Đế Quân

Chương 689: Sứ mạng. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

20/04/2015

- Chỉ cần trong lòng có tình, như vậy người gây ra tội ác tày trời luôn luôn có chỗ có thể để cho người ta tha thứ được.

Im lặng một hồi, Trọc Ly lại hỏi:

- Huynh đệ nhỏ tuổi như vậy, ở trong lòng ngươi, thiên địa thương sinh này lại là có địa vị dạng gì?

Hai mắt của Thần Dạ nhất thời khẽ nheo lại, nhìn lão giả nói:

- Vãn bối muốn biết, ở trong lòng tiền bối, thiên địa thương sinh hẳn là định nghĩa như thế nào?

Vô duyên vô cớ nhắc tới thiên địa thương sinh... Mặc dù Thần Dạ không hiểu nổi ý tứ chân chính của Trọc Ly là cái gì, cái đề tài này đối với hắn mà nói cũng quá mức xa xôi, cũng trầm trọng một chút.

Hắn tiếp xúc không tới cái gọi là thiên địa thương sinh, hắn cũng không cho là chính mình có cái loại ý chí này, có thể tiếp nạp thiên địa thương sinh này!

Trọc Ly từ từ trầm mặc xuống, sau một hồi khẽ thở dài một tiếng nói:

- Ý tứ của tiểu huynh đệ, lão phu hiểu, nghe vào ở trong tai, nói thật có chút thất vọng, bất quá tiểu huynh đệ cuối cùng là không có lấy lời nói dối tới lừa gạt lão phu, cuối cùng là có một chút an ủi.

Sắc mặt của Thần Dạ lập tức nghiêm túc lại, hắn không có ý chí lớn như vậy, trong lời nói ở trước mắt vị lão nhân này cũng là toát ra nghi ngờ như vậy.

Phàm là hạng người có ý chí bậc này, thiên địa cũng phải kính nể!

Thần Dạ ôm quyền, cung thanh nói:

- Tiền bối đại nghĩa, vãn bối bội phục!

Nghe vậy, Trọc Ly khoát tay cười nhạt nói:

- Tiểu huynh đệ đừng đem lão phu nghĩ thành cao thượng như vậy, lão phu bất quá là sinh linh bình thường tu luyện tới tình trạng hiện tại mà thôi, cái gọi là đại nghĩa của ngươi ở chỗ của lão phu cũng bất quá là một loại sứ mạng mà thôi.

- Sứ mạng?

Lông mày của Thần Dạ nhíu chặt lại, hai chữ này ở gần đây hắn cũng là nghe được không ít!

Trọc Ly giương thân đứng lên, nhìn về phía trên, phảng phất ánh mắt tuế nguyệt kia đã xuyên thấu nóc phòng, xuyên thấu biển rộng, thấy được trên chín tầng trời.

- Tiểu huynh đệ, ngươi cũng đã biết không chỉ có lão phu gánh vác sứ mạng, chính là tất cả yêu tộc trong Vô Tận chi hải này bẩm sinh đều có sứ mạng trong người?



Chân mày của Thần Dạ lần nữa nhíu lại thật chặt, bẩm sinh mang theo sứ mạng, cái này cũng không ly kỳ, giống như Thần Dạ hắn, tự nhân là sau khi sinh ra cũng có sứ mạng, làm như vậy là để cho gia tộc hưng suy tồn vong. Nhưng...

Lão giả nói những thứ này cho mình nghe, chẳng lẽ sứ mạng của bọn họ cùng mình có liên quan?

Trọc Ly nhìn về phía Thần Dạ, thật sâu nói:

- Tiểu huynh đệ, ngươi là biết rõ hay không, chúng yêu tộc của Vô Tận chi hải có cái sứ mạng gì?

Bị ánh mắt như thế nhìn chăm chú, tâm thần của Thần Dạ không khỏi khẽ run lên, hít một hơi thật sâu nói:

- Tiền bối, thật ra thì những thú này cũng không cần nói cho vãn bối.

- Nhưng cùng ngươi có liên quan, phải nói cho ngươi biết!

Tâm thần của Thần Dạ lần nữa chấn động...

Trọc Ly nghiêm mặt nói:

- Vốn là ở bên trong Vô Tận chi hải không có một đám yêu tộc giống như chúng ta, cho dù có cũng là số lượng cực kỳ ít ỏi, bởi vì Vô Tận chi hải không phải là một chỗ tu luyện thích hơp cho sinh linh sinh tồn.

- Sau khi Chúng Thần chi mộ xuất hiện, tiền bối của chúng ta chính là bị mạnh mẽ nhiếp tới, mà Vô Tận chi hải cũng đại biến thành bộ dáng này. Nếu không hai chữ vô tận lại chẳng không phải không có nửa điểm hàm nghĩa?

Nhìn Thần Dạ, Trọc Ly chậm rãi nói:

- Chúng ta tồn tại là vì thủ hộ Chúng Thần chi mộ, ở trong lòng chúng ta, chúng ta có một cái thân phận khác, đó chính là người thủ hộ Thần Mộ!

- Chúng Thần chi mộ vận hành như thế nào, chúng ta không quản được, cũng không có năng lực đi quản. Nhưng Chúng Thần chi mộ mở ra mấy năm một lần lại có liên quan với chúng ta. Mỗi một lần có hai danh ngạch nhất định là yêu tộc ta, cũng không phải là yêu tộc ta bá đạo lấy thực lực áp đặt, mà là chúng ta muốn xác thực biết rõ ở Chúng Thần chi mộ sẽ phát sinh chuyện gì.

- Yêu giả tiến vào Chúng Thần chi mộ, mục đích lớn nhất không phải là lịch lãm, mà là muốn đem biến hóa của Chúng Thần chi mộ, mượn lấy thủ đoạn từng lưu cho chúng ta xem xét rõ ràng, tuyệt không có sai lầm!

- Đây cùng ta có quan hệ gì?

Tâm thần của Thần Dạ đã không cách nào bình tĩnh, chúng yêu tộc tiền bối hẳn là bị mạnh mẽ nhiếp tới, Vô Tận chi hải cũng là bởi vì như vậy là đại biến bộ dáng, hết thảy cũng chỉ là bởi vì sự xuất hiện của Chúng Thần chi mộ.

Rốt cuộc là người nào có thủ bút lớn như vậy? Mà những thứ này cùng mình lại có quan hệ gì? Người thủ hộ Thần Mộ, chẳng lẽ những thứ này thật cùng Thiên Đao có liên quan?

Trọc Ly trầm giọng nói:

- Lão phu cũng không biết tại sao lại có quan hệ với ngươi, ở bên trong yêu tộc trong biển chúng ta, đời đời tương truyền, khi một ngày phàm là ở bên trong sinh linh tiến vào Chúng Thần chi mộ, có người nào có thể để cho Chúng Thần chi mộ phát sinh thay đổi, như vậy sinh linh này liền được yêu tộc chúng ta thủ hộ!



- Tại sao lại cho rằng là ta?

Thần Dạ lạnh giọng hỏi.

- Bởi vì vô số năm qua, cũng chỉ có ngươi làm cho Chúng Thần chi mộ vì ngươi mà thay đổi! Lão phu nghĩ, đến hiện tại ở trong lòng ngươi hẳn là biết tại sao lại cùng ngươi có liên quan đi?

- Đao linh!

Thần Dạ mặc dù có chút nghĩ tới, nhưng không nghĩ sâu như vậy, thời điểm từng ở Hải vực Phong thành đã nghe Phong Kình nói qua, tồn tại của Chúng Thần chi mộ hình như là đang chờ cái gì đó.

Mà cái chìa khóa của Chúng Thần chi mộ còn có thể tự hành lựa chọn chủ nhân thích hợp... Tại sao phải lựa chọn?

Tiêu Vô Yểm so với mình càng thêm thích hợp, nhưng ở trước mặt Thiên Đao, chuôi chìa khóa này không chút lựa chọn mà chọn chính mình.

Thanh âm của Đao linh từ từ ở trong lòng Thần Dạ vang lên:

- Chủ nhân, những lời của lão giả này ta mặc dù chưa từng nghe qua, bất quá trực giác nói cho ta biết, đây là thật!

Thanh âm của Thần Dạ nghiêm túc mấy phần:

- Ta biết đây là thật, nếu không thần tích của Chúng thần chi thần sao có thể sẽ bị ta kích động mà mở ra? Tồn tại của Chúng Thần chi mộ chính là vì để cho người phục hồi như cũ. Ta lo lắng chính là chuyện này khắp nơi lộ ra cổ quái, có hay không đến cuối cùng là một cái âm mưu.

- Chủ nhân, lo lắng của ngươi là cái gì?

Đao linh vội hỏi.

Thần Dạ lạnh lùng nói:

- Từ khi nhận được ngươi đến hiện tại, nhất là sau Hải vực Phong thành, ta cảm giác có một bàn tay vô hình đang thao túng đường đi của chúng ta.

- Mặc dù chỉ có thể tiến vào Chúng Thần chi mộ mới có thể để để cho ngươi khôi phục, nhưng bị định đoạt như thế cũng không dễ chịu.

Đao linh nói:

- Chủ nhân hoài nghi người nào, là Chúng thần chi thần kia?

- Không phải là lão, Chúng Thần chi mộ cũng không phải là lão xây dựng ra, hơn nữa ngươi cũng nói qua, lão bất quá là sau đó mới trưởng thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook