Chương 34: CHƯƠNG 34
Nani
03/10/2016
Jaejoong nằm trên giường, hơi thở đã ổn định trở lại, cậu khẽ mở mắt nhìn xung quanh, thấy Yunho đang gục xuống cạnh cậu, ngoài ra còn có Min Hae đứng cạnh cuối giường, ba vị ma ma thì xếp hàng đứng ở gần cửa, Yoo thái y vẫn lặng yên nhìn đơn kê thuốc. Cậu khẽ động tay khiến Yunho đang nằm nửa tỉnh nửa mê giật mình nhỏm dậy, lo lắng hỏi:“Jaejoong, đệ thấy trong người giờ thế nào rồi?’’“Đệ không sao, thấy hơi đói!’’“Nhanh đi lấy ít cháo yến lên đây!’’“Dạ, vâng…vâng!’’
Min Hae cuống quýt chạy đi lấy cháo, Yoo thái y nghe thấy động tĩnh cũng đứng dậy tiến lại gần.“Hoàng thượng, thần muốn xem lại mạch của Kim quân một chút ạ.’’“Ừ!’’Có được sự đồng ý của hoàng thượng, thái y liền khom người, vươn tay chạm vào cổ tay Jaejoong, mất một lúc sau mới thưa:“Mạch đập của Kim quân đã ổn định, nhưng vẫn cần nghỉ ngơi, hạn chế đi lại, tránh những món ăn quá nóng hoặc quá lạnh!’’Jaejoong chống tay ngồi dậy, thấy thế Yunho vội sáp lại gần nâng người cậu lên, kéo gối để vào thành giường cho cậu dựa vào.“Yoo thái y, vậy còn đứa bé?’’“Kim quân yên tâm, tiểu chủ tử không có việc gì, qua việc vừa rồi chứng tỏ tiểu chủ tử rất khỏe mạnh, nếu là thai nhi bình thường e là khó cứu rồi ạ!’’Nghe được câu trả lời như ý muốn, Jaejoong thở nhẹ ra, nhưng cậu cảm thấy người bên cạnh mình lúc này lại có vẻ gì đó lạ thường.“Yun, sao vậy?’’Yunho đang suy nghĩ bị gọi thì giật mình, ngoảnh sang nhìn Jaejoong chớp mắt nói:“Jae, thái y nói hài tử của chúng ta rất khỏe mạnh, như vậy chắc chắn là thai đôi rồi, không biết chừng là long phượng thai đó!’’Jaejoong nghĩ mình sớm có ngày bị sặc nước bọt với lối suy nghĩ của kẻ bên cạnh mất, cậu điều chỉnh cảm xúc, hướng phía Yunho mỉm cười.“Yun, suy đoán như vậy bây giờ là quá sớm rồi. Vấn đề bây giờ la tìm ra thủ phạm, đệ không muốn Min Hae phải chịu tiếng oan này đâu!’’Khóe miệng Yunho giật giật, gì mà quá sớm chứ, rõ ràng là có khả năng mà. Nhưng hắn cũng không muốn khiến Jaejoong phật lòng, liền hùa theo nói với cậu:“Đệ yên tâm, nhất định ta sẽ tra được kẻ đứng sau vụ này!’’Jaejoong lườm lườm Yunho, lại quay ra nói với ba vị ma ma:“Ta muốn rửa qua tay một chút, tẹo nữa còn ăn!’’“Vâng!’’ An ma ma lên tiếng, liền đi ra ngoài chuẩn bị nước, sau khi kiểm tra kỹ mới bưng vào để Jaejoong dùng. Cậu cũng không phân vân gì cúi người xuống rửa tay, nhưng khi vừa đặt tay vào trong nước, Jaejoong lại dừng lại, nhíu mi rồi dứt khoát ngồi dậy. Thấy thế ai cũng ngạc nhiên, Yunho thì giật mình vội ôm cậu, hỏi gấp:“Jae Jae, sao vậy, đệ thấy khó chịu ở đâu sao?’’Jaejoong ngước nhìn Yunho, lại xoay người nhìn một lượt những người đang có mặt, nói:“Ta nghĩ ta đã biết kẻ kia hạ thủ như thế nào!’’“Sao cơ?’’Ba vị ma ma cùng Yoo thái y đồng thanh lên tiếng, Yunho ở bên cạnh Jaejoong quan sát tay cậu rồi lại nhìn xuống chỗ nước đang nhỏ từ ngón tay cậu xuống, bất giác lên tiếng:“Chẳng lẽ là….’’Jaejoong nhìn Yunho mỉm cười:“Đúng vậy, là ở khăn lau tay. Ta nhớ lúc trước sau khi rửa tay xong, ta lau tay qua rồi mới ăn điểm tâm, lúc lau xong còn cảm thấy lạ, sao như có bột gì đó vướng ở tay!’’Yoo thái y và ba vị ma ma cùng hít một ngụm khí sâu, kế sách khó lường như vậy, lại nằm ở công đoạn vặt vãnh ít ai để ý, bảo sao khó tra ra manh mối.“Han công công, mang thị nữ cầm khăn lau tay đến đây!’’ Yunho cất giọng nhàn nhạt phân phó, chỉ có Han công công đi theo hắn nhiều năm mới biết lúc này đang cố áp chế cơn giận, có lẽ là sợ Kim quân giật mình sợ hãi, ông cũng không suy nghĩ nhiều, liền đáp lại sau đó xoay người đi thực hiện.Jaejoong dựa người vào Yunho, cậu cảm thấy cơn giận của hắn đang cuộn trào chỉ trực chờ bùng nổ mà hắn đang cố kiềm chế, cậu chỉ cười nhẹ, khẽ đan ngón tay vào tay hắn, dựa đầu vào lồng ngực vững chắc không nói gì.Yunho vòng tay qua ôm lấy cậu không nói gì,lát sau, Han công công trở lại, quỳ xuống thưa:“Hoàng thượng, thần tới trễ, thị nữ đó sợ tội nên tự sát rồi ạ!’’Trong phòng nhất thời yên ắng đến đáng sợ, không ai dám hít thở mạnh, cũng không một ai dám nhìn vào long nhan ở trước mặt, tất cả đều cúi gằm mặt xuống đất. “Yunnie, ta mệt, muốn nghỉ, không muốn ăn nữa!’’Yunho phất tay cho tất cả ra ngoài, đau lòng ôm lấy Jaejoong:“Jae, đừng lo, có ta ở đây, không ai có thể động đến đệ được! Ngoan, ăn chút gì đó rồi hãy nghỉ ngơi!’’“Đệ không sao đâu, chỉ cảm thấy không muốn ăn nữa, có lẽ là do khẩu vị đột nhiên thay đổi. Nằm nghỉ một lát dậy sẽ thèm ăn lại thôi!’’ Jaejoong cố ổn định tinh thần nói.Yunho định lên tiếng tiếp nhưng nghĩ nghĩ lại thôi, tốt nhất lúc này hắn nên để cậu nghỉ ngơi, tinh thần không thoải mái rất có hại, hắn cứ như vậy ôm cậu nhẹ vỗ về, không lâu sau Jaejoong đã chìm vào giấc ngủ, lắng nghe nhịp thở đều đều của cậu, biết là đã ngủ, Yunho nhẹ đặt cậu xuống, kéo chăn đắp lên người, rồi khẽ bước ra khỏi tẩm phòng. Khi ra khỏi Tuyết Nguyệt cung, trở về Thanh Cung điện, yên lặng ngồi trên long ỷ, hắn mới mở miệng:“Ám, tra rõ cho ta những kẻ tiếp xúc với tất cả cung nữ trong Tuyết Nguyệt cung, và cả những người được cài vào. Ta muốn trước khi mặt trời lặn phải có câu trả lời!’’“Rõ!” Ở một góc khuất chỉ có âm thanh vọng lại sau đó không gian lại trở về sự yên tĩnh vốn có của nó.Thời gian chầm chậm trôi qua, ánh sáng bên ngoài cũng dần dần trở mình rồi một chút le lối cũng nhạt đi. Yunho vẫn giữ nguyên tư thế như ban đầu, vẫn khẽ nhắm mắt, trên khuôn mặt cương nghị ánh nên đường nét sắc sảo vô cùng, chợt hắn mở mắt, cất giọng:“Ra đây!’’Sau đó một bóng người từ chỗ tối đột nhiên xuất hiện ở giữa thư phòng thưa:“Hoàng thượng!’’“Ngươi tra được gì?’’“Dạ, không có người ở cung khác đi qua Tuyết Nguyệt cung, có một số thị nữ tiếp xúc với thị nữ ở cung khác. Còn về chuyện cài người thì trước mắt chưa có ai cả!’’“Những thị nữ kia là người của ai?’’“Điều này….’’ ám vệ có chút chần chừ.“Sao? Trong hậu cung còn có ai trẫm không thể đụng tới được sao?’’ Yunho lạnh lùng nhìn bóng dáng người đang quỳ trên mặt đất nói.“Hoàng thượng!’’“Nói!’’“Dạ, là ở bên cung của Kim phi, Hwang phi, Lee phi, còn có cả cung của Thái hậu nữa ạ!’’ Ám vệ dùng tốc độ nhanh nhất trả lời, nói xong thì yên tĩnh quỳ ở dưới.“Tốt lắm, đứng lên đi.’’“Dạ.’’“Ngươi nói là có người của Thái hậu? Xác định kẻ đó trung thành với Thái hậu chứ? Còn có liệu có phải bị người khác mua chuộc hay không?’’“Điều này….’’“Được rồi, ngươi đi điều tra thêm đi!’’Yunho phất tay, ám vệ cũng nhanh chóng phi thân rời đi. Lúc này Han công công mới lại gần thong thả thưa:“Hoàng thượng, Min Hae thần đã hỏi qua, đích thực nàng ta không nói dối!’’“Ừm, được rồi, ngươi cũng lui đi, ta muốn an tĩnh một chút!’’“Hoàng thượng, người nên mời thái y xem xét long thể một chút, dạo gần đây thần thấy người có vẻ mệt mỏi quá!’’“Ừ, ta biết rồi!’’ Yunho nói qua loa rồi lại phất phất tay cho han công công lùi ra.Ở một nơi khác trong hậu cung.“Nương nương, xác định không phải người của ta ra tay!’’“Sao? Vậy thì kẻ nào?’’“Cũng không rõ ạ. Hiện tại bên phía hoàng thượng vẫn đang điều tra!’’“Được rồi, lui ra đi, xem xét động tĩnh của Tuyết Nguyệt cung cẩn thận!’’“Vâng!’’Tại phủ tướng quân: An phủ.“Donghae, ngươi dẫn người đi điều tra rõ cho ta, kẻ nào dám ra tay với Jaejoong!’’“Dạ. Thuộc hạ lập tức đi ngay!’’Còn lại một mình trong phòng, Chil Huyn nhìn ngọn nến đang cháy dở, khẽ đưa tay lướt qua.“Dù ta không thể ở bên đệ, ta cũng sẽ bảo vệ đệ! Kẻ nào dám ra tay, kẻ đó chết không có chỗ chôn!’’Nói xong chợt ngón tay di động, bóp vào tâm nến, ngọn lửa nhỏ tắt phụt, cả căn phòng chìm vào trong bóng tối.Trong Tuyết Nguyệt cung, Jaejoong sau khi tỉnh dậy, được Min Hae đỡ đứng lên, khoác ngoại bào chầm chậm bước đi ra ngoài.Jaejoong thảnh thơi bước từng bước, vừa đi vừa mỉm cười, cả khuôn mặt ánh lên vẻ hiền hòa thân thiện, nhưng đến gần nơi đó, nụ cười dần tắt đi, thay vào đó là kiểu nhếch miệng quen thuộc, ánh mắt lay láy sát ý!
Min Hae cuống quýt chạy đi lấy cháo, Yoo thái y nghe thấy động tĩnh cũng đứng dậy tiến lại gần.“Hoàng thượng, thần muốn xem lại mạch của Kim quân một chút ạ.’’“Ừ!’’Có được sự đồng ý của hoàng thượng, thái y liền khom người, vươn tay chạm vào cổ tay Jaejoong, mất một lúc sau mới thưa:“Mạch đập của Kim quân đã ổn định, nhưng vẫn cần nghỉ ngơi, hạn chế đi lại, tránh những món ăn quá nóng hoặc quá lạnh!’’Jaejoong chống tay ngồi dậy, thấy thế Yunho vội sáp lại gần nâng người cậu lên, kéo gối để vào thành giường cho cậu dựa vào.“Yoo thái y, vậy còn đứa bé?’’“Kim quân yên tâm, tiểu chủ tử không có việc gì, qua việc vừa rồi chứng tỏ tiểu chủ tử rất khỏe mạnh, nếu là thai nhi bình thường e là khó cứu rồi ạ!’’Nghe được câu trả lời như ý muốn, Jaejoong thở nhẹ ra, nhưng cậu cảm thấy người bên cạnh mình lúc này lại có vẻ gì đó lạ thường.“Yun, sao vậy?’’Yunho đang suy nghĩ bị gọi thì giật mình, ngoảnh sang nhìn Jaejoong chớp mắt nói:“Jae, thái y nói hài tử của chúng ta rất khỏe mạnh, như vậy chắc chắn là thai đôi rồi, không biết chừng là long phượng thai đó!’’Jaejoong nghĩ mình sớm có ngày bị sặc nước bọt với lối suy nghĩ của kẻ bên cạnh mất, cậu điều chỉnh cảm xúc, hướng phía Yunho mỉm cười.