta cũng đã chết!’’
Khi A Phổ liếc mắt nhìn thấy thi thể của mình, hắn chỉ cảm thấy trong đầu một trận oanh oanh rung động!
Trái tim của hắn giống như muốn nổ tung, một trái tim giống như là bị một bàn tay to sợ hãi gắt gao bắt lấy, liều mạng xoa bóp.
Trong đêm tối mưa lạnh đập vào mặt, một nỗi sợ hãi vô biên đã bao phủ toàn thân hắn. Toàn thân hắn ngay cả một cử động cũng không thể động đậy!
‘’Chẳng lẽ nói, chúng ta những người này đã sớm chết rồi, nhưng là chính chúng ta lại không biết?"
"Kỳ thật chúng ta đã biến thành quỷ, nhưng lại hồn nhiên bất giác ở nơi đó uống rượu đàm tiếu?
A Phổ mềm nhũn ngồi phịch trên bậc thang, cả người tựa như một con cá lên bờ, vô thức giãy dụa.
‘’Đúng lúc này, đột nhiên!’’
Một đạo bóng đen từ trên đầu tường nhảy xuống, vừa vặn rơi xuống trên người thi thể trong rãnh nước.
Trong lúc hoảng loạn, A Phổ mơ hồ nhìn thấy đó là một con mèo to lớn màu sắc sặc sỡ. Nó lập tức rơi xuống thi thể của A Phổ trong nước.
Sau đó, chỉ thấy con mèo này đột nhiên cúi đầu, răng nanh dữ tợn sắc bén từ trong miệng nhe ra, một ngụm liền táp ở trên mặt thi thể A Phổ, xé xuống một khối thịt, máu chảy đầm đìa!
Ở bên này, A Phổ thất kinh, tay chân loạn xạ muốn lui về phía sau.
Đúng lúc này, con mèo đang xé rách da mặt thi thể kia lại chậm rãi quay đầu, quay đầu về phía hắn.
Đôi mắt trên mặt con mèo kia, giống như là dã thú dữ tợn, hung tàn mà trống rỗng.
Khi nó nhìn về phía A Phổ, hắn chỉ cảm thấy trong cặp mắt mèo cực lớn kia, giống như là có một cây gai nhọn từ hàn băng đúc thành, trực tiếp đâm vào trong lòng của hắn.
...
A Hồ Lạp ở trên cao, đó căn bản cũng không phải là mắt mèo gì. Đôi mắt kia dữ tợn mà hung tàn, phảng phất như lệ quỷ tràn đầy hắc ám cùng bạo ngược. Nó căn bản cũng không phải là mèo miêu gì, nó là ác ma!
Toàn thân A Phổ xụi lơ trên mặt đất, hắn than thở khóc lóc lớn tiếng kêu to, cả người đều lâm vào bên trong sụp đổ cùng mê loạn.
‘’Mau mang nó lên cho ta! "Huyện lệnh Lư Nguyệt chán ghét nhìn Hồ Thương trước mặt hắn.
Người này vừa nói vừa khóc vừa la, thoạt nhìn đã bị chuyện trải qua đêm qua hoàn toàn dọa cho vỡ mật.
‘’Thú vị!’’
Thẩm Mặc ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, sau khi hắn nghe A Phổ kể xong, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên tường, cái khe rãnh nghe nói đã từng ngâm qua năm cỗ thi thể kia.
Cái rãnh này ở ngay ngoài cửa viện, chỉ có điều hiện tại nước mưa đã rút, nước trong rãnh đã không còn sâu lắm, thoạt nhìn chỉ là một cái rãnh bình thường không có gì lạ.
"Vụ án này, ngược lại có chút ý tứ!" Thẩm Mặc nghe xong A Phổ tự thuật về sau, hắn hữu ý vô ý đen ánh mắt hướng trước về phía lòng mang ý xấu Trương Ngưu Nhi mà nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy Ngưu nhi này sau khi nghe A Phổ kể ra, cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Đôi mắt hắn đảo loạn, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
‘’Trong lòng tiểu tử này chẳng những có quỷ, có lẽ còn là một người biết chuyện! Thẩm Mặc vừa nghĩ ở trong lòng, vừa nhìn huyện lệnh Lư Nguyệt đại nhân của bọn họ kế tiếp tính toán làm sao bây giờ.
"Nói như vậy, đêm hôm đó ngươi nhìn thấy, là bao gồm chính cả ngươi ở bên trong năm cỗ thi thể đó?"Chỉ thấy Lô Nguyệt đại nhân nghe xong khẩu cung A Phổ về sau, hắn cau mày hướng vị này Hồ Thương hỏi.
‘’Đúng vậy! A Lan, Nhược Hán, Mạc Ni Á, Lộ Tư, còn có ta! Tổng cộng năm cỗ thi thể!’’
‘’Sau chuyện này thì sao?’’
"Sau đó ta ngất đi," A Phổ đáp, "và cảnh cuối cùng ta nhìn thấy là đôi mắt của con mèo lạ đó!"
