Chương 608: Chờ đợi. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
18/04/2015
- Trạng thái của ngươi rất khá, xem ra thu hoạch không nhỏ a!
Bên trong vườn, Tử Huyên ngồi tĩnh tọa mà nhìn.
Thần Dạ cười cười, đáp:
- Làm thế nào mà vẫn còn không nghỉ ngơi?
Xác thật thu hoạch không nhỏ, Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật sau cùng đó của Chung Kỳ, có công kích nằm ngoài dự đoán của mọi người khiến cho lúc ấy, thiếu chút nữa làm mất đi tâm thần cùng thần trí của Thần Dạ. Thế nhưng sau khi phá vỡ thành công, tâm tính của hắn cứng cỏi hơn rất nhiều.
Càng làm cho hắn càng mừng rỡ chính là, cấp bậc trạng thái Hồn Biến cũng là tăng lên một chút.
Quả nhiên tu hành tức là tu tâm!
Rèn luyện tâm thần, đối với tu vi Huyền Khí và tu luyện thân thể, thì nó cũng không có lợi ích trực tiếp. Nhưng đối với rèn luyện hồn phách lại có hiệu quả không tưởng tượng được.
- Như vậy có tính hay không là trong họa có phúc không?
Tử Huyên hài hước cười nói.
Thần Dạ ngẩn người rồi chợt bừng tỉnh. Khẳng định là Linh Nhi tố cáo. Nhìn Tử Huyên từ trước tới nay đoan trang mà không biết bắt đầu từ lúc nào, tính cách con gái càng hiện ra mồn một trước mắt, vui buồn giận dữ như vậy đều là khiến cho Thần Dạ hơi bị mê muội càng sâu.
Thần Dạ không khỏi cười hắc hắc, từ từ đi tới trước người Tử Huyên. Đột nhiên hắn đưa tay kéo nàng ôm vào trong ngực, sau đó ngồi xuống, đặt nàng ngồi ở trên hai chân của mình, lập tức cũng là hài hước cười nói:
- Ngươi càng ngày càng nghịch ngợm, nếu có thời gian phải dậy dỗ ngươi thật tốt. Nếu không, chờ sau khi ngươi vào cửa Thần gia chúng ta thì có thể ta cũng không quản nổi ngươi.
- Đừng lộn xộn, ngứa a...
Cảm thụ được cái tay kia đang khẽ quấy nhiễu bên hông, Tử Huyên khanh khách cười khẽ, nàng cũng suy nghĩ nhiều, muốn vĩnh vĩnh viễn viễn được người ở trước mặt che chở. Thế nhưng nàng biết, tình cảm có khả năng càng sâu sắc hơn thì mặt khác, cũng cần một vừa hai phải.
- Đừng làm rộn, có khách khứa ở bên ngoài, chính là đợi ngươi đã lâu rồi.
- Hả ?
Thần Dạ vừa nhíu mày thì chợt gian tà cười nói:
- Khách khứa, là khách khứa nào. Ở tại hải vực Phong Thành thì chúng ta làm gì mà có khách được ? Nghĩ muốn ta gạt ta à, hắc hắc, hôm nay là đúng dịp giáo huấn ngươi.
Trong lúc đang nói, hai tay càng càn rỡ hơn !
Nhưng Thần Dạ cũng biết rõ ràng. Tử Huyên không phải Chung Kỳ. Đối với Chung Kỳ hắn có khả năng không kiêng nể gì, đó là bởi vì có mục đích. Mà đối với Tử Huyên, hắn có cũng đủ tôn trọng và thương yêu.
Nếu như trăng đến rằm trăng tròn, Thần Dạ tất nhiên không ngại. Nếu không, hắn không muốn lưu lại cho Tử Huyên một ấn tượng không dễ chịu.
- Thật sự nha, thật sự là có khách. Đó là người của vài thế lực lớn khác tại hải vực Phong Thành, trong đó liền bao gồm Tiết gia. Thần Dạ, ngươi có muốn gặp bọn họ không ?
Tử Huyên cười tràn đầy tình yêu, nàng cảm nhận được sự tôn trọng của Thần Dạ.
- Không gặp, có cái gì mà gặp. Đơn giản là muốn kiếm được một suất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ từ trong tay chúng ta. Hừ, ngày đó lúc ta đoạt suất của Tiêu Vô Yểm, bọn họ ai nấy đều vẫn còn cùng nhau coi ta là địch. Hiện nay, lại muốn tiên lễ hậu binh, không có khả năng !
Tử Huyên vỗ nhẹ vào mặt Thần Dạ mà nói:
- Thì tóm lại cũng là muốn gặp một lần. Là Tiết cô nương đưa thiếp, hơn nữa bọn họ một mực chờ thì đúng là hướng về mong ước này. Gặp một lần đi, còn về phần cho hay không cho thì cứ nói rõ ràng ở trước mặt là được rồi.
Trầm lặng chỉ chốc lát, Thần Dạ gật đầu nói:
- Hảo, vậy thì liền gặp một lần. Nếu như không thức thời thì cũng đừng trách ta không khách khí.
Từ chủ tâm mà nói, Thần Dạ vốn cũng không là một người hoà nhã, giết chóc quá mức thì hắn có lẽ sẽ không phải. Nhưng muốn cấp một suất cho các thế lực giống như Chung gia thì hắn không có chút xíu do dự nào.
Sau đó, có Tiết Hàm Hương dẫn dắt, có bốn người đi vào. Thần Dạ đều nhận biết họ. Đều là những người ngày đó đã cùng bốn người Chung Khiếu ngăn cản chính mình rời đi.
- Thần công tử, xin chào, lão phu Tiết Đồng Chi, ra mắt Thần công tử!
Xem ra, bọn họ biết, muốn nói mấy câu thật gần gũi cùng Thần Dạ thì chỉ có người của Tiết gia mới có thể.
- Chào Tiết lão gia tử !
Thần Dạ giơ giơ tay lên rồi đi thẳng vào vấn đề, hắn nói:
- Nghe nói chư vị đợi rất lâu, nói vậy, hẳn là vì suất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ mà đến đây. Ha hả, nhưng mà thật ngại quá, ta cũng không có tính toán định phân một suất nào ra ngoài.
Nghe nói như thế, mấy người bao gồm cả Tiết Đồng Chi thì sắc mặt đều là biến đổi nhiều lần.
Không chờ bọn hắn mở miệng nói câu nào, Thần Dạ tiếp tục nói:
- Trước khi các ngươi đến đây, khẳng định cũng là đã có tính toán. Nếu như hảo tâm nhờ mà không được, thì sẽ dùng vũ lực để giải quyết. Như vậy là biện pháp tốt. Thế lực của các vị tất nhiên so ra hơi kém bốn thế lực lớn như Chung gia, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
- Thế nhưng mà ta còn muốn khuyên các ngươi một câu, đừng quên, Chung Khiếu là chết như thế nào?
Nghe vậy, sắc mặt đám người Tiết Đồng Chi lập tức trắng bệch đi...
Hôm sau, thời tiết rất tốt !
Đến khi đám người Thần Dạ đi ra khỏi quán trọ, nhằm về hướng Vô Tận Chi Hải mà bước đi thì dọc đường nơi họ qua, trong ánh mắt tất cả những ai nhìn thấy bọn họ đều có sự hâm mộ sâu sắc mà vô luận như thế nào, đều là không che dấu nổi!
Chúng Thần Chi Mộ, tức là đại biểu con đường đời tương lai có khả năng càng huy hoàng hơn !
Nếu mà nói là Ngư Dược Long Môn ( cá chép hóa rồng ), hóa thân làm long thì còn hơi hơi e ngại khoa trương một chút. Thế nhưng nói sẽ có sự thay đổi long trời lở đất thì chắc chắn là không quá đáng.
Mặc dù là nhân vật cỡ như yêu nữ Chung Kỳ, sau khi trở về từ Chúng Thần Chi Mộ thì đã phát sanh biến hóa, mà cũng là rõ ràng có thể thấy được.
Vô số người đang mơ mộng được đến Chúng Thần Chi Mộ. Cũng đồng dạng, đối với vô số người mà nói thì Chúng Thần Chi Mộ chỉ là giấc mộng trong mong muốn, một giấc mộng mà ngay cả thấy cũng không thấy.
Bởi vì bất kể ở nơi nào, bất kể là tại thế giới kia, có lẽ đều có nói đến chuyện cá chép vượt Long Môn, nhưng cuối cùng chỉ là số ít. Còn người bình thường, nếu như muốn có được nhiều hơn cơ hội và cơ may so cùng những người khác, thì nỗ lực bỏ ra phải lớn hơn rất nhiều so với những ai từ nhỏ liền đã được coi là người không tầm thường.
Đây là chuyện không thể tránh được. Kẻ có thế lực thì tài nguyên có khả năng thu được, đem ra so sánh với nhà bình dân đều phải hơn rất nhiều !
- Thần công tử, cám ơn!
Cảm nhận được vô số ánh mắt nhìn đến, đằng sau Thần Dạ, Tiết Hàm Hương nhẹ nhàng nói nhỏ.
Tối hôm qua, Thần Dạ mặc dù không hề đồng ý cấp cho các thế lực như Tiết gia một suất. Thế nhưng hắn đồng ý mang Tiết Hàm Hương cùng nhau tiến vào Chúng Thần Chi Mộ.
