Chương 111: Thanh Phi nương nương. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
07/01/2015
- Lần trước lão gia tử nhà
tử ở đế đô bốn phía hành sự, hẳn là cũng đã đến Lý gia các ngươi đi?
Nhìn biểu hiện hôm nay của nhị vị thì lực đạo xuất thủ lúc ấy của lão
gia tử nhà ta còn chưa đủ, có tin hay không liền đêm hôm nay người của
Thần gia ta lại đến Lý gia các ngươi một lần?
- Thần Dạ, ngươi càn rỡ!
Hoa phục nương nương giận dữ nói.
Thần Dạ cười cười nói:
- Ngươi nếu như không tránh ra, chuyện tình càng càn rỡ hơn ta cũng có thể làm được, không biết nương nương có tin hay không?
- Thần Dạ, ngươi dám?
- Cút!
Đối mặt với hoa phục nương nương, có lẽ Thần Dạ còn không biết thật đúng nên làm gì cho tốt, nhưng Lý Chí hắn...
- Oành!
Chỉ là trong nháy mắt Lý Chí đã đổi một cái phương hướng, hơn nữa còn là nằm trên mặt đất, mấy cái răng còn dính máu tươi khiến cho người ta xúc mục kinh tâm.
Trừ Huyền Vũ ra, không người nào dám tin tưởng Thần Dạ thật dám ra tay...
- Các vị, không có ý tứ a! Thật sự là có ít người muốn bị đánh, ta đây cũng không có cách nào, ta nghĩ, trừ Lý Chí gia hỏa này ra hẳn là cũng không có ai muốn bị đánh đi?
Xoay người lại lạnh lùng nhìn, Thần Dạ bước vào bên trong cung điện.
- Hắc hắc, vẫn là tiểu cữu tử của ta so với ta có quyết đoán hơn, ánh mắt của phụ hoàng không tệ, vì Huyền Lăng tìm được một vị hôn phu tốt...
Thần Dạ ở trong cung điện vừa nghe được lời này, nhất thời thật giống như cùng người đại chiến một cuộc, cước bộ mềm nhũn, thiếu chút nữa đều ngã ở trên mặt đất, gia hỏa này còn thật đúng là cái gì cũng dám nói.
- Dạ nhi, ngươi đã đến rồi a, đi xem Huyền Lăng một chút đi!
Bên trong điện, Hoàng Đế bước nhanh ra, ánh mắt của Thần Dạ lại là đột nhiên co rút lại, ở bên cạnh Hoàng đế...
Đó là một người trung niên mặc một bộ thanh sam cực kỳ mộc mạc, tay cầm một cái quạt màu xanh, bước đi hình chữ bát, khí tràng có đủ, bất quá bộ dáng có chút kỳ quái, cái râu dê nhếch lên để cho hắn thoạt nhìn giống như tiên sinh thuyết thư ở bên trong tửu lâu.
Người này, Thần Dạ chưa từng thấy qua!
Hoàng cung lớn như vậy, người nhiều như vậy, Thần Dạ hiện tại lại không hay tiến cung, đúng thật có rất nhiều người hắn chưa từng thấy qua, nhưng người có thể theo sát ở bên cạnh hoàng đế, cho dù hắn chưa từng thấy qua, thì người ở trong nhà cũng đã nói qua với hắn.
Nhưng người này, Thần Dạ một chút ấn tượng cũng không có!
Sau khi Hoàng đế nói một câu liền là lập tức rời khỏi đại điện, trung niên nhân kia cũng là theo sát ở phía sau rời đi, liền nhìn cũng chưa từng nhìn Thần Dạ một cái.
Trong lòng lo lắng cho Huyền Lăng công chúa, Thần Dạ cũng là không có suy nghĩ nhiều, hướng bên trong đại điện bước nhanh đi tới.
Tới cửa cung điện, cước bộ của Hoàng đế có chút dừng lại, xoay người lại liếc về bóng lưng của Thần Dạ, hung quang thoáng hiện...
Bên trong điện trừ mấy cái thị nữu ra liền chỉ có một trung niên nữ tử mặc một bộ y phục mộc mạc đang ngồi ở trước giường, vẻ mặt ưu sầu nhìn Huyền Lăng công chúa ở trên giường!
- Thanh Phi nương nương!
Thần Dạ thấp giọng cung kính hô lên!
Trung niên nữ tử chính là thân mẫu thân của Đại hoàng tử Huyền Vũ cùng Huyền Lăng công chúa!
Bởi vì xuất sinh bần vi, mặc dù được Hoàng đế lâm hạnh, sinh hạ một đôi trai gái, cuộc sống của Thanh Phi nương nương ở trong cung cũng là cực kỳ điệu thấp, thái độ làm người hiền hòa, đối đã với người khoan dung!
Riêng nhìn nàng cùng với bộ dáng của một đám nương nương phi tử kia có chỗ bất đồng liền biết được một hai.
Dĩ nhiên đó cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu là Thần Dạ tôn kính nàng.
Làm người điệu thấp, hiền hòa, khoan dung, đây chỉ là Thanh Phi nương nương vì cầu tự vệ, không muốn tranh giành cái gì, lấy xuất thân của nàng cũng tranh giành không được cái gì. Một điểm để cho Thần Dạ tôn kính là trí tuệ cùng ẩn nhẫn lớn lao của Thanh Phi nương nương.
Hoàng hậu cùng Hoàng đế thuở nhỏ cũng coi như là thanh mai trúc mã, cộng thêm có Trường Tôn gia ở sau lưng trợ giúp, cho nên đi lên vị trí hoàng hậu cũng là không nói chơi.
Con của Hoàng Hậu chính là Thái tử tương lai, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng mà người nào cũng không nghĩ tới, Thanh Phi nương nương lại trước một bước sinh ra Đại hoàng tử, tuy nói từ xưa thế tục hoàng thất quyền lợi liền không có thuyết pháp chắc chắn, Đại hoàng tử cũng chưa chắc sẽ đối với Nhị hoàng tử tạo thành uy hiếp quá lớn, nhưng không thể nào một chút uy hiếp cũng không có.
Chỉ cần Đại hoàng tử biểu hiện ra đầy đủ ưu tú, hơn nữa giỏi về đầu cơ, như vậy lại thân phận con trai trưởng tham dự vào tranh đoạt hoàng tọa, vậy cũng không phải là không làm được.
Bởi vì một điểm này cho nên cuộc sống của Thanh Phi nương nương ở trong cung liền trở nên rất khó khăn!
Ở trước lúc Huyền Lăng công chúa còn chưa ra đời, bên trong có Hoàng hậu áp bách, ngoài có Trường Tôn gia lẫn nhau hô ứng, Thanh Phi nương nương lấy thân phận đứng đầu một cung lại vẫn thường xuyên bị cung nữ cùng thái giám gây khó dễ.
Có thể nghĩ được tình cảnh của Thanh Phi nương nương cùng Đại hoàng tử ở trong những năm tháng này là khó khăn như thế nào!
Tốt ở một điểm, sau khi Đại hoàng tử bệnh nặng một phen, đối nhân xử thế cũng không được như bình thường rồi, bởi vì nguyên nhân này mới để cho tình cảnh của mẫu tử hai người ở trong cung có hơi tốt lên một chút, nhưng cũng vẻn vẹn là một chút mà thôi.
Cuộc sống khó khăn như thế, Thanh Phi nương nương lấy mị lực xử sự của cá nhân nàng trái ngăn phải đỡ, không chỉ mang theo Đại hoàng tử sinh tòn, còn liền ở bên cạnh nàng hội tụ một đám người trung thành cảnh cảnh mà làm việc.
Không thể không nói, có thể làm được đến loại tình trạng này, trí tuệ của Thanh Phi nương nương để cho người khác không cách nào quên được.
Ở sau khi Thần Dạ biết được chuyện tình chân chính của Huyền Lăng công chúa, hắn càng thêm biết được vị phi tử hoàng đế ở trước mắt này bất đồng với người khác, tâm tính cùng quyết đoán của nàng là to lớn bậc nào!
Ngay lúc đó Huyền Lăng công chúa được Hoàng Đế sủng ái, không chút khách khí mà nói, nếu như nàng là thân nam tử, như vậy hoàng đế chắc chắn sẽ đem nàng trở thành thái tử mà bồi dưỡng rồi.
Có nữ nhi được sủng ái như vậy, người hơi có chút dã tâm nhất định sẽ nhân cơ hội thuận thủy mà lên.
Nhưng Thanh Phi nương nương lại không làm như vậy, nàng so sánh với bất luận kẻ nào đều đứng cao hơn, nhìn cũng xa hơn!
Huyền Lăng công chúa tuy được sủng ái, song, đầu tiên là thân nữ nhân liền đã hạn chế nàng rất nhiều, tuy nói trong lịch sử cũng không phải là không có chuyện nữ tử lên ngôi vị Hoàng đế, nhưng chuyện như vậy quá mức khó khăn, thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được!
Phía sau Thanh Phi nương nương không có lực lượng để đói khắng được thế lực của Trường Tôn gia, xuất thân của bản thân nàng cũng chú định Thanh Phi nương nương là người bình thường, có lẽ có chút tu vi có thể đủ tự vệ đã là rất tốt.
- Thần Dạ, ngươi càn rỡ!
Hoa phục nương nương giận dữ nói.
Thần Dạ cười cười nói:
- Ngươi nếu như không tránh ra, chuyện tình càng càn rỡ hơn ta cũng có thể làm được, không biết nương nương có tin hay không?
- Thần Dạ, ngươi dám?
- Cút!
Đối mặt với hoa phục nương nương, có lẽ Thần Dạ còn không biết thật đúng nên làm gì cho tốt, nhưng Lý Chí hắn...
- Oành!
Chỉ là trong nháy mắt Lý Chí đã đổi một cái phương hướng, hơn nữa còn là nằm trên mặt đất, mấy cái răng còn dính máu tươi khiến cho người ta xúc mục kinh tâm.
Trừ Huyền Vũ ra, không người nào dám tin tưởng Thần Dạ thật dám ra tay...
- Các vị, không có ý tứ a! Thật sự là có ít người muốn bị đánh, ta đây cũng không có cách nào, ta nghĩ, trừ Lý Chí gia hỏa này ra hẳn là cũng không có ai muốn bị đánh đi?
Xoay người lại lạnh lùng nhìn, Thần Dạ bước vào bên trong cung điện.
- Hắc hắc, vẫn là tiểu cữu tử của ta so với ta có quyết đoán hơn, ánh mắt của phụ hoàng không tệ, vì Huyền Lăng tìm được một vị hôn phu tốt...
Thần Dạ ở trong cung điện vừa nghe được lời này, nhất thời thật giống như cùng người đại chiến một cuộc, cước bộ mềm nhũn, thiếu chút nữa đều ngã ở trên mặt đất, gia hỏa này còn thật đúng là cái gì cũng dám nói.
- Dạ nhi, ngươi đã đến rồi a, đi xem Huyền Lăng một chút đi!
Bên trong điện, Hoàng Đế bước nhanh ra, ánh mắt của Thần Dạ lại là đột nhiên co rút lại, ở bên cạnh Hoàng đế...
Đó là một người trung niên mặc một bộ thanh sam cực kỳ mộc mạc, tay cầm một cái quạt màu xanh, bước đi hình chữ bát, khí tràng có đủ, bất quá bộ dáng có chút kỳ quái, cái râu dê nhếch lên để cho hắn thoạt nhìn giống như tiên sinh thuyết thư ở bên trong tửu lâu.
Người này, Thần Dạ chưa từng thấy qua!
Hoàng cung lớn như vậy, người nhiều như vậy, Thần Dạ hiện tại lại không hay tiến cung, đúng thật có rất nhiều người hắn chưa từng thấy qua, nhưng người có thể theo sát ở bên cạnh hoàng đế, cho dù hắn chưa từng thấy qua, thì người ở trong nhà cũng đã nói qua với hắn.
Nhưng người này, Thần Dạ một chút ấn tượng cũng không có!
Sau khi Hoàng đế nói một câu liền là lập tức rời khỏi đại điện, trung niên nhân kia cũng là theo sát ở phía sau rời đi, liền nhìn cũng chưa từng nhìn Thần Dạ một cái.
Trong lòng lo lắng cho Huyền Lăng công chúa, Thần Dạ cũng là không có suy nghĩ nhiều, hướng bên trong đại điện bước nhanh đi tới.
Tới cửa cung điện, cước bộ của Hoàng đế có chút dừng lại, xoay người lại liếc về bóng lưng của Thần Dạ, hung quang thoáng hiện...
Bên trong điện trừ mấy cái thị nữu ra liền chỉ có một trung niên nữ tử mặc một bộ y phục mộc mạc đang ngồi ở trước giường, vẻ mặt ưu sầu nhìn Huyền Lăng công chúa ở trên giường!
- Thanh Phi nương nương!
Thần Dạ thấp giọng cung kính hô lên!
Trung niên nữ tử chính là thân mẫu thân của Đại hoàng tử Huyền Vũ cùng Huyền Lăng công chúa!
Bởi vì xuất sinh bần vi, mặc dù được Hoàng đế lâm hạnh, sinh hạ một đôi trai gái, cuộc sống của Thanh Phi nương nương ở trong cung cũng là cực kỳ điệu thấp, thái độ làm người hiền hòa, đối đã với người khoan dung!
Riêng nhìn nàng cùng với bộ dáng của một đám nương nương phi tử kia có chỗ bất đồng liền biết được một hai.
Dĩ nhiên đó cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu là Thần Dạ tôn kính nàng.
Làm người điệu thấp, hiền hòa, khoan dung, đây chỉ là Thanh Phi nương nương vì cầu tự vệ, không muốn tranh giành cái gì, lấy xuất thân của nàng cũng tranh giành không được cái gì. Một điểm để cho Thần Dạ tôn kính là trí tuệ cùng ẩn nhẫn lớn lao của Thanh Phi nương nương.
Hoàng hậu cùng Hoàng đế thuở nhỏ cũng coi như là thanh mai trúc mã, cộng thêm có Trường Tôn gia ở sau lưng trợ giúp, cho nên đi lên vị trí hoàng hậu cũng là không nói chơi.
Con của Hoàng Hậu chính là Thái tử tương lai, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng mà người nào cũng không nghĩ tới, Thanh Phi nương nương lại trước một bước sinh ra Đại hoàng tử, tuy nói từ xưa thế tục hoàng thất quyền lợi liền không có thuyết pháp chắc chắn, Đại hoàng tử cũng chưa chắc sẽ đối với Nhị hoàng tử tạo thành uy hiếp quá lớn, nhưng không thể nào một chút uy hiếp cũng không có.
Chỉ cần Đại hoàng tử biểu hiện ra đầy đủ ưu tú, hơn nữa giỏi về đầu cơ, như vậy lại thân phận con trai trưởng tham dự vào tranh đoạt hoàng tọa, vậy cũng không phải là không làm được.
Bởi vì một điểm này cho nên cuộc sống của Thanh Phi nương nương ở trong cung liền trở nên rất khó khăn!
Ở trước lúc Huyền Lăng công chúa còn chưa ra đời, bên trong có Hoàng hậu áp bách, ngoài có Trường Tôn gia lẫn nhau hô ứng, Thanh Phi nương nương lấy thân phận đứng đầu một cung lại vẫn thường xuyên bị cung nữ cùng thái giám gây khó dễ.
Có thể nghĩ được tình cảnh của Thanh Phi nương nương cùng Đại hoàng tử ở trong những năm tháng này là khó khăn như thế nào!
Tốt ở một điểm, sau khi Đại hoàng tử bệnh nặng một phen, đối nhân xử thế cũng không được như bình thường rồi, bởi vì nguyên nhân này mới để cho tình cảnh của mẫu tử hai người ở trong cung có hơi tốt lên một chút, nhưng cũng vẻn vẹn là một chút mà thôi.
Cuộc sống khó khăn như thế, Thanh Phi nương nương lấy mị lực xử sự của cá nhân nàng trái ngăn phải đỡ, không chỉ mang theo Đại hoàng tử sinh tòn, còn liền ở bên cạnh nàng hội tụ một đám người trung thành cảnh cảnh mà làm việc.
Không thể không nói, có thể làm được đến loại tình trạng này, trí tuệ của Thanh Phi nương nương để cho người khác không cách nào quên được.
Ở sau khi Thần Dạ biết được chuyện tình chân chính của Huyền Lăng công chúa, hắn càng thêm biết được vị phi tử hoàng đế ở trước mắt này bất đồng với người khác, tâm tính cùng quyết đoán của nàng là to lớn bậc nào!
Ngay lúc đó Huyền Lăng công chúa được Hoàng Đế sủng ái, không chút khách khí mà nói, nếu như nàng là thân nam tử, như vậy hoàng đế chắc chắn sẽ đem nàng trở thành thái tử mà bồi dưỡng rồi.
Có nữ nhi được sủng ái như vậy, người hơi có chút dã tâm nhất định sẽ nhân cơ hội thuận thủy mà lên.
Nhưng Thanh Phi nương nương lại không làm như vậy, nàng so sánh với bất luận kẻ nào đều đứng cao hơn, nhìn cũng xa hơn!
Huyền Lăng công chúa tuy được sủng ái, song, đầu tiên là thân nữ nhân liền đã hạn chế nàng rất nhiều, tuy nói trong lịch sử cũng không phải là không có chuyện nữ tử lên ngôi vị Hoàng đế, nhưng chuyện như vậy quá mức khó khăn, thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được!
Phía sau Thanh Phi nương nương không có lực lượng để đói khắng được thế lực của Trường Tôn gia, xuất thân của bản thân nàng cũng chú định Thanh Phi nương nương là người bình thường, có lẽ có chút tu vi có thể đủ tự vệ đã là rất tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.