‘’Sau đó thì sao? "Lư huyện lệnh nhíu nhíu mày.
"Khi ta tỉnh lại, đã là buối sáng ngày hôm sau, ta là được Mục chưởng quỹ cùng tiểu nhị của hắn cứu tỉnh. . ."
‘’Mang Mục Thanh lên! "Lư huyện lệnh nghe đến đó, lập tức quyết đoán gọi chưởng quỹ Mục Thanh đang chờ tới.
"Chỉ còn bốn cỗ thi thể?" nghe đến đó, ánh mắt của Lư huyện lệnh theo bản năng nhìn về phía hạ lưu của rãnh nước.
Ps; Truyện mình dịch free nên ae đọc qua thấy hay thì để lại cmt tiếp thêm động lực cho mình nhé!
Vì thế A Phổ hạ quyết tâm, quyết định mang theo Mạc Ni Á này, lại đến cống nước bên ngoài sân nhìn một lần, xem cỗ thi thể kia còn ở đấy hay không.
Nếu như cỗ thi thể kia căn bản không tồn tại, kỳ thật là ảo giác của A Phổ. Như vậy Mạc Ni Á và hắn cộng lại hai người, tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.
Mà mặt khác, nếu như cỗ thi thể kia vẫn còn. Cho dù hai người nhìn thấy hình ảnh không giống nhau, như vậy hắn cùng Mạc Ni Á cùng một chỗ, ít nhất có thêm một người, lá gan cũng lớn hơn một chút!
A Phổ nghĩ tới đây, lập tức tiến lên vài bước, lôi kéo Mạc Ni Á đi ra ngoài.
Mạc Ni Á còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị A Phổ kéo đi qua sân, đi thẳng tới cửa sân.
‘’Quần áo ướt hết rồi! "Khi Mạc Ni Á còn đang oán giận phía sau A Phổ, A Phổ đã vượt qua cửa sân.
Giờ phút này tim A Phổ đập thình thịch, nhanh như trống quân đội. Hắn cắn chặt răng, toàn thân run rẩy trong mưa lạnh.
Khi hắn bước ra xa nhà về sau, hắn liều mạng cưỡng chế chính mình quay đầu, nhìn về phương hướng cái rãnh nước vừa nãy kia.
Lần này, khi hắn liếc qua. Tuy rằng A Phổ đã sớm có chuẩn bị tâm lý để nhìn thấy cỗ thi thể kia.
Nhưng hắn vẫn đột nhiên kêu thảm một tiếng, sau đó ngã xuống thềm đá ngoài cửa viện!
Trong rãnh nước trước mặt A Phổ tối om om.
Vài xác chết cứng ngắc cứ như vậy trôi nổi trên mặt nước. Khi A Phổ liếc mắt nhìn lại, trên mặt nước lộ ra từng cái khuôn mặt, dĩ nhiên là quen thuộc như vậy!
A Lan, Lộ Tư, Nhược Hán, và thậm chí. . . Mạc Ni Á!
Thi thể của mấy người Hồ Thương đều trôi nổi trên mặt nước, nước bẩn bên trong cống thấm ướt quần áo và râu tóc của bọn họ, khuôn mặt mọi người đều nhìn rất rõ ràng, đúng là mấy người bọn họ không sai!
‘’Đã chết, tất cả mọi người đều đã chết!’’
Khi A Phổ nhìn thấy thi thể Mạc Ni Á, hắn vội vàng quay đầu lại, muốn đi nhìn Mạc Ni Á vừa mới cùng hắn tới.
Hắn vừa mới lôi kéo Mạc Ni Á tới, khoảng cách hai người gần như là vai kề vai.
Nhưng bây giờ, khi hắn quay đầu nhìn lại lần nữa, lại phát hiện Mạc Ni Á vừa mới cùng hắn tới. . . bây giờ đã không thấy đâu!
Lưu lại chỉ có thi thể, bốn đồng bạn của hắn, tất cả mọi người đều đã chết!
Khi A Phổ thuận theo dòng nước, ngẩng đầu nhìn về phía xa. Chỉ thấy từ thượng du, còn đang chìm nổi trôi tới một cỗ thi thể khác.
Cỗ thi thể kia... Rõ ràng chính là hắn!
‘’Thì ra, ta cũng đã chết!’’
Khi A Phổ liếc mắt nhìn thấy thi thể của mình, hắn chỉ cảm thấy trong đầu một trận oanh oanh rung động!
Trái tim của hắn giống như muốn nổ tung, một trái tim giống như là bị một bàn tay to sợ hãi gắt gao bắt lấy, liều mạng xoa bóp.
Trong đêm tối mưa lạnh đập vào mặt, một nỗi sợ hãi vô biên đã bao phủ toàn thân hắn. Toàn thân hắn ngay cả một cử động cũng không thể động đậy!
‘’Chẳng lẽ nói, chúng ta những người này đã sớm chết rồi, nhưng là chính chúng ta lại không biết?"
"Kỳ thật chúng ta đã biến thành quỷ, nhưng lại hồn nhiên bất giác ở nơi đó uống rượu đàm tiếu?
A Phổ mềm nhũn ngồi phịch trên bậc thang, cả người tựa như một con cá lên bờ, vô thức giãy dụa.
‘’Đúng lúc này, đột nhiên!’’
Một đạo bóng đen từ trên đầu tường nhảy xuống, vừa vặn rơi xuống trên người thi thể trong rãnh nước.
Trong lúc hoảng loạn, A Phổ mơ hồ nhìn thấy đó là một con mèo to lớn màu sắc sặc sỡ. Nó lập tức rơi xuống thi thể của A Phổ trong nước.
Sau đó, chỉ thấy con mèo này đột nhiên cúi đầu, răng nanh dữ tợn sắc bén từ trong miệng nhe ra, một ngụm liền táp ở trên mặt thi thể A Phổ, xé xuống một khối thịt, máu chảy đầm đìa!
Ở bên này, A Phổ thất kinh, tay chân loạn xạ muốn lui về phía sau.
Đúng lúc này, con mèo đang xé rách da mặt thi thể kia lại chậm rãi quay đầu, quay đầu về phía hắn.
Đôi mắt trên mặt con mèo kia, giống như là dã thú dữ tợn, hung tàn mà trống rỗng.
Khi nó nhìn về phía A Phổ, hắn chỉ cảm thấy trong cặp mắt mèo cực lớn kia, giống như là có một cây gai nhọn từ hàn băng đúc thành, trực tiếp đâm vào trong lòng của hắn.
...
A Hồ Lạp ở trên cao, đó căn bản cũng không phải là mắt mèo gì. Đôi mắt kia dữ tợn mà hung tàn, phảng phất như lệ quỷ tràn đầy hắc ám cùng bạo ngược. Nó căn bản cũng không phải là mèo miêu gì, nó là ác ma!
Toàn thân A Phổ xụi lơ trên mặt đất, hắn than thở khóc lóc lớn tiếng kêu to, cả người đều lâm vào bên trong sụp đổ cùng mê loạn.
‘’Mau mang nó lên cho ta! "Huyện lệnh Lư Nguyệt chán ghét nhìn Hồ Thương trước mặt hắn.
Người này vừa nói vừa khóc vừa la, thoạt nhìn đã bị chuyện trải qua đêm qua hoàn toàn dọa cho vỡ mật.
‘’Thú vị!’’
Thẩm Mặc ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, sau khi hắn nghe A Phổ kể xong, lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên tường, cái khe rãnh nghe nói đã từng ngâm qua năm cỗ thi thể kia.
Cái rãnh này ở ngay ngoài cửa viện, chỉ có điều hiện tại nước mưa đã rút, nước trong rãnh đã không còn sâu lắm, thoạt nhìn chỉ là một cái rãnh bình thường không có gì lạ.
"Vụ án này, ngược lại có chút ý tứ!" Thẩm Mặc nghe xong A Phổ tự thuật về sau, hắn hữu ý vô ý đen ánh mắt hướng trước về phía lòng mang ý xấu Trương Ngưu Nhi mà nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy Ngưu nhi này sau khi nghe A Phổ kể ra, cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Đôi mắt hắn đảo loạn, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
‘’Trong lòng tiểu tử này chẳng những có quỷ, có lẽ còn là một người biết chuyện! Thẩm Mặc vừa nghĩ ở trong lòng, vừa nhìn huyện lệnh Lư Nguyệt đại nhân của bọn họ kế tiếp tính toán làm sao bây giờ.
"Nói như vậy, đêm hôm đó ngươi nhìn thấy, là bao gồm chính cả ngươi ở bên trong năm cỗ thi thể đó?"Chỉ thấy Lô Nguyệt đại nhân nghe xong khẩu cung A Phổ về sau, hắn cau mày hướng vị này Hồ Thương hỏi.
‘’Đúng vậy! A Lan, Nhược Hán, Mạc Ni Á, Lộ Tư, còn có ta! Tổng cộng năm cỗ thi thể!’’
‘’Sau chuyện này thì sao?’’
"Sau đó ta ngất đi," A Phổ đáp, "và cảnh cuối cùng ta nhìn thấy là đôi mắt của con mèo lạ đó!"
‘’Sau đó thì sao? "Lư huyện lệnh nhíu nhíu mày.
"Khi ta tỉnh lại, đã là buối sáng ngày hôm sau, ta là được Mục chưởng quỹ cùng tiểu nhị của hắn cứu tỉnh. . ."
‘’Mang Mục Thanh lên! "Lư huyện lệnh nghe đến đó, lập tức quyết đoán gọi chưởng quỹ Mục Thanh đang chờ tới.
"Chỉ còn bốn cỗ thi thể?" nghe đến đó, ánh mắt của Lư huyện lệnh theo bản năng nhìn về phía hạ lưu của rãnh nước.
Ps; Truyện mình dịch free nên ae đọc qua thấy hay thì để lại cmt tiếp thêm động lực cho mình nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.