Bên trong vườn, Tử Huyên ngồi tĩnh tọa mà nhìn.
Thần Dạ cười cười, đáp:
- Làm thế nào mà vẫn còn không nghỉ ngơi?
Xác thật thu hoạch không nhỏ, Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật sau cùng đó của Chung Kỳ, có công kích nằm ngoài dự đoán của mọi người khiến cho lúc ấy, thiếu chút nữa làm mất đi tâm thần cùng thần trí của Thần Dạ. Thế nhưng sau khi phá vỡ thành công, tâm tính của hắn cứng cỏi hơn rất nhiều.
Càng làm cho hắn càng mừng rỡ chính là, cấp bậc trạng thái Hồn Biến cũng là tăng lên một chút.
Quả nhiên tu hành tức là tu tâm!
Rèn luyện tâm thần, đối với tu vi Huyền Khí và tu luyện thân thể, thì nó cũng không có lợi ích trực tiếp. Nhưng đối với rèn luyện hồn phách lại có hiệu quả không tưởng tượng được.
- Như vậy có tính hay không là trong họa có phúc không?
Tử Huyên hài hước cười nói.
Thần Dạ ngẩn người rồi chợt bừng tỉnh. Khẳng định là Linh Nhi tố cáo. Nhìn Tử Huyên từ trước tới nay đoan trang mà không biết bắt đầu từ lúc nào, tính cách con gái càng hiện ra mồn một trước mắt, vui buồn giận dữ như vậy đều là khiến cho Thần Dạ hơi bị mê muội càng sâu.
Thần Dạ không khỏi cười hắc hắc, từ từ đi tới trước người Tử Huyên. Đột nhiên hắn đưa tay kéo nàng ôm vào trong ngực, sau đó ngồi xuống, đặt nàng ngồi ở trên hai chân của mình, lập tức cũng là hài hước cười nói:
- Ngươi càng ngày càng nghịch ngợm, nếu có thời gian phải dậy dỗ ngươi thật tốt. Nếu không, chờ sau khi ngươi vào cửa Thần gia chúng ta thì có thể ta cũng không quản nổi ngươi.
- Đừng lộn xộn, ngứa a...
Cảm thụ được cái tay kia đang khẽ quấy nhiễu bên hông, Tử Huyên khanh khách cười khẽ, nàng cũng suy nghĩ nhiều, muốn vĩnh vĩnh viễn viễn được người ở trước mặt che chở. Thế nhưng nàng biết, tình cảm có khả năng càng sâu sắc hơn thì mặt khác, cũng cần một vừa hai phải.
- Đừng làm rộn, có khách khứa ở bên ngoài, chính là đợi ngươi đã lâu rồi.
- Hả ?
Thần Dạ vừa nhíu mày thì chợt gian tà cười nói:
- Khách khứa, là khách khứa nào. Ở tại hải vực Phong Thành thì chúng ta làm gì mà có khách được ? Nghĩ muốn ta gạt ta à, hắc hắc, hôm nay là đúng dịp giáo huấn ngươi.
Trong lúc đang nói, hai tay càng càn rỡ hơn !
Nhưng Thần Dạ cũng biết rõ ràng. Tử Huyên không phải Chung Kỳ. Đối với Chung Kỳ hắn có khả năng không kiêng nể gì, đó là bởi vì có mục đích. Mà đối với Tử Huyên, hắn có cũng đủ tôn trọng và thương yêu.
Nếu như trăng đến rằm trăng tròn, Thần Dạ tất nhiên không ngại. Nếu không, hắn không muốn lưu lại cho Tử Huyên một ấn tượng không dễ chịu.
- Thật sự nha, thật sự là có khách. Đó là người của vài thế lực lớn khác tại hải vực Phong Thành, trong đó liền bao gồm Tiết gia. Thần Dạ, ngươi có muốn gặp bọn họ không ?
Tử Huyên cười tràn đầy tình yêu, nàng cảm nhận được sự tôn trọng của Thần Dạ.
- Không gặp, có cái gì mà gặp. Đơn giản là muốn kiếm được một suất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ từ trong tay chúng ta. Hừ, ngày đó lúc ta đoạt suất của Tiêu Vô Yểm, bọn họ ai nấy đều vẫn còn cùng nhau coi ta là địch. Hiện nay, lại muốn tiên lễ hậu binh, không có khả năng !
Tử Huyên vỗ nhẹ vào mặt Thần Dạ mà nói:
- Thì tóm lại cũng là muốn gặp một lần. Là Tiết cô nương đưa thiếp, hơn nữa bọn họ một mực chờ thì đúng là hướng về mong ước này. Gặp một lần đi, còn về phần cho hay không cho thì cứ nói rõ ràng ở trước mặt là được rồi.
Trầm lặng chỉ chốc lát, Thần Dạ gật đầu nói:
- Hảo, vậy thì liền gặp một lần. Nếu như không thức thời thì cũng đừng trách ta không khách khí.
Từ chủ tâm mà nói, Thần Dạ vốn cũng không là một người hoà nhã, giết chóc quá mức thì hắn có lẽ sẽ không phải. Nhưng muốn cấp một suất cho các thế lực giống như Chung gia thì hắn không có chút xíu do dự nào.
Sau đó, có Tiết Hàm Hương dẫn dắt, có bốn người đi vào. Thần Dạ đều nhận biết họ. Đều là những người ngày đó đã cùng bốn người Chung Khiếu ngăn cản chính mình rời đi.
- Thần công tử, xin chào, lão phu Tiết Đồng Chi, ra mắt Thần công tử!
Xem ra, bọn họ biết, muốn nói mấy câu thật gần gũi cùng Thần Dạ thì chỉ có người của Tiết gia mới có thể.
- Chào Tiết lão gia tử !
Thần Dạ giơ giơ tay lên rồi đi thẳng vào vấn đề, hắn nói:
- Nghe nói chư vị đợi rất lâu, nói vậy, hẳn là vì suất tiến vào Chúng Thần Chi Mộ mà đến đây. Ha hả, nhưng mà thật ngại quá, ta cũng không có tính toán định phân một suất nào ra ngoài.
Nghe nói như thế, mấy người bao gồm cả Tiết Đồng Chi thì sắc mặt đều là biến đổi nhiều lần.
Không chờ bọn hắn mở miệng nói câu nào, Thần Dạ tiếp tục nói:
- Trước khi các ngươi đến đây, khẳng định cũng là đã có tính toán. Nếu như hảo tâm nhờ mà không được, thì sẽ dùng vũ lực để giải quyết. Như vậy là biện pháp tốt. Thế lực của các vị tất nhiên so ra hơi kém bốn thế lực lớn như Chung gia, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
- Thế nhưng mà ta còn muốn khuyên các ngươi một câu, đừng quên, Chung Khiếu là chết như thế nào?
Nghe vậy, sắc mặt đám người Tiết Đồng Chi lập tức trắng bệch đi...
Hôm sau, thời tiết rất tốt !
Đến khi đám người Thần Dạ đi ra khỏi quán trọ, nhằm về hướng Vô Tận Chi Hải mà bước đi thì dọc đường nơi họ qua, trong ánh mắt tất cả những ai nhìn thấy bọn họ đều có sự hâm mộ sâu sắc mà vô luận như thế nào, đều là không che dấu nổi!
Chúng Thần Chi Mộ, tức là đại biểu con đường đời tương lai có khả năng càng huy hoàng hơn !
Nếu mà nói là Ngư Dược Long Môn ( cá chép hóa rồng ), hóa thân làm long thì còn hơi hơi e ngại khoa trương một chút. Thế nhưng nói sẽ có sự thay đổi long trời lở đất thì chắc chắn là không quá đáng.
Mặc dù là nhân vật cỡ như yêu nữ Chung Kỳ, sau khi trở về từ Chúng Thần Chi Mộ thì đã phát sanh biến hóa, mà cũng là rõ ràng có thể thấy được.
Vô số người đang mơ mộng được đến Chúng Thần Chi Mộ. Cũng đồng dạng, đối với vô số người mà nói thì Chúng Thần Chi Mộ chỉ là giấc mộng trong mong muốn, một giấc mộng mà ngay cả thấy cũng không thấy.
Bởi vì bất kể ở nơi nào, bất kể là tại thế giới kia, có lẽ đều có nói đến chuyện cá chép vượt Long Môn, nhưng cuối cùng chỉ là số ít. Còn người bình thường, nếu như muốn có được nhiều hơn cơ hội và cơ may so cùng những người khác, thì nỗ lực bỏ ra phải lớn hơn rất nhiều so với những ai từ nhỏ liền đã được coi là người không tầm thường.
Đây là chuyện không thể tránh được. Kẻ có thế lực thì tài nguyên có khả năng thu được, đem ra so sánh với nhà bình dân đều phải hơn rất nhiều !
- Thần công tử, cám ơn!
Cảm nhận được vô số ánh mắt nhìn đến, đằng sau Thần Dạ, Tiết Hàm Hương nhẹ nhàng nói nhỏ.
Tối hôm qua, Thần Dạ mặc dù không hề đồng ý cấp cho các thế lực như Tiết gia một suất. Thế nhưng hắn đồng ý mang Tiết Hàm Hương cùng nhau tiến vào Chúng Thần Chi Mộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.