“Yun, suy đoán như vậy bây giờ là quá sớm rồi. Vấn đề bây giờ la tìm ra thủ phạm, đệ không muốn Min Hae phải chịu tiếng oan này đâu!’’Khóe miệng Yunho giật giật, gì mà quá sớm chứ, rõ ràng là có khả năng mà. Nhưng hắn cũng không muốn khiến Jaejoong phật lòng, liền hùa theo nói với cậu:“Đệ yên tâm, nhất định ta sẽ tra được kẻ đứng sau vụ này!’’Jaejoong lườm lườm Yunho, lại quay ra nói với ba vị ma ma:“Ta muốn rửa qua tay một chút, tẹo nữa còn ăn!’’“Vâng!’’ An ma ma lên tiếng, liền đi ra ngoài chuẩn bị nước, sau khi kiểm tra kỹ mới bưng vào để Jaejoong dùng. Cậu cũng không phân vân gì cúi người xuống rửa tay, nhưng khi vừa đặt tay vào trong nước, Jaejoong lại dừng lại, nhíu mi rồi dứt khoát ngồi dậy. Thấy thế ai cũng ngạc nhiên, Yunho thì giật mình vội ôm cậu, hỏi gấp:“Jae Jae, sao vậy, đệ thấy khó chịu ở đâu sao?’’Jaejoong ngước nhìn Yunho, lại xoay người nhìn một lượt những người đang có mặt, nói:“Ta nghĩ ta đã biết kẻ kia hạ thủ như thế nào!’’“Sao cơ?’’Ba vị ma ma cùng Yoo thái y đồng thanh lên tiếng, Yunho ở bên cạnh Jaejoong quan sát tay cậu rồi lại nhìn xuống chỗ nước đang nhỏ từ ngón tay cậu xuống, bất giác lên tiếng:“Chẳng lẽ là….’’Jaejoong nhìn Yunho mỉm cười:“Đúng vậy, là ở khăn lau tay. Ta nhớ lúc trước sau khi rửa tay xong, ta lau tay qua rồi mới ăn điểm tâm, lúc lau xong còn cảm thấy lạ, sao như có bột gì đó vướng ở tay!’’Yoo thái y và ba vị ma ma cùng hít một ngụm khí sâu, kế sách khó lường như vậy, lại nằm ở công đoạn vặt vãnh ít ai để ý, bảo sao khó tra ra manh mối.“Han công công, mang thị nữ cầm khăn lau tay đến đây!’’ Yunho cất giọng nhàn nhạt phân phó, chỉ có Han công công đi theo hắn nhiều năm mới biết lúc này đang cố áp chế cơn giận, có lẽ là sợ Kim quân giật mình sợ hãi, ông cũng không suy nghĩ nhiều, liền đáp lại sau đó xoay người đi thực hiện.Jaejoong dựa người vào Yunho, cậu cảm thấy cơn giận của hắn đang cuộn trào chỉ trực chờ bùng nổ mà hắn đang cố kiềm chế, cậu chỉ cười nhẹ, khẽ đan ngón tay vào tay hắn, dựa đầu vào lồng ngực vững chắc không nói gì.Yunho vòng tay qua ôm lấy cậu không nói gì,lát sau, Han công công trở lại, quỳ xuống thưa:“Hoàng thượng, thần tới trễ, thị nữ đó sợ tội nên tự sát rồi ạ!’’Trong phòng nhất thời yên ắng đến đáng sợ, không ai dám hít thở mạnh, cũng không một ai dám nhìn vào long nhan ở trước mặt, tất cả đều cúi gằm mặt xuống đất. “Yunnie, ta mệt, muốn nghỉ, không muốn ăn nữa!’’Yunho phất tay cho tất cả ra ngoài, đau lòng ôm lấy Jaejoong:“Jae, đừng lo, có ta ở đây, không ai có thể động đến đệ được! Ngoan, ăn chút gì đó rồi hãy nghỉ ngơi!’’“Đệ không sao đâu, chỉ cảm thấy không muốn ăn nữa, có lẽ là do khẩu vị đột nhiên thay đổi. Nằm nghỉ một lát dậy sẽ thèm ăn lại thôi!’’ Jaejoong cố ổn định tinh thần nói.Yunho định lên tiếng tiếp nhưng nghĩ nghĩ lại thôi, tốt nhất lúc này hắn nên để cậu nghỉ ngơi, tinh thần không thoải mái rất có hại, hắn cứ như vậy ôm cậu nhẹ vỗ về, không lâu sau Jaejoong đã chìm vào giấc ngủ, lắng nghe nhịp thở đều đều của cậu, biết là đã ngủ, Yunho nhẹ đặt cậu xuống, kéo chăn đắp lên người, rồi khẽ bước ra khỏi tẩm phòng. Khi ra khỏi Tuyết Nguyệt cung, trở về Thanh Cung điện, yên lặng ngồi trên long ỷ, hắn mới mở miệng:“Ám, tra rõ cho ta những kẻ tiếp xúc với tất cả cung nữ trong Tuyết Nguyệt cung, và cả những người được cài vào. Ta muốn trước khi mặt trời lặn phải có câu trả lời!’’“Rõ!” Ở một góc khuất chỉ có âm thanh vọng lại sau đó không gian lại trở về sự yên tĩnh vốn có của nó.Thời gian chầm chậm trôi qua, ánh sáng bên ngoài cũng dần dần trở mình rồi một chút le lối cũng nhạt đi. Yunho vẫn giữ nguyên tư thế như ban đầu, vẫn khẽ nhắm mắt, trên khuôn mặt cương nghị ánh nên đường nét sắc sảo vô cùng, chợt hắn mở mắt, cất giọng:“Ra đây!’’Sau đó một bóng người từ chỗ tối đột nhiên xuất hiện ở giữa thư phòng thưa:“Hoàng thượng!’’“Ngươi tra được gì?’’“Dạ, không có người ở cung khác đi qua Tuyết Nguyệt cung, có một số thị nữ tiếp xúc với thị nữ ở cung khác. Còn về chuyện cài người thì trước mắt chưa có ai cả!’’“Những thị nữ kia là người của ai?’’“Điều này….’’ ám vệ có chút chần chừ.“Sao? Trong hậu cung còn có ai trẫm không thể đụng tới được sao?’’ Yunho lạnh lùng nhìn bóng dáng người đang quỳ trên mặt đất nói.“Hoàng thượng!’’“Nói!’’“Dạ, là ở bên cung của Kim phi, Hwang phi, Lee phi, còn có cả cung của Thái hậu nữa ạ!’’ Ám vệ dùng tốc độ nhanh nhất trả lời, nói xong thì yên tĩnh quỳ ở dưới.“Tốt lắm, đứng lên đi.’’“Dạ.’’“Ngươi nói là có người của Thái hậu? Xác định kẻ đó trung thành với Thái hậu chứ? Còn có liệu có phải bị người khác mua chuộc hay không?’’“Điều này….’’“Được rồi, ngươi đi điều tra thêm đi!’’Yunho phất tay, ám vệ cũng nhanh chóng phi thân rời đi. Lúc này Han công công mới lại gần thong thả thưa:“Hoàng thượng, Min Hae thần đã hỏi qua, đích thực nàng ta không nói dối!’’“Ừm, được rồi, ngươi cũng lui đi, ta muốn an tĩnh một chút!’’“Hoàng thượng, người nên mời thái y xem xét long thể một chút, dạo gần đây thần thấy người có vẻ mệt mỏi quá!’’“Ừ, ta biết rồi!’’ Yunho nói qua loa rồi lại phất phất tay cho han công công lùi ra.Ở một nơi khác trong hậu cung.“Nương nương, xác định không phải người của ta ra tay!’’“Sao? Vậy thì kẻ nào?’’“Cũng không rõ ạ. Hiện tại bên phía hoàng thượng vẫn đang điều tra!’’“Được rồi, lui ra đi, xem xét động tĩnh của Tuyết Nguyệt cung cẩn thận!’’“Vâng!’’Tại phủ tướng quân: An phủ.“Donghae, ngươi dẫn người đi điều tra rõ cho ta, kẻ nào dám ra tay với Jaejoong!’’“Dạ. Thuộc hạ lập tức đi ngay!’’Còn lại một mình trong phòng, Chil Huyn nhìn ngọn nến đang cháy dở, khẽ đưa tay lướt qua.“Dù ta không thể ở bên đệ, ta cũng sẽ bảo vệ đệ! Kẻ nào dám ra tay, kẻ đó chết không có chỗ chôn!’’Nói xong chợt ngón tay di động, bóp vào tâm nến, ngọn lửa nhỏ tắt phụt, cả căn phòng chìm vào trong bóng tối.Trong Tuyết Nguyệt cung, Jaejoong sau khi tỉnh dậy, được Min Hae đỡ đứng lên, khoác ngoại bào chầm chậm bước đi ra ngoài.Jaejoong thảnh thơi bước từng bước, vừa đi vừa mỉm cười, cả khuôn mặt ánh lên vẻ hiền hòa thân thiện, nhưng đến gần nơi đó, nụ cười dần tắt đi, thay vào đó là kiểu nhếch miệng quen thuộc, ánh mắt lay láy sát ý!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.