Đệ Nhất Sủng Phi

Chương 41: CHƯƠNG 41

Nani

03/10/2016

Khi xác Hwang Mi Young được đưa trở về Hwang gia, từ trên xuống dưới ai nấy đều không tin vào mắt mình. Người nằm kia chính là Hwang đại tiểu thư xinh đẹp tươi vui của họ? Là Hwang phi cao cao tại thượng vùng vẫy trong hậu cung bao năm trời kia sao? Giờ đây còn lại là gì? Một thi thể nguội lạnh, có chỗ đã bong da tróc thịt, cánh tay trắng nõn thường đeo những chiếc vòng ngọc quý giá nay chỉ còn loang lổ chỗ thịt chỗ xương, khuôn mặt biến dạng, váy vóc cháy xém.

Điều nghi ngờ ở đây là tại sao một hoàng phi của Đông Bang hoàng triều sau khi chết lại không được an táng ở hoàng lăng theo lễ nghi bao đời? Ngược lại bị mang về nhà mẹ đẻ? Đến khi đạo thánh chỉ của hoàng đế được đưa đến, đọc vang vọng khắp cả danh gia vọng tộc được coi là quyền quý ở kinh thành, lúc ấy trên dưới hơn năm trăm mạng người già trẻ lớn bé Hwang gia mới sững sờ tại chỗ hiểu ra ngọn nguồn vấn đề, lúc ấy họ không còn thời gian quan tâm đến thi thể nát bấy kia, bởi có thứ khiến họ hoang mang sợ hãi đến cực độ – thảm sát toàn tộc! Hwang phi phạm phải đại kỵ của đế quốc Đông Bang, liều lĩnh bước vào cấm địa ngàn đời của hoàng triều, dựa theo luật phải chu di cửu tộc, không phải tam tộc mà là cửu tộc, không chỉ Hwang gia mà còn họ hàng thân thích, thông gia, thậm chí cho dù là mối quan hệ phát tán chi rễ tự bao đời, cứ như thế hàng ngàn mạng người già trẻ gái trai đều phải chịu tội chôn chung một huyệt!Thảm án Hwang gia làm rung động toàn triều, có kẻ đau xót, nhưng cũng có kẻ vui, người mừng, cứ như thế một đại gia tộc hùng mạnh bị xóa tên trong lịch sử Đông Bang, cục diện triều chính như một ván bài lật ngửa, nhưng trong hậu cung lại hoàn toàn ngược lại, kẻ im ắng người lui vào trong bóng tối, tĩnh mịch đến đáng sợ. Ngồi vuốt vuốt phần bụng đã hơi trồi lên của mình, Jaejoong khẽ nhếch khóe miệng để lộ ra nụ cười nửa vời, nói:“Chỉ mới là mở đầu vậy mà đã như rùa rụt cổ lại với nhau, thật khiến ta thất vọng quá.’’Jessica đang bưng đĩa điểm tâm vào nghe thấy vậy rung nhẹ tay suýt làm rơi xuống đất. Jaejoong thấy vậy bật cười:“Muội sao vậy? Thấy ta đáng sợ lắm sao?’’Nói xong Jaejoong thích thú nhìn người đối diện, dù là mới tiếp xúc không lâu nhưng từ trong tâm tưởng của mình cậu có cảm giác rất gần gũi. Thấy nét mặt Jessica thoáng qua nét bối rối khiến Jaejoong càng thấy thú vị, cậu định vươn tay trêu trọc nhưng tiếng nói từ bên ngoài vọng vào thì ngay lập tức thu lại. “Jaejoong, đệ ở trong đó sao?’’Yunho tươi cười bước vào, nhưng nhìn thấy Jessica thì nụ cười chợt tắt ngúm, không hiểu vì sao đối với người này hắn lại nảy sinh sự bài xích, khó chịu, hắn khẽ hắng giọng:“Jessica, ngươi ra ngoài đi, có ta ở đây là được rồi!’’