Chương 584: Bằng hữu. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
18/04/2015
Mà nhìn dáng hình của Quỷ
Thi, sắc mặt Chung Khiếu từ từ biến đổi. Đến cuối cùng, lão có dáng vẻ
như điên cuồng mà kêu lên thê lương, càng như ma quỷ:
- Tiểu tạp chủng, thì ra là ngươi, ta giết ngươi...
Đột nhiên thấy kẻ thù giết con, trong lòng Chung Khiếu đều bị mối hận nồng đậm tràn ngập. Khí tức toàn thân tiếp theo sau đã lại tăng mãnh liệt vài phần. Trói buộc của Cổ Đế Điện, cũng là dưới trạng thái nổi điên như vậy của lão nên đã lại để cho lão lao ra ngoài.
- Chung lão đệ, ngươi làm cái gì?
Đám người Liễu Hàn Sơn hơi bị cả kinh. Với thân phận của bọn họ, hiểu biết đối với Chúng Thần Chi Mộ thì hơn xa những người khác. Có lẽ những người khác cho là, sự tồn tại của Chúng Thần Chi Mộ chỉ là trò cười, tất cả vạn vật sẽ có linh tính thì cũng không phải có nghĩa là, bất cứ đồ vật gì đều có được linh tính.
Nhưng mà đám người Liễu Hàn Sơn đối với truyền thuyết này, thì cũng là rất tin không nghi ngờ!
Hiện nay, cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ đã lấy loại phương thức quỷ dị để cuối cùng lựa chọn Thần Dạ, việc đó nhất định là đại biểu cho cái gì. Nếu như Chung Khiếu giết hắn, bọn họ không nghĩ tới sẽ phát sinh hậu quả như thế nào.
Nếu là không nghĩ tới, việc đó đã nói lên là điều chưa biết. Mà chỉ có nỗi sợ hãi điều chưa biết, mới làm cho người ta càng hơi bị kiêng kỵ hơn.
- Các ngươi đừng cản ta, không giết tiểu tạp chủng này, ta thề không làm người. Coi như có nhiều hậu quả, toàn bộ do Chung Khiếu ta một người tới đối kháng!
Trong tiếng hét phẫn nộ, không để ý mọi người ngăn cản, Chung Khiếu lấy tốc độ càng thêm mau lẹ mà bay về phía Thần Dạ!
Mà nhìn bóng dáng không ngừng phóng đại trong con ngươi, Thần Dạ cũng là đã biết Chung Khiếu nhất định đã nhận ra hắn là kẻ sau lưng hung thủ giết chết đứa con lão. Vẻ mặt chợt khựng lại mà gian tà cười nói:
- Muốn báo thù cho con của ngươi? Không được dễ dàng!
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, một mũi tên rung trời !
Giữa không trung, lập tức có một hào quang xanh lét tràn ngập bá đạo vô tận, nó hóa thành một mũi tên nhọn hiện ra.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, hai mũi động Càn Khôn!
Sau khi mũi tên nhọn thứ nhất xuất hiện, đạo hào quang xanh lét kia chẳng những không hề tiêu tan, ngược lại là tiếp tục tụ tập, hơn nữa trông nó càng thêm nồng đậm. Trong khoảnh khắc sau đó, lại là một thanh mũi tên nhọn nữa lập tức Hóa Hình xuất hiện ra!
Hai mũi tên nhọn treo giữa không trung, khí tức hủy diệt mà chúng phát tán ra ngoài đang điên cuồng thổi quét lan ra. Nó làm cho người ta có khả năng cảm ứng được rõ ràng, chiêu thức võ kỹ này có chỗ không giống tầm thường.
- Tiểu tạp chủng, hôm nay, bất luận ngươi có con bài chưa lật như thế nào, đều không giữ được cái mạng này của ngươi. Lão Tử muốn dùng mạng của ngươi, để mà cúng tế con của ta trên trời có linh thiêng!
Mọi người đều là ngây ngẩn người, thì ra là mối thù giết con. Khó trách Chung Khiếu lại bị kích động như vậy...
- Hắc hắc, Chung Khiếu, muốn giết người, ngươi trước hết hãy hỏi Hổ gia ta có đồng ý hay không.
Đúng lúc khí thế của Chung Khiếu tăng lên tới đỉnh cao, một tiếng cười to cởi mở truyền đến từ trên bầu trời. Không tới một hồi, một đạo bóng dáng thật lớn giống như Thiết Tháp đang nhanh chóng hạ xuống.
- Hổ Lực?
Thần Dạ ngây ngẩn cả người. Làm thế nào mà hắn lại đến, hơn nữa, nghe ý tứ của hắn là muốn bảo vệ cho chính mình.
Sau một lát, Chung Khiếu cũng là lấy lại tinh thần, lão phẫn nộ quát:
- Hổ Lực, đây là chuyện ân oán riêng của chúng ta, không liên quan chuyện của ngươi.
Nghe vậy, Hổ Lực oang oang cười nói:
- Chung Khiếu, ngươi như thế nào lại quên. Lúc ở tại nhà ngươi ta đã từng nói qua. Bất luận kẻ nào, cũng không được làm thương tổn tiểu tử kia. Nếu không, chính là đối địch cùng tộc Hổ Sa ta!
Hổ Lực lại còn mở miệng nói lớn tiếng như vậy, thực sự khiến cho Thần Dạ thật không ngờ.
Cho dù hắn có nghĩ tới hay không, thì trong lòng Thần Dạ vẫn có cảm động. Giữa hắn cùng với Hổ Lực chưa từng có kết giao tình cảm gì, nếu kể cả hôm nay thì chẳng qua mới chỉ là gặp mặt lần thứ hai mà thôi.
Mặc dù, Hổ Lực làm như vậy, có thể là lí do bởi vì trong người hắn có long khí, nên tiếp cận chính mình cũng là có được mục đích nhất định, nhưng những điều này đều không quan trọng.
Ngày đó ở trong Chung gia, Hổ Lực và Mặc Lăng đều cùng đến. Nhưng trong hai cao thủ Yêu Tộc này thì Mặc Lăng coi chính mình trở thành sát thù giết cha vậy, cho nên muốn giết một cách nhanh nhất.
Chẳng lẽ Mặc Lăng không biết chính mình trên người có mang long khí, hiển nhiên không phải!
Đây là Hổ Lực và Mặc Lăng đã đưa ra sự lựa chọn trái ngược. Nếu Hổ Lực coi chính mình trở thành bằng hữu, hơn nữa còn bảo vệ như thế. Như vậy, liền không gây trở ngại Thần Dạ cũng coi hắn trở thành bằng hữu.
Mà cái gọi là mục đích... Hổ Lực lựa chọn, chính là chứng minh tốt nhất!
Những lời Hổ Lực đã nói, khiến cho thần sắc Chung Khiếu biến hóa kịch liệt. Thực lực của tộc Hổ Sa hơn xa mức mà Chung gia lão có khả năng so sánh. Tất nhiên là yêu thú trong biển không có khả năng mang tất cả tộc nhân lên trên đất bằng diễu võ dương oai, thế nhưng vẫn lại cũng không phải Chung gia có thể ứng phó.
Tuy nhiên, mối thù giết con sao có thể buông tha cho được ?
Chỉ sau một cái chớp mắt, vẻ mặt Chung Khiếu như ngừng lại ở trong cơn hung ác trước đây. Mắt nhìn Hổ Lực, lão lớn tiếng quát:
- Tiểu tạp chủng kia là có mối thù giết con của ta. Cho nên, hôm nay mặc dù có ngươi ngăn trở, ta cũng muốn bầm thây hắn ra vạn đoạn!
- Nếu bởi như vậy mà đắc tội tộc Hổ Sa ngươi, yên tâm đi. Sau khi báo thù, Chung Khiếu sẽ tự mình đi tới tộc Hổ Sa bồi lễ nói xin lỗi. Còn hiện tại, liền thứ cho ta bất kính !
Những lời thế này, chỉ làm cho Hổ Lực khinh thường cười cười. Hắn quay đầu lại, nhìn Thần Dạ mà nói:
- Yên tâm, có ta ở đây, hôm nay không có người nào làm thương tổn được tới ngươi. Một mình ngươi, có lẽ nhanh chóng luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa đi. Gia hỏa này mới là không an phận, cũng không phải thứ mà ta có khả năng đảm bảo.
Thần Dạ cười mà không nói, sự kiên định trong thần sắc đang nói cho Hổ Lực, hắn sẽ không làm như vậy.
Tộc Hổ Sa tất nhiên có lực uy hiếp cũng đủ, nhưng Chung gia cũng không phải ngồi không. Ngoài ra giờ này khắc này, Chung Khiếu đã nổi điên. Có lẽ tạm thời, đối với Hổ Lực thì lão còn có thể kiềm chế. Nên mặc dù đại chiến thì cũng chỉ là ngăn trở được Hổ Lực, tiến tới sai khiến cho thuộc hạ của lão động thủ đối với chính mình.
Chỉ khi nào Chung Khiếu phát hiện, vô phương ngăn cản nổi Hổ Lực, hoặc là lúc nhận ra người Chung gia của lão không còn giữ nổi chính mình. Khi đó sự điên cuồng của Chung Khiếu cũng sẽ không còn có những tia khắc chế nữa, rồi lão cũng sẽ không lưu tình đối với Hổ Lực.
