Chương 187: Rất hỗn loạn. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
27/01/2015
Người thiếu niên tin tưởng, ở phía ngoài gần đây nhất định có cao thủ chân chính của Thu gia đang chờ đợi thời cơ. Thậm chí ngay cả Thu Chấn cũng đang ở tại phụ cận. Bọn họ sở dĩ còn chưa hành động, không phải sợ hãi, mà là đang đợi thời cơ tốt nhất.
Cùng với ánh mặt trời càng lúc càng mạnh, những tiếng kêu thê lương trong miệng ba cỗ Khôi Lỗi càng thêm thảm thiết. Bọn chúng ra tay vô cùng mau lẹ cùng quyết đoán.
Đến khi có dòng ánh mặt trời thứ nhất bắn tới trên một khối Khôi Lỗi ở trong đó. Có một làn khói trắng tức thì hiện ra trong nháy mắt.
Nhưng ngoài sự dự liệu của người thiếu niên, ở trong khói trắng bao bọc thì Khôi Lỗi cũng không hề tổn thương. Trước sau như một chúng vẫn dũng mãnh và hung hãn, thực lực đã thể hiện ra ngoài cũng không hề yếu bớt đi chút nào. Tựa hồ, ánh mặt trời cũng không phải khắc tinh của bọn chúng.
- Thế này?
Người thiếu niên có hơi không hiểu, nếu ánh mặt trời cũng không tạo thành uy hiếp gì, người Thu gia làm như vậy, là vậy là cái gì? Không phải là ngại người trong nhà quá nhiều nên muốn dùng phương thức như thế để giảm bớt miệng ăn trong nhà sao ?
Khói trắng lượn lờ, bao bọc quanh thân Khôi Lỗi, nhìn như ánh mặt trời đang tồn tại làm cho đám Khôi Lỗi vô cùng hoảng hốt và sợ hãi. Nhưng cũng không có cảm giác làm cho thực lực bọn chúng yếu bớt. Ngược lại nguyên do bởi vì ánh mặt trời, chúng lại trở nên càng hung dữ mạnh mẽ và quyết đoán hơn.
Bức tường do mọi người lấy thân mình tạo thành vốn gượng gạo còn có thể đủ ngăn cản đám Khôi Lỗi. Nhưng sau lúc này, khi đám Khôi Lỗi trở nên hung dữ mãnh liệt thì căn bản không phải bọn họ có khả năng ngăn cản nổi. Trong thời gian tính bằng phút đồng hồ cũng chưa đến thì người Thu gia ở đây liền bị tàn sát không còn một ai.
Lúc này, ánh mặt trời đã chiếu khắp, trên khắp mảnh đất trống, ngoại trừ các phần mộ cùng thi thể của người Thu gia ra thì không còn ai thấy được sự hiện hữu của ai. Đã không còn bị ngăn trở, nên đám Khôi Lỗi rất dễ dàng tiến vào đến trong phần mộ.
Tuy nhiên, hiện tại ba cỗ Khôi Lỗi lại phảng phất mất đi tất cả sức sống cùng linh trí, không còn điên cuồng thịnh nộ cùng hung hãn nhưu trước đây nữa. Thậm chí cũng không hề xuất hiện thời khắc mà chúng có vẻ mơ màng mờ mịt, còn nếu có thì đó là một loại cứng ngắc.
Bọn chúng đối với phần mộ gần ngay trước mắt, lại làm như không nhìn thấy, không hề đi tới, cũng không lui lại. Toàn thân phảng phất bị giam cầm hoặc là bị điểm huyệt, ngu ngơ đứng yên ở tại chỗ.
- Hả?
Người thiếu niên không khỏi gắt gao cau mày, khẳng định là xảy ra biến cố gì.
- Chủ nhân, kết giới đã khép lại, nên ba Hoạt Tử Nhân này không tìm được đường trở về
Đao Linh nặng nề nói.
- Cái gì?
Người thiếu niên kinh hãi. Trang bị được ba mươi mấy cái kết giới, phần thực lực này cũng đã làm cho người ta rất kinh ngạc. Phần mộ ở trong kết giới không ngờ lại mai táng Hoạt Tử Nhân.
Mà nay, chẳng những đêm trăng tròn, Hoạt Tử Nhân liền đi ra khỏi phần mộ, rồi sau hừng đông thì kết giới lại vẫn còn tự động đóng lại. Điều này làm cho người ta rất khó có thể tin nổi.
Ba cỗ Khôi Lỗi này trực tiếp đắm chìm dưới ánh mặt trời. Mà cùng với ánh nắng chiếu rọi, làn khói trắng phát tán ra ngoài từ trong cơ thể Khôi Lỗi càng ngày càng thịnh!
Một thời khắc nào đó, đôi mắt của người thiếu niên gắt gao nheo lại!
Khôi Lỗi quả nhiên không chịu đựng nổi ánh mặt trời chiếu rọi. Ba cỗ Khôi Lỗi trước mắt, thân thể của bọn họ đang từ từ bị ánh mặt trời ăn mòn. Ở xung quanh thân giống như tràn ra một loại chất lỏng kim loại.
Giờ phút này, ngay cả là Khôi Lỗi cũng làm cho người ta cảm giác rằng bọn chúng đã phi thường yếu ớt rồi.
- Động thủ!
Ở chỗ sâu trong rừng cây, một tiếng quát lớn đột ngột vang dội. Tức thì có mười mấy đạo thân ảnh, bắt đầu từ trong rừng phóng nhanh ra. Người thiếu niên đã đoán không sai, người cầm đầu kia đúng là Thu Chấn!
Người thiếu niên không thể không kêu lên, vì có được ba cỗ Khôi Lỗi, Thu Chấn lại không tiếc gần trăm tính mạng người Thu gia để ngăn cản Khôi Lỗi tiến vào phần mộ, cứ như vậy trì hoãn được bọn chúng đến loại tình trạng này.
Đám người Thu Chấn sau khi xuất hiện liền lập tức chia làm ba tổ. Những người khác, phân chia đối địch hai cỗ thi thể kia. Còn Thu Chấn một mình một người, xông lên đánh với một khối trong đó !
Người thiếu niên trước mắt có tu vi tiến nhanh, càng bởi vì hồn phách từng đại chiến cùng linh thể của Tam Túc Hỏa Long làm cho nó càng cường đại hơn một chút. Hắn đã có khả năng cảm ứng rõ ràng tu vi của Thu Chấn.
Cảnh giới Trung Huyền Tứ Trọng !
Ba cỗ Khôi Lỗi vốn đã tê dại, hơn nữa còn uể oải thì vào lúc bị công kích lại một lần nữa bộc phát ra khí tức hung hãn.
Tuy nhiên, bởi vì ánh mặt trời chiếu rọi, thực lực của bọn chúng đã không được dũng mãnh như lúc đầu. Hơn nữa hiện tại xuất hiện đám người Thu gia mà tất cả mọi cao thủ đều có cảnh giới Sơ Huyền trở lên. Mà Thu Chấn tựa hồ vì săn bắt những Khôi Lỗi này mà chuyên môn huấn luyện những người này, khiến cho mức ngầm hiểu giữa những người này vượt qua người bình thường.
Mỗi một lần công kích đều là nối nhau liên tiếp, cũng không hụt hẫng. Đạo nọ tiếp theo đạo kia, làm cho đám Khôi Lỗi không hề có chút không gian nào để né tránh. Mà hiện tại Khôi Lỗi, tựa hồ cũng mất đi sự chắc chắn không thể phá vỡ.Nên khi đương đầu với những công kích này, bọn chúng lại khó khăn thấy rõ !
- Bồng bồng bịch!
Dưới sự công kích liên tiếp không ngừng, mắt thường có thể thấy được, chỗ chất lỏng kim loại quanh thân Khôi Lỗi càng đậm đặc hơn. Trong bất tri bất giác, thân thể Khôi Lỗi lại cũng cứ như vậy mà thu nhỏ đi một vòng lớn. Nếu mà cứ tiếp tục như vậy thì không được bao lâu, Khôi Lỗi sẽ ở trong tay đám người Thu gia mà mất đi tất cả sức chiến đấu.
Những Khôi Lỗi này siêu phàm như thế, nếu mà lợi dụng thật tốt thì tuyệt đối là một đại chiến lực. Người thiếu niên đang suy nghĩ phải ra tay như thế nào mới có thể phá hỏng được hành động lần này đây của Thu gia. Đột nhiên, một làn gió thơm quen thuộc phô thiên cái địa tuôn trào dữ dội lại đây.
- Khanh khách! Hay cho một gia chủ Thu gia, lại vì muốn có được Hoạt Tử Nhân ở nơi này, dĩ nhiên không tiếc dùng trăm nhân mạng đến đổi. Thủ đoạn thế này làm cho người ta phải kêu lên a! Khó trách hai năm gần đây, Thu gia ngươi không ngừng thu nhận người ngoài, cho dù là tốt hay xấu, không đề cập tới sự trung thành. Chỉ cần là ghi danh là được. Thì ra là vì cái này a!
- Cũng không biết, nếu như sau khi rời khỏi đây mà nguyên nhân thật sự truyền ra ngoài, liệu có thể gây ra ảnh hưởng đối với Thu gia ngươi hay không?
- Phong Tam Nương!
Thu Chấn một chưởng đẩy lui Khôi Lỗi,quay về hướng giữa không trung xa xa mà gầm lên:
- Tiện nhân, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt lão phu ?
- Ha hả, có gì không dám? Thu gia chủ cẩn thận, uy lực của Hoạt Tử Nhân mặc dù không lớn bằng lúc trước, nhưng nếu như ngươi bị công kích thì loại cảm giác này tuyệt đối là chịu khổ sở. Ngàn vạn lần không nên phân tâm a!
Cùng với ánh mặt trời càng lúc càng mạnh, những tiếng kêu thê lương trong miệng ba cỗ Khôi Lỗi càng thêm thảm thiết. Bọn chúng ra tay vô cùng mau lẹ cùng quyết đoán.
Đến khi có dòng ánh mặt trời thứ nhất bắn tới trên một khối Khôi Lỗi ở trong đó. Có một làn khói trắng tức thì hiện ra trong nháy mắt.
Nhưng ngoài sự dự liệu của người thiếu niên, ở trong khói trắng bao bọc thì Khôi Lỗi cũng không hề tổn thương. Trước sau như một chúng vẫn dũng mãnh và hung hãn, thực lực đã thể hiện ra ngoài cũng không hề yếu bớt đi chút nào. Tựa hồ, ánh mặt trời cũng không phải khắc tinh của bọn chúng.
- Thế này?
Người thiếu niên có hơi không hiểu, nếu ánh mặt trời cũng không tạo thành uy hiếp gì, người Thu gia làm như vậy, là vậy là cái gì? Không phải là ngại người trong nhà quá nhiều nên muốn dùng phương thức như thế để giảm bớt miệng ăn trong nhà sao ?
Khói trắng lượn lờ, bao bọc quanh thân Khôi Lỗi, nhìn như ánh mặt trời đang tồn tại làm cho đám Khôi Lỗi vô cùng hoảng hốt và sợ hãi. Nhưng cũng không có cảm giác làm cho thực lực bọn chúng yếu bớt. Ngược lại nguyên do bởi vì ánh mặt trời, chúng lại trở nên càng hung dữ mạnh mẽ và quyết đoán hơn.
Bức tường do mọi người lấy thân mình tạo thành vốn gượng gạo còn có thể đủ ngăn cản đám Khôi Lỗi. Nhưng sau lúc này, khi đám Khôi Lỗi trở nên hung dữ mãnh liệt thì căn bản không phải bọn họ có khả năng ngăn cản nổi. Trong thời gian tính bằng phút đồng hồ cũng chưa đến thì người Thu gia ở đây liền bị tàn sát không còn một ai.
Lúc này, ánh mặt trời đã chiếu khắp, trên khắp mảnh đất trống, ngoại trừ các phần mộ cùng thi thể của người Thu gia ra thì không còn ai thấy được sự hiện hữu của ai. Đã không còn bị ngăn trở, nên đám Khôi Lỗi rất dễ dàng tiến vào đến trong phần mộ.
Tuy nhiên, hiện tại ba cỗ Khôi Lỗi lại phảng phất mất đi tất cả sức sống cùng linh trí, không còn điên cuồng thịnh nộ cùng hung hãn nhưu trước đây nữa. Thậm chí cũng không hề xuất hiện thời khắc mà chúng có vẻ mơ màng mờ mịt, còn nếu có thì đó là một loại cứng ngắc.
Bọn chúng đối với phần mộ gần ngay trước mắt, lại làm như không nhìn thấy, không hề đi tới, cũng không lui lại. Toàn thân phảng phất bị giam cầm hoặc là bị điểm huyệt, ngu ngơ đứng yên ở tại chỗ.
- Hả?
Người thiếu niên không khỏi gắt gao cau mày, khẳng định là xảy ra biến cố gì.
- Chủ nhân, kết giới đã khép lại, nên ba Hoạt Tử Nhân này không tìm được đường trở về
Đao Linh nặng nề nói.
- Cái gì?
Người thiếu niên kinh hãi. Trang bị được ba mươi mấy cái kết giới, phần thực lực này cũng đã làm cho người ta rất kinh ngạc. Phần mộ ở trong kết giới không ngờ lại mai táng Hoạt Tử Nhân.
Mà nay, chẳng những đêm trăng tròn, Hoạt Tử Nhân liền đi ra khỏi phần mộ, rồi sau hừng đông thì kết giới lại vẫn còn tự động đóng lại. Điều này làm cho người ta rất khó có thể tin nổi.
Ba cỗ Khôi Lỗi này trực tiếp đắm chìm dưới ánh mặt trời. Mà cùng với ánh nắng chiếu rọi, làn khói trắng phát tán ra ngoài từ trong cơ thể Khôi Lỗi càng ngày càng thịnh!
Một thời khắc nào đó, đôi mắt của người thiếu niên gắt gao nheo lại!
Khôi Lỗi quả nhiên không chịu đựng nổi ánh mặt trời chiếu rọi. Ba cỗ Khôi Lỗi trước mắt, thân thể của bọn họ đang từ từ bị ánh mặt trời ăn mòn. Ở xung quanh thân giống như tràn ra một loại chất lỏng kim loại.
Giờ phút này, ngay cả là Khôi Lỗi cũng làm cho người ta cảm giác rằng bọn chúng đã phi thường yếu ớt rồi.
- Động thủ!
Ở chỗ sâu trong rừng cây, một tiếng quát lớn đột ngột vang dội. Tức thì có mười mấy đạo thân ảnh, bắt đầu từ trong rừng phóng nhanh ra. Người thiếu niên đã đoán không sai, người cầm đầu kia đúng là Thu Chấn!
Người thiếu niên không thể không kêu lên, vì có được ba cỗ Khôi Lỗi, Thu Chấn lại không tiếc gần trăm tính mạng người Thu gia để ngăn cản Khôi Lỗi tiến vào phần mộ, cứ như vậy trì hoãn được bọn chúng đến loại tình trạng này.
Đám người Thu Chấn sau khi xuất hiện liền lập tức chia làm ba tổ. Những người khác, phân chia đối địch hai cỗ thi thể kia. Còn Thu Chấn một mình một người, xông lên đánh với một khối trong đó !
Người thiếu niên trước mắt có tu vi tiến nhanh, càng bởi vì hồn phách từng đại chiến cùng linh thể của Tam Túc Hỏa Long làm cho nó càng cường đại hơn một chút. Hắn đã có khả năng cảm ứng rõ ràng tu vi của Thu Chấn.
Cảnh giới Trung Huyền Tứ Trọng !
Ba cỗ Khôi Lỗi vốn đã tê dại, hơn nữa còn uể oải thì vào lúc bị công kích lại một lần nữa bộc phát ra khí tức hung hãn.
Tuy nhiên, bởi vì ánh mặt trời chiếu rọi, thực lực của bọn chúng đã không được dũng mãnh như lúc đầu. Hơn nữa hiện tại xuất hiện đám người Thu gia mà tất cả mọi cao thủ đều có cảnh giới Sơ Huyền trở lên. Mà Thu Chấn tựa hồ vì săn bắt những Khôi Lỗi này mà chuyên môn huấn luyện những người này, khiến cho mức ngầm hiểu giữa những người này vượt qua người bình thường.
Mỗi một lần công kích đều là nối nhau liên tiếp, cũng không hụt hẫng. Đạo nọ tiếp theo đạo kia, làm cho đám Khôi Lỗi không hề có chút không gian nào để né tránh. Mà hiện tại Khôi Lỗi, tựa hồ cũng mất đi sự chắc chắn không thể phá vỡ.Nên khi đương đầu với những công kích này, bọn chúng lại khó khăn thấy rõ !
- Bồng bồng bịch!
Dưới sự công kích liên tiếp không ngừng, mắt thường có thể thấy được, chỗ chất lỏng kim loại quanh thân Khôi Lỗi càng đậm đặc hơn. Trong bất tri bất giác, thân thể Khôi Lỗi lại cũng cứ như vậy mà thu nhỏ đi một vòng lớn. Nếu mà cứ tiếp tục như vậy thì không được bao lâu, Khôi Lỗi sẽ ở trong tay đám người Thu gia mà mất đi tất cả sức chiến đấu.
Những Khôi Lỗi này siêu phàm như thế, nếu mà lợi dụng thật tốt thì tuyệt đối là một đại chiến lực. Người thiếu niên đang suy nghĩ phải ra tay như thế nào mới có thể phá hỏng được hành động lần này đây của Thu gia. Đột nhiên, một làn gió thơm quen thuộc phô thiên cái địa tuôn trào dữ dội lại đây.
- Khanh khách! Hay cho một gia chủ Thu gia, lại vì muốn có được Hoạt Tử Nhân ở nơi này, dĩ nhiên không tiếc dùng trăm nhân mạng đến đổi. Thủ đoạn thế này làm cho người ta phải kêu lên a! Khó trách hai năm gần đây, Thu gia ngươi không ngừng thu nhận người ngoài, cho dù là tốt hay xấu, không đề cập tới sự trung thành. Chỉ cần là ghi danh là được. Thì ra là vì cái này a!
- Cũng không biết, nếu như sau khi rời khỏi đây mà nguyên nhân thật sự truyền ra ngoài, liệu có thể gây ra ảnh hưởng đối với Thu gia ngươi hay không?
- Phong Tam Nương!
Thu Chấn một chưởng đẩy lui Khôi Lỗi,quay về hướng giữa không trung xa xa mà gầm lên:
- Tiện nhân, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt lão phu ?
- Ha hả, có gì không dám? Thu gia chủ cẩn thận, uy lực của Hoạt Tử Nhân mặc dù không lớn bằng lúc trước, nhưng nếu như ngươi bị công kích thì loại cảm giác này tuyệt đối là chịu khổ sở. Ngàn vạn lần không nên phân tâm a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.