Chương 260: Tôi sẽ ghen đấy!
Kim Nguyên Bảo
10/11/2020
Chiến Bắc Thiên cũng không giấu giếm gì mà nói: “Tôi có không gian có thể bảo quản, rau cứ thế mà tươi thôi.”
Thẩm Khâm Dương trêu hắn: “Vốn ông đã như cái tủ lạnh, lúc nào cũng lạnh tanh, chẳng thích nói năng gì, giờ lại càng giống tủ lạnh hơn, không chỉ có thể chứa đồ, còn có thể bảo quản tươi sống.”
Những người khác đều bật cười ha hả.
Thẩm Khâm Dương cười bảo Mộ Nhất Phàm: “Chỉ tội cho Nhất Phàm phải chịu đựng ông.”
Mộ Nhất Phàm phản bác: “Chiến Bắc Thiên là muộn tao, chứ không phải tủ lạnh lạnh tanh như anh nói.”
Mọi người lại được một trận cười ha ha.
Mộ Nhất Phàm khoác tay lên người Chiến Bắc Thiên: “Cái này, chỉ mình tôi biết là được rồi, mọi người không cần phải hiểu quá rõ về Bắc Thiên, nếu không, tôi sẽ ghen đấy!”
Chiến Bắc Thiên thấy anh có ham muốn chiếm giữ lấy mình, trong mắt ánh lên tia cười.
“Không cần cậu nói, chúng tôi đều nghe thấy rõ, giờ cả phòng khách nồng nặc mùi giấm chua rồi.” Thẩm Khâm Dương nói tới đây lại nhớ: “Nhắc đến ăn giấm, tôi lại nhớ tới một chuyện.”
Viêm Lỗi tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
“Nói về ghen, tôi thấy Bắc Thiên ăn giấm còn khủng khiếp hơn Nhất Phàm.”
“Như nào?”
“Ông không biết thì thôi, lần trước lúc ở khu thành phía Bắc…” Thẩm Khâm Dương kể chuyện hai tháng trước ra: “Không phải tôi chỉ giả vờ hôn Nhất Phàm thôi hay sao? Mà chưa gì đã bị Bắc Thiên túm đi rồi, đã hôn hít được gì đâu, sau đó, không biết cậu ta cho tôi uống cái nước gì, sau khi uống, hại tôi đang đi giữa đường lại bị tiêu chảy, không thể làm gì hơn là đỗ xe, giải quyết ở ven đường, mà nhiêu đấy mới chỉ là bắt đầu thôi.”
Đám Vưu Cảnh Phong không khách khí mà bật cười ha hả: “Sau đó thì sao?”
“Lúc đó, thứ tôi đi ra không chỉ thúi muốn chết, hơn nữa cả người còn chảy ra mấy cái thứ đen đen bẩn bẩn, càng thúi ngút trời, mấy ông tưởng tượng xem, lúc đấy tôi khổ sở tới cỡ nào? Ngay cả suy nghĩ muốn giết Bắc Thiên cũng có luôn, mà bực hơn cả, tôi đang đi được một nửa, lại chuẩn bị thăng cấp dị năng.”
Mọi người nghe tới đây, cười đến gập cả người.
Viêm Lỗi cười hỏi: “Đừng nói ông vừa đi vừa thăng cấp đấy nhé?”
“Không đời nào.” Thẩm Khâm Dương trợn trắng mắt: “Tôi tức quá liền gọi điện cho Bắc Thiên, nếu tôi có thể xuyên qua di động, nhất định sẽ oánh chết cái tên Bắc Thiên kia.”
Anh ta chỉ về phía Chiến Bắc Thiên: “Cái thằng ranh này, lát nữa nhớ phải uống nhiều một chút, ông hại tôi mất mặt như vậy, không uống nhiều thì có lỗi với tôi quá.”
Thật ra vẫn còn một chuyện anh ta chưa nói, đó là sau khi uống nước xong, cả người thoải mái hơn hẳn, sướng đến muốn thăng thiên, tốc độ hấp thu tinh hạch thăng cấp dị năng cao hơn trước rất nhiều.
Chiến Bắc Thiên nhịn cười nói: “Không thành vấn đề.”
Tỉnh Quân Lâm thu nụ cười trên môi lại: “Nghe Thẩm Khâm Dương nói chuyện này, làm tôi nhớ lại hơn hai tháng trước, Bắc Thiên cũng gửi hai chai nước tới cho tôi, tình huống không khác Khâm Dương là bao.”
Vưu Cảnh Phong và Viêm Lỗi đưa mắt nhìn nhau, cũng đồng thanh: “Tôi cũng vậy.”
Bốn người nhìn về phía Chiến Bắc Thiên, bầu không khí lắng xuống, dường như muốn Chiến Bắc Thiên giải thích chuyện này.
Tịch Hoan thấy cánh đàn ông đang có chuyện muốn nói, thức thời kéo Tào Hân Hân tới phòng bếp chuẩn bị cơm nước.
Thẩm Khâm Dương dẫn Chiến Bắc Thiên đi tới sofa ngồi: “Bắc Thiên, ông nói thật đi, rốt cuộc chai nước kia là sao? Sao bọn tôi uống xong lại bị như vậy?”
Chiến Bắc Thiên nói: “Đó là một loại nước có tác dụng tăng cường sức khỏe, khiến cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn, tôi nghĩ sau khi mọi người uống xong, cũng cảm nhận được cơ thể mình có sự thay đổi phải không?”
Bốn người gật đầu.
Viêm Lỗi nói: “Hai tháng nay tôi tăng cấp khá nhanh, nhoáng cái đã lên cấp bốn rồi, còn cả cơ thể, giống như được thay mới, cảm giác trẻ trung hẳn ra, khiến tôi thấy khác trước.”
Vưu Cảnh Phong nói: “Tôi cũng vậy.”
Tỉnh Quân Lâm cũng nói: “Tôi cũng vậy.”
Thẩm Khâm Dương cười nói: “Sao ai cũng lên cấp bốn rồi, cứ đà này, chẳng mấy cấp bốn như bụi, đâu đâu cũng có.”
Viêm Lỗi lườm xéo anh ta: “Giờ trong thành B, dị năng giả cấp bốn có không quá ba mươi người, ông tưởng là thăng cấp bốn dễ lắm chắc?”
Tỉnh Quân Lâm hỏi: “Bắc Thiên, ông có thể nói cho chúng tôi biết, ông cho chúng tôi uống nước gì không?”
Chiến Bắc Thiên chau mày lại: “Xin lỗi, chuyện này tạm thời tôi không thể tiết lộ ra, không phải tôi không tin các ông, mà các ông phải hiểu, biết càng nhiều, càng bất lợi với các ông, hơn nữa, còn dễ lan truyền ra ngoài, nhất là khi bây giờ nhiều dị năng giả tinh thần như vậy, sau này có thể khống chế mấy ông nói ra.”
Nhóm Tỉnh Quân Lâm hiểu ý gật đầu: “Ừ, không nói là đúng, chuyện này tạm dừng ở đây, sau này không hỏi nữa.”
Bọn họ chỉ cần biết Chiến Bắc Thiên không hại họ, mà loại nước kia có lợi cho cơ thể họ là được rồi.
Thẩm Khâm Dương đổi đề tài hỏi: “Bắc Thiên, ông nội ông đã biết chuyện của ông với Nhất Phàm rồi, thế có làm khó ông không? Có phản đối hai người ở với nhau không?”
Chiến Bắc Thiên nghĩ tới Chiến Quốc Hùng, có chút bất đắc dĩ: “Mới đầu phản đối dữ lắm, nhưng bởi vì thằng bé, giờ cũng đang từ từ chấp nhận Nhất Phàm.”
Thẩm Khâm Dương cười: “Vẫn là mị lực của Mộ Thiên siêu mạnh, thế bố mẹ ông thì sao? Họ nói thế nào?”
“Hôm nay họ mới biết chuyện, còn cần thời gian để suy nghĩ.”
Tỉnh Quân Lâm nói: “Xem tình hình thế này, chắc ngày họ chấp nhận hai người không còn xa, đến lúc đó, hai người nhớ phải mời chúng tôi đi uống rượu mừng.”
Khóe môi Chiến Bắc Thiên cong lên: “Ừ.”
Thẩm Khâm Dương nói: “Bắc Thiên, ông đừng trách tôi đánh cụt hứng, ông giải quyết được người nhà ông rồi, thế bên Mộ gia thì sao? Mộ thượng tướng biết chưa?”
“Mộ thượng tướng đã biết chuyện của bọn tôi rồi, cả ông nội Nhất Phàm cũng vậy, những người còn lại thì chưa biết.”
“Thế họ có chấp nhận hai người không?”
“Cái này…” Chiến Bắc Thiên nhìn về phía Mộ Nhất Phàm.
Mộ Nhất Phàm khoác tay lên vai hắn: “Ông nội tôi nói, chỉ cần người nhà họ Chiến không phản đối, ông sẽ thuyết phục bố tôi, sớm muộn gì bố tôi cũng sẽ đồng ý thôi.”
Thẩm Khâm Dương giơ ngón cái lên bày tỏ sự khâm phục: “Có dũng khí come out thật đấy, xin tặng một like.”
Vưu Cảnh Phong cất tiếng hỏi: “Bắc Thiên này, có chuyện này tôi muốn hỏi ông.”
Chiến Bắc Thiên nhướn mày: “Chuyện gì?”
“Tôi nghe Khâm Dương nói bé con là do…” Vưu Cảnh Phong đưa mắt nhìn về phía Nhất Phàm: “Cậu ấy sinh, có thật vậy không? Ông cũng biết trước giờ Khâm Dương thích phịa chuyện chém gió, lời ông ấy nói, bọn tôi không mấy tin, chỉ có ông nói ra, bọn tôi mới không nghi ngờ.”
Chiến Bắc Thiên chưa bao giờ dối gạt họ, cho nên họ đều rất tin tưởng hắn.
Chiến Bắc Thiên biết bạn tốt của mình không tin chuyện đàn ông cũng có thể sinh con, bèn khẳng định nói: “Bé con là do Nhất Phàm sinh thật.”
Thẩm Khâm Dương liền nói: “Nghe thấy chưa? Tôi đã nói thằng bé do Nhất Phàm sinh rồi mà, mấy ông còn không chịu tin, giờ Bắc Thiên thừa nhận rồi, xem mấy ông còn dám nói tôi chém gió nữa không.”
“Ai bảo mọi khi ông cứ hay chém gió lung tung cơ, có nghiêm túc bao giờ đâu, đương nhiên mọi người đều nghĩ ông chém gió, huống hồ Nhất Phàm là đàn ông, mọi người càng khó có thể tin hơn.”
Viêm Lỗi tiến lên vỗ vỗ vai Chiến Bắc Thiên, cười nói: “Cố gắng lên, tranh thủ sinh tiếp đứa thứ hai.”
Mộ Nhất Phàm đỡ trán: “Tôi không muốn vác cái bụng bầu chạy khắp nơi nữa đâu.”
Hơn nữa, sao anh có thể sinh tiếp đứa nữa chứ, bởi vậy mới nói, Mộ Kình Thiên rất đặc biệt.
Mọi người cười ha hả.
Mộ Kình Thiên ôm lấy Mộ Nhất Phàm: “Con không thèm em đâu, ba ba có con là đủ rồi.”
Thẩm Khâm Dương buồn cười vuốt tóc bé con: “Giống bố nó chưa kìa, đều là một thùng giấm chua lè.”
Mọi người cười cười nói nói một hồi, mãi sau Chiến Bắc Thiên mới thu nụ cười lại, nghiêm túc nói: “Giờ dị năng của các ông mới cấp bốn thôi chưa đủ, các ông không thể đánh lại tang thi cao cấp, dù có liên thủ, thì cũng phải nhờ dị năng khắc chế đối phương mới miễn cưỡng đánh lại được một tang thi vừa mới lên cao cấp.”
Bầu không khí nhất thời lắng xuống.
Đám Tỉnh Quân Lâm cũng biết tang thi cao cấp rất lợi hại.
“Cho nên, mọi người phải mau chóng thăng cấp dị năng mới được.”
Tỉnh Quân Lâm chau mày lại: “Bắc Thiên, đột nhiên ông nhắc tới chuyện này, có phải có nguyên nhân đặc biệt gì không.”
“Cũng không có nguyên nhân đặc biệt gì, chỉ là bây giờ tang thi càng lúc càng lợi hại, chỉ một tang thi cao cấp đã có thể dễ dàng lấy mạng bốn người các ông, bởi vậy nên tôi thật sự không muốn các ông sẽ mất mạng trong tay tang thi.”
Thẩm Khâm Dương hiếm khi ra ngoài kiếm tinh hạch hỏi: “Giờ tang thi cao cấp lợi hại tới vậy sao?”
Chiến Bắc Thiên nhàn nhạt đáp: “Ừ.”
Đám Viêm Lỗi còn chưa từng đụng phải tang thi cao cấp, không biết tang thi cao cấp lợi hại tới đâu. Thế nhưng chỉ tang thi trung cấp thôi họ đã thấy khó đối phó rồi, huống hồ còn là tang thi cao cấp.
Mộ Nhất Phàm nói: “Chỉ tang thi cao cấp thôi đã lợi hại như vậy, nếu Tang Thi Vương xuất hiện, thành B sẽ thất thủ mất.”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Mộ Nhất Phàm: “Tang Thi Vương?”
Thẩm Khâm Dương trêu hắn: “Vốn ông đã như cái tủ lạnh, lúc nào cũng lạnh tanh, chẳng thích nói năng gì, giờ lại càng giống tủ lạnh hơn, không chỉ có thể chứa đồ, còn có thể bảo quản tươi sống.”
Những người khác đều bật cười ha hả.
Thẩm Khâm Dương cười bảo Mộ Nhất Phàm: “Chỉ tội cho Nhất Phàm phải chịu đựng ông.”
Mộ Nhất Phàm phản bác: “Chiến Bắc Thiên là muộn tao, chứ không phải tủ lạnh lạnh tanh như anh nói.”
Mọi người lại được một trận cười ha ha.
Mộ Nhất Phàm khoác tay lên người Chiến Bắc Thiên: “Cái này, chỉ mình tôi biết là được rồi, mọi người không cần phải hiểu quá rõ về Bắc Thiên, nếu không, tôi sẽ ghen đấy!”
Chiến Bắc Thiên thấy anh có ham muốn chiếm giữ lấy mình, trong mắt ánh lên tia cười.
“Không cần cậu nói, chúng tôi đều nghe thấy rõ, giờ cả phòng khách nồng nặc mùi giấm chua rồi.” Thẩm Khâm Dương nói tới đây lại nhớ: “Nhắc đến ăn giấm, tôi lại nhớ tới một chuyện.”
Viêm Lỗi tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
“Nói về ghen, tôi thấy Bắc Thiên ăn giấm còn khủng khiếp hơn Nhất Phàm.”
“Như nào?”
“Ông không biết thì thôi, lần trước lúc ở khu thành phía Bắc…” Thẩm Khâm Dương kể chuyện hai tháng trước ra: “Không phải tôi chỉ giả vờ hôn Nhất Phàm thôi hay sao? Mà chưa gì đã bị Bắc Thiên túm đi rồi, đã hôn hít được gì đâu, sau đó, không biết cậu ta cho tôi uống cái nước gì, sau khi uống, hại tôi đang đi giữa đường lại bị tiêu chảy, không thể làm gì hơn là đỗ xe, giải quyết ở ven đường, mà nhiêu đấy mới chỉ là bắt đầu thôi.”
Đám Vưu Cảnh Phong không khách khí mà bật cười ha hả: “Sau đó thì sao?”
“Lúc đó, thứ tôi đi ra không chỉ thúi muốn chết, hơn nữa cả người còn chảy ra mấy cái thứ đen đen bẩn bẩn, càng thúi ngút trời, mấy ông tưởng tượng xem, lúc đấy tôi khổ sở tới cỡ nào? Ngay cả suy nghĩ muốn giết Bắc Thiên cũng có luôn, mà bực hơn cả, tôi đang đi được một nửa, lại chuẩn bị thăng cấp dị năng.”
Mọi người nghe tới đây, cười đến gập cả người.
Viêm Lỗi cười hỏi: “Đừng nói ông vừa đi vừa thăng cấp đấy nhé?”
“Không đời nào.” Thẩm Khâm Dương trợn trắng mắt: “Tôi tức quá liền gọi điện cho Bắc Thiên, nếu tôi có thể xuyên qua di động, nhất định sẽ oánh chết cái tên Bắc Thiên kia.”
Anh ta chỉ về phía Chiến Bắc Thiên: “Cái thằng ranh này, lát nữa nhớ phải uống nhiều một chút, ông hại tôi mất mặt như vậy, không uống nhiều thì có lỗi với tôi quá.”
Thật ra vẫn còn một chuyện anh ta chưa nói, đó là sau khi uống nước xong, cả người thoải mái hơn hẳn, sướng đến muốn thăng thiên, tốc độ hấp thu tinh hạch thăng cấp dị năng cao hơn trước rất nhiều.
Chiến Bắc Thiên nhịn cười nói: “Không thành vấn đề.”
Tỉnh Quân Lâm thu nụ cười trên môi lại: “Nghe Thẩm Khâm Dương nói chuyện này, làm tôi nhớ lại hơn hai tháng trước, Bắc Thiên cũng gửi hai chai nước tới cho tôi, tình huống không khác Khâm Dương là bao.”
Vưu Cảnh Phong và Viêm Lỗi đưa mắt nhìn nhau, cũng đồng thanh: “Tôi cũng vậy.”
Bốn người nhìn về phía Chiến Bắc Thiên, bầu không khí lắng xuống, dường như muốn Chiến Bắc Thiên giải thích chuyện này.
Tịch Hoan thấy cánh đàn ông đang có chuyện muốn nói, thức thời kéo Tào Hân Hân tới phòng bếp chuẩn bị cơm nước.
Thẩm Khâm Dương dẫn Chiến Bắc Thiên đi tới sofa ngồi: “Bắc Thiên, ông nói thật đi, rốt cuộc chai nước kia là sao? Sao bọn tôi uống xong lại bị như vậy?”
Chiến Bắc Thiên nói: “Đó là một loại nước có tác dụng tăng cường sức khỏe, khiến cơ thể trở nên khỏe mạnh hơn, tôi nghĩ sau khi mọi người uống xong, cũng cảm nhận được cơ thể mình có sự thay đổi phải không?”
Bốn người gật đầu.
Viêm Lỗi nói: “Hai tháng nay tôi tăng cấp khá nhanh, nhoáng cái đã lên cấp bốn rồi, còn cả cơ thể, giống như được thay mới, cảm giác trẻ trung hẳn ra, khiến tôi thấy khác trước.”
Vưu Cảnh Phong nói: “Tôi cũng vậy.”
Tỉnh Quân Lâm cũng nói: “Tôi cũng vậy.”
