Chương 979: Thảm liệt.
Ngốc Tiểu Ngư
13/07/2015
- Yên tâm đi, hắn là đệ tử chân truyền của lão phu, ở trong mắt ta hắn có giá trị hơn cả Huyền Lăng đó.
- Lão nhân, ta cùng Lăng nhi cũng không phải hàng hóa, cái gì gọi là giá trị nhiều hơn, ăn nói lung tung coi chừng ta tấu ngươi!
Huyền Vũ bất mãn quát to, nhìn bộ dáng của hắn nếu không phải có chuyện quan trọng cần làm phỏng chừng thật sự muốn bổ nhào tới đánh Tiềm Phong.
- Đa tạ tiền bối.
Thần Dạ dẫn đầu, thân ảnh vừa động đã xuất hiện ngay cửa vào thông đạo không gian.
- Thần Dạ.
Thanh Phi nương nương hô:
- Nhớ kỹ một câu, thị phi đúng sai đều là chuyện của đời trước, không quan hệ tới các ngươi cùng hiện tại, ngàn vạn lần đừng để mất đi mới hối tiếc.
- Dạ, Thanh Phi nương nương.
Thần Dạ cũng không quay đầu lại đi thẳng vào bên trong.
- Mẫu hậu, con cũng đi đây, mẹ phải tự chiếu cố chính mình nga, chờ con mang đứa con dâu về gặp mẹ. Còn nữa, lão nhân ngươi tốt nhất luyện tập cho thân thể cường tráng một chút, lúc đánh nhau ta cứ sợ thương tổn tới ngươi, nói ra ngươi cũng không sợ bị mất mặt!
Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên đã đi vào thông đạo vừa nghe lời này thiếu chút nữa té sấp xuống dưới.
Nhưng hai người cũng cảm thấy kinh ngạc, với thực lực của Tiềm Phong mà lại bị Huyền Vũ thương tổn được, thật sự có chút cổ quái.
Như thế xem ra trên người Huyền Vũ hẳn có bí mật nào đó, vì vậy mới khiến cho Tiềm Phong ngoại lệ thu hắn làm đồ đệ chân truyền đi.
- Thần Dạ, còn một khoảng thời gian mới tới Đông Vực, huynh nghỉ ngơi một chút đi.
- Hắc, Thần Dạ ngươi đừng lo lắng, đám ác đồ kia giao cho bổn hoàng tử xử lý tốt lắm.
Huyền Vũ vỗ vai Thần Dạ, nở nụ cười khờ ngốc nói.
Nghe vậy Thần Dạ vội hỏi:
- Ngươi gặp qua người của Tà Đế Điện sao?
Huyền Vũ đáp:
- Ta làm gì biết đó là gì chứ, lúc trước đi du lịch với lão nhân, gặp được một người, nghe lão nhân nói là cao thủ Tà Đế Điện, đại chiến một hồi lão nhân không địch lại, cuối cùng bị ta dùng một quyền oanh nổ đầu tên kia. Cho nên ngươi cứ yên tâm, có phiền toái gì để ta giải quyết là được.
Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên nghe được đều kinh hãi. Khó trách Tiềm Phong cho hắn đi theo hai người họ.
Thần Dạ bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Đại hoàng tử, đi tới Đông Vực ngươi nhất định phải nghe theo ta, nếu không hiện tại ta sẽ đưa ngươi trở về.
- Đó là đương nhiên, mẫu hậu cùng lão nhân đều đã dặn ta rồi mà.
Huyền Vũ lập tức cười nói.
Thần Dạ gật đầu, xếp bằng ngồi xuống nhắm mắt lại, hai tay không tự chủ được siết chặt lên…
Thanh Phi nương nương nhìn theo thông đạo chậm rãi xoay tròn, đôi mắt không ngừng toát ra vẻ lo lắng.
Cuối cùng không nhịn được bà mở miệng hỏi:
- Tông chủ, Thần Dạ bọn họ đi Đông Vực là vì có chuyện đại sự cần làm, cho Huyền Vũ đi theo thích hợp sao?
