Chương 1258: Thành Thánh. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
21/09/2015
Người trẻ tuổi cười nói:
- Vẫn là câu nói đó, tin hay không tùy ngươi, có lẽ bản thân ta cũng từng tin tưởng Huyết Bồ Đề có thể giúp được ta, nhưng đó là đã từng, tốt rồi, nhớ kỹ lời ta nói, Tử Huyên cô nương, nếu như ngươi thật sự có đại cơ duyên, sau khi phục dụng Huyết Bồ Đề, một mình tinh luyện ra Tà Đế huyết dịch thì đừng nên bức nó ra, hãy luyện hóa lấy nó, như vậy sẽ có trợ giúp rất lớn cho ngươi.
- Tà Đế chính là đệ nhất nhân từ xưa đến nay, không phải mấy vị Đại Đế trong miệng các ngươi có khả năng so sánh được, Tà Đế chi huyết cũng ẩn chứa Thiên Đạo pháp tắc thuần chánh nhất, có thể khiến con đường tương lai của ngươi nhẹ nhõm hơn một chút, đây là cơ duyên của ngươi.
- Còn chuyện gì nữa không?
Sau khi trầm mặc một lát, Thần Dạ hỏi.
Lúc này cũng không cần so đo xem lời của người trẻ tuổi này có mấy phần đáng tin, mặc kệ là thật hay giả thì sau khi đạt được Huyết Bồ Đề mới có thể biết được, hôm nay, hết thảy đều hư vô mờ mịt.
Trạc Ly, cũng chưa chắc có thể giúp mình tìm được Huyết Bồ Đề, thậm chí, ngay cả bản thân Trạc Ly cũng không biết có Huyết Bồ Đề tồn tại hay không.
- Nên nói, ta đã nói, Tà Đế Điện ít ngày nữa sẽ lại hiện ra thế gian, Thần Dạ, khiêu chiến của ngươi giờ mới bắt đầu, cố gắng lên a.
Thân ảnh người trẻ tuổi dần trở nên hư ảo.
Nghe vậy, một vòng sát cơ, chậm rãi hiển hiện trong lòng Thần Dạ, nhìn người trẻ tuổi sắp rời đi, hắn lạnh lùng nói:
- Tiếp đến, ta muốn giết người, hiện giờ, ngươi sẽ không ngăn trở chứ?
Người trẻ tuổi khẽ giật mình, chợt nghẹn ngào cười to:
- Thần Dạ, xem ra oán niệm của ngươi đối với ta vẫn rất lớn, giữ lại bọn người Liễu Lăng Vân sẽ cho ngươi thêm một chút thời gian, sau đó không lâu ngươi sẽ biết, muốn giết người, người râu ria muốn giết cứ giết a, bất quá, trước khi đạt tới cảnh giới Thánh Huyền, ngươi cứ ở lại đây tu luyện Tinh Thần Quyết đi, sẽ làm chơi ăn thật đấy.
- Ta đi rồi, chờ đến khi chúng ta lại lần nữa gặp mặt, ta hi vọng, ngươi đã có thể trở thành đối thủ có thể đánh với ta một trận, gặp lại.
Trong tiếng cười lớn, thân ảnh kia triệt để tiêu tán, lập tức, đạo đạo không gian loạn lưu vốn bao phủ lấy người trẻ tuổi lại phảng phất như Giao Long, điên cuồng xông tuôn ra.
- Thần Dạ. . .
- Tử Huyên, ngươi về trước đi, nói với mọi người một tiếng, bảo bọn hắn ở bên dưới chờ ta.
Một vòng sát ý xẹt qua trong mắt, Thần Dạ chợt ngồi xếp bằng ở sâu trong hư không vô tận này, rồi sau đó hai mắt nhắm lại, tiến vào trạng thái tu luyện.
- Tử Huyên, không chuyện gì chứ?
Mặc dù biết, người trẻ tuổi thần bí kia không có khả năng ra tay với mình, nhưng dù sao người này quá thần bí khó lường, khiến cho không người nào có thể nhìn thấu là địch hay bạn, một mình ở chung với tồn tại bực này, ai cũng sẽ không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì cả.
- Không có chuyện gì, chỉ là trò chuyện thôi.
Tử Huyên nhẹ nhàng đáp.
Đám người phía sau như Huyền Lăng, Trường Tôn Nhiên và U Nhi lại đồng thời chau mày lại, ánh mắt nhu hòa lập tức lộ ra vẻ ác liệt.
- Thần Dạ đâu rồi?
Diệp Thước lần nữa hỏi.
- Hắn đang trùng kích cảnh giới Thánh Huyền, bảo chúng ta ở đây chờ hắn.
Dứt lời, ánh mắt Tử Huyên lướt qua mọi người, đặt ở trên thân người hai tộc Thiên, Liễu, sát ý loáng thoáng hiện lên:
- Mọi người nghỉ ngơi thật tốt đi.
Chuyến đi Liễu tộc lần này không nghĩ đến sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhất là chuyện của Diệp Thước càng chưa từng nghĩ qua, Tử Huyên không phải Thần Dạ, cũng hiểu được ý nghĩ trong lòng Thần Dạ.
Vô luận như thế nào, Thiên, Liễu đều phải cho một câu trả lời thỏa đáng mới được.
Ý trong lời nói vừa truyền ra, mọi người Dạ Min, cùng với hai tộc Đế Mộc mi tâm khẽ nhấc, lộ ra vẻ nghiêm nghị, mà người hai tộc Thiên, Liễu nguyên một đám lộ ra vẻ vô cùng ngưng trọng.
Bọn hắn liên thủ, hôm nay đã không phải là đối thủ của Dạ Minh rồi.
Sâu trong vô tận hư không, không có Tử Huyên thủ hộ, Thần Dạ ngồi xếp bằng lấy, thân ảnh dưới cương phong thổi qua lại như ngọn cỏ không có rễ không ngừng lắc lư lấy.
Mặc dù quanh thân, có huyền khí bàng bạc vây quanh, cũng không cách nào ngăn cản được cương phong gào thét đến.
May mà thân thể Thần Dạ đã cực kỳ cường đại, từng đạo cương phong tuy rằng xé rách huyền khí quanh thân, oanh kích lên trên người hắn, nhưng cũng chỉ hoa xuất ra đạo đạo vết máu mà không cách nào dao động đến căn bản của hắn được.
Tu luyện dưới loại tình huống ác liệt này, hiển nhiên cần dũng khí thật lớ, cương phong vô cùng vô tận thế này, trừ phi thực lực đầy đủ, khiến chúng nó không cách nào cận thân, bằng không chúng sẽ cứ nối đuôi tới không dứt.
Thần Dạ thực lực không đủ nên không cách nào ngăn cản được trùng kích liên tiếp không ngừng kia, cho dù không gây thương tổn căn bản của Thần Dạ, nhưng nếu như ở trong phạm vi có thể thừa nhận, Thần Dạ không thể đột phá, như vậy, cương phong cũng sẽ trở thành vật trí mạng.
Người bình thường, đến nơi này trong lòng sẽ run sợ, nào còn dũng khí tu luyện, mà cái gọi là nhẫn nhịn, chính là muốn xem thử đến tột cùng là bản thân đột phát trước, hay là sẽ bị cương phong chôn vùi trước.
Trong đan điền, đạo năng lượng tinh thuần cường đại tựa hồ bị phong ấn chặt kia ngay khi việc tu luyện của Thần Dạ tiến vào đến quỹ đạo thì đạo phong ấn kia có chỗ khẽ buông lỏng.
Ngay một sát na khi nó bị phát mở, một đám năng lượng tinh thuần liền tràn ra, giống như một đạo thanh tuyền chảy khắp toàn thân, thương thế khắp toàn thân do bị cương phong quét qua lập tức khỏi hẳn, mà dưới đạo năng lượng kia dẫn dắt, tốc đô vận chuyển huyền khí của Thần Dạ so với trước kia thình lình nhanh lên gần gấp đôi.
Điều này quả thật thập phần dọa người, phải biết rằng, tốc độ vận chuyển huyền khí nhanh hơn, cũng tựu có nghĩa là tốc độ tu luyện nhanh, bất kể là võ giả cảnh giới nào, thiên phú tu luyện mạnh yếu thế nào đều là xem ở tốc độ thu nạp Thiên Địa linh khí, nói cách khác chính là tốc độ vận chuyển huyền khí.
Chính vì nguyên nhân này nên công pháp tốt mới trân quý như thế.
Hiện giờ, một đám năng lượng kia liền khiến tốc độ tu luyện của Thần Dạ nhanh hơn gần gấp đôi, đủ để nhìn ra sự cường đại của những năng lượng này cùng với dụng tâm lương khổ của chư vị tiền bối Đế Hoàng Cung, đây chính là năng lượng cần thiết để bọn hắn tồn tại đến nay a.
- Chư vị tiền bối, ta nhất định phải giúp các ngươi tìm được con đường tương lai của mình.
Thần Dạ trong lòng thấp giọng thì thào một câu, rồi sau đó, tăng thêm tốc độ, toàn lực luyện hóa lấy năng lượng tinh thuần bị phong ấn trong đan điền.
Thời gian trôi qua từng chút một, theo không ngừng luyện hóa những năng lượng này, một thân khí tức của Thần Dạ cũng chậm chạp tăng trưởng.
Tu vị bản thân hắn đã đạt đến Tôn Huyền đỉnh phong chi cảnh, chỉ cách một bước liền có thể tiến vào cảnh giới Thánh Huyền.
Nhưng mà, bước cuối cùng này, cho dù khí tức bản thân Thần Dạ vẫn đang tăng trưởng nhưng lại thủy chung không thể đột phá được tầng gông cùm xiềng xích kia.
- Vẫn là câu nói đó, tin hay không tùy ngươi, có lẽ bản thân ta cũng từng tin tưởng Huyết Bồ Đề có thể giúp được ta, nhưng đó là đã từng, tốt rồi, nhớ kỹ lời ta nói, Tử Huyên cô nương, nếu như ngươi thật sự có đại cơ duyên, sau khi phục dụng Huyết Bồ Đề, một mình tinh luyện ra Tà Đế huyết dịch thì đừng nên bức nó ra, hãy luyện hóa lấy nó, như vậy sẽ có trợ giúp rất lớn cho ngươi.
- Tà Đế chính là đệ nhất nhân từ xưa đến nay, không phải mấy vị Đại Đế trong miệng các ngươi có khả năng so sánh được, Tà Đế chi huyết cũng ẩn chứa Thiên Đạo pháp tắc thuần chánh nhất, có thể khiến con đường tương lai của ngươi nhẹ nhõm hơn một chút, đây là cơ duyên của ngươi.
- Còn chuyện gì nữa không?
Sau khi trầm mặc một lát, Thần Dạ hỏi.
Lúc này cũng không cần so đo xem lời của người trẻ tuổi này có mấy phần đáng tin, mặc kệ là thật hay giả thì sau khi đạt được Huyết Bồ Đề mới có thể biết được, hôm nay, hết thảy đều hư vô mờ mịt.
Trạc Ly, cũng chưa chắc có thể giúp mình tìm được Huyết Bồ Đề, thậm chí, ngay cả bản thân Trạc Ly cũng không biết có Huyết Bồ Đề tồn tại hay không.
- Nên nói, ta đã nói, Tà Đế Điện ít ngày nữa sẽ lại hiện ra thế gian, Thần Dạ, khiêu chiến của ngươi giờ mới bắt đầu, cố gắng lên a.
Thân ảnh người trẻ tuổi dần trở nên hư ảo.
Nghe vậy, một vòng sát cơ, chậm rãi hiển hiện trong lòng Thần Dạ, nhìn người trẻ tuổi sắp rời đi, hắn lạnh lùng nói:
- Tiếp đến, ta muốn giết người, hiện giờ, ngươi sẽ không ngăn trở chứ?
Người trẻ tuổi khẽ giật mình, chợt nghẹn ngào cười to:
- Thần Dạ, xem ra oán niệm của ngươi đối với ta vẫn rất lớn, giữ lại bọn người Liễu Lăng Vân sẽ cho ngươi thêm một chút thời gian, sau đó không lâu ngươi sẽ biết, muốn giết người, người râu ria muốn giết cứ giết a, bất quá, trước khi đạt tới cảnh giới Thánh Huyền, ngươi cứ ở lại đây tu luyện Tinh Thần Quyết đi, sẽ làm chơi ăn thật đấy.
- Ta đi rồi, chờ đến khi chúng ta lại lần nữa gặp mặt, ta hi vọng, ngươi đã có thể trở thành đối thủ có thể đánh với ta một trận, gặp lại.
Trong tiếng cười lớn, thân ảnh kia triệt để tiêu tán, lập tức, đạo đạo không gian loạn lưu vốn bao phủ lấy người trẻ tuổi lại phảng phất như Giao Long, điên cuồng xông tuôn ra.
- Thần Dạ. . .
- Tử Huyên, ngươi về trước đi, nói với mọi người một tiếng, bảo bọn hắn ở bên dưới chờ ta.
Một vòng sát ý xẹt qua trong mắt, Thần Dạ chợt ngồi xếp bằng ở sâu trong hư không vô tận này, rồi sau đó hai mắt nhắm lại, tiến vào trạng thái tu luyện.
- Tử Huyên, không chuyện gì chứ?
Mặc dù biết, người trẻ tuổi thần bí kia không có khả năng ra tay với mình, nhưng dù sao người này quá thần bí khó lường, khiến cho không người nào có thể nhìn thấu là địch hay bạn, một mình ở chung với tồn tại bực này, ai cũng sẽ không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì cả.
- Không có chuyện gì, chỉ là trò chuyện thôi.
Tử Huyên nhẹ nhàng đáp.
Đám người phía sau như Huyền Lăng, Trường Tôn Nhiên và U Nhi lại đồng thời chau mày lại, ánh mắt nhu hòa lập tức lộ ra vẻ ác liệt.
- Thần Dạ đâu rồi?
Diệp Thước lần nữa hỏi.
- Hắn đang trùng kích cảnh giới Thánh Huyền, bảo chúng ta ở đây chờ hắn.
Dứt lời, ánh mắt Tử Huyên lướt qua mọi người, đặt ở trên thân người hai tộc Thiên, Liễu, sát ý loáng thoáng hiện lên:
- Mọi người nghỉ ngơi thật tốt đi.
Chuyến đi Liễu tộc lần này không nghĩ đến sẽ xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhất là chuyện của Diệp Thước càng chưa từng nghĩ qua, Tử Huyên không phải Thần Dạ, cũng hiểu được ý nghĩ trong lòng Thần Dạ.
Vô luận như thế nào, Thiên, Liễu đều phải cho một câu trả lời thỏa đáng mới được.
Ý trong lời nói vừa truyền ra, mọi người Dạ Min, cùng với hai tộc Đế Mộc mi tâm khẽ nhấc, lộ ra vẻ nghiêm nghị, mà người hai tộc Thiên, Liễu nguyên một đám lộ ra vẻ vô cùng ngưng trọng.
Bọn hắn liên thủ, hôm nay đã không phải là đối thủ của Dạ Minh rồi.
Sâu trong vô tận hư không, không có Tử Huyên thủ hộ, Thần Dạ ngồi xếp bằng lấy, thân ảnh dưới cương phong thổi qua lại như ngọn cỏ không có rễ không ngừng lắc lư lấy.
Mặc dù quanh thân, có huyền khí bàng bạc vây quanh, cũng không cách nào ngăn cản được cương phong gào thét đến.
May mà thân thể Thần Dạ đã cực kỳ cường đại, từng đạo cương phong tuy rằng xé rách huyền khí quanh thân, oanh kích lên trên người hắn, nhưng cũng chỉ hoa xuất ra đạo đạo vết máu mà không cách nào dao động đến căn bản của hắn được.
Tu luyện dưới loại tình huống ác liệt này, hiển nhiên cần dũng khí thật lớ, cương phong vô cùng vô tận thế này, trừ phi thực lực đầy đủ, khiến chúng nó không cách nào cận thân, bằng không chúng sẽ cứ nối đuôi tới không dứt.
Thần Dạ thực lực không đủ nên không cách nào ngăn cản được trùng kích liên tiếp không ngừng kia, cho dù không gây thương tổn căn bản của Thần Dạ, nhưng nếu như ở trong phạm vi có thể thừa nhận, Thần Dạ không thể đột phá, như vậy, cương phong cũng sẽ trở thành vật trí mạng.
Người bình thường, đến nơi này trong lòng sẽ run sợ, nào còn dũng khí tu luyện, mà cái gọi là nhẫn nhịn, chính là muốn xem thử đến tột cùng là bản thân đột phát trước, hay là sẽ bị cương phong chôn vùi trước.
Trong đan điền, đạo năng lượng tinh thuần cường đại tựa hồ bị phong ấn chặt kia ngay khi việc tu luyện của Thần Dạ tiến vào đến quỹ đạo thì đạo phong ấn kia có chỗ khẽ buông lỏng.
Ngay một sát na khi nó bị phát mở, một đám năng lượng tinh thuần liền tràn ra, giống như một đạo thanh tuyền chảy khắp toàn thân, thương thế khắp toàn thân do bị cương phong quét qua lập tức khỏi hẳn, mà dưới đạo năng lượng kia dẫn dắt, tốc đô vận chuyển huyền khí của Thần Dạ so với trước kia thình lình nhanh lên gần gấp đôi.
Điều này quả thật thập phần dọa người, phải biết rằng, tốc độ vận chuyển huyền khí nhanh hơn, cũng tựu có nghĩa là tốc độ tu luyện nhanh, bất kể là võ giả cảnh giới nào, thiên phú tu luyện mạnh yếu thế nào đều là xem ở tốc độ thu nạp Thiên Địa linh khí, nói cách khác chính là tốc độ vận chuyển huyền khí.
Chính vì nguyên nhân này nên công pháp tốt mới trân quý như thế.
Hiện giờ, một đám năng lượng kia liền khiến tốc độ tu luyện của Thần Dạ nhanh hơn gần gấp đôi, đủ để nhìn ra sự cường đại của những năng lượng này cùng với dụng tâm lương khổ của chư vị tiền bối Đế Hoàng Cung, đây chính là năng lượng cần thiết để bọn hắn tồn tại đến nay a.
- Chư vị tiền bối, ta nhất định phải giúp các ngươi tìm được con đường tương lai của mình.
Thần Dạ trong lòng thấp giọng thì thào một câu, rồi sau đó, tăng thêm tốc độ, toàn lực luyện hóa lấy năng lượng tinh thuần bị phong ấn trong đan điền.
Thời gian trôi qua từng chút một, theo không ngừng luyện hóa những năng lượng này, một thân khí tức của Thần Dạ cũng chậm chạp tăng trưởng.
Tu vị bản thân hắn đã đạt đến Tôn Huyền đỉnh phong chi cảnh, chỉ cách một bước liền có thể tiến vào cảnh giới Thánh Huyền.
Nhưng mà, bước cuối cùng này, cho dù khí tức bản thân Thần Dạ vẫn đang tăng trưởng nhưng lại thủy chung không thể đột phá được tầng gông cùm xiềng xích kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.