“Dạ, vâng!’’Mặc dù khó hiểu nhưng Jessica vẫn ngoan ngoãn đáp lời rồi lùi ra ngoài. Nàng không hiểu vì sao hoàng thượng lại không thích mình như vậy, chẳng lẽ là đã điều tra được mình là cận thân của sư phụ cài vào bên cạnh chủ tử? Không đúng, chuyện này là bí mật vô cùng chặt chẽ, không thể điều tra được. Vậy thì vì sao? Rõ ràng trong ánh mắt của hoàng đế nhìn mình Jessica thấy được sự chán ghét, thêm vào đó như là hoang mang dao động.Toàn bộ sự việc đều được Jaejoong thu vào mắt, đợi Jessica khuất bóng, cậu mỉm cười nói với Yunho đang nhăn mặt uống hớp trà:“Yunnie, sao huynh lại khó chịu với thị nữ của ta như thế? Sẽ dọa sợ cô bé đó!’’Yunho đang chìm trong suy nghĩ riêng của mình, nghe Jaejoong hỏi thì ngẩng đầu nhìn cậu một lúc lâu, mày kiếm nhăn lại, nói:“Jaejoong, ta không thích đệ với thị nữ đó ở gần nhau, hai người nên cách xa một chút?’’“Hở? Ý huynh là ta với thị nữ thân cận phải cách xa nhau ra? Huynh sợ ta có ý gì với cô bé hay sao?’’“Ý ta không phải như vậy, Jaejoong, đệ đừng hiểu lầm!’’ Yunho vội vàng xua tay giải thích, sợ cậu tức giận ảnh hưởng đến thân thể,Jaejoong đứng lên bước đến ngồi vào trong lòng Yunho, đầu dựa vào lồng ngực của hắn cọ cọ:“Yunnie, huynh không được phép nghi ngờ ta. Với Jessica, ta chỉ là có cảm giác thân thiết, ta coi muội ấy như muội muội ruột thịt của mình. Huynh hiểu không?’’Vốn là Yunho còn đang khó chịu lại bí bách vì sợ Jaejoong hiểu lầm, nhưng hành động của cậu khiến cơn bực của hắn xẹp hết hoàn toàn. Yunho cưng chiều ôm thân hình nhỏ bé của cậu:“Jaejoong, là ta sai, ta không nên khó chịu như thế!’’“Ừm!’’Jaejoong nhẹ đáp một tiếng, cậu vòng tay ra phía sau ôm lấy thân thể cường tráng của Yunho, đôi mắt lại tỉnh táo đảo một vòng, cậu nói tiếp:“Yunnie, chuyện của Hwang gia, không thể xử nhẹ sao? Bao nhiêu mạng người như vậy?’’“Jae, chuyện này cơ bản là không thể thay đổi, Hwang Mi Young phạm phải điều tối kỵ của Đông Bang, không ai có thể giúp đỡ được, kể cả ta!’’“Nếu nói như vậy thì hẳn Hwang phi phải biết nơi đó là cấm địa, sao lại xông vào chứ?’’“Điều này ta không rõ, nhưng sự việc rõ rành rành như vậy, bao nhiêu người chứng kiến, không thể thay đổi. Mà đệ đừng suy nghĩ đến việc này nữa, sẽ ảnh hưởng đến thân thể, đệ đừng quên giờ còn bảo bảo ở trong bụng nữa, cứ yên tâm nghỉ ngơi và dưỡng thai thật tốt, sinh cho ta một tiểu Jae Jae khỏe mạnh đi!’’Hắn thật không muốn cậu suốt ngày cứ suy nghĩ linh tinh đến mấy vụ này, đã xong thì cho xong đi, dù hắn biết lý do nàng ta lao vào cấm địa thì sao chứ, nói ra cũng không có ích lợi gì với cậu cả, trái lại có khi khiến cậu lo lắng khó chịu. Jaejoong như hiểu được suy nghĩ của hắn, cậu muốn chuyển đề tài, chưa kịp lên tiếng thì tiếng cung nữ ở ngoài đã vang lên:“Thưa Hoàng thượng, đã đến giờ Kim quân dùng thêm bữa ạ!’’Từ ngày Jaejoong hay bị nôn nghén, Yunho nghe theo thái y đặc biệt dặn dò ngự thiện phòng chuẩn bị những bữa ăn nhỏ cho cậu, chia ra làm năm, bảy bữa một ngày, như thế tránh cho cậu bị thiếu chất dinh dưỡng lại lười ăn.