Chương 477: Bách Binh Các. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
07/04/2015
Người có thể đánh chết Ngũ
trưởng lão, chắc hẳn một thân tu vị cũng không tầm thường, đặt ở trong
Khiếu Lôi Tông cũng có thể xem như loại đỉnh tiêm. Một vị cao thủ như
vậy, nếu như cảm nhận được nguy hiểm, như vậy, cho dù Khiếu Lôi Tông
cường đại, nhưng nếu xảy ra một hồi đại chiến thế tất sẽ khiến Khiếu Lôi Tông tổn thất vô cùng thảm trọng.
Nhất là trước khi còn chưa xác định được động cơ hung thủ, tổn thất như vậy càng thêm thì không cách nào đoán chừng được, nếu như hung thủ bị bức bách quá thì trong Khiếu Lôi Tông người bị giết cũng không phải đệ tử bình thường, mà sẽ là đệ tử ưu tú nhất cùng với các vị trưởng lão.
Tổn thất này, Khiếu Lôi Tông tuyệt đối không chịu nổi.!
Bởi vậy, tình nguyện hung thủ bình yên tiêu dao, bọn hắn cũng không muốn làm ra chuyện đả kích. Đương nhiên, từng nghe Ngũ trưởng lão nói qua, chuyện Tử Huyên cũng liên quan đến một ít tương lai của Khiếu Lôi Tông, bọn hắn hiện giờ còn không có quá nhiều tinh lực để đồng thời đối phó với hai chuyện phát sinh.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn xuống. Chờ đợi thời cơ, một lần hành động giảm bớt tổn thất đến mức thấp nhất.
Biện pháp rất không tồi, nhưng bọn hắn tuyệt đối không ngờ, hung thủ thật sự kỳ thật chính là Thần Dạ và Tử Huyên, hai người tất nhiên sẽ không như bọn hắn mong muốn rồi.
Toàn bộ Khiếu Lôi Tông, liền an tĩnh lại, chỉ có một người, trong lòng vô luận thế nào cũng không yên ổn được.
Vọng Vân Phong, trên vách đá lớn, ánh mắt Thanh Lăng vô cùng ngốc trệ, bờ môi không ngừng nhúc nhích lấy, nếu có người ở gần bên cạnh sẽ nghe thấy, nàng không ngừng tự nói, cũng chỉ có một câu.
- Làm sao có thể, hắn sao có thể giết Ngũ trưởng lão?
Một ngày hai đêm yên lặng trôi qua..
Sáng sớm, nắng gắt lên không, hào quang hơi nóng rực chiếu xuống mặt đất khiến trong lòng mọi người vốn hoảng loạn lại tăng thêm thêm vài phần khẩn trương.
Hôm nay, chính là lúc Tử Huyên tiến vào Bách Binh Các!
Ở trong Khiếu Lôi Tông, Thánh nữ Tử Huyên tuyệt đối là một truyền kỳ!
Vô luận là ai, bất kể là người tiến vào tông môn trước hay sau Tử Huyên, thậm chí là những người sau khi Tử Huyên rời khỏi Khiếu Lôi Tông mới gia nhập tông phái đối với cái tên Tử Huyên đều tương đối quen thuộc.
Bởi vì sự ứu tú của nàng!
Từ lúc Tử Huyên bắt đầu tu luyện, mãi cho đến khi nàng rời khỏi Lôi Tông đã để lại một truyền thuyết mà đến giờ cũng không một ai có thể vượt qua được.
Tử Huyên trong hàng đệ tử thế hệ này của Khiếu Lôi Tông là người dùng tốc độ nhanh nhất đạt đến Hậu Thiên đỉnh phong, tự nhiên, cũng dùng thời gian ngắn nhất đạt đến cảnh giới Sơ Huyền, sau đó, Trung Huyền, Thượng Huyền... Đều dùng Tử Huyên vi tôn!
Không chỉ thiên phú tu luyện, mà nàng cũng là người duy nhất từ khi Khiếu Lôi Tông khai tông đến nay, ngoài tổ sư gia ra có thể dùng thời gian ngắn nhất thích ứng được sự cọ rửa của Lôi Trì, cũng thành công từ dưới đáy trì lấy được thần binh Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Nguyên một đống thành tích sáng chói kia khiến Tử Huyên ở trong lòng mọi người Khiếu Lôi Tông không chỉ đã trở thành truyền kỳ lại càng thêm thần bí!
Nếu như nói, trong Khiếu Lôi Tông còn người trẻ tuổi nào có thể sánh được với Tử Huyên thì chỉ có một người thôi.
Nhưng đệ tử trẻ tuổi này cũng không phá được các loại kỉ lục của Tử Huyên, kỷ lục duy nhất của nàng chính là nàng dùng tốc độ nhanh nhất, đạt đến cảnh giới Thông Huyền.
Nhưng lúc nàng xông vào cảnh giới Thông Huyền, Tử Huyên đã sớm rời khỏi Khiếu Lôi Tông, giữa hai người chưa từng gặp gỡ... Vì vậy, trong lòng rất nhiều người đều nghĩ, nếu như Tử Huyên không rời đi, phải chăng kỳ tích có tiếp tục do tay Tử Huyên tạo ra không?
Lúc vô số đệ tử Khiếu Lôi Tông đang sợ hãi thán phục cho truyền kỳ trong lòng bọn hắn thì Tử Huyên lại về tới Khiếu Lôi Tông.
Tin tức vừa truyền ra, cao thấp đều sôi trào.
Nhưng tuyệt đối thật không ngờ, truyền kỳ trong lòng bọn hắn trở về, cũng không phải về nhà, mà là muốn chính thức đoạn tuyệt với cái nhà này.
Hôm nay là lúc Tử Huyên tiến vào Bách Binh Các, mà trong lòng tất cả mọi người, Bách Binh Các cũng là một nơi thần bí, trong lịch sử Khiếu Lôi Tông, người tiến vào trong rất nhiều nhưng có thể trở ra lại không nhiều.
Tất cả mọi người suy nghĩ, nếu như Tử Huyên năm đó không rời khỏi Khiếu Lôi Tông, nàng có là người trẻ tuổi nhất trong Khiếu Lôi Tông tiến vào Bách Binh Các hơn nữa an toàn trở ra không.
Hôm nay, Tử Huyên phải vào Bách Binh Các rồi, bọn hắn thập phần chờ mong, hi vọng Tử Huyên có thể tiếp tục tục lập nên truyền kỳ, nhưng vừa nghĩ tới mục đích thật sự của nàng khi tiến vào Bách Binh Các, trong lòng mọi người liền vô cùng phức tạp.
Thần binh, mặc dù ở Khiếu Lôi Tông cũng là vật vô cùng trân quý!
Những người không biết nội tình, đến bây giờ vẫn còn nghi hoặc và kinh ngạc, thiên tài như Tử Huyên trong tông sao đành lòng bỏ qua được?
Mà xem thái độ khi Tử Huyên trở về, hiển nhiên giữa song phương không hề hòa hảo, cái này không chỉ khiến bọn hắn cực kỳ khiếp sợ, trong đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Chiếu theo đạo lý mà nói, vô luận tông môn nào có được thiên tài yêu nghiệt như Tử Huyên đều sẽ xem như trân bảo, chỉ cần không dao động đến căn cơ tông phái, như vậy, bất kể là yêu cầu gì tin rằng cũng sẽ được đáp ứng.
Chẳng lẽ, năm đó Tử Huyên đã từng làm ra hành vi phản tổng, bởi vậy mới khiến cao thủ trong tông bỏ qua nàng?
Ý nghĩ này, cũng chỉ thoáng qua thôi, bởi vì Tử Huyên từ nhỏ đã được đưa đến Khiếu Lôi Tông tiến hành bồi dưỡng, tình cảm nhiều năm không có khả năng khiến Tử Huyên làm ra chuyện phản tông được.
Lúc thân ảnh Tử Huyên xuất hiện trên quảng trường, vô số ánh mắt như bị ma lực hấp dẫn không kìm được phải nhìn qua.
Hoặc hưng phấn, hoặc ảm đạm, hoặc phức tạp... Nhưng mặc kệ trong mắt lộ ra ý gì, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy Tử Huyên thì ánh mắt đều không thể dời khỏi nữa.
- Tử Huyên, đến rồi!
Ở giữa quảng trường, Nhị trưởng lão hòa thiện cười nói, từ trong thần thái của hắn nhìn không ra nửa điểm chấn động, cái chết của Ngũ trưởng lão hắn phảng phất như không biết vậy, tâm cơ nặng như vậy, khiến người nhịn không được có chút sợ hãi.
Tử Huyên gật gật đầu, nói thẳng:
- Nhị trưởng lão, có thể mang ta đi Bách Binh Các rồi chứ?
- Đương nhiên, Bách Binh Các đã sớm mở ra, đi theo ta!
Nhị trưởng lão nở nụ cười, lập tức quay người, đi đến cung điện phía sau quảng trường.
Thần Dạ và Tử Huyên nhìn nhau, liền theo sát Nhị trưởng lão, ở phía sau của bọn hắn, cũng có một ít đệ tử Khiếu Lôi Tông theo sát tới, đều là những người ưu tú, trong đó, có cả Tiết Vô Nghịch và Thanh Lăng.
Thanh Lăng hiện giờ vẫn chưa bừng tỉnh từ cái chết của Ngũ trưởng lão, thế cho nên ánh mắt nàng nhìn về phía Thần Dạ đã không còn khinh thường và thế khí khinh người như trước nữa, mà có chút sợ hãi.
Nghĩ đến mình mấy lần khiêu khích, trong lòng Thanh Lăng liền nghĩ mà sợ, may mắn là đối phương cũng không so đo với nàng, nếu không... Nàng lại nào biết, ở trong lòng Thần Dạ và Linh Nhi, nàng đã là một người chết, còn chưa chết, cũng là vì Thần Dạ còn chưa tìm được cơ hội thích hợp thôi.
Nhất là trước khi còn chưa xác định được động cơ hung thủ, tổn thất như vậy càng thêm thì không cách nào đoán chừng được, nếu như hung thủ bị bức bách quá thì trong Khiếu Lôi Tông người bị giết cũng không phải đệ tử bình thường, mà sẽ là đệ tử ưu tú nhất cùng với các vị trưởng lão.
Tổn thất này, Khiếu Lôi Tông tuyệt đối không chịu nổi.!
Bởi vậy, tình nguyện hung thủ bình yên tiêu dao, bọn hắn cũng không muốn làm ra chuyện đả kích. Đương nhiên, từng nghe Ngũ trưởng lão nói qua, chuyện Tử Huyên cũng liên quan đến một ít tương lai của Khiếu Lôi Tông, bọn hắn hiện giờ còn không có quá nhiều tinh lực để đồng thời đối phó với hai chuyện phát sinh.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn xuống. Chờ đợi thời cơ, một lần hành động giảm bớt tổn thất đến mức thấp nhất.
Biện pháp rất không tồi, nhưng bọn hắn tuyệt đối không ngờ, hung thủ thật sự kỳ thật chính là Thần Dạ và Tử Huyên, hai người tất nhiên sẽ không như bọn hắn mong muốn rồi.
Toàn bộ Khiếu Lôi Tông, liền an tĩnh lại, chỉ có một người, trong lòng vô luận thế nào cũng không yên ổn được.
Vọng Vân Phong, trên vách đá lớn, ánh mắt Thanh Lăng vô cùng ngốc trệ, bờ môi không ngừng nhúc nhích lấy, nếu có người ở gần bên cạnh sẽ nghe thấy, nàng không ngừng tự nói, cũng chỉ có một câu.
- Làm sao có thể, hắn sao có thể giết Ngũ trưởng lão?
Một ngày hai đêm yên lặng trôi qua..
Sáng sớm, nắng gắt lên không, hào quang hơi nóng rực chiếu xuống mặt đất khiến trong lòng mọi người vốn hoảng loạn lại tăng thêm thêm vài phần khẩn trương.
Hôm nay, chính là lúc Tử Huyên tiến vào Bách Binh Các!
Ở trong Khiếu Lôi Tông, Thánh nữ Tử Huyên tuyệt đối là một truyền kỳ!
Vô luận là ai, bất kể là người tiến vào tông môn trước hay sau Tử Huyên, thậm chí là những người sau khi Tử Huyên rời khỏi Khiếu Lôi Tông mới gia nhập tông phái đối với cái tên Tử Huyên đều tương đối quen thuộc.
Bởi vì sự ứu tú của nàng!
Từ lúc Tử Huyên bắt đầu tu luyện, mãi cho đến khi nàng rời khỏi Lôi Tông đã để lại một truyền thuyết mà đến giờ cũng không một ai có thể vượt qua được.
Tử Huyên trong hàng đệ tử thế hệ này của Khiếu Lôi Tông là người dùng tốc độ nhanh nhất đạt đến Hậu Thiên đỉnh phong, tự nhiên, cũng dùng thời gian ngắn nhất đạt đến cảnh giới Sơ Huyền, sau đó, Trung Huyền, Thượng Huyền... Đều dùng Tử Huyên vi tôn!
Không chỉ thiên phú tu luyện, mà nàng cũng là người duy nhất từ khi Khiếu Lôi Tông khai tông đến nay, ngoài tổ sư gia ra có thể dùng thời gian ngắn nhất thích ứng được sự cọ rửa của Lôi Trì, cũng thành công từ dưới đáy trì lấy được thần binh Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Nguyên một đống thành tích sáng chói kia khiến Tử Huyên ở trong lòng mọi người Khiếu Lôi Tông không chỉ đã trở thành truyền kỳ lại càng thêm thần bí!
Nếu như nói, trong Khiếu Lôi Tông còn người trẻ tuổi nào có thể sánh được với Tử Huyên thì chỉ có một người thôi.
Nhưng đệ tử trẻ tuổi này cũng không phá được các loại kỉ lục của Tử Huyên, kỷ lục duy nhất của nàng chính là nàng dùng tốc độ nhanh nhất, đạt đến cảnh giới Thông Huyền.
Nhưng lúc nàng xông vào cảnh giới Thông Huyền, Tử Huyên đã sớm rời khỏi Khiếu Lôi Tông, giữa hai người chưa từng gặp gỡ... Vì vậy, trong lòng rất nhiều người đều nghĩ, nếu như Tử Huyên không rời đi, phải chăng kỳ tích có tiếp tục do tay Tử Huyên tạo ra không?
Lúc vô số đệ tử Khiếu Lôi Tông đang sợ hãi thán phục cho truyền kỳ trong lòng bọn hắn thì Tử Huyên lại về tới Khiếu Lôi Tông.
Tin tức vừa truyền ra, cao thấp đều sôi trào.
Nhưng tuyệt đối thật không ngờ, truyền kỳ trong lòng bọn hắn trở về, cũng không phải về nhà, mà là muốn chính thức đoạn tuyệt với cái nhà này.
Hôm nay là lúc Tử Huyên tiến vào Bách Binh Các, mà trong lòng tất cả mọi người, Bách Binh Các cũng là một nơi thần bí, trong lịch sử Khiếu Lôi Tông, người tiến vào trong rất nhiều nhưng có thể trở ra lại không nhiều.
Tất cả mọi người suy nghĩ, nếu như Tử Huyên năm đó không rời khỏi Khiếu Lôi Tông, nàng có là người trẻ tuổi nhất trong Khiếu Lôi Tông tiến vào Bách Binh Các hơn nữa an toàn trở ra không.
Hôm nay, Tử Huyên phải vào Bách Binh Các rồi, bọn hắn thập phần chờ mong, hi vọng Tử Huyên có thể tiếp tục tục lập nên truyền kỳ, nhưng vừa nghĩ tới mục đích thật sự của nàng khi tiến vào Bách Binh Các, trong lòng mọi người liền vô cùng phức tạp.
Thần binh, mặc dù ở Khiếu Lôi Tông cũng là vật vô cùng trân quý!
Những người không biết nội tình, đến bây giờ vẫn còn nghi hoặc và kinh ngạc, thiên tài như Tử Huyên trong tông sao đành lòng bỏ qua được?
Mà xem thái độ khi Tử Huyên trở về, hiển nhiên giữa song phương không hề hòa hảo, cái này không chỉ khiến bọn hắn cực kỳ khiếp sợ, trong đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Chiếu theo đạo lý mà nói, vô luận tông môn nào có được thiên tài yêu nghiệt như Tử Huyên đều sẽ xem như trân bảo, chỉ cần không dao động đến căn cơ tông phái, như vậy, bất kể là yêu cầu gì tin rằng cũng sẽ được đáp ứng.
Chẳng lẽ, năm đó Tử Huyên đã từng làm ra hành vi phản tổng, bởi vậy mới khiến cao thủ trong tông bỏ qua nàng?
Ý nghĩ này, cũng chỉ thoáng qua thôi, bởi vì Tử Huyên từ nhỏ đã được đưa đến Khiếu Lôi Tông tiến hành bồi dưỡng, tình cảm nhiều năm không có khả năng khiến Tử Huyên làm ra chuyện phản tông được.
Lúc thân ảnh Tử Huyên xuất hiện trên quảng trường, vô số ánh mắt như bị ma lực hấp dẫn không kìm được phải nhìn qua.
Hoặc hưng phấn, hoặc ảm đạm, hoặc phức tạp... Nhưng mặc kệ trong mắt lộ ra ý gì, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy Tử Huyên thì ánh mắt đều không thể dời khỏi nữa.
- Tử Huyên, đến rồi!
Ở giữa quảng trường, Nhị trưởng lão hòa thiện cười nói, từ trong thần thái của hắn nhìn không ra nửa điểm chấn động, cái chết của Ngũ trưởng lão hắn phảng phất như không biết vậy, tâm cơ nặng như vậy, khiến người nhịn không được có chút sợ hãi.
Tử Huyên gật gật đầu, nói thẳng:
- Nhị trưởng lão, có thể mang ta đi Bách Binh Các rồi chứ?
- Đương nhiên, Bách Binh Các đã sớm mở ra, đi theo ta!
Nhị trưởng lão nở nụ cười, lập tức quay người, đi đến cung điện phía sau quảng trường.
Thần Dạ và Tử Huyên nhìn nhau, liền theo sát Nhị trưởng lão, ở phía sau của bọn hắn, cũng có một ít đệ tử Khiếu Lôi Tông theo sát tới, đều là những người ưu tú, trong đó, có cả Tiết Vô Nghịch và Thanh Lăng.
Thanh Lăng hiện giờ vẫn chưa bừng tỉnh từ cái chết của Ngũ trưởng lão, thế cho nên ánh mắt nàng nhìn về phía Thần Dạ đã không còn khinh thường và thế khí khinh người như trước nữa, mà có chút sợ hãi.
Nghĩ đến mình mấy lần khiêu khích, trong lòng Thanh Lăng liền nghĩ mà sợ, may mắn là đối phương cũng không so đo với nàng, nếu không... Nàng lại nào biết, ở trong lòng Thần Dạ và Linh Nhi, nàng đã là một người chết, còn chưa chết, cũng là vì Thần Dạ còn chưa tìm được cơ hội thích hợp thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.