Chương 432: Đại chiến. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
06/04/2015
- Tiểu nữ oa, ngươi thật
không đơn giản a! Nhưng đáng tiếc vì bảo bối của lão phu, cho dù không
đơn giản đi nữa cũng đừng mơ chạy khỏi nơi này.
Lời nói vừa dứt, Cương Thi lão nhân cấp tốc đi tới, hai tay vũ động, kình phong lăng lệ giống như cuồng phong bạo vũ hướng chỗ yếu hại quanh người Tử Huyên trùng kích vào.
- Ba ba ba!
Ở dưới thế công toàn lực của Cương Thi lão nhân, Tử Huyên đồng dạng chưa từng né tránh, tâm thần vừa động, mười nón tay mở ra, từng luồng hỏa diễm giống như tinh linh xuất hiện.
Chợt ngọn lửa lóe lên, đầy trời mà lên, thế như ở quanh người Tử Huyên hợp thành hỏa diễm bình chướng, cho dù thế công của Cương Thi lão nhân xảo quyệt như thế nào thủy chung là không thể tiếp xúc được Tử Huyên.
Bất quá tu vi của Cương Thi lão nhân thật sự là cao hơn Tử Huyên quá nhiều, mặc dù không có phá vỡ hỏa diễm bình chướng, lại ở dưới công kích như vậy hỏa diễm lóe ra cũng là càng thêm ảm đạm xuống.
Hắc Long sơn đỉnh, đại chiến hừng hực khí thế, sát ý kinh thiên từ từ hướng tới chân núi bắt đầu lan tràn mà đi.
Ở một nơi nào đó trong sơn phong, một cỗ... Hẳn là một bộ xương tản ra sinh cơ yếu ớt, hơn nữa thật giống như tùy thời đều sẽ tản đi, vào lúc này cũng là tiếp xúc được cỗ sát ý này.
Giống như bị sát ý kích thích, bộ xương kia đã ở trong mắt thường nhân không thể nào khôi phục đột nhiên có hắc sắc quang mang cực kỳ chói lọi từ trong bộ xương này dữ dội tuôn ra.
Hắc mang đầy trời, đảo mắt liền đem bộ xương này bao vây vào, chợt sinh cơ yếu ớt ở thời khác này bắt đầu ba động, dần dần nồng đậm lên.
Làm cho người ta cảm thấy kỳ quái nhất chính là ở một chỗ nào đó của bộ xương này, nơi đó hẳn là chỗ của trái tim, giờ phút này có tốc độ tim đập vượt xa người bình thường, lấy một loại tần số cực đoan mà mãnh liệt đập lên.
Kèm theo tần số như thế xuất hiện, tốc độ của sinh cơ dũng động cũng là càng ngày càng mau lẹ.
Mắt thường có thể thấy được bộ xương tàn phá đang chữa trị, huyết nhục biến mất cũng là kỳ dị, ở hắc mang bao phủ xuống từ từ sinh trưởng...
- Đang, đang!
Thủ chưởng của Cương Thi lão nhân giống như đao phong nặng nề oanh kích trên hỏa diễm bình chướng, thế nhưng vang dội ra thanh âm như tiếng kim thiết đụng vào nhau.
Theo một chưởng đánh trúng, màu sắc của hỏa diễm liền là ảm đạm một phần, mà Tử Huyên ở trong hỏa diễm bao phủ tuy là chính mình không bị công kích, nhưng dư lực phản chấn đồng dạng đem nàng chấn lùi lại ba bước.
Tử Huyên vừa mới lùi lại, Cương Thi lão nhân liền như ảnh tùy hình mà tới, hôi mang trên lòng bàn tay kia dũng động, huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh sắc bén, nhưng ngay sau đó liền là liên tục không ngừng đánh lên trên hỏa diễm bình chướng kia, khiến cho ở trong phiến không gian này đều là vang lên thanh âm thương kích khiến người ta sợ hãi.
Theo công kích lăng lệ như vậy của Cương Thi lão nhân, hỏa diễm bình chướng thiểm thước cũng là càng ngày càng ảm đạm xuống, mà mỗi một lần đụng nhau đều sẽ khiến cho Tử Huyên lùi lại mấy bước, mặt đất ở dưới chân nàng sớm đã là thủng lỗ chỗ, thê thảm không nỡ nhìn.
Song, cho dù là như vậy, hỏa diễm bình chướng tựa hồ cũng không có nửa điểm dấu hiệu muốn bị kích phá, một màn như vậy để cho đông đảo những người đang đại chiến hỗn loạn trên đỉnh núi sau khi ánh mắt tình cờ lướt qua không khỏi trong lòng khiếp sợ.
Thân là Lực Huyền lục trọng cảnh giới, cường đại của Cương Thi lão nhân đã là không thể nghi ngờ, ngay cả trong lòng Mạc Lăng Sơn không thừa nhận cũng không được, đổi lại là hắn đánh một trận với lão cuối cùng chỉ có phần bị thua, nếu như vận khí không tốt, bị đánh chết cũng không phải là không thể nào.
Nhưng Tử Huyên nàng mới là Thông Huyền bát trọng cảnh giới, thế nhưng ở dưới công kích cường đại của Cương Thi lão nhân, nhìn như liên tiếp bại lui, hoàn toàn rơi vào hạ phong nhưng căn bản cũng không nhận được công kích quá trí mạng.
Trong lúc nhất thời mọi người đối với sự cường đại của nữ tử này lại tự mình cảm nhận được thêm mấy phần, hơn nữa ánh mắt của Âm Mị ở trong đại chiến giờ phút này đã là bắt đầu dũng động lên mấy phần phấn chấn không hiểu...
Lúc người của Hiên Quang thành đối với biểu hiện của Tử Huyên rất là vui mừng, đám người của Diêu Quang thành tự nhiên không có sắc mặt gì tốt, hơn nữa Cương Thi lão nhân cũng cảm thấy cực kỳ tức giận.
Lấy thực lực của lão cư nhiên lâu như vậy cũng không thu thập được một gã võ giả trong cảnh giới Thông Huyền, ở dưới vạn chúng nhìn trừng trừng, điều này thật sự là khuất nhục!
Không chỉ như thế, tại tràng cũng chỉ có Cương Thi lão nhân có thể cảm ứng được, mỗi khi công kích của lão cùng với hỏa diễm bình chướng va chạm vào nha, hỏa diễm nhìn như bình thường kia truyền tới nhiệt độ đúng là khiến cho huyền khí trong cơ thể có cảm giác bị ngăn cản.
Hiển nhiên hỏa diễm của nàng kia cũng không phải là phàm vật, hơn nữa tu vi của song phương chênh lệch quá lớn, nếu không Cương Thi lão nhân hắn cảm ứng được liền không chỉ là huyền khí trong cơ thể có cảm giác trở ngại, mà là thân thể của lão cũng có thể bị thiêu đốt.
- Tiểu nữ oa, nhìn lão phu phá vỡ cái mai rùa này của ngươi như thế nào!
Cương Thi lão nhân gầm lên, lăng không mà lên, lúc thân ở giữa không trung, từng đạo hôi sắc khí lưu từ trong cơ thể của lão điên cuồng dữ dội tuôn ra, chỉ một lát sau liền ở phía trước thân thể của lão hội tụ thành một tầng mây dầy dầy màu xám tro.
Trên bầu trời mặc dù không có kinh lôi hàng lâm, nhưng tự có một cỗ ba động kinh người đang nhanh chóng dũng động, sau khi thoáng qua, thân ảnh của Cương Thi lão nhân đã bị che giấu mà ra, phóng mắt nhìn lên, chỉ có hôi sắc vân tầng kia giống như vòng xoáy xoay tròn.
Lúc này linh khí trong thiên địa trở nên bạo động cực đoan, năng lượng huyền khí do Cương Thi lão nhân phát ra cũng là càng thêm bắt đầu cuồng bạo, nhiều tia năng lượng kinh khủng từ trong không gian hư vô thẩm thấu ra, cuối cùng dung nhập vào hôi sắc vân tầng.
- Thi Nguyên Diệt Thiên chương!
Sau sát na, từ bên trong hôi sắc vân tầng xoay tròn này, một cái thủ chưởng cự đại lóe ra hôi sắc quang mang đột nhiên nhanh chóng hiện ra, nhất thời cả thiên địa đều phảng phất bị thủ chưởng cự đại che đậy, có thể thấy được màu sắc đã chỉ còn màu xám tro!
- Oanh!
Hôi sắc thủ chưởng cự đại lấy xu thế như tia chớp xuất hiện ở trước đạo hỏa diễm bình chướng này, nhưng ngay sau đó nặng nề chụp xuống.
Ở dưới tiếng động tĩnh kinh thiên này, hỏa diễm bình chướng ở lúc trước một mực không thể phá vỡ kia rốt cuộc phát ra một tiếng răng rắc, ngay sau đó tựa như pha lê vỡ vụn mà ra, thân thể khiến cho vô số nam tử đều phải mê muội kia của Tử Huyên liền hiện ra rõ ràng.
Nhưng mắt thấy hôi sắc thủ chưởng cự đại kia vô kiên bất tồi trước sau như một hạ xuống, muốn đem Tử Huyên đánh gục, một đạo tử mang chói sáng đột nhiên dữ dội hiện lên.
- Lôi Kình Diệt Thế thương!
