Đế Quân

Chương 301: Chí tà. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

14/03/2015

Từng tiếng kêu thê lương thảm thiết không ngừng vang vọng, có lẽ đã biết được kết cục thê thảm của đồng bạn, Tử Vong Hắc Báo Vương điên cuồng gầm gừ lên

Tiếng gầm gừ này tựa hồ như có tác dụng kích thích bầy yêu thú vậy, công kích sau khi đảo mắt đã trở nên càng thêm hung mãnh, không chỉ có hung mãnh, mà cũng trở nên không muốn sống, vậy mà buông tha cho phòng ngự, chỉ toàn lực công kích.

Trong hỗn loạn, mi tâm Thần Dạ không khỏi nhíu nhíu một cái, mấy chữ hung hãn không sợ chết này nói thì dễ như làm lại rất khó, sau khi tiến hóa thành yêu thú, thú loại sinh linh đều có được linh trí của mình, chúng sẽ hiểu rõ tu vị mình có được gian nan cỡ nào.

Chính l vì như vậy, chúng đối với tánh mạng của mình, mới càng thêm trân trọng!

Mạnh được yếu thua, ở trong thú loại sinh linh điều này được thể hiện càng thêm vô cùng tinh tế, thực lực Tử Vong Hắc Báo Vương hơn xa đàn yêu thú, cho nên, nó có thể nô dịch được nhiều yêu thú như vậy đến vây công mọi người Vũ Bang.

Nhưng dù vậy, chúng chỉ biết làm việc, chuyện chịu chết thế này hẳn sẽ không làm, nếu cứ liều mạng như vậy thì đã sớm có yêu thú quay đầu rời đi rồi.

Coi như là thế lực và gia tộc trong thế giới loài người, nếu như lực ngưng tụ không đủ thì cũng đừng mơ được người khác cam tâm tình nguyên bán mạng.

- Có chút kỳ quái à?

Ánh mắt Thần Dạ chớp chớp, đột nhiên nghĩ đến gì đó, không khỏi tinh thần chấn động, sau khi đánh bay yêu thú trước người, thân hình liền khẽ động, lướt hướng về phía Tử Vong Hắc Báo Vương.

- Liễu lão ca, ngươi cũng mệt mỏi rồi, tên này, để cho ta tới chơi đùa đi!

Thân ảnh Thần Dạ vừa lên, một đạo hỏa nhiệt chấn động vô hình liền không để lại dấu vết bắt đầu khởi động, chỉ một thoáng sau, đã xuất hiện ở trước người Tử Vong Hắc Báo Vương, bỗng nhiên, thân thể nó chợt run rẩy một cái.

Bộ dáng kia giống như gặp quỷ vậy.

- Quả nhiên là như vậy!

Thần Dạ cong ngón búng ra, hỏa nhiệt chấn động vô hình lại một lần nữa bạo lướt mà đi, hiển nhiên, Tử Vong Hắc Báo Vương cường đại kia giống như gặp phải thứ gì đó cực kỳ kinh khủng vậy, thân thể lại chậm rãi lui về sau.

- Tiểu huynh đệ?



Liễu Chân không khỏi đại lăng, đối với cử động Thần Dạ đến đây, muốn thay thế hắn nghênh chiến Tử Vong Hắc Báo Vương hắn chỉ có thể cảm kích trong lòng, lại không cho rằng hắn có thể là đối thủ của Tử Vong Hắc Báo Vương.

Tuy rằng những gì Thần Dạ biểu hiện cực kỳ ưu tú, át chủ bài cũng đủ cường đại, nhưng bản thân hắn lại vì quan hệ đến niên kỉ nên một thân tu vị mới chỉ ở cảnh giới Sơ Huyền cửu trọng, thực lực bực này ở trước mặt Tử Vong Hắc Báo Vương xa xa chưa đủ.

Tuyệt đối không ngờ đến Thần Dạ thật sự có thể bức lui Tử Vong Hắc Báo Vương, hơn nữa cái gọi là bức lui này còn quỷ dị như thế, phải biết rằng, Thần Dạ hiện giờ cũng không có ra bất kỳ công kích nào cả.

- Liễu lão ca, tên này giao cho ta, ngươi đi giúp bọn hắn.

Lúc này nghe được lời này của Thần Dạ, Liễu Chân không chút hoài nghi, bước chân khẽ động, rất nhanh lướt tới đàn yêu thú, có một vị cao thủ Thượng Huyền đỉnh phong cao thủ, áp lực của người Vũ Bang lập tức đại giảm.

Bên này, nhìn thấy Thần Dạ, trong đôi mắ dữ tợn của Tử Vong Hắc Báo Vương tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Liễu Chân không rõ ràng lắm đến cùng chuyện gì xảy ra, nhưng Tử Vong Hắc Báo Vương thân là người trong cuộc lại cực kỳ rõ ràng, đạo hỏa nhiệt chấn động vô hình kia cũng không có năng lượng cường đại thực chất gì, nhưng lại ẩn chứa một cổ uy áp mãnh liệt.

Loại uy áp này sâu như cốt tủy, tránh cũng không thể tránh, phảng phất như trùng trùng điệp điệp đặt trên hồn phách vậy, khiến Tử Vong Hắc Báo Vương có một loại cảm giác sống không bằng chết

Vô luận là bản năng hay là ý thức, Tử Vong Hắc Báo Vương đều muốn lập tức rời khỏi đây, sở dĩ chưa chạy đi cũng là vì nó cực kỳ hiếu kỳ, một nhân loại, sao lại tản mát ra được uy áp như thế.

Bởi vì, đó là uy thế thuần khiết thuộc về Long tộc!

Long, trên trời dưới đất, vạn vật sinh linh, duy nó độc tôn, Long tộc chính là tồn tại cao cấp nhất trong yêu thú, bất luận một đầu Ấu Long nào, chỉ cần huyết mạch thuần khiết, đều sẽ có ảnh hưởng nhất định đến các yêu thú khác, bất luận yêu thú kia có cường đại hay không.

Thần Dạ thân mang Long Nguyên, tuy rằng hắn chỉ có thể hấp thu địa để năng lượng ẩn chứa trong Long Nguyên nhưng tản mát ra một tia khí tức Long Nguyên cũng không có vấn đề gì cả.

Tam Túc Hỏa Long, bản thân chính là một trong các tồn tại cường đại nhất trong long tộc, tinh hoa mà nó ngưng tụ nếu ngay cả Tử Vong Hắc Báo Vương cũng không cách nào chấn nhiếp được, vậy thì Long tộc cũng chỉ có hư danh rồi.

Trong thế giới yêu thú, đẳng cấp chế độ thập phần sâm nghiêm, loại sâm nghiêm này không chỉ thể hiện ở tu vị có cường đại hay không, mà còn có huyết mạch thuần khiết nữa....



Cái gọi là huyết mạch, chính là truyền thừa thuần túy nhất của yêu thú.

Trước kia Thần Dạ không tin cái này, nhưng hôm nay thấy phần đông yêu thú dưới sự thúc dục của Tử Vong Hắc Báo Vương vậy mà có thể quên cả sống chết, hắn liền lấy Long Nguyên ra thử một lần, quả thật là như vậy.

Đương nhiên, đây cũng là do tu vị Tử Vong Hắc Báo Vương không quá cao thâm, nếu không, cho dù có Long Nguyên thì Thần Dạ dù sao vẫn là thân người, không cách nào thúc dục uy thế Long tộc đến mức tận cùng được.

Nhưng vào thời khắc này như thế cũng đủ rồi, tuy nói Quỷ Thi và Liễu Chân có thể ngăn lại Tử Vong Hắc Báo Vương và Đại Địa Bạo Hùng Vương, nhưng cũng không thể đảm bảo hai đầu yêu thú này có cấp dưới hay không, đang ở trong rừng rậm, yêu thú chính là bá chủ lớn nhất, trừ phi tu vị tuyệt đỉnh, bằng không phải sớm rời đi mới là thượng sách.

- Nhanh bảo đám thuộc hạ của ngươi rời đi đi, ta không làm khó dễ các ngươi.

Thần Dạ thản nhiên nói, hắn biết rõ Tử Vong Hắc Báo Vương nghe hiểu được.

- Rống!

Dưới uy thế của Long Nguyên, có thể còn sống rời đi không thể nghi ngờ là một chuyện rất tốt, nhưng Tử Vong Hắc Báo Vương lại phát ra một tiếng dữ tợn, trong đó xen lẫn quá nhiều không cam lòng và thống hận.

Xem ra, mặc dù là Long Nguyên chi uy, cũng không cách nào khiến nó quên được nỗi giận mất con.

- Tử Vong Hắc Báo Vương!

Thanh âm Thần Dạ có chút trầm xuống, nói:

- Mạnh được yếu thua, đạo lý này, ngươi có lẽ hiểu rõ hơn cả ta, nếu như ngươi có thực lực này, liền có thể báo thù cho con, nhưng ngươi bây giờ không làm được, cho nên mau rời đi đi, giãy dụa vô vị, kỳ thật càng thêm ngu xuẩn.

Trong đôi mắt to như chuông đồng của Tử Vong Hắc Báo Vương lóe ra hàn mang, một lát sau, nó đầu chậm rãi đê minh, hung mang cũng từ từ tiêu tán, nó hiểu được lời Thần Dạ nói.

Rống!

Lại là một tiếng rống to, kể cả Đại Địa Bạo Hùng Vương trong đó, tất cả yêu thú còn chưa chết nhanh chóng rút về, Tử Vong Hắc Báo Vương hung hăng trợn mắt nhìn mọi người, sau đó xoay người rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook