Chương 29: Ký Chủ Thật Chó Má
Thời Hòe Tự
16/07/2023
Editor: Vương Chiêu Meo
Hệ thống nhịn hai ngày, cuối cùng không nhịn nổi nữa, quyết định thương lượng với Dận Nhưng.
----- Này tiểu Thái tử, cậu có thể nói cho tôi biết rốt cuộc cậu là ai hay không? Sao cậu lại biết nhiều đồ vật của đời sau như thế? Lấy cái này làm điều kiện đi, tôi có thể cho cậu phương pháp chế tạo vắc xin phòng bệnh đậu mùa, không cần cậu phải làm nhiệm vụ gì.
Dận Nhưng im lặng.
----- Tiểu Thái tử, lấy kỹ thuật trước mắt của Đại Thanh thì không có cách nào làm ra được vắc xin phòng bệnh đậu mùa mà an toàn đâu. Cho dù có nghiên cứu ra thì cũng tồn tại rất nhiều vấn nạn. Mà nếu làm theo phương pháp của tôi thì lại khác.
----- Phương pháp tôi đưa ra chính là dựa trên thực nghiệm và điều kiện của đời sau, trải qua tính toán nhiều số liệu, điều chỉnh, cải tiến, tối ưu phương pháp. Hiển nhiên là sẽ khác hẳn so với kết quả mà các cậu tự nghiên cứu. Như vậy sẽ đảm bảo an toàn hơn, hiệu quả lại càng rõ rệt hơn.
Dận Nhưng rơi vào trầm tư. Trải qua cuộc nói chuyện với Lưu thái y, cậu phát hiện Lưu thái y có hiểu biết nhất định với bệnh đậu mùa, hơn nữa vẫn luôn nghiên cứu. Y thuật của Lưu thái y không tồi, thái độ lại càng nghiêm túc. Nếu cho ông ấy thời gian, Dận Nhưng tin tưởng ông ấy nhất định có thể tạo ra vắc xin đậu mùa.
Nhưng hệ thống nói cũng có lý. Nếu chỉ đơn thuần dựa vào Lưu thái y để tạo ra vắc xin đậu mùa thì vẫn rất nguy hiểm, không thể nào bằng được vắc xin đã trải qua nghiên cứu khoa học kỹ thuật mà hệ thống đưa cho.
Có phương pháp của hệ thống, cậu chỉ cần bóng gió dẫn đường cho Lưu thái y là có thể được rồi, lại càng tiện lợi, cũng càng rút ngắn thời gian nghiên cứu chế tạo.
Nghĩ nghĩ, Dận Nhưng sảng khoái nói:
- Thành giao!
Cậu từ từ kể lại lai lịch của mình.
- Đây là kiếp thứ 2 của ta. Đời trước tên ta là Nhậm Gia Thạch, sống ở thế kỷ 21. Lúc 5 tuổi xuất đạo làm ngôi sao nhí, sau khi lớn lên thì chuyển hình thành diễn viên vừa có nhan sắc, vừa có kỹ thuật diễn, thuộc phái diễn viên thực lực. Mới qua 20 tuổi mà ta đã là diễn viên gạo cội, lý lịch bản thân hạ gục được một nửa người trong vòng giải trí.
----- ……
- Nói ra thì vẫn là do ngươi ban tặng đấy. Ta uống canh Mạnh Bà pha loãng rồi, nhưng cũng do ngươi kích thích nên lúc bị bệnh mới khôi phục được ký ức kiếp trước.
Hệ thống: !!!
Nó đã nghĩ tới chuyện trọng sinh hoặc xuyên không, nhưng xem xét những gì ký chủ từng trải qua thì lại không có nửa điểm nào giống người trọng sinh hay người xuyên không cả. Ai ngờ, hóa ra ký chủ lại là nửa đường khôi phục ký ức!
Lại còn…. Là do nó.
Hệ thống đột nhiên có chút chột dạ.
Dận Nhưng hừ một tiếng:
- Đưa phương án chế tạo vắc xin đậu mùa ra đây!
Hệ thống: …. Thôi được rồi.
Đồ vật tới tay, Dận Nhưng lập tức che chắn hệ thống.
Hệ thống: Mẹ nó! Đồ lừa đảo! Đồ ký chủ chó má!
*****
Công Bộ nhận được công thức chế tạo thủy tinh, nháy mắt đây trở thành nơi nổi bật nhất Lục Bộ. Trong lúc nhất thời, địa vị của Công Bộ được đẩy lên cao, sinh ý hừng hực khí thế. Trên triều đình vô cùng náo nhiệt, mà hậu cung cũng không nhàn rỗi.
Tháng 7, thứ phi Đái Giai thị sinh hạ một hoàng tử, đứng hàng thứ bảy. Vốn đây là chuyện vui, nhưng Thất a ca vừa sinh ra đã tàn tật. Khang Hi triệu vài vị thái y lại hội chẩn, biết đây là tật trời sinh, không thể chữa được. Nháy mắt, niềm vui phai nhạt đi một nửa. Có điều, chư phi hậu cung lại thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là Đồng Giai thị.
Dù sao, tuy Đái Giai thị không được coi là sủng ái, thân phận cũng không cao, nhưng sinh được hoàng tử lại khác hẳn. Trong cung này, thiếu một đối thủ cạnh tranh thì bớt đi một nỗi lo.
Nhưng mà, tâm tình thả lỏng này không duy trì được bao lâu, ngay sau đó liền truyền đến một tin tức sét đánh khác.
Vệ quý nhân mang thai!
Đồng Giai thị tức giận đến xé nát cả khăn tay:
- Một con tiện tì Tân Giả Khố mà thôi! Nàng ta cũng xứng sao! Chẳng phải ỷ vào cái khuôn mặt đó hay sao!
Xuân Oanh núp ở phía sau, im lặng như ve sầu mùa đông.
Vệ quý nhân xác thật là dáng dấp đẹp, mắt hạnh mày nhỏ, nhìn là thấy rạng rỡ, đôi môi anh đào muốn nói lại thôi, đặc biệt là mỗi một bước đi, mỗi cái cúi đầu hành lễ đều nhìn ra khí chất “nhìn thấy mà yêu”. Không nói đến đàn ông, kể cả là phụ nữ đã thấy rồi là khó có thể quên được. Bởi vì điều này, Hoàng thượng rất là sủng hạnh Vệ quý nhân cả một thời gian dài, số lần đến đó nhiều hơn cả nương nương nhà mình.
Nhưng đẹp thì đẹp đó, hậu cung này chỗ nào cũng có mỹ nhân, nên nếu chỉ bởi vì đẹp thì qua một thời gian, Hoàng thượng sẽ chán ngay. Tuy hiện giờ nàng nhận sủng ái không bằng lúc trước, mà Hoàng thượng lại vẫn không quên nàng, mỗi tháng phải có mấy lần lật thẻ bài của nàng. Như vậy có thể thấy là có chút tâm cơ.
Từ việc hôm nay là có thể nhìn ra một vài điều rồi.
Thái y bẩm báo, Vệ quý nhân đã có thai hơn hai tháng. Cung phi nếu đã thừa sủng thì mỗi tháng đều sẽ mời thái y bắt mạch bình an. Rõ ràng tháng trước nàng ta đã biết rồi, mà còn cố tình giấu không báo, kéo dài tới hiện tại, là vì cái gì? Còn không phải là nhìn chuẩn cơ hội tốt này sao?
Trước có Thất a ca tàn tật, Hoàng thượng đang thất vọng, bên này lại truyền ra tin có thai, bảo Hoàng thượng sao không cao hứng cho được?
Hệ thống nhịn hai ngày, cuối cùng không nhịn nổi nữa, quyết định thương lượng với Dận Nhưng.
----- Này tiểu Thái tử, cậu có thể nói cho tôi biết rốt cuộc cậu là ai hay không? Sao cậu lại biết nhiều đồ vật của đời sau như thế? Lấy cái này làm điều kiện đi, tôi có thể cho cậu phương pháp chế tạo vắc xin phòng bệnh đậu mùa, không cần cậu phải làm nhiệm vụ gì.
Dận Nhưng im lặng.
----- Tiểu Thái tử, lấy kỹ thuật trước mắt của Đại Thanh thì không có cách nào làm ra được vắc xin phòng bệnh đậu mùa mà an toàn đâu. Cho dù có nghiên cứu ra thì cũng tồn tại rất nhiều vấn nạn. Mà nếu làm theo phương pháp của tôi thì lại khác.
----- Phương pháp tôi đưa ra chính là dựa trên thực nghiệm và điều kiện của đời sau, trải qua tính toán nhiều số liệu, điều chỉnh, cải tiến, tối ưu phương pháp. Hiển nhiên là sẽ khác hẳn so với kết quả mà các cậu tự nghiên cứu. Như vậy sẽ đảm bảo an toàn hơn, hiệu quả lại càng rõ rệt hơn.
Dận Nhưng rơi vào trầm tư. Trải qua cuộc nói chuyện với Lưu thái y, cậu phát hiện Lưu thái y có hiểu biết nhất định với bệnh đậu mùa, hơn nữa vẫn luôn nghiên cứu. Y thuật của Lưu thái y không tồi, thái độ lại càng nghiêm túc. Nếu cho ông ấy thời gian, Dận Nhưng tin tưởng ông ấy nhất định có thể tạo ra vắc xin đậu mùa.
Nhưng hệ thống nói cũng có lý. Nếu chỉ đơn thuần dựa vào Lưu thái y để tạo ra vắc xin đậu mùa thì vẫn rất nguy hiểm, không thể nào bằng được vắc xin đã trải qua nghiên cứu khoa học kỹ thuật mà hệ thống đưa cho.
Có phương pháp của hệ thống, cậu chỉ cần bóng gió dẫn đường cho Lưu thái y là có thể được rồi, lại càng tiện lợi, cũng càng rút ngắn thời gian nghiên cứu chế tạo.
Nghĩ nghĩ, Dận Nhưng sảng khoái nói:
- Thành giao!
Cậu từ từ kể lại lai lịch của mình.
- Đây là kiếp thứ 2 của ta. Đời trước tên ta là Nhậm Gia Thạch, sống ở thế kỷ 21. Lúc 5 tuổi xuất đạo làm ngôi sao nhí, sau khi lớn lên thì chuyển hình thành diễn viên vừa có nhan sắc, vừa có kỹ thuật diễn, thuộc phái diễn viên thực lực. Mới qua 20 tuổi mà ta đã là diễn viên gạo cội, lý lịch bản thân hạ gục được một nửa người trong vòng giải trí.
----- ……
- Nói ra thì vẫn là do ngươi ban tặng đấy. Ta uống canh Mạnh Bà pha loãng rồi, nhưng cũng do ngươi kích thích nên lúc bị bệnh mới khôi phục được ký ức kiếp trước.
Hệ thống: !!!
Nó đã nghĩ tới chuyện trọng sinh hoặc xuyên không, nhưng xem xét những gì ký chủ từng trải qua thì lại không có nửa điểm nào giống người trọng sinh hay người xuyên không cả. Ai ngờ, hóa ra ký chủ lại là nửa đường khôi phục ký ức!
Lại còn…. Là do nó.
Hệ thống đột nhiên có chút chột dạ.
Dận Nhưng hừ một tiếng:
- Đưa phương án chế tạo vắc xin đậu mùa ra đây!
Hệ thống: …. Thôi được rồi.
Đồ vật tới tay, Dận Nhưng lập tức che chắn hệ thống.
Hệ thống: Mẹ nó! Đồ lừa đảo! Đồ ký chủ chó má!
*****
Công Bộ nhận được công thức chế tạo thủy tinh, nháy mắt đây trở thành nơi nổi bật nhất Lục Bộ. Trong lúc nhất thời, địa vị của Công Bộ được đẩy lên cao, sinh ý hừng hực khí thế. Trên triều đình vô cùng náo nhiệt, mà hậu cung cũng không nhàn rỗi.
Tháng 7, thứ phi Đái Giai thị sinh hạ một hoàng tử, đứng hàng thứ bảy. Vốn đây là chuyện vui, nhưng Thất a ca vừa sinh ra đã tàn tật. Khang Hi triệu vài vị thái y lại hội chẩn, biết đây là tật trời sinh, không thể chữa được. Nháy mắt, niềm vui phai nhạt đi một nửa. Có điều, chư phi hậu cung lại thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là Đồng Giai thị.
Dù sao, tuy Đái Giai thị không được coi là sủng ái, thân phận cũng không cao, nhưng sinh được hoàng tử lại khác hẳn. Trong cung này, thiếu một đối thủ cạnh tranh thì bớt đi một nỗi lo.
Nhưng mà, tâm tình thả lỏng này không duy trì được bao lâu, ngay sau đó liền truyền đến một tin tức sét đánh khác.
Vệ quý nhân mang thai!
Đồng Giai thị tức giận đến xé nát cả khăn tay:
- Một con tiện tì Tân Giả Khố mà thôi! Nàng ta cũng xứng sao! Chẳng phải ỷ vào cái khuôn mặt đó hay sao!
Xuân Oanh núp ở phía sau, im lặng như ve sầu mùa đông.
Vệ quý nhân xác thật là dáng dấp đẹp, mắt hạnh mày nhỏ, nhìn là thấy rạng rỡ, đôi môi anh đào muốn nói lại thôi, đặc biệt là mỗi một bước đi, mỗi cái cúi đầu hành lễ đều nhìn ra khí chất “nhìn thấy mà yêu”. Không nói đến đàn ông, kể cả là phụ nữ đã thấy rồi là khó có thể quên được. Bởi vì điều này, Hoàng thượng rất là sủng hạnh Vệ quý nhân cả một thời gian dài, số lần đến đó nhiều hơn cả nương nương nhà mình.
Nhưng đẹp thì đẹp đó, hậu cung này chỗ nào cũng có mỹ nhân, nên nếu chỉ bởi vì đẹp thì qua một thời gian, Hoàng thượng sẽ chán ngay. Tuy hiện giờ nàng nhận sủng ái không bằng lúc trước, mà Hoàng thượng lại vẫn không quên nàng, mỗi tháng phải có mấy lần lật thẻ bài của nàng. Như vậy có thể thấy là có chút tâm cơ.
Từ việc hôm nay là có thể nhìn ra một vài điều rồi.
Thái y bẩm báo, Vệ quý nhân đã có thai hơn hai tháng. Cung phi nếu đã thừa sủng thì mỗi tháng đều sẽ mời thái y bắt mạch bình an. Rõ ràng tháng trước nàng ta đã biết rồi, mà còn cố tình giấu không báo, kéo dài tới hiện tại, là vì cái gì? Còn không phải là nhìn chuẩn cơ hội tốt này sao?
Trước có Thất a ca tàn tật, Hoàng thượng đang thất vọng, bên này lại truyền ra tin có thai, bảo Hoàng thượng sao không cao hứng cho được?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.