Tử Huyên quát nhẹ, đưa tay ra bắt được tử sắc quang mang kia, một thanh trường thương liền là hóa hình mà ra.
Lời nói vừa dứt, Cương Thi lão nhân cấp tốc đi tới, hai tay vũ động, kình phong lăng lệ giống như cuồng phong bạo vũ hướng chỗ yếu hại quanh người Tử Huyên trùng kích vào.
- Ba ba ba!
Ở dưới thế công toàn lực của Cương Thi lão nhân, Tử Huyên đồng dạng chưa từng né tránh, tâm thần vừa động, mười nón tay mở ra, từng luồng hỏa diễm giống như tinh linh xuất hiện.
Chợt ngọn lửa lóe lên, đầy trời mà lên, thế như ở quanh người Tử Huyên hợp thành hỏa diễm bình chướng, cho dù thế công của Cương Thi lão nhân xảo quyệt như thế nào thủy chung là không thể tiếp xúc được Tử Huyên.
Bất quá tu vi của Cương Thi lão nhân thật sự là cao hơn Tử Huyên quá nhiều, mặc dù không có phá vỡ hỏa diễm bình chướng, lại ở dưới công kích như vậy hỏa diễm lóe ra cũng là càng thêm ảm đạm xuống.
Hắc Long sơn đỉnh, đại chiến hừng hực khí thế, sát ý kinh thiên từ từ hướng tới chân núi bắt đầu lan tràn mà đi.
Ở một nơi nào đó trong sơn phong, một cỗ... Hẳn là một bộ xương tản ra sinh cơ yếu ớt, hơn nữa thật giống như tùy thời đều sẽ tản đi, vào lúc này cũng là tiếp xúc được cỗ sát ý này.
Giống như bị sát ý kích thích, bộ xương kia đã ở trong mắt thường nhân không thể nào khôi phục đột nhiên có hắc sắc quang mang cực kỳ chói lọi từ trong bộ xương này dữ dội tuôn ra.
Hắc mang đầy trời, đảo mắt liền đem bộ xương này bao vây vào, chợt sinh cơ yếu ớt ở thời khác này bắt đầu ba động, dần dần nồng đậm lên.
Làm cho người ta cảm thấy kỳ quái nhất chính là ở một chỗ nào đó của bộ xương này, nơi đó hẳn là chỗ của trái tim, giờ phút này có tốc độ tim đập vượt xa người bình thường, lấy một loại tần số cực đoan mà mãnh liệt đập lên.
Kèm theo tần số như thế xuất hiện, tốc độ của sinh cơ dũng động cũng là càng ngày càng mau lẹ.
Mắt thường có thể thấy được bộ xương tàn phá đang chữa trị, huyết nhục biến mất cũng là kỳ dị, ở hắc mang bao phủ xuống từ từ sinh trưởng...
- Đang, đang!
Thủ chưởng của Cương Thi lão nhân giống như đao phong nặng nề oanh kích trên hỏa diễm bình chướng, thế nhưng vang dội ra thanh âm như tiếng kim thiết đụng vào nhau.
Theo một chưởng đánh trúng, màu sắc của hỏa diễm liền là ảm đạm một phần, mà Tử Huyên ở trong hỏa diễm bao phủ tuy là chính mình không bị công kích, nhưng dư lực phản chấn đồng dạng đem nàng chấn lùi lại ba bước.
Tử Huyên vừa mới lùi lại, Cương Thi lão nhân liền như ảnh tùy hình mà tới, hôi mang trên lòng bàn tay kia dũng động, huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh sắc bén, nhưng ngay sau đó liền là liên tục không ngừng đánh lên trên hỏa diễm bình chướng kia, khiến cho ở trong phiến không gian này đều là vang lên thanh âm thương kích khiến người ta sợ hãi.
Theo công kích lăng lệ như vậy của Cương Thi lão nhân, hỏa diễm bình chướng thiểm thước cũng là càng ngày càng ảm đạm xuống, mà mỗi một lần đụng nhau đều sẽ khiến cho Tử Huyên lùi lại mấy bước, mặt đất ở dưới chân nàng sớm đã là thủng lỗ chỗ, thê thảm không nỡ nhìn.
Song, cho dù là như vậy, hỏa diễm bình chướng tựa hồ cũng không có nửa điểm dấu hiệu muốn bị kích phá, một màn như vậy để cho đông đảo những người đang đại chiến hỗn loạn trên đỉnh núi sau khi ánh mắt tình cờ lướt qua không khỏi trong lòng khiếp sợ.
Thân là Lực Huyền lục trọng cảnh giới, cường đại của Cương Thi lão nhân đã là không thể nghi ngờ, ngay cả trong lòng Mạc Lăng Sơn không thừa nhận cũng không được, đổi lại là hắn đánh một trận với lão cuối cùng chỉ có phần bị thua, nếu như vận khí không tốt, bị đánh chết cũng không phải là không thể nào.
Nhưng Tử Huyên nàng mới là Thông Huyền bát trọng cảnh giới, thế nhưng ở dưới công kích cường đại của Cương Thi lão nhân, nhìn như liên tiếp bại lui, hoàn toàn rơi vào hạ phong nhưng căn bản cũng không nhận được công kích quá trí mạng.
Trong lúc nhất thời mọi người đối với sự cường đại của nữ tử này lại tự mình cảm nhận được thêm mấy phần, hơn nữa ánh mắt của Âm Mị ở trong đại chiến giờ phút này đã là bắt đầu dũng động lên mấy phần phấn chấn không hiểu...
Lúc người của Hiên Quang thành đối với biểu hiện của Tử Huyên rất là vui mừng, đám người của Diêu Quang thành tự nhiên không có sắc mặt gì tốt, hơn nữa Cương Thi lão nhân cũng cảm thấy cực kỳ tức giận.
Lấy thực lực của lão cư nhiên lâu như vậy cũng không thu thập được một gã võ giả trong cảnh giới Thông Huyền, ở dưới vạn chúng nhìn trừng trừng, điều này thật sự là khuất nhục!
Không chỉ như thế, tại tràng cũng chỉ có Cương Thi lão nhân có thể cảm ứng được, mỗi khi công kích của lão cùng với hỏa diễm bình chướng va chạm vào nha, hỏa diễm nhìn như bình thường kia truyền tới nhiệt độ đúng là khiến cho huyền khí trong cơ thể có cảm giác bị ngăn cản.
Hiển nhiên hỏa diễm của nàng kia cũng không phải là phàm vật, hơn nữa tu vi của song phương chênh lệch quá lớn, nếu không Cương Thi lão nhân hắn cảm ứng được liền không chỉ là huyền khí trong cơ thể có cảm giác trở ngại, mà là thân thể của lão cũng có thể bị thiêu đốt.
- Tiểu nữ oa, nhìn lão phu phá vỡ cái mai rùa này của ngươi như thế nào!
Cương Thi lão nhân gầm lên, lăng không mà lên, lúc thân ở giữa không trung, từng đạo hôi sắc khí lưu từ trong cơ thể của lão điên cuồng dữ dội tuôn ra, chỉ một lát sau liền ở phía trước thân thể của lão hội tụ thành một tầng mây dầy dầy màu xám tro.
Trên bầu trời mặc dù không có kinh lôi hàng lâm, nhưng tự có một cỗ ba động kinh người đang nhanh chóng dũng động, sau khi thoáng qua, thân ảnh của Cương Thi lão nhân đã bị che giấu mà ra, phóng mắt nhìn lên, chỉ có hôi sắc vân tầng kia giống như vòng xoáy xoay tròn.
Lúc này linh khí trong thiên địa trở nên bạo động cực đoan, năng lượng huyền khí do Cương Thi lão nhân phát ra cũng là càng thêm bắt đầu cuồng bạo, nhiều tia năng lượng kinh khủng từ trong không gian hư vô thẩm thấu ra, cuối cùng dung nhập vào hôi sắc vân tầng.
- Thi Nguyên Diệt Thiên chương!
Sau sát na, từ bên trong hôi sắc vân tầng xoay tròn này, một cái thủ chưởng cự đại lóe ra hôi sắc quang mang đột nhiên nhanh chóng hiện ra, nhất thời cả thiên địa đều phảng phất bị thủ chưởng cự đại che đậy, có thể thấy được màu sắc đã chỉ còn màu xám tro!
- Oanh!
Hôi sắc thủ chưởng cự đại lấy xu thế như tia chớp xuất hiện ở trước đạo hỏa diễm bình chướng này, nhưng ngay sau đó nặng nề chụp xuống.
Ở dưới tiếng động tĩnh kinh thiên này, hỏa diễm bình chướng ở lúc trước một mực không thể phá vỡ kia rốt cuộc phát ra một tiếng răng rắc, ngay sau đó tựa như pha lê vỡ vụn mà ra, thân thể khiến cho vô số nam tử đều phải mê muội kia của Tử Huyên liền hiện ra rõ ràng.
Nhưng mắt thấy hôi sắc thủ chưởng cự đại kia vô kiên bất tồi trước sau như một hạ xuống, muốn đem Tử Huyên đánh gục, một đạo tử mang chói sáng đột nhiên dữ dội hiện lên.
- Lôi Kình Diệt Thế thương!
Tử Huyên quát nhẹ, đưa tay ra bắt được tử sắc quang mang kia, một thanh trường thương liền là hóa hình mà ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.