Một mình Hổ Lực, đâu phải là đối thủ của cả Chung gia. Thần Dạ càng không mong muốn bởi vì chính mình, mà khiến cho bằng hữu lâm vào chốn nguy hiểm.
- Tiểu tạp chủng, thì ra là ngươi, ta giết ngươi...
Đột nhiên thấy kẻ thù giết con, trong lòng Chung Khiếu đều bị mối hận nồng đậm tràn ngập. Khí tức toàn thân tiếp theo sau đã lại tăng mãnh liệt vài phần. Trói buộc của Cổ Đế Điện, cũng là dưới trạng thái nổi điên như vậy của lão nên đã lại để cho lão lao ra ngoài.
- Chung lão đệ, ngươi làm cái gì?
Đám người Liễu Hàn Sơn hơi bị cả kinh. Với thân phận của bọn họ, hiểu biết đối với Chúng Thần Chi Mộ thì hơn xa những người khác. Có lẽ những người khác cho là, sự tồn tại của Chúng Thần Chi Mộ chỉ là trò cười, tất cả vạn vật sẽ có linh tính thì cũng không phải có nghĩa là, bất cứ đồ vật gì đều có được linh tính.
Nhưng mà đám người Liễu Hàn Sơn đối với truyền thuyết này, thì cũng là rất tin không nghi ngờ!
Hiện nay, cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ đã lấy loại phương thức quỷ dị để cuối cùng lựa chọn Thần Dạ, việc đó nhất định là đại biểu cho cái gì. Nếu như Chung Khiếu giết hắn, bọn họ không nghĩ tới sẽ phát sinh hậu quả như thế nào.
Nếu là không nghĩ tới, việc đó đã nói lên là điều chưa biết. Mà chỉ có nỗi sợ hãi điều chưa biết, mới làm cho người ta càng hơi bị kiêng kỵ hơn.
- Các ngươi đừng cản ta, không giết tiểu tạp chủng này, ta thề không làm người. Coi như có nhiều hậu quả, toàn bộ do Chung Khiếu ta một người tới đối kháng!
Trong tiếng hét phẫn nộ, không để ý mọi người ngăn cản, Chung Khiếu lấy tốc độ càng thêm mau lẹ mà bay về phía Thần Dạ!
Mà nhìn bóng dáng không ngừng phóng đại trong con ngươi, Thần Dạ cũng là đã biết Chung Khiếu nhất định đã nhận ra hắn là kẻ sau lưng hung thủ giết chết đứa con lão. Vẻ mặt chợt khựng lại mà gian tà cười nói:
- Muốn báo thù cho con của ngươi? Không được dễ dàng!
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, một mũi tên rung trời !
Giữa không trung, lập tức có một hào quang xanh lét tràn ngập bá đạo vô tận, nó hóa thành một mũi tên nhọn hiện ra.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, hai mũi động Càn Khôn!
Sau khi mũi tên nhọn thứ nhất xuất hiện, đạo hào quang xanh lét kia chẳng những không hề tiêu tan, ngược lại là tiếp tục tụ tập, hơn nữa trông nó càng thêm nồng đậm. Trong khoảnh khắc sau đó, lại là một thanh mũi tên nhọn nữa lập tức Hóa Hình xuất hiện ra!
Hai mũi tên nhọn treo giữa không trung, khí tức hủy diệt mà chúng phát tán ra ngoài đang điên cuồng thổi quét lan ra. Nó làm cho người ta có khả năng cảm ứng được rõ ràng, chiêu thức võ kỹ này có chỗ không giống tầm thường.
- Tiểu tạp chủng, hôm nay, bất luận ngươi có con bài chưa lật như thế nào, đều không giữ được cái mạng này của ngươi. Lão Tử muốn dùng mạng của ngươi, để mà cúng tế con của ta trên trời có linh thiêng!
Mọi người đều là ngây ngẩn người, thì ra là mối thù giết con. Khó trách Chung Khiếu lại bị kích động như vậy...
- Hắc hắc, Chung Khiếu, muốn giết người, ngươi trước hết hãy hỏi Hổ gia ta có đồng ý hay không.
Đúng lúc khí thế của Chung Khiếu tăng lên tới đỉnh cao, một tiếng cười to cởi mở truyền đến từ trên bầu trời. Không tới một hồi, một đạo bóng dáng thật lớn giống như Thiết Tháp đang nhanh chóng hạ xuống.
- Hổ Lực?
Thần Dạ ngây ngẩn cả người. Làm thế nào mà hắn lại đến, hơn nữa, nghe ý tứ của hắn là muốn bảo vệ cho chính mình.
Sau một lát, Chung Khiếu cũng là lấy lại tinh thần, lão phẫn nộ quát:
- Hổ Lực, đây là chuyện ân oán riêng của chúng ta, không liên quan chuyện của ngươi.
Nghe vậy, Hổ Lực oang oang cười nói:
- Chung Khiếu, ngươi như thế nào lại quên. Lúc ở tại nhà ngươi ta đã từng nói qua. Bất luận kẻ nào, cũng không được làm thương tổn tiểu tử kia. Nếu không, chính là đối địch cùng tộc Hổ Sa ta!
Hổ Lực lại còn mở miệng nói lớn tiếng như vậy, thực sự khiến cho Thần Dạ thật không ngờ.
Cho dù hắn có nghĩ tới hay không, thì trong lòng Thần Dạ vẫn có cảm động. Giữa hắn cùng với Hổ Lực chưa từng có kết giao tình cảm gì, nếu kể cả hôm nay thì chẳng qua mới chỉ là gặp mặt lần thứ hai mà thôi.
Mặc dù, Hổ Lực làm như vậy, có thể là lí do bởi vì trong người hắn có long khí, nên tiếp cận chính mình cũng là có được mục đích nhất định, nhưng những điều này đều không quan trọng.
Ngày đó ở trong Chung gia, Hổ Lực và Mặc Lăng đều cùng đến. Nhưng trong hai cao thủ Yêu Tộc này thì Mặc Lăng coi chính mình trở thành sát thù giết cha vậy, cho nên muốn giết một cách nhanh nhất.
Chẳng lẽ Mặc Lăng không biết chính mình trên người có mang long khí, hiển nhiên không phải!
Đây là Hổ Lực và Mặc Lăng đã đưa ra sự lựa chọn trái ngược. Nếu Hổ Lực coi chính mình trở thành bằng hữu, hơn nữa còn bảo vệ như thế. Như vậy, liền không gây trở ngại Thần Dạ cũng coi hắn trở thành bằng hữu.
Mà cái gọi là mục đích... Hổ Lực lựa chọn, chính là chứng minh tốt nhất!
Những lời Hổ Lực đã nói, khiến cho thần sắc Chung Khiếu biến hóa kịch liệt. Thực lực của tộc Hổ Sa hơn xa mức mà Chung gia lão có khả năng so sánh. Tất nhiên là yêu thú trong biển không có khả năng mang tất cả tộc nhân lên trên đất bằng diễu võ dương oai, thế nhưng vẫn lại cũng không phải Chung gia có thể ứng phó.
Tuy nhiên, mối thù giết con sao có thể buông tha cho được ?
Chỉ sau một cái chớp mắt, vẻ mặt Chung Khiếu như ngừng lại ở trong cơn hung ác trước đây. Mắt nhìn Hổ Lực, lão lớn tiếng quát:
- Tiểu tạp chủng kia là có mối thù giết con của ta. Cho nên, hôm nay mặc dù có ngươi ngăn trở, ta cũng muốn bầm thây hắn ra vạn đoạn!
- Nếu bởi như vậy mà đắc tội tộc Hổ Sa ngươi, yên tâm đi. Sau khi báo thù, Chung Khiếu sẽ tự mình đi tới tộc Hổ Sa bồi lễ nói xin lỗi. Còn hiện tại, liền thứ cho ta bất kính !
Những lời thế này, chỉ làm cho Hổ Lực khinh thường cười cười. Hắn quay đầu lại, nhìn Thần Dạ mà nói:
- Yên tâm, có ta ở đây, hôm nay không có người nào làm thương tổn được tới ngươi. Một mình ngươi, có lẽ nhanh chóng luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa đi. Gia hỏa này mới là không an phận, cũng không phải thứ mà ta có khả năng đảm bảo.
Thần Dạ cười mà không nói, sự kiên định trong thần sắc đang nói cho Hổ Lực, hắn sẽ không làm như vậy.
Tộc Hổ Sa tất nhiên có lực uy hiếp cũng đủ, nhưng Chung gia cũng không phải ngồi không. Ngoài ra giờ này khắc này, Chung Khiếu đã nổi điên. Có lẽ tạm thời, đối với Hổ Lực thì lão còn có thể kiềm chế. Nên mặc dù đại chiến thì cũng chỉ là ngăn trở được Hổ Lực, tiến tới sai khiến cho thuộc hạ của lão động thủ đối với chính mình.
Chỉ khi nào Chung Khiếu phát hiện, vô phương ngăn cản nổi Hổ Lực, hoặc là lúc nhận ra người Chung gia của lão không còn giữ nổi chính mình. Khi đó sự điên cuồng của Chung Khiếu cũng sẽ không còn có những tia khắc chế nữa, rồi lão cũng sẽ không lưu tình đối với Hổ Lực.
Một mình Hổ Lực, đâu phải là đối thủ của cả Chung gia. Thần Dạ càng không mong muốn bởi vì chính mình, mà khiến cho bằng hữu lâm vào chốn nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.