Chương 508: Cơn giận của Tiết Vô Nghịch. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
10/04/2015
Oanh!
Lôi nhật trăm trượng dùng một loại tốc độ không cách nào hình dung hung hăng đụng vào không gian ngưng cố kia, năng lượng chấn động kinh người cuốn khắp bầu trời, trình độ năng lượng cuồng bạo kia khiến cho đại địa cũng đang không ngừng bị xé nứt.
Đang ở Lôi Trì, mượn nhờ Lôi Đình chi lực, Tử Huyên cưỡng ép tăng lên tu vị, một kích này, càng ẩn chứa toàn bộ năng lượng trng Lôi Trì, uy lực quá lớn, dĩ nhiên đã khiến ngay cả cao thủ Địa Huyền cũng phải động dung.
Nhưng mà, đối phương lại là ba đại cao thủ đồng loạt ra tay, hơn nữa tu vi của bọn hắn không hề yếu, không phải Tử Huyên có thể so sánh được, bởi vậy, cho dù nàng đánh ra uy lực bá đạo như thế nhưng vẫn chỉ khiến không gian ngưng cố kia xuất hiện một đạo vết rách đáng sợ, cũng không thể phá vỡ được!
Nhìn lôi nhật trăm trượng tiêu tán, thần sắc Đại trưởng lão càng thêm dữ tợn:
- Tiện nhân, dùng lực lượng mình ngươi, đừng mơ địch lại được toàn bộ Khiếu Lôi Tông. Hôm nay tạm thời cho ngươi đại phát thần uy, đừng quên, ngày mai sẽ là kỳ hạn, đến lúc đó, lão thân nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Ngôn ngữ tàn nhẫn nhưng vậy cũng không khiến Tử Huyên chịu chút ảnh hưởng nào, sau khi lôi nhật hoàn toàn tiêu tán, nàng cũng chỉ lạnh lùng cười, bọn hắn tựa hồ quên mất, nơi này là Lôi Trì!
Chỉ cần Lôi Trì vẫn còn, như vậy Lôi Đình chi lực sẽ cuồn cuộn không dứt, công kích như vừa rồi, bọn hắn lại có thể thừa nhận mấy lần?
Đương nhiên, còn có một điều kiện tiên quyết, đó chính là thân thể Tử Huyên lại có thể thừa nhận được bao nhiêu lần Lôi Đình rót thể như vậy?
Nếu vào ngày thường, mặc dù chỉ một lần, nàng cũng không muốn nếm thử, hậu quả thật sự quá nghiêm trọng, nhưng bây giờ, Thần Dạ đã sinh tử không biết. . . . Nếu như không vì mình, hắn căn bản sẽ không tới Khiếu Lôi Tông!
Hắn nếu xảy ra chuyện, mình sao có thể an bình được?
- Giết. . . .
Ở trong lòng Tử Huyên, hiện giờ chỉ còn lại chữ này, cũng chỉ có trong trạng thái này, nàng mới có thể biết rõ rõ ràng, là mình làm sai rồi!
Lôi nhật mặc dù tán đi, nhưng lực lượng lôi đình như cũ tồn tại cuồn cuộn không dứt, ở sau không gian ngưng cố kia, ba người Đại trưởng lão tận mắt nhìn thấy vô số lôi đình lực lại một lần nữa bị Tử Huyên hút vào trong thân thể, mà ở một lát sau lại là một đạo lôi nhật lớn nhỏ cỡ trăm trượng bỗng nhiên trôi nổi ở trên không trung!
- Tiện nhân, ngươi điên rồi phải không?
Nhìn lôi nhật ở phía chân trời, thanh âm của Đại trưởng lão cũng có chút ít run rẩy, người trong nhà thì biết chuyện nhà mình, công kích đồng dạng lại đến mấy lần, ba người chính mình tuyệt đối ứng phó không nổi.
Tử Huyên ở trong lôi trì không nghi ngờ đã là đem tiềm lực phát huy đến cực hạn, cộng thêm biến cố của người nọ xuất hiện ở trong trì đàm, nàng đã là liều lĩnh, Tử Huyên ở dưới loại trạng thái này là cực kỳ đáng sợ!
Còn chỗ đáng sợ chân chính là Tử Huyên xưa nay tính tình tỉnh táo, thế nhưng trở nên điên cuồng thì ngay cả tính mạng của mình cũng không để ý.
- Ta cũng không muốn, ai bảo các ngươi ép ta như thế.
Trong ánh mắt của Tử Huyên giờ phút này cũng để lộ ra điên cuồng.
Đại trưởng lão hét lớn:
- Vậy ngươi ngay cả Linh nhi cũng không quan tâm sao?
- Linh nhi?
Thân ảnh Tử Huyên run rẩy, điên cuồng trong con mắt nhất thời yếu bớt một chút, biến hóa như vậy để cho ba người Đại trưởng lão hơi buông lỏng một chút, còn chưa để bọn hắn tiếp tục, con ngươi của nàng lại lần nữa bị một mảnh điên cuồng cực đoan tràn ngập.
- Nếu hắn không cách nào còn sống rời đi, mẹ con chúng ta sinh tồn trên thế gian này liền không có bất kỳ ý nghĩa gì, lúc đó đi theo hắn, Linh nhi cũng sẽ rất thích ý.
Tử Huyên thản nhiên cười, phương hoa tuyệt đại!
- Chỉ có ở trong lôi trì này ta mới có thể làm được mà chính mình muốn làm, ha hả, ai bảo các ngươi ác tâm như vậy, bằng không mà nói, ta làm sao sẽ phải chôn cùng với các ngươi!
- Ngươi?
Quyết tuyệt trong giọng nói đã để cho Đại trưởng lão nghe ra được quyết tâm của Tử Huyên, lúc này bọn họ trừ tiếp tục duy trì ngưng cố không gian ở phía trước ra, lại không còn một con đường nào có thể đi.
- Đại sư tỷ, tông chủ đại nhân đâu, nhanh một chút kêu gọi tông chủ đại nhân đi, bằng không chúng ta đều chết chắc!
Một vị trưởng lão liền vội vàng hỏi.
Vẻ mặt của Đại trưởng lão hơi trì hoãn lại, nếu như bây giờ tông chủ có thể xuất hiện, nàng cần gì phải khẩn trương như thế?
- Tiện nhân chết tiệt!
Đại trưởng lão thầm mắng một tiếng, chợt nhìn về phía Tử Huyên, cư nhiên toát ra nụ cười hiền lành nói:
- Tử Huyên, vi sư cứu ngươi, nuôi ngươi, dạy ngươi, những tình cảm này chẳng lẽ ngươi đều quên?
- Ta như thế nào quên được? Chính là không có quên mất mảy may cho nên những năm gần đây mỗi lần ta oán hận Khiếu Lôi tông, trong lòng ta đều bị áy náy, dù sao các ngươi dưỡng dục ta, cho ta tính mạng cùng sinh lộ hoàn toàn mới.
- Nhưng sư phụ, ngươi đối đãi với ta như thế nào?
Tròng mắt của Tử Huyên lần nữa trở nên điên cuồng:
- Ngài đừng mơ dùng thời gian hai mươi năm đó tới trói buộc ta! Nhiều năm qua những việc ta làm vì Khiếu Lôi tông tuy không đủ đền bù lại ân cứu mạng, nhưng chuyện của Linh nhi đã đủ để đền bù rồi, mà tình thầy trò, sư phụ, đó cũng là một tay ngài hủy diệt đi.
- Tử Huyên, ngươi thật tuyệt tình như vậy?
Dưới tử vong uy áp, ngay cả Đại trưởng lão là cao thủ Địa Huyền, trong thanh âm cũng không khỏi tràn đầy một chút yếu ớt.
- Tử Huyên, ngươi đây là đang chơi đùa với lão thân a!
Ánh mắt của Đại trưởng lão chợt sâm lệ lại, thấy đã không còn đường thương lượng, hung sát chi khí cũn là dữ dội lao ra, hướng về phái Tử Huyên quát chói tai:
- Tiện nhân, nếu như vậy lão thân liều mạng không cần không thân tu vi, ngược lại muốn nhìn một chút bốn người chúng ta đến tột cùng là người nào chết trước!
- Rầm rầm!
Lôi nhật trăm trượng gầm thét, ba người Đại trưởng lão lại càng dùng hết toàn lực, không cần mạng mà thôi động huyền khí hóa thành hôi ám khí lưu xông ra, trong lúc nhất thời ở bên trong phương không gian này đã trở thành cấm khu của nhân loại.
Một lát sau, dưới lôi quang chói mắt lấp lóe, lôi nhật khổng lồ lại một lần nữa mang theo lực lượng hủy diệt bá đạo nặng nề oanh kích ở trên không gian ngưng cố.
Lúc thanh âm kinh thiên vang lên, một đạo khe hở lại một lần nữa từ trong không gian ngưng cố kia thiểm lướt mà ra, cùng lcus đó vô luận là Tử Huyên hay là ba người Đại trưởng lão đều là phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên vô luận là một phương công kích hay một phương phòng thủ, hành động như vậy đối với bọn họ mà nói cũng là vượt qua phụ tải.
Mà thời điểm đang ở hỗn loạn mới vừa xuất hiện, phía trên chân trời, lôi nhật lại là chói mắt xuất hiện!
- Nàng điên rồi!
Một vị trưởng lão của Khiếu Lôi tông nghiến răng nghiến lợi quát lên, nhưng giờ này khắc này bọn họ trừ đem hết toàn lực ra, không có bất kỳ một đường nào có thể đi. Chỉ cần có người sinh lòng thối ý, tiếp đó mà đến nhất định sẽ là tai họa ngập đầu.
Lôi nhật trăm trượng dùng một loại tốc độ không cách nào hình dung hung hăng đụng vào không gian ngưng cố kia, năng lượng chấn động kinh người cuốn khắp bầu trời, trình độ năng lượng cuồng bạo kia khiến cho đại địa cũng đang không ngừng bị xé nứt.
Đang ở Lôi Trì, mượn nhờ Lôi Đình chi lực, Tử Huyên cưỡng ép tăng lên tu vị, một kích này, càng ẩn chứa toàn bộ năng lượng trng Lôi Trì, uy lực quá lớn, dĩ nhiên đã khiến ngay cả cao thủ Địa Huyền cũng phải động dung.
Nhưng mà, đối phương lại là ba đại cao thủ đồng loạt ra tay, hơn nữa tu vi của bọn hắn không hề yếu, không phải Tử Huyên có thể so sánh được, bởi vậy, cho dù nàng đánh ra uy lực bá đạo như thế nhưng vẫn chỉ khiến không gian ngưng cố kia xuất hiện một đạo vết rách đáng sợ, cũng không thể phá vỡ được!
Nhìn lôi nhật trăm trượng tiêu tán, thần sắc Đại trưởng lão càng thêm dữ tợn:
- Tiện nhân, dùng lực lượng mình ngươi, đừng mơ địch lại được toàn bộ Khiếu Lôi Tông. Hôm nay tạm thời cho ngươi đại phát thần uy, đừng quên, ngày mai sẽ là kỳ hạn, đến lúc đó, lão thân nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Ngôn ngữ tàn nhẫn nhưng vậy cũng không khiến Tử Huyên chịu chút ảnh hưởng nào, sau khi lôi nhật hoàn toàn tiêu tán, nàng cũng chỉ lạnh lùng cười, bọn hắn tựa hồ quên mất, nơi này là Lôi Trì!
Chỉ cần Lôi Trì vẫn còn, như vậy Lôi Đình chi lực sẽ cuồn cuộn không dứt, công kích như vừa rồi, bọn hắn lại có thể thừa nhận mấy lần?
Đương nhiên, còn có một điều kiện tiên quyết, đó chính là thân thể Tử Huyên lại có thể thừa nhận được bao nhiêu lần Lôi Đình rót thể như vậy?
Nếu vào ngày thường, mặc dù chỉ một lần, nàng cũng không muốn nếm thử, hậu quả thật sự quá nghiêm trọng, nhưng bây giờ, Thần Dạ đã sinh tử không biết. . . . Nếu như không vì mình, hắn căn bản sẽ không tới Khiếu Lôi Tông!
Hắn nếu xảy ra chuyện, mình sao có thể an bình được?
- Giết. . . .
Ở trong lòng Tử Huyên, hiện giờ chỉ còn lại chữ này, cũng chỉ có trong trạng thái này, nàng mới có thể biết rõ rõ ràng, là mình làm sai rồi!
Lôi nhật mặc dù tán đi, nhưng lực lượng lôi đình như cũ tồn tại cuồn cuộn không dứt, ở sau không gian ngưng cố kia, ba người Đại trưởng lão tận mắt nhìn thấy vô số lôi đình lực lại một lần nữa bị Tử Huyên hút vào trong thân thể, mà ở một lát sau lại là một đạo lôi nhật lớn nhỏ cỡ trăm trượng bỗng nhiên trôi nổi ở trên không trung!
- Tiện nhân, ngươi điên rồi phải không?
Nhìn lôi nhật ở phía chân trời, thanh âm của Đại trưởng lão cũng có chút ít run rẩy, người trong nhà thì biết chuyện nhà mình, công kích đồng dạng lại đến mấy lần, ba người chính mình tuyệt đối ứng phó không nổi.
Tử Huyên ở trong lôi trì không nghi ngờ đã là đem tiềm lực phát huy đến cực hạn, cộng thêm biến cố của người nọ xuất hiện ở trong trì đàm, nàng đã là liều lĩnh, Tử Huyên ở dưới loại trạng thái này là cực kỳ đáng sợ!
Còn chỗ đáng sợ chân chính là Tử Huyên xưa nay tính tình tỉnh táo, thế nhưng trở nên điên cuồng thì ngay cả tính mạng của mình cũng không để ý.
- Ta cũng không muốn, ai bảo các ngươi ép ta như thế.
Trong ánh mắt của Tử Huyên giờ phút này cũng để lộ ra điên cuồng.
Đại trưởng lão hét lớn:
- Vậy ngươi ngay cả Linh nhi cũng không quan tâm sao?
- Linh nhi?
Thân ảnh Tử Huyên run rẩy, điên cuồng trong con mắt nhất thời yếu bớt một chút, biến hóa như vậy để cho ba người Đại trưởng lão hơi buông lỏng một chút, còn chưa để bọn hắn tiếp tục, con ngươi của nàng lại lần nữa bị một mảnh điên cuồng cực đoan tràn ngập.
- Nếu hắn không cách nào còn sống rời đi, mẹ con chúng ta sinh tồn trên thế gian này liền không có bất kỳ ý nghĩa gì, lúc đó đi theo hắn, Linh nhi cũng sẽ rất thích ý.
Tử Huyên thản nhiên cười, phương hoa tuyệt đại!
- Chỉ có ở trong lôi trì này ta mới có thể làm được mà chính mình muốn làm, ha hả, ai bảo các ngươi ác tâm như vậy, bằng không mà nói, ta làm sao sẽ phải chôn cùng với các ngươi!
- Ngươi?
Quyết tuyệt trong giọng nói đã để cho Đại trưởng lão nghe ra được quyết tâm của Tử Huyên, lúc này bọn họ trừ tiếp tục duy trì ngưng cố không gian ở phía trước ra, lại không còn một con đường nào có thể đi.
- Đại sư tỷ, tông chủ đại nhân đâu, nhanh một chút kêu gọi tông chủ đại nhân đi, bằng không chúng ta đều chết chắc!
Một vị trưởng lão liền vội vàng hỏi.
Vẻ mặt của Đại trưởng lão hơi trì hoãn lại, nếu như bây giờ tông chủ có thể xuất hiện, nàng cần gì phải khẩn trương như thế?
- Tiện nhân chết tiệt!
Đại trưởng lão thầm mắng một tiếng, chợt nhìn về phía Tử Huyên, cư nhiên toát ra nụ cười hiền lành nói:
- Tử Huyên, vi sư cứu ngươi, nuôi ngươi, dạy ngươi, những tình cảm này chẳng lẽ ngươi đều quên?
- Ta như thế nào quên được? Chính là không có quên mất mảy may cho nên những năm gần đây mỗi lần ta oán hận Khiếu Lôi tông, trong lòng ta đều bị áy náy, dù sao các ngươi dưỡng dục ta, cho ta tính mạng cùng sinh lộ hoàn toàn mới.
- Nhưng sư phụ, ngươi đối đãi với ta như thế nào?
Tròng mắt của Tử Huyên lần nữa trở nên điên cuồng:
- Ngài đừng mơ dùng thời gian hai mươi năm đó tới trói buộc ta! Nhiều năm qua những việc ta làm vì Khiếu Lôi tông tuy không đủ đền bù lại ân cứu mạng, nhưng chuyện của Linh nhi đã đủ để đền bù rồi, mà tình thầy trò, sư phụ, đó cũng là một tay ngài hủy diệt đi.
- Tử Huyên, ngươi thật tuyệt tình như vậy?
Dưới tử vong uy áp, ngay cả Đại trưởng lão là cao thủ Địa Huyền, trong thanh âm cũng không khỏi tràn đầy một chút yếu ớt.
- Tử Huyên, ngươi đây là đang chơi đùa với lão thân a!
Ánh mắt của Đại trưởng lão chợt sâm lệ lại, thấy đã không còn đường thương lượng, hung sát chi khí cũn là dữ dội lao ra, hướng về phái Tử Huyên quát chói tai:
- Tiện nhân, nếu như vậy lão thân liều mạng không cần không thân tu vi, ngược lại muốn nhìn một chút bốn người chúng ta đến tột cùng là người nào chết trước!
- Rầm rầm!
Lôi nhật trăm trượng gầm thét, ba người Đại trưởng lão lại càng dùng hết toàn lực, không cần mạng mà thôi động huyền khí hóa thành hôi ám khí lưu xông ra, trong lúc nhất thời ở bên trong phương không gian này đã trở thành cấm khu của nhân loại.
Một lát sau, dưới lôi quang chói mắt lấp lóe, lôi nhật khổng lồ lại một lần nữa mang theo lực lượng hủy diệt bá đạo nặng nề oanh kích ở trên không gian ngưng cố.
Lúc thanh âm kinh thiên vang lên, một đạo khe hở lại một lần nữa từ trong không gian ngưng cố kia thiểm lướt mà ra, cùng lcus đó vô luận là Tử Huyên hay là ba người Đại trưởng lão đều là phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên vô luận là một phương công kích hay một phương phòng thủ, hành động như vậy đối với bọn họ mà nói cũng là vượt qua phụ tải.
Mà thời điểm đang ở hỗn loạn mới vừa xuất hiện, phía trên chân trời, lôi nhật lại là chói mắt xuất hiện!
- Nàng điên rồi!
Một vị trưởng lão của Khiếu Lôi tông nghiến răng nghiến lợi quát lên, nhưng giờ này khắc này bọn họ trừ đem hết toàn lực ra, không có bất kỳ một đường nào có thể đi. Chỉ cần có người sinh lòng thối ý, tiếp đó mà đến nhất định sẽ là tai họa ngập đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.