Tiềm Phong nở nụ cười:
- Ngươi yên tâm, Thần Dạ nhất định sẽ chiếu cố tốt cho hắn.
Thanh Phi nương nương thở dài:
- Ta không phải lo lắng việc này, ta chỉ sợ Huyền Vũ làm chậm trễ đại sự của Thần Dạ mà thôi.
Nghe vậy đôi mắt Tiềm Phong co rụt lại:
- Đã nhiều năm Tà Đế Điện không có hành động lớn như hôm nay, lần này xem như là một sự bắt đầu, về sau sẽ có càng nhiều sự tình phát sinh, nếu Thần Dạ không qua được kiếp nạn hôm nay thì tương lai hắn có tư cách gì đi khiêu chiến Tà Đế Điện!
- Hài tử Thần Dạ kia rất khổ…
Trong ánh mắt Thanh Phi nương nương lộ ra vẻ thương tiếc nói.
Tiềm Phong nhìn bà nói:
- Ngươi còn khổ ít hơn sao? Huynh muội Huyền Vũ chịu khổ chẳng lẽ cũng ít sao?
Dứt lời Tiềm Phong khôi phục vẻ ôn hòa bình tĩnh nói:
- Đừng lo lắng quá nhiều, con cháu đều tự có con đường mình cần phải đi, chúng ta nếu không tạo dựng được yên ổn cho bọn hắn thì cứ đi theo sau ủng hộ là được rồi.
Dải đất bình nguyên rộng lớn mênh mông, cuồng phong gào thét không ngừng.
Trên bầu trời đột nhiên tản mát ra không gian lực cực kỳ cuồng bạo, khí tức ngưng tụ không tiêu tan, cuối cùng hình thành một hắc động thật khổng lồ.
- Sưu!
Quang mang chớp động, bên trong tản ra từng đạo năng lượng gợn sóng đáng sợ, cuối cùng ba đạo thân ảnh xuất hiện bay vọt ra ngoài.
- Nơi này là Đông Vực sao?
Thanh niên lớn tuổi nhất đưa mắt nhìn chung quanh hỏi.
Thanh niên trẻ tuổi hơn gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn xuống xa xa, thanh âm lạnh lùng nói:
- Đông Vực – Tà Đế Điện, Lăng Tiêu Điện, Tuyệt Minh Tông, Thần Dạ này đã đến!
Thu hồi ánh mắt, Trưởng Tôn Nhiên nói:
- Ở phía trước có một thành trì, chúng ta đi vào trong đó tìm hiểu tin tức một chút rồi hãy quyết định bước tiếp theo nên làm như thế nào.
- Được.
Thần Dạ không phản đối nói.
- Chúng ta đi.
Thần Dạ điểm chân, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh bay vọt về phía xa xa, Trưởng Tôn Nhiên cùng Huyền Vũ đi theo sát phía sau.
Rất nhanh ba người đã vào thành, đi vào một tửu lâu, muốn tìm hiểu tin tức đi vào nơi này là dễ dàng nhất.
Tìm một bàn trống ngồi xuống, gọi một ít thức ăn, chỉ có Huyền Vũ một mình ngồi ăn không ngừng, mà Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên lại không có tâm tư hưởng dụng mỹ thực trên bàn.
Có lẽ biến cố tại Đông Vực lần này quá lớn, hoặc do thành trì này quá náo nhiệt, bởi vậy sau khi ba người ngồi xuống không qua bao lâu đã nghe thực khách đàm luận về đại sự lần này.
- Không thể tưởng được, đường đường một trong ba thế lực bá chủ Yêu tộc Vô Tận Chi Hải, luận thực lực còn vượt hơn Thần Hiên Môn, ngay cả lão tổ tông Yêu tộc cũng bị cao thủ Tà Đế Điện đánh trọng thương!
- Ai nói không phải đâu, cao thủ Tà Đế Điện thật sự quá cường đại, chẳng những vậy thủ đoạn càng thêm quỷ dị. Người đứng đầu Lăng Tiêu Điện Tiêu Lang Anh cùng người đứng đầu Tuyệt Minh Tông Tuyệt Mệnh bà bà đã bao nhiêu năm cũng không thể đột phá cảnh giới tôn huyền nhưng lại nhờ họ giúp đỡ đột phá, nếu không ba đại thế lực bá chủ liên thủ sao có thể bại thảm hại như vậy đây.
Nghe tới đây Thần Dạ không khỏi cau chặt mày, không ngờ Tiêu Lang Anh lại nhờ Tà Dế Điện mà đạt được cảnh giới tôn huyền, thật sự là ngoài ý muốn thật lớn.
Mà càng như thế Lăng Tiêu Điện cùng Tuyệt Minh Tông càng khăng khăng một mực với Tà Đế Điện.
- Phải đó, nghe nói vài vị cao thủ đã đến cứu viện, tu vi đều thật khủng bố nhưng hôm nay đều bị vây trong Thần Hiên Môn, tuy tạm thời đám người Tiêu Lang Anh còn chưa thể công phá phòng ngự của Thần Hiên Môn, nhưng người sáng suốt đều biết không qua bao lâu nữa Đông Vực chỉ còn lại song tôn tồn tại mà thôi.
- Không biện pháp, mấy ngày trước ta mới từ Thần Hiên Môn đi qua đây, tình cảnh thật bi thảm, ngươi không biện pháp tưởng tượng cảnh huy hoàng ngày xưa đã biến thành bộ dạng gì đâu…
- Vị đại ca kia, có thể nói cho ta nghe tường tận ở bên kia rốt cục là tình hình như thế nào không?
Nhìn thấy thanh y thanh niên đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, trung niên nhân ngây người, nhìn khí thế hùng hồn tản ra trên người thanh niên, hắn vội vàng nuốt ngụm nước bọt cẩn thận hỏi:
- Đại nhân muốn biết cụ thể chuyện gì?
- Lão nhân, ta cùng Lăng nhi cũng không phải hàng hóa, cái gì gọi là giá trị nhiều hơn, ăn nói lung tung coi chừng ta tấu ngươi!
Huyền Vũ bất mãn quát to, nhìn bộ dáng của hắn nếu không phải có chuyện quan trọng cần làm phỏng chừng thật sự muốn bổ nhào tới đánh Tiềm Phong.
- Đa tạ tiền bối.
Thần Dạ dẫn đầu, thân ảnh vừa động đã xuất hiện ngay cửa vào thông đạo không gian.
- Thần Dạ.
Thanh Phi nương nương hô:
- Nhớ kỹ một câu, thị phi đúng sai đều là chuyện của đời trước, không quan hệ tới các ngươi cùng hiện tại, ngàn vạn lần đừng để mất đi mới hối tiếc.
- Dạ, Thanh Phi nương nương.
Thần Dạ cũng không quay đầu lại đi thẳng vào bên trong.
- Mẫu hậu, con cũng đi đây, mẹ phải tự chiếu cố chính mình nga, chờ con mang đứa con dâu về gặp mẹ. Còn nữa, lão nhân ngươi tốt nhất luyện tập cho thân thể cường tráng một chút, lúc đánh nhau ta cứ sợ thương tổn tới ngươi, nói ra ngươi cũng không sợ bị mất mặt!
Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên đã đi vào thông đạo vừa nghe lời này thiếu chút nữa té sấp xuống dưới.
Nhưng hai người cũng cảm thấy kinh ngạc, với thực lực của Tiềm Phong mà lại bị Huyền Vũ thương tổn được, thật sự có chút cổ quái.
Như thế xem ra trên người Huyền Vũ hẳn có bí mật nào đó, vì vậy mới khiến cho Tiềm Phong ngoại lệ thu hắn làm đồ đệ chân truyền đi.
- Thần Dạ, còn một khoảng thời gian mới tới Đông Vực, huynh nghỉ ngơi một chút đi.
- Hắc, Thần Dạ ngươi đừng lo lắng, đám ác đồ kia giao cho bổn hoàng tử xử lý tốt lắm.
Huyền Vũ vỗ vai Thần Dạ, nở nụ cười khờ ngốc nói.
Nghe vậy Thần Dạ vội hỏi:
- Ngươi gặp qua người của Tà Đế Điện sao?
Huyền Vũ đáp:
- Ta làm gì biết đó là gì chứ, lúc trước đi du lịch với lão nhân, gặp được một người, nghe lão nhân nói là cao thủ Tà Đế Điện, đại chiến một hồi lão nhân không địch lại, cuối cùng bị ta dùng một quyền oanh nổ đầu tên kia. Cho nên ngươi cứ yên tâm, có phiền toái gì để ta giải quyết là được.
Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên nghe được đều kinh hãi. Khó trách Tiềm Phong cho hắn đi theo hai người họ.
Thần Dạ bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Đại hoàng tử, đi tới Đông Vực ngươi nhất định phải nghe theo ta, nếu không hiện tại ta sẽ đưa ngươi trở về.
- Đó là đương nhiên, mẫu hậu cùng lão nhân đều đã dặn ta rồi mà.
Huyền Vũ lập tức cười nói.
Thần Dạ gật đầu, xếp bằng ngồi xuống nhắm mắt lại, hai tay không tự chủ được siết chặt lên…
Thanh Phi nương nương nhìn theo thông đạo chậm rãi xoay tròn, đôi mắt không ngừng toát ra vẻ lo lắng.
Cuối cùng không nhịn được bà mở miệng hỏi:
- Tông chủ, Thần Dạ bọn họ đi Đông Vực là vì có chuyện đại sự cần làm, cho Huyền Vũ đi theo thích hợp sao?
Tiềm Phong nở nụ cười:
- Ngươi yên tâm, Thần Dạ nhất định sẽ chiếu cố tốt cho hắn.
Thanh Phi nương nương thở dài:
- Ta không phải lo lắng việc này, ta chỉ sợ Huyền Vũ làm chậm trễ đại sự của Thần Dạ mà thôi.
Nghe vậy đôi mắt Tiềm Phong co rụt lại:
- Đã nhiều năm Tà Đế Điện không có hành động lớn như hôm nay, lần này xem như là một sự bắt đầu, về sau sẽ có càng nhiều sự tình phát sinh, nếu Thần Dạ không qua được kiếp nạn hôm nay thì tương lai hắn có tư cách gì đi khiêu chiến Tà Đế Điện!
- Hài tử Thần Dạ kia rất khổ…
Trong ánh mắt Thanh Phi nương nương lộ ra vẻ thương tiếc nói.
Tiềm Phong nhìn bà nói:
- Ngươi còn khổ ít hơn sao? Huynh muội Huyền Vũ chịu khổ chẳng lẽ cũng ít sao?
Dứt lời Tiềm Phong khôi phục vẻ ôn hòa bình tĩnh nói:
- Đừng lo lắng quá nhiều, con cháu đều tự có con đường mình cần phải đi, chúng ta nếu không tạo dựng được yên ổn cho bọn hắn thì cứ đi theo sau ủng hộ là được rồi.
Dải đất bình nguyên rộng lớn mênh mông, cuồng phong gào thét không ngừng.
Trên bầu trời đột nhiên tản mát ra không gian lực cực kỳ cuồng bạo, khí tức ngưng tụ không tiêu tan, cuối cùng hình thành một hắc động thật khổng lồ.
- Sưu!
Quang mang chớp động, bên trong tản ra từng đạo năng lượng gợn sóng đáng sợ, cuối cùng ba đạo thân ảnh xuất hiện bay vọt ra ngoài.
- Nơi này là Đông Vực sao?
Thanh niên lớn tuổi nhất đưa mắt nhìn chung quanh hỏi.
Thanh niên trẻ tuổi hơn gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn xuống xa xa, thanh âm lạnh lùng nói:
- Đông Vực – Tà Đế Điện, Lăng Tiêu Điện, Tuyệt Minh Tông, Thần Dạ này đã đến!
Thu hồi ánh mắt, Trưởng Tôn Nhiên nói:
- Ở phía trước có một thành trì, chúng ta đi vào trong đó tìm hiểu tin tức một chút rồi hãy quyết định bước tiếp theo nên làm như thế nào.
- Được.
Thần Dạ không phản đối nói.
- Chúng ta đi.
Thần Dạ điểm chân, thân hình hóa thành một đạo quang ảnh bay vọt về phía xa xa, Trưởng Tôn Nhiên cùng Huyền Vũ đi theo sát phía sau.
Rất nhanh ba người đã vào thành, đi vào một tửu lâu, muốn tìm hiểu tin tức đi vào nơi này là dễ dàng nhất.
Tìm một bàn trống ngồi xuống, gọi một ít thức ăn, chỉ có Huyền Vũ một mình ngồi ăn không ngừng, mà Thần Dạ cùng Trưởng Tôn Nhiên lại không có tâm tư hưởng dụng mỹ thực trên bàn.
Có lẽ biến cố tại Đông Vực lần này quá lớn, hoặc do thành trì này quá náo nhiệt, bởi vậy sau khi ba người ngồi xuống không qua bao lâu đã nghe thực khách đàm luận về đại sự lần này.
- Không thể tưởng được, đường đường một trong ba thế lực bá chủ Yêu tộc Vô Tận Chi Hải, luận thực lực còn vượt hơn Thần Hiên Môn, ngay cả lão tổ tông Yêu tộc cũng bị cao thủ Tà Đế Điện đánh trọng thương!
- Ai nói không phải đâu, cao thủ Tà Đế Điện thật sự quá cường đại, chẳng những vậy thủ đoạn càng thêm quỷ dị. Người đứng đầu Lăng Tiêu Điện Tiêu Lang Anh cùng người đứng đầu Tuyệt Minh Tông Tuyệt Mệnh bà bà đã bao nhiêu năm cũng không thể đột phá cảnh giới tôn huyền nhưng lại nhờ họ giúp đỡ đột phá, nếu không ba đại thế lực bá chủ liên thủ sao có thể bại thảm hại như vậy đây.
Nghe tới đây Thần Dạ không khỏi cau chặt mày, không ngờ Tiêu Lang Anh lại nhờ Tà Dế Điện mà đạt được cảnh giới tôn huyền, thật sự là ngoài ý muốn thật lớn.
Mà càng như thế Lăng Tiêu Điện cùng Tuyệt Minh Tông càng khăng khăng một mực với Tà Đế Điện.
- Phải đó, nghe nói vài vị cao thủ đã đến cứu viện, tu vi đều thật khủng bố nhưng hôm nay đều bị vây trong Thần Hiên Môn, tuy tạm thời đám người Tiêu Lang Anh còn chưa thể công phá phòng ngự của Thần Hiên Môn, nhưng người sáng suốt đều biết không qua bao lâu nữa Đông Vực chỉ còn lại song tôn tồn tại mà thôi.
- Không biện pháp, mấy ngày trước ta mới từ Thần Hiên Môn đi qua đây, tình cảnh thật bi thảm, ngươi không biện pháp tưởng tượng cảnh huy hoàng ngày xưa đã biến thành bộ dạng gì đâu…
- Vị đại ca kia, có thể nói cho ta nghe tường tận ở bên kia rốt cục là tình hình như thế nào không?
Nhìn thấy thanh y thanh niên đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, trung niên nhân ngây người, nhìn khí thế hùng hồn tản ra trên người thanh niên, hắn vội vàng nuốt ngụm nước bọt cẩn thận hỏi:
- Đại nhân muốn biết cụ thể chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.