Chương 769: Thần bí nhân tái hiện.
Ngốc Tiểu Ngư
12/05/2015
- Vạn Tà Trảm Thần!
Thân ảnh màu xám gầm lên, một đạo hôi mang bạo lướt bay ra, chỉ một thoáng hóa thành một thanh trảm đao hơn mười trượng, thân đao phủ kín đường vân kỳ dị, vạn đạo tà khí bắn lên chân trời, chỉ nháy mắt ngắn ngủi vùng trời kia như bị tà ác chiếm cứ.
- Tiểu bối, nộp mạng!
Thân ảnh màu xám lại gầm lên, thân ảnh vừa động, dòng khí màu xám lại dũng mãnh tràn vào trong trảm đao.
Trảm đao lớn hơn mười trượng nhất thời khởi động tà khí dày đặc, giống như toàn bộ sinh vật tà ác trong trời đất đều tụ tập bên trong thanh đao kia.
- Trảm!
Trảm đao thật lớn trôi nổi trên bầu trời, đầu của thân ảnh màu xám như ẩn như hiện trên thân đao, hắn cười quái dị nhìn Tử Huyên, trong tiếng quát phẫn nộ trảm đao đột nhiên biến mất!
Khi xuất hiện lần nữa đã ở trước mặt quang thúc màu tím xanh.
- Tốc độ thật nhanh!
Ánh mắt nhóm người Thần Dạ không khỏi căng thẳng, vừa rồi trảm đao di động họ không bắt giữ được, nếu một đao kia chém về phía họ ngoại trừ bị trọng thương hoặc chết sẽ không còn đường nào khác.
Dù uy lực của một đao này mười phần, nhưng Thần Dạ càng thêm tin tưởng Tử Huyên, cho nên thần sắc vẫn không quá lo lắng.
Nhìn thấy trảm đao hạ xuống, trong đôi mắt Tử Huyên tràn ngập chiến ý, tu vi đạt tới cảnh giới hoàng huyền các loại thủ đoạn đều đã thành thục, nàng chưa từng chân chính xuất thủ qua, lần này xem như là lễ vật tặng cho Thần Dạ trước khi hắn rời đi!
Quang thúc đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành trường thương, trong tay cầm trường thương, khí thế của Tử Huyên nháy mắt lên tới đỉnh.
- Đương đương!
Thanh âm vang xa thanh thúy vọng khắp bầu trời, đem toàn bộ sự vật chung quanh nháy mắt chấn thành hư vô, năng lượng đáng sợ lan tràn dưới đất, toàn bộ sự vật trong sơn mạch đều biến mất, một cảnh tượng này giống như tận thế!
Mọi người không chú ý tới cảnh tượng chung quanh, ánh mắt chỉ gắt gao nhìn chăm chú vào giữa không trung.
Cuối cùng quang thúc chiếm thượng phong, xuyên thủng trảm đao, sau đó dao động kịch liệt, thân ảnh màu xám bị bức ra khỏi thân đao, từ trên cao cấp tốc rơi xuống!
Trong hỗn loạn, thân ảnh Tử Huyên tái hiện, bàn chân giẫm hư không, không gian lực tinh thuần hóa thành bàn tay chộp xuống thân ảnh kia.
Ngay lúc ánh mắt Tử Huyên lạnh lùng vừa định hạ sát thủ, đột nhiên có một cỗ năng lượng ba động cường hãn xuất hiện.
Không gian bị năng lượng ba động cô đọng lại, dù một kích toàn lực của Tử Huyên giờ phút này cũng không cách nào phá vỡ phiến không gian kia.
- Người nào?
Biến cố thình lình xảy ra làm nhóm người Thần Dạ nhảy dựng, có thể chống đỡ một kích toàn lực của Tử Huyên, đã nói rõ tu vi người ra tay ít nhất phải vượt ngoài hoàng huyền tứ trọng.
- Kiệt kiệt, tìm đã nhiều năm, hôm nay rốt cục tìm được. Làm cho ta thật không ngờ ở trong này gặp được một vị tiền bối, hắc, vận khí thật tốt quá.
Lời vừa truyền ra, một đạo khí tức cường hãn chậm rãi dâng lên, một đạo thân ảnh như quỷ mị xuất hiện đỡ lấy thân ảnh màu xám giữa không trung.
- Tiền bối!
Không thể nghi ngờ người vừa xuất hiện là cùng thế lực với thân ảnh màu xám, mà nghe giọng nói lại không có bao nhiêu cảm giác cung kính, có thể biết thế lực kia tà ác như thế nào!
Được khí tức tà ác bao vây, thân ảnh màu xám dần chuyển biến tốt đẹp, tuy không rõ ràng nhưng cũng nói rõ đúng là cùng chung một phe phái.
Thần Dạ cùng Liễu Nghiên đều có cảm giác không thể tưởng tượng nổi, người vừa xuất hiện chính là thần bí nhân mà họ gặp được trong Tử Vong sâm lâm.
Nghe được ý tứ trong lời nói của thần bí nhân, hắn đang tìm một người, thật hiển nhiên là trong số bọn họ.
- Mọi người cẩn thận một chút!
- Hiện tại Tà Đế Điện còn tồn tại trên thế gian?
Thân ảnh màu xám hỏi.
- Đương nhiên, trên thế gian còn chưa có người nào có thể tiêu diệt được Tà Đế Điện.
Thần sắc thần bí nhân kiêu ngạo nói.
Nghe vậy thần sắc thân ảnh màu xám thả lỏng rất nhiều, chỉ vào Tử Huyên tiếp tục nói:
- Vậy là tốt rồi, nếu ngươi đã đến ta giúp ngươi bám trụ nàng, ngươi giết những người khác!
- Yên tâm, ta vốn là tìm một trong số bọn hắn, sẽ không thể bỏ qua.
- Còn có tiểu nha đầu kia, có được Tà Thần Tiên mà thành kẻ địch của chúng ta, bắt sống, có một số việc phải hỏi rõ ràng.
Thân ảnh màu xám nhắc nhở.
- Tà Thần Tiên?
Ánh mắt thần bí nhân co rụt lại, gật đầu, lớn tiếng hỏi:
- Ai là Thần Dạ?
Lại đi tìm chính mình?
Thần Dạ thoáng ngẩn người, liền vọt ra, nếu hắn chậm chân sẽ liên lụy Diệp Thước bọn họ.
- Ngươi là Thần Dạ?
Thần bí nhân thoáng ngẩn người, một lát sau không nhịn được thở dài:
- Không thể tưởng được ngươi chính là Thần Dạ, sớm biết vậy năm đó bắt ngươi trở về, đỡ uổng phí nhiều năm thời gian của ta.
- Nhưng hôm nay cũng không muộn!
- Xưa đâu bằng nay, chỉ sợ không như ngươi mong muốn!
Ý niệm này xuất hiện, Thiên Đao bắt đầu rung động…Muốn lưu lại cao thủ bậc này, ngoại trừ Thiên Đao hắn cũng không có thủ đoạn nào khác.
- Kiệt kiệt! Mấy năm không gặp, tiểu tử, khẩu khí của ngươi vẫn như năm đó! Được, cho ta xem thử rốt cục ngươi có thể làm cho ta kinh ngạc bao nhiêu!
Dứt lời, thần bí nhân bay về hướng Thần Dạ.
Thân ảnh Tử Huyên vừa động, thân ảnh màu xám cực kỳ suy yếu đã hiện trước mặt nàng, lãnh đạm nói:
- Giết ta ngươi mới có thể đi qua!
- Muốn cứu hắn, trước hết giết ta, nhưng ta nghĩ trong thời gian ngắn ngươi hẳn là không làm được!
Thân ảnh màu xám dữ tợn quát, tầm quan trọng của Tà Thần Tiên hắn thập phần rõ ràng, vừa rồi hắn liều lĩnh là vì muốn lấy lại Tà Thần Tiên cùng bắt giữ Tiểu Nha.
Vì điều này, ngay cả mạng của mình hắn cũng không để ý, mà nay có đồng lõa hỗ trợ, có cơ hội như vậy hắn làm sao buông tha.
Trong đôi mắt Tử Huyên bắn ra hàn ý kinh người, thân ảnh màu xám cười to, thân hình chợt run rẩy, toàn thân như bị nổ tung, một đoàn dòng khí màu xám như tầng mây trôi nổi giữa không trung.
Lúc này dòng khí màu xám lại phiếm lên màu đen, tản mát ra cảm giác nóng rực, nhất thời tà khí ngập trời.
- Tự bạo!
Tử Huyên cau mày, lạnh lùng nói:
- Cho dù ngươi tự bạo cũng đừng hòng ngăn cản ta!
Tử Huyên ngồi xếp bằng trong Thiên Ma Liên Hoa, bàn tay phẩy nhẹ, một cây cổ cầm chậm rãi xuất hiện trên chân nàng, tiếng đàn chưa vang nhưng thiên địa đã run rẩy.
Một lúc sau một luồng hỏa diễm như tinh linh từ mi tâm của Tử Huyên bắn ra, xuất hiện trên cổ cầm, đột nhiên Thiên Ma Liên Hoa như nở rộ, cánh hoa khẽ động, liên tâm rất nhanh dung nhập vào trong hỏa diễm, ngay sau đó hỏa diễm dung nhập vào bên trong cổ cầm.
- Ông!
Một thanh âm vang vọng, lập tức ba động tràn ngập thiên địa, vô ảnh vô hình, đợi sau khi thân ảnh màu xám phát hiện thì đã bị bao phủ hoàn toàn.
- Thiên Ma Bát Pháp, diệt!
Ba động vô hình chèn ép tới dòng khí màu xám, khi lướt qua không gian trực tiếp hỏng mất, cỗ lực lượng kia chẳng những đáng sợ, mà có thể làm cho hành động tự bạo của thân ảnh màu xám đều bị cản trở.
Thân ảnh màu xám gầm lên, một đạo hôi mang bạo lướt bay ra, chỉ một thoáng hóa thành một thanh trảm đao hơn mười trượng, thân đao phủ kín đường vân kỳ dị, vạn đạo tà khí bắn lên chân trời, chỉ nháy mắt ngắn ngủi vùng trời kia như bị tà ác chiếm cứ.
- Tiểu bối, nộp mạng!
Thân ảnh màu xám lại gầm lên, thân ảnh vừa động, dòng khí màu xám lại dũng mãnh tràn vào trong trảm đao.
Trảm đao lớn hơn mười trượng nhất thời khởi động tà khí dày đặc, giống như toàn bộ sinh vật tà ác trong trời đất đều tụ tập bên trong thanh đao kia.
- Trảm!
Trảm đao thật lớn trôi nổi trên bầu trời, đầu của thân ảnh màu xám như ẩn như hiện trên thân đao, hắn cười quái dị nhìn Tử Huyên, trong tiếng quát phẫn nộ trảm đao đột nhiên biến mất!
Khi xuất hiện lần nữa đã ở trước mặt quang thúc màu tím xanh.
- Tốc độ thật nhanh!
Ánh mắt nhóm người Thần Dạ không khỏi căng thẳng, vừa rồi trảm đao di động họ không bắt giữ được, nếu một đao kia chém về phía họ ngoại trừ bị trọng thương hoặc chết sẽ không còn đường nào khác.
Dù uy lực của một đao này mười phần, nhưng Thần Dạ càng thêm tin tưởng Tử Huyên, cho nên thần sắc vẫn không quá lo lắng.
Nhìn thấy trảm đao hạ xuống, trong đôi mắt Tử Huyên tràn ngập chiến ý, tu vi đạt tới cảnh giới hoàng huyền các loại thủ đoạn đều đã thành thục, nàng chưa từng chân chính xuất thủ qua, lần này xem như là lễ vật tặng cho Thần Dạ trước khi hắn rời đi!
Quang thúc đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành trường thương, trong tay cầm trường thương, khí thế của Tử Huyên nháy mắt lên tới đỉnh.
- Đương đương!
Thanh âm vang xa thanh thúy vọng khắp bầu trời, đem toàn bộ sự vật chung quanh nháy mắt chấn thành hư vô, năng lượng đáng sợ lan tràn dưới đất, toàn bộ sự vật trong sơn mạch đều biến mất, một cảnh tượng này giống như tận thế!
Mọi người không chú ý tới cảnh tượng chung quanh, ánh mắt chỉ gắt gao nhìn chăm chú vào giữa không trung.
Cuối cùng quang thúc chiếm thượng phong, xuyên thủng trảm đao, sau đó dao động kịch liệt, thân ảnh màu xám bị bức ra khỏi thân đao, từ trên cao cấp tốc rơi xuống!
Trong hỗn loạn, thân ảnh Tử Huyên tái hiện, bàn chân giẫm hư không, không gian lực tinh thuần hóa thành bàn tay chộp xuống thân ảnh kia.
Ngay lúc ánh mắt Tử Huyên lạnh lùng vừa định hạ sát thủ, đột nhiên có một cỗ năng lượng ba động cường hãn xuất hiện.
Không gian bị năng lượng ba động cô đọng lại, dù một kích toàn lực của Tử Huyên giờ phút này cũng không cách nào phá vỡ phiến không gian kia.
- Người nào?
Biến cố thình lình xảy ra làm nhóm người Thần Dạ nhảy dựng, có thể chống đỡ một kích toàn lực của Tử Huyên, đã nói rõ tu vi người ra tay ít nhất phải vượt ngoài hoàng huyền tứ trọng.
- Kiệt kiệt, tìm đã nhiều năm, hôm nay rốt cục tìm được. Làm cho ta thật không ngờ ở trong này gặp được một vị tiền bối, hắc, vận khí thật tốt quá.
Lời vừa truyền ra, một đạo khí tức cường hãn chậm rãi dâng lên, một đạo thân ảnh như quỷ mị xuất hiện đỡ lấy thân ảnh màu xám giữa không trung.
- Tiền bối!
Không thể nghi ngờ người vừa xuất hiện là cùng thế lực với thân ảnh màu xám, mà nghe giọng nói lại không có bao nhiêu cảm giác cung kính, có thể biết thế lực kia tà ác như thế nào!
Được khí tức tà ác bao vây, thân ảnh màu xám dần chuyển biến tốt đẹp, tuy không rõ ràng nhưng cũng nói rõ đúng là cùng chung một phe phái.
Thần Dạ cùng Liễu Nghiên đều có cảm giác không thể tưởng tượng nổi, người vừa xuất hiện chính là thần bí nhân mà họ gặp được trong Tử Vong sâm lâm.
Nghe được ý tứ trong lời nói của thần bí nhân, hắn đang tìm một người, thật hiển nhiên là trong số bọn họ.
- Mọi người cẩn thận một chút!
- Hiện tại Tà Đế Điện còn tồn tại trên thế gian?
Thân ảnh màu xám hỏi.
- Đương nhiên, trên thế gian còn chưa có người nào có thể tiêu diệt được Tà Đế Điện.
Thần sắc thần bí nhân kiêu ngạo nói.
Nghe vậy thần sắc thân ảnh màu xám thả lỏng rất nhiều, chỉ vào Tử Huyên tiếp tục nói:
- Vậy là tốt rồi, nếu ngươi đã đến ta giúp ngươi bám trụ nàng, ngươi giết những người khác!
- Yên tâm, ta vốn là tìm một trong số bọn hắn, sẽ không thể bỏ qua.
- Còn có tiểu nha đầu kia, có được Tà Thần Tiên mà thành kẻ địch của chúng ta, bắt sống, có một số việc phải hỏi rõ ràng.
Thân ảnh màu xám nhắc nhở.
- Tà Thần Tiên?
Ánh mắt thần bí nhân co rụt lại, gật đầu, lớn tiếng hỏi:
- Ai là Thần Dạ?
Lại đi tìm chính mình?
Thần Dạ thoáng ngẩn người, liền vọt ra, nếu hắn chậm chân sẽ liên lụy Diệp Thước bọn họ.
- Ngươi là Thần Dạ?
Thần bí nhân thoáng ngẩn người, một lát sau không nhịn được thở dài:
- Không thể tưởng được ngươi chính là Thần Dạ, sớm biết vậy năm đó bắt ngươi trở về, đỡ uổng phí nhiều năm thời gian của ta.
- Nhưng hôm nay cũng không muộn!
- Xưa đâu bằng nay, chỉ sợ không như ngươi mong muốn!
Ý niệm này xuất hiện, Thiên Đao bắt đầu rung động…Muốn lưu lại cao thủ bậc này, ngoại trừ Thiên Đao hắn cũng không có thủ đoạn nào khác.
- Kiệt kiệt! Mấy năm không gặp, tiểu tử, khẩu khí của ngươi vẫn như năm đó! Được, cho ta xem thử rốt cục ngươi có thể làm cho ta kinh ngạc bao nhiêu!
Dứt lời, thần bí nhân bay về hướng Thần Dạ.
Thân ảnh Tử Huyên vừa động, thân ảnh màu xám cực kỳ suy yếu đã hiện trước mặt nàng, lãnh đạm nói:
- Giết ta ngươi mới có thể đi qua!
- Muốn cứu hắn, trước hết giết ta, nhưng ta nghĩ trong thời gian ngắn ngươi hẳn là không làm được!
Thân ảnh màu xám dữ tợn quát, tầm quan trọng của Tà Thần Tiên hắn thập phần rõ ràng, vừa rồi hắn liều lĩnh là vì muốn lấy lại Tà Thần Tiên cùng bắt giữ Tiểu Nha.
Vì điều này, ngay cả mạng của mình hắn cũng không để ý, mà nay có đồng lõa hỗ trợ, có cơ hội như vậy hắn làm sao buông tha.
Trong đôi mắt Tử Huyên bắn ra hàn ý kinh người, thân ảnh màu xám cười to, thân hình chợt run rẩy, toàn thân như bị nổ tung, một đoàn dòng khí màu xám như tầng mây trôi nổi giữa không trung.
Lúc này dòng khí màu xám lại phiếm lên màu đen, tản mát ra cảm giác nóng rực, nhất thời tà khí ngập trời.
- Tự bạo!
Tử Huyên cau mày, lạnh lùng nói:
- Cho dù ngươi tự bạo cũng đừng hòng ngăn cản ta!
Tử Huyên ngồi xếp bằng trong Thiên Ma Liên Hoa, bàn tay phẩy nhẹ, một cây cổ cầm chậm rãi xuất hiện trên chân nàng, tiếng đàn chưa vang nhưng thiên địa đã run rẩy.
Một lúc sau một luồng hỏa diễm như tinh linh từ mi tâm của Tử Huyên bắn ra, xuất hiện trên cổ cầm, đột nhiên Thiên Ma Liên Hoa như nở rộ, cánh hoa khẽ động, liên tâm rất nhanh dung nhập vào trong hỏa diễm, ngay sau đó hỏa diễm dung nhập vào bên trong cổ cầm.
- Ông!
Một thanh âm vang vọng, lập tức ba động tràn ngập thiên địa, vô ảnh vô hình, đợi sau khi thân ảnh màu xám phát hiện thì đã bị bao phủ hoàn toàn.
- Thiên Ma Bát Pháp, diệt!
Ba động vô hình chèn ép tới dòng khí màu xám, khi lướt qua không gian trực tiếp hỏng mất, cỗ lực lượng kia chẳng những đáng sợ, mà có thể làm cho hành động tự bạo của thân ảnh màu xám đều bị cản trở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.