Chương 1189: Đại thành chi cảnh.
Ngốc Tiểu Ngư
14/09/2015
Chỉ có đạt đến đại thành, bổn mạng hồn phách từ góc độ nào đó mà nói mới xem như độc lập thể, khi đó bổn mạng hồn phác không có gì ngoài tu luyện và quan hệ với Thần Dạ, các chuyện khác Thần Dạ có thể mặc kệ, bổn mạng hồn phách sẽ tự mình tiến hành.
Một độc lập thể, dĩ nhiên sẽ không xuất hiện cái gọi là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn!
Bổn mạng hồn phách bị thương, không ảnh hưởng đến Thần Dạ, trái lại cũng thế, mặc dù là bổn mạng hồn phách trọng thương đến chết cũng không khiến Thần Dạ chết đi, bởi vì bổn mạng hồn phách trước khi tiêu tán sẽ lưu lại hạt giống.
Đao linh từng từng nói qua, nếu như Cổ Đế hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, như vậy hắn sẽ không vẫn lạc, cũng là ý nghĩa này.
Nếu như Thần Dạ huyền khí tu vị đạt tới Đế cấp, đồng thời hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, vậy hắn có thể nói là hai cao thủ Đế cấp.
Nhiều ra một cao thủ Đế cấp đại chiến Tà Đế, mặc dù kết cục cũng là một chữ thua, nhưng mà cho dù như thế nào cũng không như Cổ Đế biến mất triệt để như vậy.
Nếu không phải là như vậy, Thiên Đao Cổ Đế điện Thiên Địa Hồng Hoang Tháp sao có thể bị phong tỏa, sao có thể nói hóa giải tà tâm loại nhất định phải đạt tới hồn biến đại thành chi cảnh? Bởi vì cảnh giới này cũng đại biểu Đế cấp chi cảnh.
Vạn lần không nghĩ tới, chưởng khống giả linh hồn giới lại có thể là một cao thủ Đế cấp, khó trách năm đó dùng năng lực của Cổ Đế và có được Thiên Đao đỉnh phong cùng Cổ Đế điện cũng không thể cứu người ra.
Chưởng khống giả linh hồn giới là cao thủ Đế cấp, như vậy dù cho muốn liều mạng cũng phải liều ra phương pháp mới được, dốc sức liều mạng lung tung chỉ lãng phí tính mạng không nói, còn không có chút tác dụng gì.
Thần Dạ khẩn trương khiến cho Phong Ma không do dự dừng lại, như thiểm điện lướt trở lại bên cạnh hắn, hỏi:
- Như thế nào?
Liễu Nghiên cũng ngưng trọng nhìn qua Thần Dạ, nàng quen hắn xem như lâu, tuy thời gian ở chung không nhiều, nhưng lại biết rõ tính tình của Thần Dạ tuyệt đối không phải là người sợ hãi không dám chiến.
Thần Dạ cười khổ một tiếng, nói ra:
- Phong Ma huynh, Liễu Nghiên cô nương, chúng ta lúc này đối mặt rất có thể là cao thủ Đế cấp!
- Cao thủ Đế cấp?
Những người khác có lẽ không biết rõ Đế cấp là cảnh giới như thế nào, Phong Ma cùng Liễu Nghiên thì nhất thanh nhị sở, lập tức bọn họ biến sắc.
Cao thủ Đế cấp chính là tồn tại như Tà Đế, là vô cùng cường hãn, không thể tưởng tượng nổi, cho dù Phong Ma gặp qua Thanh Đế, nhưng so ra vẫn kém một cao thủ Đế cấp sống sờ sờ trước mặt.
Mà nhìn qua cao thủ như vậy, dù cho Phong Ma bướng bỉnh liều lĩnh, Liễu Nghiên thiên thánh thân thể, giờ này khắc này bị áp lực cường đại bao phủ nội tâm.
- Thần Dạ, hắn sao có thể là một cao thủ Đế cấp?
Phong Ma vẫn còn có chút không tin, cao thủ Đế cấp không dễ dàng vẫn lạc, mặc dù vẫn lạc cũng là vẫn lạc tự nhiên, sao có thể ở đây được?
Biết rõ suy nghĩ trong lòng Phong Ma, Thần Dạ im lặng một lát, nói ra:
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, mà đây là cao thủ Đế cấp nhưng thật sự không phải là huyền khí Đế cấp, mà là bổn mạng hồn phách đạt tới đại thành, các ngươi nên biết, thế gian này có hồn biến mà!
Phong Ma cùng Liễu Nghiên gật gật đầu, hồn biến bọn họ biết rõ.
