Chương 919: Quỷ Thi chi biến. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
03/07/2015
Cảnh giới Thiên Huyền đỉnh phong, Quỷ Chân Nhân có thể một tay biến ảo Luân Hồi, như vậy, hắn với cảnh giới ‘ Đế ’ cấp chỉ sợ thật sự có thể diễn biến ra Luân Hồi Đạo trong truyền thuyết, thử nghĩ, đến lúc đó còn ai giết được hắn nữa?
Mà khiến Thần Dạ kinh hãi nhất chính là Quỷ Chân Nhân vậy mà liếc mắt đã hiểu rõ lai lịch của mình. . . .
Lai lịch này là gì.
Là lai lịch truyền nhân Cổ Đế của mình, hay là...
Nếu là cái trước, Thần Dạ còn không đến mức quá mức khiếp sợ, dù sao, Quỷ Chân Nhân có lẽ là cao thủ cùng thời với Cổ Đế, mà Quỷ Chân Nhân cũng đã nói, hắn từng có một trận chiến cuối cùng, đối thủ trận chiến ấy có lẽ chính là Cổ Đế.
Nếu thế thì đối với Thiên Đao và Cổ Đế Điện, Quỷ Chân Nhân hiển nhiên đã từng trông thấy, nhận ra được, cảm nhận được khí tức cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng nếu như là. . . . Vậy thì khiến Thần Dạ không thể không giật mình rồi.
Cao thủ đứng đầu cả đời này hắn trông thấy cũng có mấy người, Thanh Đế, Huyền Đế đều từng gặp, nhưng hai người này đều không nhìn ra lai lichjc ủa hắn, hết lần này tới lần khác Quỷ Chân Nhân lại phát giác ra.
Cái này đã nói lên, ở trên một con đường khác, Quỷ Chân Nhân đã bỏ những người khác rất xa.
Luân Hồi chi lộ.
Thần Dạ không phải đệ từ truyền thừa của Quỷ Chân Nhân nhưng cũng không trở ngại sự hiếu kỳ của hắn với loại thần thông này, hiện giờ Quỷ Chân Nhân đã vĩnh viễn mất đi, tu vị Phong Tam Nương vẫn còn xa xa không đủ, thần thông đáng sợ nhất của Quỷ Chân Nhân còn không cách nào lĩnh hội được.
Nếu thế thì thông qua Quỷ Thi có lẽ chính là cách tốt nhất
Cho dù Quỷ Thi có được không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng là Quỷ Chân Nhân tự tay luyện chế, giờ phút này, Quỷ Thi lại cực kỳ hứng thú với khôi lỗi, cái này tựa hồ đã làm sáng tỏ một điểm, nói không chừng, có thể mượn hành động này của Quỷ Thi để làm mình lĩnh ngộ được gì đó.
Đứng trước khôi lỗi, Quỷ Thi đột nhiên lướt động.
Thần Dạ ánh mắt co rụt lại, hắn nhìn thấy Quỷ Thi chỉ biết công kích, hơn nữa công kích đều là dùng lực lượng hiện giờ nơi lồng ngực nó có một đạo hào quang ngăm đen bạo lướt ra.
Hào quang kia...
Thần Dạ chưa từng thấy Quỷ Thi thi triển qua, hơn nữa, đạt được Quỷ Thi, luyện hóa Quỷ Thi đã lâu như vậy nhưng cũng chưa từng cảm ứng được, trong cơ thể của nó vậy mà cất dấu hào quang như thế.
- Quỷ Chân Nhân.
Thần Dạ nhẹ giọng nỉ non, dưới cảm giác lực, trong đạo hào quang ngăm đen đến cực hạn kia, thình lình, có Luân Hồi nhàn nhạt chấn động, tuy rằng thập phần nhỏ yếu, nhưng vẫn bị Thần Dạ rõ ràng bắt được.
- Quả nhiên.
Thần Dạ hai mắt tỏa ánh sáng, linh hồn chi lực gắt gao tập trung vào hào quang ngăm đen, tâm thần hoàn toàn chìm vào trong đó, đây chính là một lần gặp gỡ cực kỳ khó được, nếu bỏ qua thì không biết phải bao giờ mới có thể cảm nhận được nữa.
Có lẽ khôi lỗi trên thế gian có rất nhiều, nhưng không nhất định có khôi lỗi nào có thể khiến Quỷ Thi hứng thú.
Dưới hào quang ngăm đen kia bao xuống, mắt thường có thể thấy được, thân hình khôi lỗi vậy mà như bị hòa tan vậy, mà lúc hòa tan, một đạo năng lượng, trực tiếp bị hào quang dẫn dắt, rất nhanh lướt vào trong thân thể Quỷ Thi.
Khi tiếp thu đạo năng lượng này, khí tức Quỷ Thi liền bắt đầu chậm rãi tăng lên. . . . Năng lượng của khôi lỗi vậy mà có thể giúp đỡ Quỷ Thi tiến hóa, hơn nữa, tốc độ tiến hóa còn nhanh như thế.
Trong ấn tượng của Thần Dạ, mặc dù là lúc trong Lôi Trì, bị vạn đạo Lôi Đình tẩy lễ thì tiến hóa của Quỷ Thi cũng không rõ ràng như vậy.
Theo từng đạo năng lượng trong khôi lỗi bị Quỷ Thi cưỡng ép cướp đoạt, khí tức của Quỷ Thi cũng tiến hóa như nước lên thì thuyền lên, sau khi một tia năng lượng khôi lỗi cuối cùng tiến vào, vầng sáng bên ngoài cơ thể Quỷ Thi đột nhiên tăng vọt.
Chỉ sau chớp mắt, Quỷ Thi nhiều năm vẫn một mực dừng ở cấp bậc Lực Huyền vào lúc này lại thình lình đạt đến cấp bậc Địa Huyền. . . .
- Quỷ Thi cấp bậc Địa Huyền.
Thần Dạ như có điều suy nghĩ nhẹ giọng nỉ non lấy, một màn vừa rồi, tốc độ tiến hành thật sự quá nhanh, sau khi Quỷ Thi tiến hóa xong, đạo hào quang ẩn chứa chấn động Luân Hồi kia cũng bị Quỷ Thi thu về, trong thời gian thật ngắn, Thần Dạ cái gì cũng không cảm ngộ được, chỉ như mò trăng đáy nước.
Nhìn Quỷ Thi, Thần Dạ có xúc động muốn hủy Quỷ Thi đi, xem thử có thể phát hiện được gì không, hoặc bỏ Quỷ Thi vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp luyện hóa được, xem thử đạo hào quang ngăm đen kia có bị hấp thu không.
- Thần Dạ, đang suy nghĩ gì đấy, xảy ra chuyện gì sao?
Hào quang trong truyền thừa loạn lưu chớp động, Trường Tôn Nhiên từ đó lướt ra, nàng chau mày lại hỏi.
- Không có gì, cỗ khôi lỗi kia đã bị ta tiêu diệt, sẽ không xuất hiện gì ngoài ý muốn nữa!
Thần Dạ lấy lại tinh thần cười nói.
- Chúng ta cũng không phải ở lại đây lâu dài, cho dù có biến cố cũng chẳng quan hệ gì đến chúng ta cả.
Trường Tôn Nhiên giơ tay lên, có một quả ngọc bội đưa cho Thần Dạ:
- Dạ, đây là đưa cho ngươi, là một thức võ kỹ rất không tệ
Thần Dạ cũng không khách khí, lấy qua ngọc bội, cũng không nhìn nhiều, sau khi hảo hảo thu về liền giúp Trường Tôn Nhiên đi ra ngoài, đầu óc của hắn cũng nhanh chóng xoay tròn lấy.
Trong truyền thừa đại điện có ba cửa, có ba vị Thủ Hộ Giả, vậy thì có nghĩa là Quỷ Thi có thể tiến hóa ba lượt, không nói đến Quỷ Thi đến cùng có thể đạt tới loại tình trạng nào, nhưng mình vẫn còn hai lần cơ hội có thể tiếp xúc với đạo hào quang mang theo chấn động Luân Hồi kia.
Phải làm thế nào mới có thể khiến Quỷ Thi thả chậm tốc độ một chút, để mình có thêm nhiều thời gian để cảm ngộ đây.
Sau khi đi ra khỏi đại môn, Thần Dạ phụ giúp Trường Tôn Nhiên không ngừng lại chút nào nhánh chóng tiến vào đại môn bên trái, nóng vội như thế khiến Trường Tôn Nhiên có chút hiếu kỳ, dùng tâm tính của Thần Dạ còn không đến mức vội vàng như thế.
Đi vào phiến đại môn thứ hai, nơi này vẫn là một đầu truyền thừa loạn lưu khổng lồ mà hoa mỹ, ngân mang lập loè tràn ngập bá đạo và khí tức lăng lệ ác liệt vô tận.
Sau khi tiến vào không bao lâu liền có cỗ khôi lỗi từ trong truyền thừa loạn lưu rất nhanh ngưng tụ ra, mà ánh mắt Thần Dạ nhìn vào nó giống như là đã đói bụng lâu ngày vậy.
Sau khi dùng Băng Tâm Tố Nữ Công khiến khôi lỗi an tĩnh lại Trường Tôn Nhiên liền mím môi cười khẽ:
- Ngươi ở lại đây hảo hảo nghiên cứu khôi lỗi đi, ta đi vào trước.
Nàng còn chưa bao giờ thấy qua Thần Dạ chú ý một vật nào như thế, trong lòng không khỏi hừ nhẹ, bổn cô nương chẳng lẽ còn không đẹp bằng cổ khôi lỗi này sao?
Thần Dạ nhẹ gật đầu, sau khi đợi Trường Tôn Nhiên tiến vào truyền thừa loạn lưu liền lấy Quỷ Thi ra.
Hắn cũng không phải không tin tưởng Trường Tôn Nhiên mà là tạm thời còn không muốn để nàng biết trong Quỷ Thi còn có một cổ lực lượng có Luân Hồi chấn động, cũng là để tránh cho Trường Tôn Nhiên nghĩ nhiều
Mà khiến Thần Dạ kinh hãi nhất chính là Quỷ Chân Nhân vậy mà liếc mắt đã hiểu rõ lai lịch của mình. . . .
Lai lịch này là gì.
Là lai lịch truyền nhân Cổ Đế của mình, hay là...
Nếu là cái trước, Thần Dạ còn không đến mức quá mức khiếp sợ, dù sao, Quỷ Chân Nhân có lẽ là cao thủ cùng thời với Cổ Đế, mà Quỷ Chân Nhân cũng đã nói, hắn từng có một trận chiến cuối cùng, đối thủ trận chiến ấy có lẽ chính là Cổ Đế.
Nếu thế thì đối với Thiên Đao và Cổ Đế Điện, Quỷ Chân Nhân hiển nhiên đã từng trông thấy, nhận ra được, cảm nhận được khí tức cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng nếu như là. . . . Vậy thì khiến Thần Dạ không thể không giật mình rồi.
Cao thủ đứng đầu cả đời này hắn trông thấy cũng có mấy người, Thanh Đế, Huyền Đế đều từng gặp, nhưng hai người này đều không nhìn ra lai lichjc ủa hắn, hết lần này tới lần khác Quỷ Chân Nhân lại phát giác ra.
Cái này đã nói lên, ở trên một con đường khác, Quỷ Chân Nhân đã bỏ những người khác rất xa.
Luân Hồi chi lộ.
Thần Dạ không phải đệ từ truyền thừa của Quỷ Chân Nhân nhưng cũng không trở ngại sự hiếu kỳ của hắn với loại thần thông này, hiện giờ Quỷ Chân Nhân đã vĩnh viễn mất đi, tu vị Phong Tam Nương vẫn còn xa xa không đủ, thần thông đáng sợ nhất của Quỷ Chân Nhân còn không cách nào lĩnh hội được.
Nếu thế thì thông qua Quỷ Thi có lẽ chính là cách tốt nhất
Cho dù Quỷ Thi có được không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng là Quỷ Chân Nhân tự tay luyện chế, giờ phút này, Quỷ Thi lại cực kỳ hứng thú với khôi lỗi, cái này tựa hồ đã làm sáng tỏ một điểm, nói không chừng, có thể mượn hành động này của Quỷ Thi để làm mình lĩnh ngộ được gì đó.
Đứng trước khôi lỗi, Quỷ Thi đột nhiên lướt động.
Thần Dạ ánh mắt co rụt lại, hắn nhìn thấy Quỷ Thi chỉ biết công kích, hơn nữa công kích đều là dùng lực lượng hiện giờ nơi lồng ngực nó có một đạo hào quang ngăm đen bạo lướt ra.
Hào quang kia...
Thần Dạ chưa từng thấy Quỷ Thi thi triển qua, hơn nữa, đạt được Quỷ Thi, luyện hóa Quỷ Thi đã lâu như vậy nhưng cũng chưa từng cảm ứng được, trong cơ thể của nó vậy mà cất dấu hào quang như thế.
- Quỷ Chân Nhân.
Thần Dạ nhẹ giọng nỉ non, dưới cảm giác lực, trong đạo hào quang ngăm đen đến cực hạn kia, thình lình, có Luân Hồi nhàn nhạt chấn động, tuy rằng thập phần nhỏ yếu, nhưng vẫn bị Thần Dạ rõ ràng bắt được.
- Quả nhiên.
Thần Dạ hai mắt tỏa ánh sáng, linh hồn chi lực gắt gao tập trung vào hào quang ngăm đen, tâm thần hoàn toàn chìm vào trong đó, đây chính là một lần gặp gỡ cực kỳ khó được, nếu bỏ qua thì không biết phải bao giờ mới có thể cảm nhận được nữa.
Có lẽ khôi lỗi trên thế gian có rất nhiều, nhưng không nhất định có khôi lỗi nào có thể khiến Quỷ Thi hứng thú.
Dưới hào quang ngăm đen kia bao xuống, mắt thường có thể thấy được, thân hình khôi lỗi vậy mà như bị hòa tan vậy, mà lúc hòa tan, một đạo năng lượng, trực tiếp bị hào quang dẫn dắt, rất nhanh lướt vào trong thân thể Quỷ Thi.
Khi tiếp thu đạo năng lượng này, khí tức Quỷ Thi liền bắt đầu chậm rãi tăng lên. . . . Năng lượng của khôi lỗi vậy mà có thể giúp đỡ Quỷ Thi tiến hóa, hơn nữa, tốc độ tiến hóa còn nhanh như thế.
Trong ấn tượng của Thần Dạ, mặc dù là lúc trong Lôi Trì, bị vạn đạo Lôi Đình tẩy lễ thì tiến hóa của Quỷ Thi cũng không rõ ràng như vậy.
Theo từng đạo năng lượng trong khôi lỗi bị Quỷ Thi cưỡng ép cướp đoạt, khí tức của Quỷ Thi cũng tiến hóa như nước lên thì thuyền lên, sau khi một tia năng lượng khôi lỗi cuối cùng tiến vào, vầng sáng bên ngoài cơ thể Quỷ Thi đột nhiên tăng vọt.
Chỉ sau chớp mắt, Quỷ Thi nhiều năm vẫn một mực dừng ở cấp bậc Lực Huyền vào lúc này lại thình lình đạt đến cấp bậc Địa Huyền. . . .
- Quỷ Thi cấp bậc Địa Huyền.
Thần Dạ như có điều suy nghĩ nhẹ giọng nỉ non lấy, một màn vừa rồi, tốc độ tiến hành thật sự quá nhanh, sau khi Quỷ Thi tiến hóa xong, đạo hào quang ẩn chứa chấn động Luân Hồi kia cũng bị Quỷ Thi thu về, trong thời gian thật ngắn, Thần Dạ cái gì cũng không cảm ngộ được, chỉ như mò trăng đáy nước.
Nhìn Quỷ Thi, Thần Dạ có xúc động muốn hủy Quỷ Thi đi, xem thử có thể phát hiện được gì không, hoặc bỏ Quỷ Thi vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp luyện hóa được, xem thử đạo hào quang ngăm đen kia có bị hấp thu không.
- Thần Dạ, đang suy nghĩ gì đấy, xảy ra chuyện gì sao?
Hào quang trong truyền thừa loạn lưu chớp động, Trường Tôn Nhiên từ đó lướt ra, nàng chau mày lại hỏi.
- Không có gì, cỗ khôi lỗi kia đã bị ta tiêu diệt, sẽ không xuất hiện gì ngoài ý muốn nữa!
Thần Dạ lấy lại tinh thần cười nói.
- Chúng ta cũng không phải ở lại đây lâu dài, cho dù có biến cố cũng chẳng quan hệ gì đến chúng ta cả.
Trường Tôn Nhiên giơ tay lên, có một quả ngọc bội đưa cho Thần Dạ:
- Dạ, đây là đưa cho ngươi, là một thức võ kỹ rất không tệ
Thần Dạ cũng không khách khí, lấy qua ngọc bội, cũng không nhìn nhiều, sau khi hảo hảo thu về liền giúp Trường Tôn Nhiên đi ra ngoài, đầu óc của hắn cũng nhanh chóng xoay tròn lấy.
Trong truyền thừa đại điện có ba cửa, có ba vị Thủ Hộ Giả, vậy thì có nghĩa là Quỷ Thi có thể tiến hóa ba lượt, không nói đến Quỷ Thi đến cùng có thể đạt tới loại tình trạng nào, nhưng mình vẫn còn hai lần cơ hội có thể tiếp xúc với đạo hào quang mang theo chấn động Luân Hồi kia.
Phải làm thế nào mới có thể khiến Quỷ Thi thả chậm tốc độ một chút, để mình có thêm nhiều thời gian để cảm ngộ đây.
Sau khi đi ra khỏi đại môn, Thần Dạ phụ giúp Trường Tôn Nhiên không ngừng lại chút nào nhánh chóng tiến vào đại môn bên trái, nóng vội như thế khiến Trường Tôn Nhiên có chút hiếu kỳ, dùng tâm tính của Thần Dạ còn không đến mức vội vàng như thế.
Đi vào phiến đại môn thứ hai, nơi này vẫn là một đầu truyền thừa loạn lưu khổng lồ mà hoa mỹ, ngân mang lập loè tràn ngập bá đạo và khí tức lăng lệ ác liệt vô tận.
Sau khi tiến vào không bao lâu liền có cỗ khôi lỗi từ trong truyền thừa loạn lưu rất nhanh ngưng tụ ra, mà ánh mắt Thần Dạ nhìn vào nó giống như là đã đói bụng lâu ngày vậy.
Sau khi dùng Băng Tâm Tố Nữ Công khiến khôi lỗi an tĩnh lại Trường Tôn Nhiên liền mím môi cười khẽ:
- Ngươi ở lại đây hảo hảo nghiên cứu khôi lỗi đi, ta đi vào trước.
Nàng còn chưa bao giờ thấy qua Thần Dạ chú ý một vật nào như thế, trong lòng không khỏi hừ nhẹ, bổn cô nương chẳng lẽ còn không đẹp bằng cổ khôi lỗi này sao?
Thần Dạ nhẹ gật đầu, sau khi đợi Trường Tôn Nhiên tiến vào truyền thừa loạn lưu liền lấy Quỷ Thi ra.
Hắn cũng không phải không tin tưởng Trường Tôn Nhiên mà là tạm thời còn không muốn để nàng biết trong Quỷ Thi còn có một cổ lực lượng có Luân Hồi chấn động, cũng là để tránh cho Trường Tôn Nhiên nghĩ nhiều
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.