Chương 484: Tiếp tục.
Ngốc Tiểu Ngư
07/04/2015
Ở trong cung điện kia, khi
Thần Dạ sử dụng Thiên Đao ngạnh sinh sinh đem điểm hào quang kia đánh
tan, trung niên nhân này bỗng nhiên mở ra hai mắt, hắn nhìn về phương
xa, trong con mắt dũng động ra băng hàn cực hạn.
- Tốt cho một cái tiểu bối, không chỉ có thủ đoạn bất phàm, lại càng lòng dạ độc ác! Ta ngược lại muốn nhìn một chút ở trong Bách Binh các, ngươi đến tột cùng có thể làm được đến loại tình trạng nào!
Lời vừa dứt, trung niên nhân chậm rãi nhắm mắt lại, theo sát na hai mắt của hai nhắm lại, cả người lần nữa giống như hoạt tử nhân...
Trong Bách Binh các!
Thiên Đao tuy là trạng thái quá yếu, nhưng đông đảo binh khí kia tất cả đều là tự hành hướng lên Thiên Đao đi tới, thậm chí đều không cần Thiên Đao gọi về, linh tính vốn có của bọn chúng liên tục không ngừng tràn vào trong cơ thể của Thiên Đao.
Tốc độ kia cực nhanh cùng với tính tự giác làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối!
Thời gian không tới một phút, tất cả binh khí tại tràng đều rơi xuống mặt đất, mặc dù hoàn hảo lại cũng không còn là bảo bối để cho người ta khát vọng lấy được nữa rồi.
Cảm ứng đến trạng thái của Thiên Đao tựa hồ so sánh với trước kia thì khá hơn một chút, Thần Dạ hài lòng cười cười, nhưng ngay sau đó xoay người nói:
- Tử Huyên, chúng ta đi thôI!
Vừa mới dứt lời, hắn liền sửng sốt, bởi vì đạp vào trong mắt chính là nụ cười không cách nào hình dung kia của Tử Huyên...
- Thần Dạ, ngươi làm gì thế!
Vẻ mặt si ngốc kia của Thần Dạ để cho Tử Huyên hơi bị ngẩn người, chợt nàng nghĩ đến nguyên nhân, không khỏi ngượng ngùng cười một tiếng:
- Ngươi nhìn đủ chưa?
Mặc dù nụ cười hiện tại cũng không hơn mị hoặc ban đầu, nhưng lại có loại muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào của thiếu nữ, càng làm cho người ta không muốn đem ánh mắt dời đi.
Mà ở lúc ngẩn người như vậy, Thần Dạ đột nhiên phát hiện theo thời gian tiếp xúc với Tử Huyên càng ngày càng lâu, chính mình thế nhưng...
Thế nhưng càng ngày càng không thể chống cự được sắc đẹp của Tử Huyên rồi...
- Cái này... Tử Huyên, chúng ta đi tới tầng tiếp theo đi!
Thần Dạ không khỏi chê cười.
- Ân!
Tay của Tử Huyên nhẹ điểm, nụ cười ngượng ngùng kia nhất thời khiến cho Thần Dạ chạy trối chết, hắn thật sự là không dám nhìn nhiều, nàng ở giờ khắc này bày ra sức hấp dẫn quá lớn!
Thấy được cử động như thế của Thần Dạ, Tử Huyên ngẩn ra, chợt cười vui không dứt...
Dưới một tầng Bách Binh các cũng là một cái hạp cốc địa đái, từ cửa vào hạp cốc mãi cho đến cuối, chi chít đều là hình bóng của binh khí.
Mặc dù hạp cốc không phải là rất dài, nhưng loại mật độ này để cho người ta nhìn một cái liền biết, số lượng binh khí ở trong cốc ít nhất là gấp hai lần ở tầng thứ nhất trở lên.
Mà tầm mắt xuyên qua đông đảo binh khí này nhìn về phía cuối, nơi đso cũng có một thanh binh khí tuyệt đối cường đại tồn tại.
Một đạo sát khí càng thêm đáng sợ, càng thêm nồng đậm hạo hạo đãng đãng ở trong không gian tụ họp, cảm ứng qua rõ ràng đã tạo thành một phương tầng mây sát khí.
So sánh với trong cung điện nhìn thấy càng thêm đáng sợ một chút chính là ngay giữa tầng mây sát khí kia có một đạo quang trụ từ mặt đất mà đến, chính là từ trong chuôi bnh khí tuyệt đối cường đại này tản mát mà ra.
Biểu hiện như thế, nói cách khác chuôi binh khí này thời khắc đang cùng những sát khí kia hô ứng lẫn nhau.
Ánh mắt của Thần Dạ ngưng đọng lại một chút... Bất quá không đợi hắn nói gì hay làm gì, Tử Huyên liền nhẹ nhàng kéo hắn lại nói:
- Ngươi còn có thương tích trong người, cửa ải này giao cho ta đi!
- Không cần!
Thần Dạ đạm mạc cười nói:
- Vốn là ta cũng nghĩ mượn lấy Bách Binh các này để cho chúng ta ở bên trong hảo hảo lịch lãm một phen, mà nay người của Khiếu Lôi tông đã sớm chuẩn bị kỹ càng, vậy thì theo bọn họ hảo hảo chơi đùa một chuyến....
Lời nói vừa dứt, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện hai đại thần vật mới vừa thu lại trước đó không lâu giống như là thiên thần đứng vững vàng ở trên bầu trời, hai đạo quang mang bất đồng cũng là đồng thời bạo xạ lướt xuống, đem cả cái hạp cốc đều bao trùm vào bên rong.
Kèm theo lực lượng Thiên Đao giống như thủy triều dũng động ở trong hạp cốc, Tử Huyên lại một lần nữa cảm ứng được vô luận là một chuôi binh khí kia giờ phút này đều đang biết điều một chút đem linh tính vốn có của bọn chúng kính dâng đi ra ngoài.
Cho dù là ở tận đầu hạp cốc, một thanh binh khí kia có uy lực lớn nhất cũng không ngoại lệ. Có lẽ nó nghĩ tới muốn phản kháng, song, ở dưới lực lượng Thiên Đao, phản kháng của nó cơ hồ có thể bị bỏ qua.
Cho dù đây không phải là lần đầu tiên cảm ứng được, kinh ngạc của Tử Huyên vẫn như cũ là rất lớn.
Nàng hiện tại đã dám đoán chắc hai dạng bảo bối này của Thần Dạ tuyệt không ở hàng ngũ Thần binh, hoặc là nói cho dù là Thần binh, đó cũng có thủ đoạn đặc thù mà người khác không biết.
Thần Dạ cùng Cổ Đế điện ở trong lòng Thần Dạ chính là Hỗn Nguyên chi bảo.
Hỗn Nguyên chi bao được xưng là thần vật trong thiên địa, thiên sinh địa dưỡng, lấy thiên là cha, lấy địa là mẹ, tự nhiên dựng dục mà ra, thủ đoạn có lẽ khác nhau nhưng liền giống như đế vương đối với dân chúng ở trong thế tục, giống như chí tôn trong yêu thú đối với yêu thú phổ thông, có uy nghiêm không thể tranh cãi.
Chính là điểm này mới để cho Thần Dạ có lòng tin có thể ở trong Bách Binh các toàn thân trở ra!
Trải qua thí nghiệm tầng thứ nhất, Thần Dạ càng thêm chắc chắn chỉ cần là không gặp phải cấp bậc Thần binh trở lên, vô luận là số lượng binh khí trong Bách Binh các có bao nhiêu, cho dù tất cả đều là Tiên thiên linh bảo, chỉ cần ở trong trạng thái vô chủ, như vậy bọn chúng liền không chống đỡ được hấp dẫn của Thiên Đao.
Rất nhanh trong hạp cốc không còn gì ngoài chuôi binh khí cường đại tuyệt đối ở cuối hạp cốc còn đang giữ lại được linh tính, tất cả các binh khí khác đều biến thành vật bình thường rơi lả tả ở các nơi trong hạp cốc.
Lúc này Thần Dạ âm hiểm cười:
- Tiếp tục chơi a, các ngươi ngàn vạn lần không nên để cho ta thất vọng.
Tiếng cười truyền ra hết sức, thân ảnh của hắn đã như quỷ mị xuất hiện ở cuối khe sâu, bàn tay lộ ra trực tiếp chụp vào chuôi binh khí này.
- Thần Dạ, cẩn thận!
Biết hắn muốn làm gì, Tử Huyên đồng thời đi đến, trước hắn một bước đem binh khí cầm vào trong tay.
- Đi ra!
Tử Huyên nhẹ nhàng quát một tiếng, lực lượng lôi đình bá đạo liền là dữ dội tuôn ra, oanh kích ở trên binh khí, lực lượng cường đại chỉ ở sau chốc lát chẳng những phá hủy phòng ngự ở bên ngoài binh khí, một đạo khe nứt cũng là rất nhanh xuất hiện.
Thần Dạ bĩu môi, tu vi của mình cùng với cảnh giới Lực Huyền chênh lệch thật sự quá lớn một chút a!
Liền ở sau khi khe nứt của binh khí này xuất hiện, lại có một đạo năng lượng giống nhau như đúc với thanh sắc trường kiếm lúc trước sắp bạo liệt vô cùng ác động vọt ra.
Không thể không nói Khiếu Lôi tông đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, năng lượng phong ấn ở trong này không chỉ có một vị cao thủ Lực Huyền lưu lại, lại càng là cao thủ có cảnh giới Lực Huyền cửu trọng.
- Tốt cho một cái tiểu bối, không chỉ có thủ đoạn bất phàm, lại càng lòng dạ độc ác! Ta ngược lại muốn nhìn một chút ở trong Bách Binh các, ngươi đến tột cùng có thể làm được đến loại tình trạng nào!
Lời vừa dứt, trung niên nhân chậm rãi nhắm mắt lại, theo sát na hai mắt của hai nhắm lại, cả người lần nữa giống như hoạt tử nhân...
Trong Bách Binh các!
Thiên Đao tuy là trạng thái quá yếu, nhưng đông đảo binh khí kia tất cả đều là tự hành hướng lên Thiên Đao đi tới, thậm chí đều không cần Thiên Đao gọi về, linh tính vốn có của bọn chúng liên tục không ngừng tràn vào trong cơ thể của Thiên Đao.
Tốc độ kia cực nhanh cùng với tính tự giác làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối!
Thời gian không tới một phút, tất cả binh khí tại tràng đều rơi xuống mặt đất, mặc dù hoàn hảo lại cũng không còn là bảo bối để cho người ta khát vọng lấy được nữa rồi.
Cảm ứng đến trạng thái của Thiên Đao tựa hồ so sánh với trước kia thì khá hơn một chút, Thần Dạ hài lòng cười cười, nhưng ngay sau đó xoay người nói:
- Tử Huyên, chúng ta đi thôI!
Vừa mới dứt lời, hắn liền sửng sốt, bởi vì đạp vào trong mắt chính là nụ cười không cách nào hình dung kia của Tử Huyên...
- Thần Dạ, ngươi làm gì thế!
Vẻ mặt si ngốc kia của Thần Dạ để cho Tử Huyên hơi bị ngẩn người, chợt nàng nghĩ đến nguyên nhân, không khỏi ngượng ngùng cười một tiếng:
- Ngươi nhìn đủ chưa?
Mặc dù nụ cười hiện tại cũng không hơn mị hoặc ban đầu, nhưng lại có loại muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào của thiếu nữ, càng làm cho người ta không muốn đem ánh mắt dời đi.
Mà ở lúc ngẩn người như vậy, Thần Dạ đột nhiên phát hiện theo thời gian tiếp xúc với Tử Huyên càng ngày càng lâu, chính mình thế nhưng...
Thế nhưng càng ngày càng không thể chống cự được sắc đẹp của Tử Huyên rồi...
- Cái này... Tử Huyên, chúng ta đi tới tầng tiếp theo đi!
Thần Dạ không khỏi chê cười.
- Ân!
Tay của Tử Huyên nhẹ điểm, nụ cười ngượng ngùng kia nhất thời khiến cho Thần Dạ chạy trối chết, hắn thật sự là không dám nhìn nhiều, nàng ở giờ khắc này bày ra sức hấp dẫn quá lớn!
Thấy được cử động như thế của Thần Dạ, Tử Huyên ngẩn ra, chợt cười vui không dứt...
Dưới một tầng Bách Binh các cũng là một cái hạp cốc địa đái, từ cửa vào hạp cốc mãi cho đến cuối, chi chít đều là hình bóng của binh khí.
Mặc dù hạp cốc không phải là rất dài, nhưng loại mật độ này để cho người ta nhìn một cái liền biết, số lượng binh khí ở trong cốc ít nhất là gấp hai lần ở tầng thứ nhất trở lên.
Mà tầm mắt xuyên qua đông đảo binh khí này nhìn về phía cuối, nơi đso cũng có một thanh binh khí tuyệt đối cường đại tồn tại.
Một đạo sát khí càng thêm đáng sợ, càng thêm nồng đậm hạo hạo đãng đãng ở trong không gian tụ họp, cảm ứng qua rõ ràng đã tạo thành một phương tầng mây sát khí.
So sánh với trong cung điện nhìn thấy càng thêm đáng sợ một chút chính là ngay giữa tầng mây sát khí kia có một đạo quang trụ từ mặt đất mà đến, chính là từ trong chuôi bnh khí tuyệt đối cường đại này tản mát mà ra.
Biểu hiện như thế, nói cách khác chuôi binh khí này thời khắc đang cùng những sát khí kia hô ứng lẫn nhau.
Ánh mắt của Thần Dạ ngưng đọng lại một chút... Bất quá không đợi hắn nói gì hay làm gì, Tử Huyên liền nhẹ nhàng kéo hắn lại nói:
- Ngươi còn có thương tích trong người, cửa ải này giao cho ta đi!
- Không cần!
Thần Dạ đạm mạc cười nói:
- Vốn là ta cũng nghĩ mượn lấy Bách Binh các này để cho chúng ta ở bên trong hảo hảo lịch lãm một phen, mà nay người của Khiếu Lôi tông đã sớm chuẩn bị kỹ càng, vậy thì theo bọn họ hảo hảo chơi đùa một chuyến....
Lời nói vừa dứt, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện hai đại thần vật mới vừa thu lại trước đó không lâu giống như là thiên thần đứng vững vàng ở trên bầu trời, hai đạo quang mang bất đồng cũng là đồng thời bạo xạ lướt xuống, đem cả cái hạp cốc đều bao trùm vào bên rong.
Kèm theo lực lượng Thiên Đao giống như thủy triều dũng động ở trong hạp cốc, Tử Huyên lại một lần nữa cảm ứng được vô luận là một chuôi binh khí kia giờ phút này đều đang biết điều một chút đem linh tính vốn có của bọn chúng kính dâng đi ra ngoài.
Cho dù là ở tận đầu hạp cốc, một thanh binh khí kia có uy lực lớn nhất cũng không ngoại lệ. Có lẽ nó nghĩ tới muốn phản kháng, song, ở dưới lực lượng Thiên Đao, phản kháng của nó cơ hồ có thể bị bỏ qua.
Cho dù đây không phải là lần đầu tiên cảm ứng được, kinh ngạc của Tử Huyên vẫn như cũ là rất lớn.
Nàng hiện tại đã dám đoán chắc hai dạng bảo bối này của Thần Dạ tuyệt không ở hàng ngũ Thần binh, hoặc là nói cho dù là Thần binh, đó cũng có thủ đoạn đặc thù mà người khác không biết.
Thần Dạ cùng Cổ Đế điện ở trong lòng Thần Dạ chính là Hỗn Nguyên chi bảo.
Hỗn Nguyên chi bao được xưng là thần vật trong thiên địa, thiên sinh địa dưỡng, lấy thiên là cha, lấy địa là mẹ, tự nhiên dựng dục mà ra, thủ đoạn có lẽ khác nhau nhưng liền giống như đế vương đối với dân chúng ở trong thế tục, giống như chí tôn trong yêu thú đối với yêu thú phổ thông, có uy nghiêm không thể tranh cãi.
Chính là điểm này mới để cho Thần Dạ có lòng tin có thể ở trong Bách Binh các toàn thân trở ra!
Trải qua thí nghiệm tầng thứ nhất, Thần Dạ càng thêm chắc chắn chỉ cần là không gặp phải cấp bậc Thần binh trở lên, vô luận là số lượng binh khí trong Bách Binh các có bao nhiêu, cho dù tất cả đều là Tiên thiên linh bảo, chỉ cần ở trong trạng thái vô chủ, như vậy bọn chúng liền không chống đỡ được hấp dẫn của Thiên Đao.
Rất nhanh trong hạp cốc không còn gì ngoài chuôi binh khí cường đại tuyệt đối ở cuối hạp cốc còn đang giữ lại được linh tính, tất cả các binh khí khác đều biến thành vật bình thường rơi lả tả ở các nơi trong hạp cốc.
Lúc này Thần Dạ âm hiểm cười:
- Tiếp tục chơi a, các ngươi ngàn vạn lần không nên để cho ta thất vọng.
Tiếng cười truyền ra hết sức, thân ảnh của hắn đã như quỷ mị xuất hiện ở cuối khe sâu, bàn tay lộ ra trực tiếp chụp vào chuôi binh khí này.
- Thần Dạ, cẩn thận!
Biết hắn muốn làm gì, Tử Huyên đồng thời đi đến, trước hắn một bước đem binh khí cầm vào trong tay.
- Đi ra!
Tử Huyên nhẹ nhàng quát một tiếng, lực lượng lôi đình bá đạo liền là dữ dội tuôn ra, oanh kích ở trên binh khí, lực lượng cường đại chỉ ở sau chốc lát chẳng những phá hủy phòng ngự ở bên ngoài binh khí, một đạo khe nứt cũng là rất nhanh xuất hiện.
Thần Dạ bĩu môi, tu vi của mình cùng với cảnh giới Lực Huyền chênh lệch thật sự quá lớn một chút a!
Liền ở sau khi khe nứt của binh khí này xuất hiện, lại có một đạo năng lượng giống nhau như đúc với thanh sắc trường kiếm lúc trước sắp bạo liệt vô cùng ác động vọt ra.
Không thể không nói Khiếu Lôi tông đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, năng lượng phong ấn ở trong này không chỉ có một vị cao thủ Lực Huyền lưu lại, lại càng là cao thủ có cảnh giới Lực Huyền cửu trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.