Thần Dạ tiếp tục nói:
- Linh hồn giới hình thành phải là linh hồn thể cấu thành, một khi linh hồn giới thành thì hồn phách linh thể không cách nào rời khỏi, mặc dù hắn là cao thủ Đế cấp, mà bây giờ hắn muốn làm...
Chưởng khống giả linh hồn giới muốn làm gì thì phu thê Phong Ma đương nhiên rất rõ ràng, chỉ là không rõ vì sao cao thủ như vậy lại vẫn lạc ở đây, lại hóa thành linh hồn giới?
Mà điểm này Thần Dạ cũng không nghĩ thông suốt!
- Như thế nào, biết được thực lực chân thật của bổn tọa, liền không có tâm tư chiến một trận sao? Mặc dù các ngươi không chiến, bổn mạng hồn phách vẫn phải dâng tới trước mặt bổn tọa!
Phía chân trời chưởng khống giả linh hồn giới nhạt cười nhạt nói ra.
Thần Dạ nhíu mày, không chiến là không có khả năng.
- Chủ nhân!
Nghe được Thần Dạ ba người nói chuyện với nhau, đao linh nói gấp:
- Chủ nhân, nếu như ta đoán không sai, tên này khi còn sống nhất định là vẫn lạc khi độ kiếp.
- Độ kiếp!
Đột nhiên Thần Dạ nhớ tới Phong Ma cùng Liễu Nghiên cũng nói qua, bọn họ từng nhìn thấy một hình ảnh, chân dung nơi đó là bộ dáng đang độ kiếp.
- Đao linh, ý của ngươi là hắn thời điểm độ kiếp hồn biến đại thành thất bại, nhưng không có cam lòng cho nên hóa thành linh hồn giới?
- Chính là như thế!
Đao linh đáp.
Thần Dạ ba người tiếp tục nhìn qua ánh mắt chưởng khống giả linh hồn giới, trong nội tâm tràn ngập khiếp sợ.
Độ thiên phạt lôi kiếp, cho tới bây giờ chỉ có hai kết quả, thông qua là tân sinh, thất bại chính là chết!
Chưởng khống giả linh hồn giới rõ ràng tại độ kiếp thất bại vẫn có thể dùng phương thức khác sống sót, rõ ràng hắn biến thành trạng thái này, quá trình này tra tấn đáng sợ cỡ nào?
Mặc kệ hắn đã từng làm cái gì, phần chấp nhất và không cam lòng này làm cho Thần Dạ ba người bội phục.
- Ha ha, ngươi đúng là bất phàm, mới gặp bổn tọa đã có thể nghĩ ra nhiều như vậy.
Chưởng khống giả linh hồn giới cười khẽ, nói:
- Đúng vậy, năm đó bổn tọa hồn biến đạt tới đăng đường đỉnh phong, trùng kích đại thành chi cảnh, không nghĩ tới bổn tọa chuẩn bị lâu như vậy, tu vị lại bất phàm nhưng vẫn thất bại dưới thiên kiếp lôi phạt.
Trên gương mặt hư ảo mang theo hận ý tới cực điểm.
- Bổn tọa không hiểu trời, nhưng lại hiểu được ý trời, thì ra trời không dung bổn tọa.
- Hắc, ngươi nói trời không dung thì bổn tọa sẽ chết sao? Bổn tọa càng muốn dùng hình thái khác cho ông trời nhìn qua, nó có thể khống chế tính mạng của người khác, sinh tử của ta chỉ có mình làm chủ!
Thần Dạ ba người lập tức im lặng.
Trong thế gian này vô số võ giả thì có vô số người nghịch thiên mà đi, nhưng mà cũng có rất nhiều người khiêu khích trời cao, cái gì gọi là cao thủ, đây mới thực sự là cao thủ a!
Có lẽ đạt tới cảnh giới này của bọn họ, cảm ngộ của bọn họ khác với những võ giả khác, mà cái cảm ngộ này chính là nghịch thiên chân chính.
Chỉ có nghịch thiên chân chính mới có thể từ từ trong thiên đạo cướp đoạt thứ thuộc về mình, đám người Cổ Đế, Thanh Đế chính là như thế, Tà Đế cũng không ngoại lệ!
Về phần chưởng khống giả linh hồn giới nói trời không dung hắn, Phong Ma cũng hiểu rõ một chuyện, mà Thần Dạ càng thêm hiểu, đột nhiên hiểu ra Huyền Đế năm đó nói chuyện với hắn là có ý gì.
Chính là làm người phải dựa vào mình, Thần Dạ cũng là người chấp nhất, Thiên Đạo có đạo, Thần Dạ hắn cũng có đạo của mình, không cần bám vào thiên đạo!
- Rất lâu không nói nhiều như vậy, quả nhiên là mệt mỏi ah!
Chưởng khống giả linh hồn giới thở khẽ một hơi, đột nhiên sát khí ngập trời từ trong gương mặt tỏa ra.
Một độc lập thể, dĩ nhiên sẽ không xuất hiện cái gọi là nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn!
Bổn mạng hồn phách bị thương, không ảnh hưởng đến Thần Dạ, trái lại cũng thế, mặc dù là bổn mạng hồn phách trọng thương đến chết cũng không khiến Thần Dạ chết đi, bởi vì bổn mạng hồn phách trước khi tiêu tán sẽ lưu lại hạt giống.
Đao linh từng từng nói qua, nếu như Cổ Đế hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, như vậy hắn sẽ không vẫn lạc, cũng là ý nghĩa này.
Nếu như Thần Dạ huyền khí tu vị đạt tới Đế cấp, đồng thời hồn biến cũng đạt đến đại thành chi cảnh, vậy hắn có thể nói là hai cao thủ Đế cấp.
Nhiều ra một cao thủ Đế cấp đại chiến Tà Đế, mặc dù kết cục cũng là một chữ thua, nhưng mà cho dù như thế nào cũng không như Cổ Đế biến mất triệt để như vậy.
Nếu không phải là như vậy, Thiên Đao Cổ Đế điện Thiên Địa Hồng Hoang Tháp sao có thể bị phong tỏa, sao có thể nói hóa giải tà tâm loại nhất định phải đạt tới hồn biến đại thành chi cảnh? Bởi vì cảnh giới này cũng đại biểu Đế cấp chi cảnh.
Vạn lần không nghĩ tới, chưởng khống giả linh hồn giới lại có thể là một cao thủ Đế cấp, khó trách năm đó dùng năng lực của Cổ Đế và có được Thiên Đao đỉnh phong cùng Cổ Đế điện cũng không thể cứu người ra.
Chưởng khống giả linh hồn giới là cao thủ Đế cấp, như vậy dù cho muốn liều mạng cũng phải liều ra phương pháp mới được, dốc sức liều mạng lung tung chỉ lãng phí tính mạng không nói, còn không có chút tác dụng gì.
Thần Dạ khẩn trương khiến cho Phong Ma không do dự dừng lại, như thiểm điện lướt trở lại bên cạnh hắn, hỏi:
- Như thế nào?
Liễu Nghiên cũng ngưng trọng nhìn qua Thần Dạ, nàng quen hắn xem như lâu, tuy thời gian ở chung không nhiều, nhưng lại biết rõ tính tình của Thần Dạ tuyệt đối không phải là người sợ hãi không dám chiến.
Thần Dạ cười khổ một tiếng, nói ra:
- Phong Ma huynh, Liễu Nghiên cô nương, chúng ta lúc này đối mặt rất có thể là cao thủ Đế cấp!
- Cao thủ Đế cấp?
Những người khác có lẽ không biết rõ Đế cấp là cảnh giới như thế nào, Phong Ma cùng Liễu Nghiên thì nhất thanh nhị sở, lập tức bọn họ biến sắc.
Cao thủ Đế cấp chính là tồn tại như Tà Đế, là vô cùng cường hãn, không thể tưởng tượng nổi, cho dù Phong Ma gặp qua Thanh Đế, nhưng so ra vẫn kém một cao thủ Đế cấp sống sờ sờ trước mặt.
Mà nhìn qua cao thủ như vậy, dù cho Phong Ma bướng bỉnh liều lĩnh, Liễu Nghiên thiên thánh thân thể, giờ này khắc này bị áp lực cường đại bao phủ nội tâm.
- Thần Dạ, hắn sao có thể là một cao thủ Đế cấp?
Phong Ma vẫn còn có chút không tin, cao thủ Đế cấp không dễ dàng vẫn lạc, mặc dù vẫn lạc cũng là vẫn lạc tự nhiên, sao có thể ở đây được?
Biết rõ suy nghĩ trong lòng Phong Ma, Thần Dạ im lặng một lát, nói ra:
- Cụ thể ta cũng không rõ ràng, mà đây là cao thủ Đế cấp nhưng thật sự không phải là huyền khí Đế cấp, mà là bổn mạng hồn phách đạt tới đại thành, các ngươi nên biết, thế gian này có hồn biến mà!
Phong Ma cùng Liễu Nghiên gật gật đầu, hồn biến bọn họ biết rõ.
Thần Dạ tiếp tục nói:
- Linh hồn giới hình thành phải là linh hồn thể cấu thành, một khi linh hồn giới thành thì hồn phách linh thể không cách nào rời khỏi, mặc dù hắn là cao thủ Đế cấp, mà bây giờ hắn muốn làm...
Chưởng khống giả linh hồn giới muốn làm gì thì phu thê Phong Ma đương nhiên rất rõ ràng, chỉ là không rõ vì sao cao thủ như vậy lại vẫn lạc ở đây, lại hóa thành linh hồn giới?
Mà điểm này Thần Dạ cũng không nghĩ thông suốt!
- Như thế nào, biết được thực lực chân thật của bổn tọa, liền không có tâm tư chiến một trận sao? Mặc dù các ngươi không chiến, bổn mạng hồn phách vẫn phải dâng tới trước mặt bổn tọa!
Phía chân trời chưởng khống giả linh hồn giới nhạt cười nhạt nói ra.
Thần Dạ nhíu mày, không chiến là không có khả năng.
- Chủ nhân!
Nghe được Thần Dạ ba người nói chuyện với nhau, đao linh nói gấp:
- Chủ nhân, nếu như ta đoán không sai, tên này khi còn sống nhất định là vẫn lạc khi độ kiếp.
- Độ kiếp!
Đột nhiên Thần Dạ nhớ tới Phong Ma cùng Liễu Nghiên cũng nói qua, bọn họ từng nhìn thấy một hình ảnh, chân dung nơi đó là bộ dáng đang độ kiếp.
- Đao linh, ý của ngươi là hắn thời điểm độ kiếp hồn biến đại thành thất bại, nhưng không có cam lòng cho nên hóa thành linh hồn giới?
- Chính là như thế!
Đao linh đáp.
Thần Dạ ba người tiếp tục nhìn qua ánh mắt chưởng khống giả linh hồn giới, trong nội tâm tràn ngập khiếp sợ.
Độ thiên phạt lôi kiếp, cho tới bây giờ chỉ có hai kết quả, thông qua là tân sinh, thất bại chính là chết!
Chưởng khống giả linh hồn giới rõ ràng tại độ kiếp thất bại vẫn có thể dùng phương thức khác sống sót, rõ ràng hắn biến thành trạng thái này, quá trình này tra tấn đáng sợ cỡ nào?
Mặc kệ hắn đã từng làm cái gì, phần chấp nhất và không cam lòng này làm cho Thần Dạ ba người bội phục.
- Ha ha, ngươi đúng là bất phàm, mới gặp bổn tọa đã có thể nghĩ ra nhiều như vậy.
Chưởng khống giả linh hồn giới cười khẽ, nói:
- Đúng vậy, năm đó bổn tọa hồn biến đạt tới đăng đường đỉnh phong, trùng kích đại thành chi cảnh, không nghĩ tới bổn tọa chuẩn bị lâu như vậy, tu vị lại bất phàm nhưng vẫn thất bại dưới thiên kiếp lôi phạt.
Trên gương mặt hư ảo mang theo hận ý tới cực điểm.
- Bổn tọa không hiểu trời, nhưng lại hiểu được ý trời, thì ra trời không dung bổn tọa.
- Hắc, ngươi nói trời không dung thì bổn tọa sẽ chết sao? Bổn tọa càng muốn dùng hình thái khác cho ông trời nhìn qua, nó có thể khống chế tính mạng của người khác, sinh tử của ta chỉ có mình làm chủ!
Thần Dạ ba người lập tức im lặng.
Trong thế gian này vô số võ giả thì có vô số người nghịch thiên mà đi, nhưng mà cũng có rất nhiều người khiêu khích trời cao, cái gì gọi là cao thủ, đây mới thực sự là cao thủ a!
Có lẽ đạt tới cảnh giới này của bọn họ, cảm ngộ của bọn họ khác với những võ giả khác, mà cái cảm ngộ này chính là nghịch thiên chân chính.
Chỉ có nghịch thiên chân chính mới có thể từ từ trong thiên đạo cướp đoạt thứ thuộc về mình, đám người Cổ Đế, Thanh Đế chính là như thế, Tà Đế cũng không ngoại lệ!
Về phần chưởng khống giả linh hồn giới nói trời không dung hắn, Phong Ma cũng hiểu rõ một chuyện, mà Thần Dạ càng thêm hiểu, đột nhiên hiểu ra Huyền Đế năm đó nói chuyện với hắn là có ý gì.
Chính là làm người phải dựa vào mình, Thần Dạ cũng là người chấp nhất, Thiên Đạo có đạo, Thần Dạ hắn cũng có đạo của mình, không cần bám vào thiên đạo!
- Rất lâu không nói nhiều như vậy, quả nhiên là mệt mỏi ah!
Chưởng khống giả linh hồn giới thở khẽ một hơi, đột nhiên sát khí ngập trời từ trong gương mặt tỏa ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.