Chương 1062: Long tộc. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
15/08/2015
Sau khi đi đến cuối không gian thông đạo, lúc vừa mới bước ra khỏi không gian thông đạo, đứng ở chỗ đại môn không gian thì một hồi sinh cơ cực độ nồng đậm đã phô thiên cái địa cuốn tới.
Nháy mắt khi tiếp xúc với loại sinh cơ nồng đậm, thấm vào ruột gan kia, Thần Dạ rõ ràng cảm ứng được Đại Địa Bổn Nguyên của hắn cũng phát ra vẻ sung sướng.
Phải biết rằng, Đại Địa Bổn Nguyên Địa Tinh Chi Tâm chính là đại biểu cho đại địa chi lực, mà đại địa, mới có thể diễn sinh ra sinh cơ, ngược lại không nghĩ tới, sinh cơ tại đây rõ ràng có thể khiến Địa Tinh Chi Tâm có biểu hiện như thế.
Long tộc này quả nhiên rất giỏi!
Đây là một phương thế giới vô biên vô hạn, là chỗ Long tộc cư trú hiện giờ, mà phiến Thiên Địa này chính là do cao thủ Long tộc dùng đại thần thông, ở trong không gian chân thật cứ thế mở ra một phương hư không khác, thủ đoạn như thế, phóng mắt khắp toàn bộ thế giới, có thể làm được chỉ sợ cũng không vượt qua số lượng một bàn tay.
Nhìn xa phía trước là một mảnh đại địa mênh mông bao la bát ngát, phảng phất như chưa được khai khẩn, phía trên đại địa từng tòa sơn mạch giống như Cự Long phủ phục kéo dài lấy, Viễn cổ sâm lâm tạo thành từng mảnh đứng vững, tản ra khí tức tuế nguyệt cổ xưa.
Đại thụ cổ xưa vạn trượng giống như từng tòa núi nhỏ đứng sừng sững lấy, cành lá tản ra phảng phất như che kín phía chân trời vậy, một loại sinh chi khí nồng đậm tuôn đãng ra trong thiên địa này.
Thỉnh thoảng sẽ có tiếng gào thét kinh thiên vang lên, tràn đầy cảm giác dã tính và bướng bỉnh.
- Đây là không gian Long tộc ở sao?
Thần Dạ và Tử Huyên nhẹ giọng nỉ non lấy, từng tòa sơn mạch, thành từng mảnh rừng rậm, ngẫu nhiên sẽ có Cự Long khổng lồ tự sâu trong sơn mạch, hoặc là từ trong rừng rậm bay vút lên, thân ảnh cả trăm ngàn trượng cực kỳ uy vũ.
- Năm đó đại chiến qua đi, Thanh Đế tiền bối trước khi vẫn lạc đã dùng tu vị suốt đời hắn sinh sinh mở ra cho Long tộc ta một phương không gian như vậy, khiến lão nhân gia ông ta vẫn lạc sớm, bằng không thì dùng thực lực ngập trời của tiền bối, ngay cả không thể kháng được một lần đại kiếp nạn kia thì vô luận như thế nào cũng sẽ không khiến truyền thừa bản thân cách vô số năm sau mới có thể tái hiện giữa thiên địa.
Nhìn qua phương không gian sinh hoạt trước mắt, Long Hoàng đôi mắt buồn bã, thở dài.
Thần Dạ cũng hít một tiếng, nói:
- Đại nghĩa của mấy vị Đại Đế, chúng ta với tư cách hậu nhân nhất định phải khắc trong tâm khảm, không thể quên mất.
Mặc kệ trong lòng Thần Dạ có cam tâm tình nguyện tiếp nhận cái gọi là sứ mạng kia không, nhưng cách làm của mấy vị Đại Đế cũng khiến hắn vô cùng kính nể, nếu không có bọn hắn, phương Thiên Địa này lúc trước đã biến thành của Tà Đế Điện rồi.
Thần Dạ không cách nào tưởng tượng, sau khi Thiên Địa này bị Tà Đế Điện một tay khống chế thì sẽ biến thành bộ dáng như thế nào nữa?
Lúc lần nữa nhìn thấy Huyền Đế, Thần Dạ đã từng hỏi, năm đó, Tà Đế muốn nhất thống thiên hạ, bọn người Huyền Đế vì sao lại không đồng ý?
Trong trời đất, cao thủ xuất hiện lớp lớp, thiên tài tuyệt diễm tầng tầng lớp lớp, những người có đại nghị lực, đại kiên trì dựa vào cố gắng cùng với thiên phú của bản thân, cuối cùng đạp vào đỉnh phong nhất.
Nếu đã có người có được thực lực như vậy, hắn mặc dù không nghĩ qua muốn khống chế thiên hạ, nhưng trên thực tế, Thiên Địa vẫn đang nằm trong sự khống chế của hắn. Chỉ có điều, cái gọi là thống nhất chỉ càng hiển lộ rõ ràng sự tồn tại của vị tuyệt đỉnh cao thủ này thôi!
Tử hỏi lòng, trên đời bất luận người nào, có ai không có nghĩ qua, một ngày kia có thể leo lên bảo tọa trong phương thiên địa này chứ?
Tu luyện là vì cái gì?
Rất nhiều người đều nói, là vì nghịch thiên mà đi, là vì cải biến vận mệnh bản thân, nhưng nhữn điều này chỉ đều là hư ảo cả, chỉ là một cái ngụy trang bày ra ở ngoài sáng thôi.
Thời thiếu niên, tam huynh đệ tụ họp đại chiến, sau đó kết nghĩa kim lan, nói ra mộng tưởng của bọn hắn khi đó, hi vọng cuối cùng cả đời, vô luận như thế nào, chúng ta cũng phải đứng trên đỉnh cao nhất thế gian này!
Nhất thống thiên hạ, cũng không phải dã tâm quá lớn, chỉ cần ngươi có thực lực này thì vì sao không thể thống nhất thiên hạ?
Những người khác sẽ phản đối, sẽ dốc sức liều mạng, nhưng những cái đó chỉ lộ ra vô lực thôi!
Nhưng hôm nay thế gian này, có mấy cái thế lực lớn, trong mỗi thế lực người cao cao tại thượng tóm lại chỉ là số ít, rất nhiều người còn lại không phải chỉ là để bán mạng thôi sao?
Nói cho cùng, chẳng qua là bởi vì những người đã cao cao tại thượng kia không hi vọng nhìn thấy, có người càng cường đại hơn, chẳng những áp đảo phía trên bọn hắn, còn cướp đi tất cả vinh quang của bọn hắn, khiến bọn hắn cũng trở thành người lớp dưới mà thôi.
Đương nhiên, nếu kém quá lớn thì đương nhiên sẽ không có cái gọi là phản kháng rồi, dù sao, phản kháng cũng chỉ là lấy trứng chọi với đá, loại chuyện này không ai ngu ngốc đi làm cả.
Nhưng nếu như lúc chênh lệch giữa song phương cũng không lớn lắm, vậy thì sẽ không có ai cam nguyện ở dưới người khác cả đời cả.
Giống như năm đó, Cổ Đế, Huyền Đế, Thanh Đế, Bạch Đế liên thủ, đủ đánh một trận với Tà Đế!
Thần Dạ hỏi, đại chiến năm đó, phải chăng chỉ là không muốn thấy Tà Đế trèo lên đỉnh, do đó bao phủ tất cả mọi người trên đời này?
Thần Dạ trong nội tâm rất rõ ràng, hỏi như vậy, sẽ làm tâm Huyền Đế bi thương, sẽ khiến nàng lâm vào xấu hổ, nhưng hắn vẫn hỏi rồi, không vì cái gì khác cả, nếu như, chỉ là do mấy vị Đại Đế bọn hắn không muốn nhìn thấy Tà Đế trèo lên đỉnh bởi vậy mới phát động đại chiến, vậy thì tất cả đều không cần thiết.
Tự nhiên Thần Dạ cũng hiểu rõ, nếu như là vì tư lợi bản thân mà khơi mào đại chiến thì có lẽ cũng không có cái gọi là Thiên Đạo chi lực phủ xuống, trợ giúp bọn hắn đại chiến Tà Đế rồi, nhưng chưa hẳn bọn hắn đã không có tư tâm!
Thiên Đạo luôn vô tình!
Vừa hỏi ra, Huyền Đế trầm mặc hồi lâu, thật lâu sau chỉ nói ra một chữ ―― Tà!
Thần Dạ vì vậy hiểu rõ, nếu như Tà Đế Điện quân lâm thiên hạ, đối với Thiên Địa thương sinh sẽ là một hồi tai họa thật lớn, nhưng đồng thời, trong lòng của hắn cũng sáng tỏ, khởi xướng một hồi đại chiến kia, trung lòng đám người Huyền Đế chung quy vẫn có chút tư tâm!
Nhưng so sánh với bọn hắn vô oán vô hối, chút tư tâm ấy cũng không coi là gì, cách làm của bọn hắn có thể khiến người nhận đồng. Vô luận là người, thần, phật, đều khó tránh khỏi sẽ có tư tâm.
Bọn hắn nếu như không làm như vậy, một chứ Tà, nếu Tà Đế Điện khống chế thiên hạ, vậy thì phương Thiên Địa này sẽ càng thêm hỗn loạn và không chịu nổi.
- Đúng!
Long Hoàng nghiêm nét mặt nói:
- Cho nên vô luận như thế nào, chúng ta đều phải kế thừa di huấn người trước, thề sống chết thủ hộ lấy phương Thiên Địa này!
Nghe vậy, Thần Dạ lập tức trầm mặc lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.