Chương 1003: Huyễn Hải Thành.
Ngốc Tiểu Ngư
13/07/2015
Nhất là những người cũng muốn đến Trung Vực như Thần Dạ bọn hắn lại càng thêm bất phàm, Trung Vực là nơi cao thủ tụ tập,. thánh địa võ đạo trong mộng tất cả võ giả, không có chút thực lực đi Trung Vực cũng sẽ không làm được trò gì ra hồn cả.
Sắp xếp lấy hàng dài trà trộn trong đám người, có thể cảm nhận được từng đạo ánh mắt không hẹn mà cùng dừng lại trên thân bốn người Thần Dạ, chuẩn xác hơn là dừng lại trên người Tử Huyên ở cạnh Thần Dạ.
Nữ tử khí chất trác tuyệt mà lại dịu dàng động lòng người như thế rất hiếm thấy, mà thỉnh thoảng cũng có ít ảnh mắt đảo qua Thần Dạ, thật sự bọn hắn rất đố kị, tiểu tử này ngoại trừ có tiềm chất tiểu bạch kiểm ra thì cũng chẳng có chỗ nào nổi bật cả.
Thực không nghĩ ra nữ tử không tầm thường như vậy sao lại làm bạn với hắn chứ?
Nơi này mặc dù cao thủ không ít nhưng chỉ cần bốn người Thần Dạ đều thu liễm khí tức thì những người khác nếu muốn cảm ứng ra tu vị thật sự của bọn hắn cũng không hề dễ dàng chút nào.
Chính vì không cách nào cảm giác được tu vị chuẩn xác nên phần đông người chung quanh cũng không ai suy nghĩ bốn người này sẽ là nhân vật cực kỳ đáng sợ cả, bởi vậy từng đạo ánh mắt không có hảo ý lập tức thay nhau bắn ddến.
Có thể có được không gian thông đạo thế tất không giống bình thường, nếu không cần thiết Thần Dạ cũng không muốn gây phiền toái làm gì, cho nên trong lòng tuy có chút ít sốt ruột nhưng vẫn thành thành thật thật xếp hàng chỗ này, về phần những ánh mắt kia thì hắn coi như không hề trông thấy.
Chỉ nhìn thôi cũng chẳng quan hệ gì, đương nhiên trong những ánh mắt này cũng toát ra ý tứ khác. . . . Tự nhiên khí chất của Tử Huyên cũng khiến người rất khó nổi lên ý xấu xa gì.
Dịu dàng như nước, ánh mắt thanh tịnh mặc dù không tôn quý chi ý nhưng lại khiến Tử Huyên giống như trích tiên từ Thượng Thiên rơi vào thế gian vậy.
Cũng chính vì nguyên nhân này mới không ai tiến lên tùy ý làm phiền cả, nếu không đại phiền toái có lẽ không có nhưng tiểu sáo động nhất định sẽ xuất hiện
Sau khi tiến vào trong thành trì Thần Dạ liền hỏi người vị trí của không gian thông đạo sau đó mang theo ba người nhanh chóng đi đến một nơi trong thành.
Có được không gian thông đạo bình thường thì trong nhà đều có một gã Tôn Huyền cao thủ, đương nhiên cũng có thể là do tổ tông lưu lại, nhưng bất kể như thế nào thì đây cũng là biểu tượng của thân phận địa vị.
Chính vì như vậy nên Huyễn Hải Thành cho dù vô cùng náo nhiệt, rồng rắn lẫn lộn nhưng trật tự trong thành lại rất tốt, nếu không phải như vậy thì cũng rất khó hấp dẫn được nhiều người đến như thế.
Bốn người tốc độ rất nhanh, ước chừng tiêu tốn hơn mười phút đồng hồ đã đi ngang qua cả tòa thành trì, cuối cùng đến một phương khác của thành trì, nơi đó có một bãi đất trống khổng lồ, sâu trong đó kiến tạo một đài cao cự đại.
Mà ở trên không đài cao có một lỗ đen kịt trống rỗng gần như trăm trượng đang từ từ xoay tròn lấy, một cổ không gian chi lực kinh người từ đó đầy tràn ra khiến người hơi chút động dung, so với không gian thông đạo của Kiếm Tông thì quy mô của nó hiển nhiên lớn hơn rất nhiều.
Ngẫm lại cũng đúng, đầu khác của phương không gian thông đạo này chính là kết nối với Trung Vực, khoảng cách càng thêm xa xôi, tự nhiên năng lượng cần thiết cũng càng thêm khổng lồ, có quy mô như vậy cũng không có gì kỳ quái cả.
Chung quanh bệ đá có phần đông cao thủ thủ hộ lấy để phòng có người đến quấy rối phá hư.
Người tiến đến Trung Vực cũng không ít, bởi vậy Thần Dạ bọn hắn vẫn cần phải xếp hàng chờ đợi lấy.
- Đi đâu, mấy người?
- Trung Vực bốn người.
- Mỗi người 30 vạn kim tệ tổng cộng 120 vạn.
Không gian thông đạo cũng không phải là thông đạo mở ra miễn phí, mà dùng lợi nhuận làm mục tiêu chính, điểm này Thần Dạ hiểu, dù sao giữ gìn không gian thông đạo cũng rất mệt, thu lại lợi tức là điều nên làm.
Tự nhiên trên người Thần Dạ cũng không thể nào có nhiều kim tệ như vậy được, hắn chần chờ chút liền móc ra một bình ngọc bên trong có bốn viên thuốc, chiếu theo giá trị thì xa xa không chỉ 120 vạn kim tệ
- Mời!
Người canh giữ ở trước không gian thông đạo thu đan dược kiểm tra một chút sau đó cung kính giao cho một vị lão giả bên người, sau đó lập tức lui qua một bên chờ đợi bốn người Thần Dạ tiến vào
- Đợi một chút
Còn không đợi bọn Thần Dạ bước vào không gian thông đạo thì một tiếng quát trầm thấp đã đột nhiên vang lên, lão giả tiếp nhận đan dược chỉ chớp mắt đã xxuất hiện ở trước không gian thông đạo chặn đường bốn người Thần Dạ lại.
Thần Dạ bất giác nhíu mày một cái:
- Có ý tứ gì?
Lão giả áo bào màu vàng nói:
- Không có ý gì cả, hôm nay phí tổn tiến vào không gian thông đạo tăng, các ngươi nếu muốn ra vào nhất định phải lấy ra thêm vật có g ía trị như vậy!
Nói xong lão giả áo bào màu vàng giơ lên bình ngọc Thần Dạ vừa mới xuất ra thản nhiên nói
Thần Dạ mày kiếm nhướng lên, cười nhạt nói:
- Sao hả, lão tiên sinh là muốn cố ý lên giá sao?
- Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được, tóm lại không có thì các ngươi cũng đừng mong bước vào không gian thông đạo nữa.
Lão giả áo bào màu vàng vung tay lên, đông đảo cao thủ liền nhanh chóng vây lấy bốn người Thần Dạ.
Tất cả mọi người trên quảng trường lập tức kinh ngạc vì chuyện tạm thời tăng giá này.
- Đã như vậy.
Thần Dạ vươn tay nói:
- Trả đan dược lại cho ta, ta không cần vào không gian thông đạo nữa.
Nghe vậy lão giả áo bào màu vàng lạnh giọng cười nói:
- Hắc hắc, đồ vật đã vào tay lão phu làm gì có đạo lý trả lại chứ, quy củ nơi này là thế, bất luận kẻ nào cũng như nhau.
- Không nghĩ đến còn gặp phải cường đạo.
Huyền Vũ mở trừng hai mắt tức giận nói
Những người trên quảng trường nhìn về phía bọn người Thần Dạ không khỏi đồng tình lắc đầu, ở chỗ này lão giả áo bào màu vàng đại biểu chính là đạo lý, bọn hắn muốn làm gì cũng chẳng ai quản được!
- Tiểu tử nói chuyện chú ý một chút, lão phu không thích giết người nhưng không có nghĩa là sẽ không giết người.
Lão giả áo bào màu vàng hai mắt phát lạnh nói:
- Nếu như không muốn dùng không gian thông đạo vậy thì mau cút đi đừng làm chậm trễ thời gian người khác.
- Cút thì nhất định phải cút nhưng không phải chúng ta.
Vừa mới nói xong, lão giả áo bào màu vàng bỗng nhiên nhìn thấy người trẻ tuổi vốn vẫn còn ở bên ngoài hơn 10m đã lập tức xuất hiện trước mặt hắn, một cổ sức gió bá đạo mà cuồng bạo ập vào mặt.
Tốc độ mau lẹ lực lượng kinh người khiến sắc mặt lão giả áo bào màu vàng đại biến vội vàng nghênh đón lấy.
Bồng
Tiếng va chạm trầm thấp đột ngột vang lên, chợt mọi người kinh ngạc nhìn thấy lão giả áo bào màu vàng thân phận không hề thấp tại Huyễn Hải Thành đã như chim bị gãy cánh trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất, miệng phun máu tươi sinh cơ rất nhanh tiêu tán lấy
Trái lại người trẻ tuổi kia vẫn vững như bàn thạch không chút sứt mẻ, hơn nữa trong tay của hắn chính là bình đan dược lấy ra vừa rồi.
Sắp xếp lấy hàng dài trà trộn trong đám người, có thể cảm nhận được từng đạo ánh mắt không hẹn mà cùng dừng lại trên thân bốn người Thần Dạ, chuẩn xác hơn là dừng lại trên người Tử Huyên ở cạnh Thần Dạ.
Nữ tử khí chất trác tuyệt mà lại dịu dàng động lòng người như thế rất hiếm thấy, mà thỉnh thoảng cũng có ít ảnh mắt đảo qua Thần Dạ, thật sự bọn hắn rất đố kị, tiểu tử này ngoại trừ có tiềm chất tiểu bạch kiểm ra thì cũng chẳng có chỗ nào nổi bật cả.
Thực không nghĩ ra nữ tử không tầm thường như vậy sao lại làm bạn với hắn chứ?
Nơi này mặc dù cao thủ không ít nhưng chỉ cần bốn người Thần Dạ đều thu liễm khí tức thì những người khác nếu muốn cảm ứng ra tu vị thật sự của bọn hắn cũng không hề dễ dàng chút nào.
Chính vì không cách nào cảm giác được tu vị chuẩn xác nên phần đông người chung quanh cũng không ai suy nghĩ bốn người này sẽ là nhân vật cực kỳ đáng sợ cả, bởi vậy từng đạo ánh mắt không có hảo ý lập tức thay nhau bắn ddến.
Có thể có được không gian thông đạo thế tất không giống bình thường, nếu không cần thiết Thần Dạ cũng không muốn gây phiền toái làm gì, cho nên trong lòng tuy có chút ít sốt ruột nhưng vẫn thành thành thật thật xếp hàng chỗ này, về phần những ánh mắt kia thì hắn coi như không hề trông thấy.
Chỉ nhìn thôi cũng chẳng quan hệ gì, đương nhiên trong những ánh mắt này cũng toát ra ý tứ khác. . . . Tự nhiên khí chất của Tử Huyên cũng khiến người rất khó nổi lên ý xấu xa gì.
Dịu dàng như nước, ánh mắt thanh tịnh mặc dù không tôn quý chi ý nhưng lại khiến Tử Huyên giống như trích tiên từ Thượng Thiên rơi vào thế gian vậy.
Cũng chính vì nguyên nhân này mới không ai tiến lên tùy ý làm phiền cả, nếu không đại phiền toái có lẽ không có nhưng tiểu sáo động nhất định sẽ xuất hiện
Sau khi tiến vào trong thành trì Thần Dạ liền hỏi người vị trí của không gian thông đạo sau đó mang theo ba người nhanh chóng đi đến một nơi trong thành.
Có được không gian thông đạo bình thường thì trong nhà đều có một gã Tôn Huyền cao thủ, đương nhiên cũng có thể là do tổ tông lưu lại, nhưng bất kể như thế nào thì đây cũng là biểu tượng của thân phận địa vị.
Chính vì như vậy nên Huyễn Hải Thành cho dù vô cùng náo nhiệt, rồng rắn lẫn lộn nhưng trật tự trong thành lại rất tốt, nếu không phải như vậy thì cũng rất khó hấp dẫn được nhiều người đến như thế.
Bốn người tốc độ rất nhanh, ước chừng tiêu tốn hơn mười phút đồng hồ đã đi ngang qua cả tòa thành trì, cuối cùng đến một phương khác của thành trì, nơi đó có một bãi đất trống khổng lồ, sâu trong đó kiến tạo một đài cao cự đại.
Mà ở trên không đài cao có một lỗ đen kịt trống rỗng gần như trăm trượng đang từ từ xoay tròn lấy, một cổ không gian chi lực kinh người từ đó đầy tràn ra khiến người hơi chút động dung, so với không gian thông đạo của Kiếm Tông thì quy mô của nó hiển nhiên lớn hơn rất nhiều.
Ngẫm lại cũng đúng, đầu khác của phương không gian thông đạo này chính là kết nối với Trung Vực, khoảng cách càng thêm xa xôi, tự nhiên năng lượng cần thiết cũng càng thêm khổng lồ, có quy mô như vậy cũng không có gì kỳ quái cả.
Chung quanh bệ đá có phần đông cao thủ thủ hộ lấy để phòng có người đến quấy rối phá hư.
Người tiến đến Trung Vực cũng không ít, bởi vậy Thần Dạ bọn hắn vẫn cần phải xếp hàng chờ đợi lấy.
- Đi đâu, mấy người?
- Trung Vực bốn người.
- Mỗi người 30 vạn kim tệ tổng cộng 120 vạn.
Không gian thông đạo cũng không phải là thông đạo mở ra miễn phí, mà dùng lợi nhuận làm mục tiêu chính, điểm này Thần Dạ hiểu, dù sao giữ gìn không gian thông đạo cũng rất mệt, thu lại lợi tức là điều nên làm.
Tự nhiên trên người Thần Dạ cũng không thể nào có nhiều kim tệ như vậy được, hắn chần chờ chút liền móc ra một bình ngọc bên trong có bốn viên thuốc, chiếu theo giá trị thì xa xa không chỉ 120 vạn kim tệ
- Mời!
Người canh giữ ở trước không gian thông đạo thu đan dược kiểm tra một chút sau đó cung kính giao cho một vị lão giả bên người, sau đó lập tức lui qua một bên chờ đợi bốn người Thần Dạ tiến vào
- Đợi một chút
Còn không đợi bọn Thần Dạ bước vào không gian thông đạo thì một tiếng quát trầm thấp đã đột nhiên vang lên, lão giả tiếp nhận đan dược chỉ chớp mắt đã xxuất hiện ở trước không gian thông đạo chặn đường bốn người Thần Dạ lại.
Thần Dạ bất giác nhíu mày một cái:
- Có ý tứ gì?
Lão giả áo bào màu vàng nói:
- Không có ý gì cả, hôm nay phí tổn tiến vào không gian thông đạo tăng, các ngươi nếu muốn ra vào nhất định phải lấy ra thêm vật có g ía trị như vậy!
Nói xong lão giả áo bào màu vàng giơ lên bình ngọc Thần Dạ vừa mới xuất ra thản nhiên nói
Thần Dạ mày kiếm nhướng lên, cười nhạt nói:
- Sao hả, lão tiên sinh là muốn cố ý lên giá sao?
- Tùy ngươi nghĩ thế nào cũng được, tóm lại không có thì các ngươi cũng đừng mong bước vào không gian thông đạo nữa.
Lão giả áo bào màu vàng vung tay lên, đông đảo cao thủ liền nhanh chóng vây lấy bốn người Thần Dạ.
Tất cả mọi người trên quảng trường lập tức kinh ngạc vì chuyện tạm thời tăng giá này.
- Đã như vậy.
Thần Dạ vươn tay nói:
- Trả đan dược lại cho ta, ta không cần vào không gian thông đạo nữa.
Nghe vậy lão giả áo bào màu vàng lạnh giọng cười nói:
- Hắc hắc, đồ vật đã vào tay lão phu làm gì có đạo lý trả lại chứ, quy củ nơi này là thế, bất luận kẻ nào cũng như nhau.
- Không nghĩ đến còn gặp phải cường đạo.
Huyền Vũ mở trừng hai mắt tức giận nói
Những người trên quảng trường nhìn về phía bọn người Thần Dạ không khỏi đồng tình lắc đầu, ở chỗ này lão giả áo bào màu vàng đại biểu chính là đạo lý, bọn hắn muốn làm gì cũng chẳng ai quản được!
- Tiểu tử nói chuyện chú ý một chút, lão phu không thích giết người nhưng không có nghĩa là sẽ không giết người.
Lão giả áo bào màu vàng hai mắt phát lạnh nói:
- Nếu như không muốn dùng không gian thông đạo vậy thì mau cút đi đừng làm chậm trễ thời gian người khác.
- Cút thì nhất định phải cút nhưng không phải chúng ta.
Vừa mới nói xong, lão giả áo bào màu vàng bỗng nhiên nhìn thấy người trẻ tuổi vốn vẫn còn ở bên ngoài hơn 10m đã lập tức xuất hiện trước mặt hắn, một cổ sức gió bá đạo mà cuồng bạo ập vào mặt.
Tốc độ mau lẹ lực lượng kinh người khiến sắc mặt lão giả áo bào màu vàng đại biến vội vàng nghênh đón lấy.
Bồng
Tiếng va chạm trầm thấp đột ngột vang lên, chợt mọi người kinh ngạc nhìn thấy lão giả áo bào màu vàng thân phận không hề thấp tại Huyễn Hải Thành đã như chim bị gãy cánh trùng trùng điệp điệp rơi xuống mặt đất, miệng phun máu tươi sinh cơ rất nhanh tiêu tán lấy
Trái lại người trẻ tuổi kia vẫn vững như bàn thạch không chút sứt mẻ, hơn nữa trong tay của hắn chính là bình đan dược lấy ra vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.