Thẩm Khâm Dương cười nói: “Sao ai cũng lên cấp bốn rồi, cứ đà này, chẳng mấy cấp bốn như bụi, đâu đâu cũng có.”
Viêm Lỗi lườm xéo anh ta: “Giờ trong thành B, dị năng giả cấp bốn có không quá ba mươi người, ông tưởng là thăng cấp bốn dễ lắm chắc?”
Tỉnh Quân Lâm hỏi: “Bắc Thiên, ông có thể nói cho chúng tôi biết, ông cho chúng tôi uống nước gì không?”
Chiến Bắc Thiên chau mày lại: “Xin lỗi, chuyện này tạm thời tôi không thể tiết lộ ra, không phải tôi không tin các ông, mà các ông phải hiểu, biết càng nhiều, càng bất lợi với các ông, hơn nữa, còn dễ lan truyền ra ngoài, nhất là khi bây giờ nhiều dị năng giả tinh thần như vậy, sau này có thể khống chế mấy ông nói ra.”
Nhóm Tỉnh Quân Lâm hiểu ý gật đầu: “Ừ, không nói là đúng, chuyện này tạm dừng ở đây, sau này không hỏi nữa.”
Bọn họ chỉ cần biết Chiến Bắc Thiên không hại họ, mà loại nước kia có lợi cho cơ thể họ là được rồi.
Thẩm Khâm Dương đổi đề tài hỏi: “Bắc Thiên, ông nội ông đã biết chuyện của ông với Nhất Phàm rồi, thế có làm khó ông không? Có phản đối hai người ở với nhau không?”
Chiến Bắc Thiên nghĩ tới Chiến Quốc Hùng, có chút bất đắc dĩ: “Mới đầu phản đối dữ lắm, nhưng bởi vì thằng bé, giờ cũng đang từ từ chấp nhận Nhất Phàm.”
Thẩm Khâm Dương cười: “Vẫn là mị lực của Mộ Thiên siêu mạnh, thế bố mẹ ông thì sao? Họ nói thế nào?”
“Hôm nay họ mới biết chuyện, còn cần thời gian để suy nghĩ.”
Tỉnh Quân Lâm nói: “Xem tình hình thế này, chắc ngày họ chấp nhận hai người không còn xa, đến lúc đó, hai người nhớ phải mời chúng tôi đi uống rượu mừng.”
Khóe môi Chiến Bắc Thiên cong lên: “Ừ.”
Thẩm Khâm Dương nói: “Bắc Thiên, ông đừng trách tôi đánh cụt hứng, ông giải quyết được người nhà ông rồi, thế bên Mộ gia thì sao? Mộ thượng tướng biết chưa?”
“Mộ thượng tướng đã biết chuyện của bọn tôi rồi, cả ông nội Nhất Phàm cũng vậy, những người còn lại thì chưa biết.”
“Thế họ có chấp nhận hai người không?”
“Cái này…” Chiến Bắc Thiên nhìn về phía Mộ Nhất Phàm.
Mộ Nhất Phàm khoác tay lên vai hắn: “Ông nội tôi nói, chỉ cần người nhà họ Chiến không phản đối, ông sẽ thuyết phục bố tôi, sớm muộn gì bố tôi cũng sẽ đồng ý thôi.”
Thẩm Khâm Dương giơ ngón cái lên bày tỏ sự khâm phục: “Có dũng khí come out thật đấy, xin tặng một like.”
Vưu Cảnh Phong cất tiếng hỏi: “Bắc Thiên này, có chuyện này tôi muốn hỏi ông.”
Chiến Bắc Thiên nhướn mày: “Chuyện gì?”
“Tôi nghe Khâm Dương nói bé con là do…” Vưu Cảnh Phong đưa mắt nhìn về phía Nhất Phàm: “Cậu ấy sinh, có thật vậy không? Ông cũng biết trước giờ Khâm Dương thích phịa chuyện chém gió, lời ông ấy nói, bọn tôi không mấy tin, chỉ có ông nói ra, bọn tôi mới không nghi ngờ.”
Chiến Bắc Thiên chưa bao giờ dối gạt họ, cho nên họ đều rất tin tưởng hắn.
Chiến Bắc Thiên biết bạn tốt của mình không tin chuyện đàn ông cũng có thể sinh con, bèn khẳng định nói: “Bé con là do Nhất Phàm sinh thật.”
Thẩm Khâm Dương liền nói: “Nghe thấy chưa? Tôi đã nói thằng bé do Nhất Phàm sinh rồi mà, mấy ông còn không chịu tin, giờ Bắc Thiên thừa nhận rồi, xem mấy ông còn dám nói tôi chém gió nữa không.”
“Ai bảo mọi khi ông cứ hay chém gió lung tung cơ, có nghiêm túc bao giờ đâu, đương nhiên mọi người đều nghĩ ông chém gió, huống hồ Nhất Phàm là đàn ông, mọi người càng khó có thể tin hơn.”
Viêm Lỗi tiến lên vỗ vỗ vai Chiến Bắc Thiên, cười nói: “Cố gắng lên, tranh thủ sinh tiếp đứa thứ hai.”
Mộ Nhất Phàm đỡ trán: “Tôi không muốn vác cái bụng bầu chạy khắp nơi nữa đâu.”
Hơn nữa, sao anh có thể sinh tiếp đứa nữa chứ, bởi vậy mới nói, Mộ Kình Thiên rất đặc biệt.
Mọi người cười ha hả.
Mộ Kình Thiên ôm lấy Mộ Nhất Phàm: “Con không thèm em đâu, ba ba có con là đủ rồi.”
Thẩm Khâm Dương buồn cười vuốt tóc bé con: “Giống bố nó chưa kìa, đều là một thùng giấm chua lè.”
Mọi người cười cười nói nói một hồi, mãi sau Chiến Bắc Thiên mới thu nụ cười lại, nghiêm túc nói: “Giờ dị năng của các ông mới cấp bốn thôi chưa đủ, các ông không thể đánh lại tang thi cao cấp, dù có liên thủ, thì cũng phải nhờ dị năng khắc chế đối phương mới miễn cưỡng đánh lại được một tang thi vừa mới lên cao cấp.”
Bầu không khí nhất thời lắng xuống.
Đám Tỉnh Quân Lâm cũng biết tang thi cao cấp rất lợi hại.
“Cho nên, mọi người phải mau chóng thăng cấp dị năng mới được.”
Tỉnh Quân Lâm chau mày lại: “Bắc Thiên, đột nhiên ông nhắc tới chuyện này, có phải có nguyên nhân đặc biệt gì không.”
“Cũng không có nguyên nhân đặc biệt gì, chỉ là bây giờ tang thi càng lúc càng lợi hại, chỉ một tang thi cao cấp đã có thể dễ dàng lấy mạng bốn người các ông, bởi vậy nên tôi thật sự không muốn các ông sẽ mất mạng trong tay tang thi.”
Thẩm Khâm Dương hiếm khi ra ngoài kiếm tinh hạch hỏi: “Giờ tang thi cao cấp lợi hại tới vậy sao?”
Chiến Bắc Thiên nhàn nhạt đáp: “Ừ.”
Đám Viêm Lỗi còn chưa từng đụng phải tang thi cao cấp, không biết tang thi cao cấp lợi hại tới đâu. Thế nhưng chỉ tang thi trung cấp thôi họ đã thấy khó đối phó rồi, huống hồ còn là tang thi cao cấp.
Mộ Nhất Phàm nói: “Chỉ tang thi cao cấp thôi đã lợi hại như vậy, nếu Tang Thi Vương xuất hiện, thành B sẽ thất thủ mất.”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Mộ Nhất Phàm: “Tang Thi Vương?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.