“Mang vào đi!’’ Hắn ra lệnh nhưng vẫn ôm Jaejoong để ngồi trên đùi mình. Cậu cũng không kháng cự, khi nhìn thấy thứ được đặt lên bàn, Jaejoong khẽ nhíu mày, sao lại là thứ này? Yunho không đang tập trung vừa khuấy đều bát chè vừa thổi để nguội nên không nhìn rõ biểu hiện trên khuôn mặt cậu lúc này. Jaejoong nhẹ dịch người ngồi xuống ghế bên cạnh đăm chiêu suy nghĩ, thấy vậy Yunho bật cười lắc đầu, cho rằng cậu đang ngại ngùng. Hắn ngồi cạnh bón cho cậu ăn từng chút một, Jaejoong lại máy móc húp từng thìa hắn đưa qua. Đang ăn được một nửa, An ma ma bước vào, bà định nhắc nhở Jaejoong nên ra ngoài đi dạo hít thở chút không khí trong lành, cứ suốt ngày trong phòng cũng không tốt, thấy hoàng thượng cũng ở đây bà bất giác nở nụ cười rồi lùi ra ngoài, nhưng nhìn thấy bát chè kia, nụ cười trên khóe miệng cứng lại, bà hoảng hốt:“HOÀNG THƯỢNG, KHÔNG ĐƯỢC Ạ!’’Tay Yunho khựng lại, Jaejoong giật mình ngơ ngác nhìn An ma ma, bà chạy vội đến đỡ lấy bát chè kia, Jessica đang đứng ở ngoài nghe tiếng ma ma hét lên vội chạy vào, Han công công cũng phản ứng lật đật xông vào theo. An ma ma nhìn đến lượng còn lại trong bát thì giật mình quay sang nhìn Jessica quát:“CHẠY ĐI GỌI THÁI Y ĐẾN ĐÂY NHANH LÊN!’’Yunho thấy biểu hiện của ma ma như vậy cũng giật mình tóm lấy cánh tay của bà to tiếng:“RỐT CUỘC CÓ CHUYỆN GÌ HẢ?’’“Hoàng thượng, chè hạt sen nấu với long nhãn và vải mang tính nóng, gây xuất huyết đau bụng ảnh hưởng đến thai nhi, ăn quá nhiều sẽ dẫn đến xảy thai, Kim quân đã ăn không ít…’’Yunho sững sờ nhìn bát canh trên tay ma ma, bất ngờ xoay người hỏi Jaejoong dồn dập, giọng nói run run:“Jae, giờ đệ thấy trong người thế nào? Có thấy chỗ nào không ổn không? Có khó chịu không?’’Câu hỏi của Yunho kéo Jaejoong đang ngơ ngác trở về thực tại, cậu đứng dậy nói:“Yunho, đệ thấy…’’Cậu chưa kịp nói xong hai chữ “bình thường’’ thì một cơn đau nhói ở bụng dưới khiến cậu tái mặt, loạng choạng. Yunho vội chạy đến đỡ cậu, Jaejoong cảm thấy có gì đó khó chịu, cậu nhìn xuống, đôi mắt mở to ngỡ ngàng, Yunho bất giác nhìn theo, kinh sợ nhìn chằm chằm, sắc mặt của Han công công cùng An ma ma cũng theo hướng nhìn của hai người thì trắng bệch không còn giọt máu.Theo vạt áo là vệt máu đỏ tươi ngoằn nghèo chảy xuống nhỏ từng giọt như đóa bỉ ngạn hoa nở rực rỡ trên nền tuyết trắng tinh, tương phản đến chói mắt. Một mùi huyết tinh nhanh chóng tràn ngập khắp căn phòng. Lúc này Jessica kéo theo thái y chạy vào, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, tay run run che miệng nhưng cũng không ngăn được tiếng thét vang vọng trời xanh

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đệ Nhất Sủng Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook