Đế Quân

Chương 862: Thiên Kiếm. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

15/06/2015

Niệm Thần không quan tâm đến chính mình, nhưng những thứ Thần Dạ mang, không cho phép hắn làm loạn.

- Ta chưa nghĩ tới những thứ này, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh đi.

- Nhưng ta nghĩ tới, phải nghĩ!

Niệm Thần ngược lại nói:

- Tôn Vĩ, cái mặt nạ da người ở ngày trước còn đó không?

Tôn Vĩ lập tức đáp:

- Ta biết nên làm như thế nào, giao cho ta!

- Mặt nạ da người kia cấp cho ta, trừ Thần Dạ, liền chỉ có ta đối với tình tình, phong cách hành sự cùng với những gia hỏa kia là hiểu rõ nhất, ngươi có thể giấu diếm được đám người Hoàng Thiên Lôi nhưng không thể gạt được những gia hỏa kia ở sau lưng Thiên Kiếm môn.

Niệm Thần nghiêm mặt nói:

- Tôn Vĩ, đừng nói những thứ khác, vì Thần Dạ, ta không thể có sai sót.

- Thần cô nương, Tôn huynh, ta cho các ngươi cùng nhau đi đến cũng không phải là các ngươi vì Thần Dạ ta làm như thế nào, ta tự có phương pháp đối ứng, lên núi đi.

Thần Dạ cũng không dừng lại, thân háo kinh lôi dữ dội lướt đi.

- A di!

Niệm Thần bất đắc dĩ cực kỳ, chỉ đành phải nhìn về phía Tần Tân Nguyệt, nàng dù sao cũng là trưởng bối, nói ra Thần Dạ có lẽ sẽ nghe.

Tần Tân Nguyệt cười nhẹ, nói:

- Các ngươi đều quá lo lắng một chút rồi, tình huống trên núi không rõ, không nói trước có tồn tại đủ cường đại hay không, mặc dù có, Thần cô nương, ngay cả chúng ta đều không thể toàn thân trở lui, bất kỳ kế hoạch kia sẽ hữu dụng sao, cho nên đi một bước nhìn một bước.

- Còn có, Thần công tử mới đến Bắc vực, có người nào đó sẽ biết hắn chính là Thần Dạ sao?



Niệm Thần ngây ra một lúc, mi tâm bất giác từ từ kiên định lại, nàng cười khẽ:

- Cho dù ta đều không thể toàn thân trở lui, ta cũng phải để cho Thần Dạ còn sống mà ly khai Thiên Kiếm môn.

- Tôn sư huynh, vô luận xảy ra chuyện gì, nhớ kỹ, tối hậu quan đầu ngươi không nên ngăn cản ta!

Trên quảng trường rộng rãi trước sau như một kia của Thiên Kiếm môn, rất nhiều đệ tử đang đón ánh mặt trời tu luyện...

Cuối quảng trường, dưới đại điện hơi có mấy phần khí phái, mấy trung niên nhân vây quanh một lão giả đồng dạng đang ngồi xếp bằng.

Ước chừng mấy trăm người cùng nhau tu luyện, hô hấp của riêng mình phảng phất giờ phút này đã tương liên, ở tu luyện, thời gian thổ nạp nhất trí kinh người, làm cho người ta cảm thấy nơi này cũng không phải là có nhiều người như vậy.

Mà kết quả như thế, đông đảo đạo hô hấp liền ở một chỗ, phảng phất là giống như một cự nhân vô cùng to lớn đang hô hấp, một cái hít thở đều làm cho không gian đnag không ngừng có run rẩy rất nhỏ, cảm thụ đến có chút tráng quan, phần thủ đoạn này rất là bất phàm a!

Nhưng liền ở lúc này, trên bầu trời đột nhiên có thanh âm kinh lôi cuồn cuộn vang lên, sát ý ngập trời từ chỗ sâu tầng mây kia điên cuồng tịch quyển mà xuống, cả quảng trường của Thiên Kiếm môn nhất thời bị bao phủ mà vào.

- Người nào dám xông vào Thiên Kiếm môn chúng ta? Muốn chết!

Mấy đạo thân ảnh từ trong đông đảo đệ tử này hướng lên thiên không bắn mạnh mà tới.

Nơi đó, một đạo quang mang đen nhánh đột nhiên mà hiện, quá thành một đầu quái vật lớn trực tiếp hướng về phía mấy cái đệ tử Thiên Kiếm môn kia trấn áp mà đi!

- Bồng!

Mấy cái đệ tử Thiên Kiếm môn này đến nhanh, đi càng nhanh hơn, chỗ bất đồng chính là bọn hắn bây giờ đã là biến thành thi thể, vô lực từ trên bầu trời rơi xuống.

- Lớn mật!

Dưới đại điện ở phía cuối quảng trường, một người trung niên nổi giận, xa xa đối với quái vật lớn kia, bàn tay nặng nề nắm chặt, một đạo năng lượng mạnh mẽ háo thành cự chưởng che trời lăng không nộ phách xuống!

Dưới đụng nhau, năng lượng huyền khí cường đại dữ dội tuôn ra, chỉ thấy được quái vật lớn màu đen kia giống như quang trụ vô kiên bất tồi, sinh sôi chấn vỡ cự chưởng che trời của trung niên nhân, tiếp theo sau đó nộ khiếu bạo xạ mà đi.

Giờ khắc này, dưới đại điện, bao gồm lão giả kia ở bên trong đều là bỗng nhiên đứng lên!

Vị trung niên nhân vừa mới xuất thủ kia đã ở cảnh giới Lực Huyền đỉnh phong, nhưng như thế cũng bị người dễ dàng đẩy lui, không cần nghĩ, địch nhân còn chưa gặp mặt tất nhiên là cao thủ cảnh giới Địa Huyền.



Lấy thế lực của Thiên Kiếm môn bọn hắn, cao thủ Địa Huyền cũng là không dám dễ dàng trêu chọc.

Nhìn công kích cường đại giống như hắc sắc thiểm điện mà tới, lão giả kia hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng lại, chợt đổi chưởng thành trảo mãnh liệt xé rách mà xuống!

Dưới một trảo nhất thời có năng lượng huyền khí ba động ngập trời mà ra, ở giữa không trung, lấy xu thế vô cùng đem quái vật lớn kia ngạnh sinh sinh đánh tan, bất quá cước bộ của lão giả kia đồng thời cũng là hơi lui về phía sau một bước.

- Là vị bằng hữu nào, kính xin báo ra danh tính?

Thành công ngăn cản tiến công của đối phương, nhưng trên sắc mặt của lão giả lại là có thêm ngưng trọng thật sâu, người của cả Thiên Kiếm môn cũng là không tự chủ được mà trầm trọng.

Lão giả này chính là Thái thượng hộ pháo duy nhất còn sống sót của Thiên Kiếm môn, đồng thời cũng là cao thủ Địa Huyền duy nhất ngoài môn chủ ra, hơn nữa còn là cao thủ cảnh giới Địa Huyền ngũ trọng.

Nhân vật như thế xuất thủ mới chỉ có thể phá vỡ công kích của đối phương, mà không cách nào đem thần bí nhân kia bức ra, cường đại của địch nhân này đã làm cho lòng người run rẩy!

- Ta cũng không phải là bằng hữu của Thiên Kiếm môn ngươi, đừng nhận thân thích lung tung... Lão cẩu, người của Mộc gia, nhanh một chút đưa bọn họ giao ra đây, nếu không hôm nay huyết tẩy Thiên Kiếm môn!

- Cuồng vọng!

Chân mày của lão giả vừa nhấc, nhìn như vô cùng tức giận, kỳ thực ở chỗ sâu con ngươi của lão cũng là lướt ra ý kinh hãi không dễ bị phát hiện... Sau khi hai chữ huyết tẩy kia vừa dứt, lão giả rõ ràng có một loại ảo giác, ở bên trong phiến không gian này phảng phất có một tầng huyết tinh vị đạo nhàn nhạt.

Mà lão càng thêm biết, nếu nói sau lưng Mộc gia là thế lực tồn tại bực nào, có lẽ hôm nay tới tìm chưa chắc là cao thủ chân chính của Kiếm tông, nhưng đã coi như là đại biểu cho Kiếm tông mà đến, hơi chút sai sót, Thiên Kiếm môn hôi phi yên diệt!

Song, cái cục này đã thành, không dung được cho lão giả chần chừ, muốn thành đại sự, cho tới bây giờ đều là phải có tàn nhẫn rất nhiều, nếu lần này thành sự...

Mi tâm lão giả đột nhiên ngưng tụ, trầm giọng cười nói:

- Lá gan không nhỏ, dám đến Thiên Kiếm môn chúng ta đòi người, lão phu ngược lại muốn nhìn một chút ngươi là dựa vào cái gì?

Lão giả lạnh lùng quát một tiếng, ở trong tay kia, một thanh hắc sắc trường kiếm hiện lên, cả người lướt động giống như đại bàng giương cánh, thiểm lướt một cái đã ở một chỗ khác trong không gian, từng đạo kiếm ảnh kia giống như hắc giao bay lên, hướng về phía chỗ sâu phiến thiên không kia hung mãnh đâm tới!

- Bằng vào chính là kiếm của Kiếm tông ta!

Ở thời điểm Hắc giao bay lên, mới vừa vặn xuất hiện, chỗ sâu hư không, bạch sắc kiếm quang phá không mà hiện, kiếm khí phong duệ xé rách không gian, đồng thời đem tất cả kiếm ánh kia đều đánh tan, chợt một đạo thân ảnh đen nhánh phảng phất như hắc sắc quang hồng dữ dội lướt tới!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook