Chương 488: Tứ đại Thần binh. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
07/04/2015
Trung niên nhân nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Thực lực của Tử Huyên quả quyết không làm được một bước này... người thiếu niên kia ngươi đến cùng là có lai lịch gì, rõ ràng tu vi chỉ có cảnh giới Thượng Huyền nhất trọng, vì thủ đoạn gì lại có thể thần kỳ như vậy?
- Cũng tốt, bổn tọa liền yên lặng nhìn xem, rốt cuộc các ngươi có thể ở một tầng cuối cùng đem Lôi Kình Diệt Thế Thương lấy đi hay không? Nói thật bổn tọa cũng hi vọng các ngươi có thể đi vào một tầng cuối cùng, hơn nữa đem Lôi Kình Diệt Thế Thương mang ra.
- Nếu không kế hoạch mà bổn tọa trù tính nhiều năm nhưng không cách nào thực hiện được. Cho nên hai tiểu tử các ngươi ngàn vạn đừng làm cho bổn tọa thất vọng a!
- Hơn nữa những thủ đoạn vốn có của các ngươi, bổn tọa cũng là hết sức tò mò...
Giờ khắc này, ở phía trước Thần Dạ cùng Tử Huyên là một phương kiến trúc giống như là thần đàn.
Ở bên ngoài thần đan này hiện đầy từng đạo văn lộ giống như là phù văn, trên mỗi một đạo văn lộ cũng là lóe ra quang mang khác thường, để lộ ra sát phạt chi ý đặc biệt nghiêm nghị!
Trừ cái này ra còn dũng động bốn cỗ khí tức đặc biệt cường đại xen lẫn vào, rồi lại phân ra rõ ràng, phảng phất giống như bốn vị bá chủ riêng mình chiếm cứ lấy một phương không gian, hô ứng lẫn nhau rồi lại không xâm phạm nhau!
Im lặng trong chốc lát, Tử Huyên chỉ vào sườn đông của thần đàn nói:
- Đó là khí tức của Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Thần Dạ gật đầu, cả thần đàn này đều bị phù văn giăng đầy tạo thành một phương kết giới, quang mang lóe ra kia chính là công kích sắc bén nhất.
Bốn đạo khí tức hẳn là đại biểu cho bốn thanh binh khí, song, gần ngay trước mắt, nếu muốn đi vào nhất định phải phá vỡ đạo kết giới này, cái khó khăn này nhưng là rất lớn a.
Sở dĩ có thể một đường không thương tích của nhiều mà đi tới nơi này là hai người có đầy đủ cơ duyên, mà muốn phá vỡ kết giới, dựa vào chính là thực lực, trên điểm này bất kể Thần Dạ có thừa nhận hay không, hắn cũng không giúp được bao nhiêu.
Còn Tử Huyên.... Một mình nàng cũng là rất khó làm được.
Thấy được suy nghĩ ở trong lòng Thần Dạ, Tử Huyên nhỏ giọng nói:
- Sau khi đến nơi này, Lôi Kình Diệt Thế Thương là có thể cảm ứng được ta rồi, cho nên muốn phá kết giới nó cũng sẽ ở bên trong hỗ trợ, đây là ưu thế mà người khác không có, chúng ta trước nghỉ ngơi một chút, đem thân thể phục hồi như cũ.
Chuyện đã tới lúc này cũng chỉ có thể như vậy.
Thần Dạ chợt ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt lại tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Thần đàn kỳ dị phảng phất cũng là cảm ứng được hai người đang tu luyện, cần một chút an tĩnh, thế nhưng chỉ chốc lát sau quang mang ở trong phù văn kia trong nháy mắt liền là thu về, thậm chí khí tức lạnh thấu xương đầy trời cũng là vào lúc này yếu bớt rất nhiều, đến cuối cùng cơ hồ nhỏ bé không cần để ý.
Trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, khôi phục của hai người hết sức mau chóng, sau mấy cái thời thần hai người cũng là từ từ ở trong tu luyện chậm rãi đi ra.
Khi ý thức của bọn hắn chưởng khống thân thể, phiến thiên địa này lần nữa khôi phục nguyên trạng...
Những biến hóa này Thần Dạ cùng Tử Huyên tự nhiên là không biết, cho nên khi hai người từ sau khi trạng thái tốt lên mà mở mắt ra, trong cơ thể riêng mình liền là có thêm một đạo chiến ý dũng động ở trong hư không.
- Thần Dạ, để cho ta tới đi!
Thần Dạ ngược lại là không khách khí cái gì, thực lực của hắn còn chưa đủ để phá vỡ kết giới bên ngoài thần đàn, bất quá lúc cần thiết, giúp một tay nho nhỏ cũng là có thể.
Lời vừa rơi xuống, trong hai tay của Tử Huyên, hỏa lực cùng lôi đình lực đều hiện ra ở trong lòng bàn tay.
Khi nàng đem hai tay hợp lại một chỗ, tử hạt sắc quang trụ bắn tán loạn mà ra.
Trên không trung, tầng mây quay cuồng, thanh âm ùng ùng vang dội mà lên, lòng bàn tay của Tử Huyên nhẹ nhàng mà động, tử hạt sắc quang trụ đột nhiên lớn hơn, cuối cùng một đạo tử hạt sắc quang trụ lớn nhỏ trăm trượng, phảng phất như lôi đình treo ở trong hư không, từng đạo ba động cuồng bạo bá đạo lan ra.
- Tử Tiêu Vô Cực!
Tử Huyên nhẹ giọng quát một tiếng, tử hạt sắc quang trụ khổng lồ liền là hướng về phía kết giới ở bên ngoài thần đàn nộ oanh mà xuống!
Nhìn thấy một màn này, Thần Dạ âm thầm gật đầu, rời đi Hiên Quang thành cho đến hiện tại, tuy tu vi của Tử Huyên không đột phá, nhưng một thức này cũng là càng ngày càng thành thạo.
Bất quá cảm giác tựa hồ còn chưa thật hoàn mỹ, nếu như có thể trực tiếp đem lôi đình lực cùng hỏa diễm lực dung hợp ở trong người mà nói, có thể đây mới là hoàn mỹ thực sự!
- Oanh oanh!
Tử hạt sắc quang trụ oanh kích ở bên ngoài thần đan, một trận thanh âm kinh thiên liên tiếp vang lên không dứt, song, không chỉ có thần đàn không hề lay động, ngay cả kết giới xung quanh nó đều chưa từng đung đưa một chút, cái này để cho người ta biết một kích mới vừa rồi của Tử Huyên cũng là không đưa đến hiệu quả gì.
Đối mặt với kết quả như vậy, Tử Huyên không có bất kỳ ảo não nào, dù sao nếu như kết giới bị phá diệt dễ dàng như thế, như vậy binh khí cường đại nhất trong Bách Binh các chỉ sợ sớm đã bị lấy đi rồi, cho dù một kích kia của nàng coi như là rất mạnh.
Hơi hít vào một hơi, tâm thần của Tử Huyên vừa động, một đạo tử sắc quang mang sáng chói từ bên trong cơ thể bạo xạ mà ra, sau đó bao phủ phương thần đàn kia.
Khi thần đàn bị quang mang này bao phủ xuống, có một lớp lực lượng bá đạo liền từ bên trong thần đàn nhanh chóng bùng lên, loáng thoáng ở bên trong là bộ dáng một thanh trường thương.
- Lôi Kình Diệt Thế Thương, lão bạn già, đã lâu không gặp!
Cảm ứng được lực lượng xuất hiện, Tử Huyên nhẹ nhàng cười, ở lúc tiếng cười của nàng vừa ra, trường thương hóa hình kia từ trong ra ngoài nặng nề đụng lên kết giới!
- Tử Tiêu Vô Cực, trảm linh!
Tử Huyên lướt lên trên không trung, đưa tay chụp về phía tử hạt sắc quang trụ so với nàng không biết to lớn hơn bao nhiêu lần kia, tử hạt sắc quang trụ kia kịch liệt hóa hình, khi tay nàng đi tới đã là biến thành một thanh tử hạt sắc trường thương.
Tay cầm trường thương, Tử Huyên bạo xạ mà xuống, mục tiêu chính là một điểm kia mà Lôi Kình Diệt Thế Thương công kích tới.
- Bồng!
Ở dưới hai đạo lực lượng tương hỗ giáp công, một đạo khe hở rất nhỏ ở chỗ này chậm rãi xuất hiện!
Song, khe hở mặc dù xuất hiện nhưng kết giới thậm chí có năng lực tự hành chữa trị, mắt thấy khe hở kia nhanh chóng khép lại....
- Bạo!
Tử Huyên thở nhẹ, thân ảnh bay vụt mà quay về, cùng lcus đó thanh tử hạt sắc trường thương khảm ở chỗ khe hở kia ầm ẩm bạo tạc ra, khiến cho khe hở bắt đầu từ từ lan tràn.
- Còn chưa đủ!
Nơi xa, ánh mắt của Thần Dạ ngưng tụ, thanh sắc quang mang lập tức ở trước người hắn hóa thành một thanh trường cung, thanh sắc lợi tiễn cũng là bị khoác ở trên dây cung.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn!
Thanh sắc lợi tiễn phá không mà ra, xuyên qua hỗn loạn ở phía trước, thẳng tắp xuất hiện ở trên đạo khe hở kia, một cỗ lực lượng hủy diệt cũng là rất nhanh phát ra, ngăn cản bản thân kết giới thu lại.
- Thực lực của Tử Huyên quả quyết không làm được một bước này... người thiếu niên kia ngươi đến cùng là có lai lịch gì, rõ ràng tu vi chỉ có cảnh giới Thượng Huyền nhất trọng, vì thủ đoạn gì lại có thể thần kỳ như vậy?
- Cũng tốt, bổn tọa liền yên lặng nhìn xem, rốt cuộc các ngươi có thể ở một tầng cuối cùng đem Lôi Kình Diệt Thế Thương lấy đi hay không? Nói thật bổn tọa cũng hi vọng các ngươi có thể đi vào một tầng cuối cùng, hơn nữa đem Lôi Kình Diệt Thế Thương mang ra.
- Nếu không kế hoạch mà bổn tọa trù tính nhiều năm nhưng không cách nào thực hiện được. Cho nên hai tiểu tử các ngươi ngàn vạn đừng làm cho bổn tọa thất vọng a!
- Hơn nữa những thủ đoạn vốn có của các ngươi, bổn tọa cũng là hết sức tò mò...
Giờ khắc này, ở phía trước Thần Dạ cùng Tử Huyên là một phương kiến trúc giống như là thần đàn.
Ở bên ngoài thần đan này hiện đầy từng đạo văn lộ giống như là phù văn, trên mỗi một đạo văn lộ cũng là lóe ra quang mang khác thường, để lộ ra sát phạt chi ý đặc biệt nghiêm nghị!
Trừ cái này ra còn dũng động bốn cỗ khí tức đặc biệt cường đại xen lẫn vào, rồi lại phân ra rõ ràng, phảng phất giống như bốn vị bá chủ riêng mình chiếm cứ lấy một phương không gian, hô ứng lẫn nhau rồi lại không xâm phạm nhau!
Im lặng trong chốc lát, Tử Huyên chỉ vào sườn đông của thần đàn nói:
- Đó là khí tức của Lôi Kình Diệt Thế Thương!
Thần Dạ gật đầu, cả thần đàn này đều bị phù văn giăng đầy tạo thành một phương kết giới, quang mang lóe ra kia chính là công kích sắc bén nhất.
Bốn đạo khí tức hẳn là đại biểu cho bốn thanh binh khí, song, gần ngay trước mắt, nếu muốn đi vào nhất định phải phá vỡ đạo kết giới này, cái khó khăn này nhưng là rất lớn a.
Sở dĩ có thể một đường không thương tích của nhiều mà đi tới nơi này là hai người có đầy đủ cơ duyên, mà muốn phá vỡ kết giới, dựa vào chính là thực lực, trên điểm này bất kể Thần Dạ có thừa nhận hay không, hắn cũng không giúp được bao nhiêu.
Còn Tử Huyên.... Một mình nàng cũng là rất khó làm được.
Thấy được suy nghĩ ở trong lòng Thần Dạ, Tử Huyên nhỏ giọng nói:
- Sau khi đến nơi này, Lôi Kình Diệt Thế Thương là có thể cảm ứng được ta rồi, cho nên muốn phá kết giới nó cũng sẽ ở bên trong hỗ trợ, đây là ưu thế mà người khác không có, chúng ta trước nghỉ ngơi một chút, đem thân thể phục hồi như cũ.
Chuyện đã tới lúc này cũng chỉ có thể như vậy.
Thần Dạ chợt ngồi xếp bằng xuống, nhắm mắt lại tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Thần đàn kỳ dị phảng phất cũng là cảm ứng được hai người đang tu luyện, cần một chút an tĩnh, thế nhưng chỉ chốc lát sau quang mang ở trong phù văn kia trong nháy mắt liền là thu về, thậm chí khí tức lạnh thấu xương đầy trời cũng là vào lúc này yếu bớt rất nhiều, đến cuối cùng cơ hồ nhỏ bé không cần để ý.
Trong hoàn cảnh yên tĩnh như vậy, khôi phục của hai người hết sức mau chóng, sau mấy cái thời thần hai người cũng là từ từ ở trong tu luyện chậm rãi đi ra.
Khi ý thức của bọn hắn chưởng khống thân thể, phiến thiên địa này lần nữa khôi phục nguyên trạng...
Những biến hóa này Thần Dạ cùng Tử Huyên tự nhiên là không biết, cho nên khi hai người từ sau khi trạng thái tốt lên mà mở mắt ra, trong cơ thể riêng mình liền là có thêm một đạo chiến ý dũng động ở trong hư không.
- Thần Dạ, để cho ta tới đi!
Thần Dạ ngược lại là không khách khí cái gì, thực lực của hắn còn chưa đủ để phá vỡ kết giới bên ngoài thần đàn, bất quá lúc cần thiết, giúp một tay nho nhỏ cũng là có thể.
Lời vừa rơi xuống, trong hai tay của Tử Huyên, hỏa lực cùng lôi đình lực đều hiện ra ở trong lòng bàn tay.
Khi nàng đem hai tay hợp lại một chỗ, tử hạt sắc quang trụ bắn tán loạn mà ra.
Trên không trung, tầng mây quay cuồng, thanh âm ùng ùng vang dội mà lên, lòng bàn tay của Tử Huyên nhẹ nhàng mà động, tử hạt sắc quang trụ đột nhiên lớn hơn, cuối cùng một đạo tử hạt sắc quang trụ lớn nhỏ trăm trượng, phảng phất như lôi đình treo ở trong hư không, từng đạo ba động cuồng bạo bá đạo lan ra.
- Tử Tiêu Vô Cực!
Tử Huyên nhẹ giọng quát một tiếng, tử hạt sắc quang trụ khổng lồ liền là hướng về phía kết giới ở bên ngoài thần đàn nộ oanh mà xuống!
Nhìn thấy một màn này, Thần Dạ âm thầm gật đầu, rời đi Hiên Quang thành cho đến hiện tại, tuy tu vi của Tử Huyên không đột phá, nhưng một thức này cũng là càng ngày càng thành thạo.
Bất quá cảm giác tựa hồ còn chưa thật hoàn mỹ, nếu như có thể trực tiếp đem lôi đình lực cùng hỏa diễm lực dung hợp ở trong người mà nói, có thể đây mới là hoàn mỹ thực sự!
- Oanh oanh!
Tử hạt sắc quang trụ oanh kích ở bên ngoài thần đan, một trận thanh âm kinh thiên liên tiếp vang lên không dứt, song, không chỉ có thần đàn không hề lay động, ngay cả kết giới xung quanh nó đều chưa từng đung đưa một chút, cái này để cho người ta biết một kích mới vừa rồi của Tử Huyên cũng là không đưa đến hiệu quả gì.
Đối mặt với kết quả như vậy, Tử Huyên không có bất kỳ ảo não nào, dù sao nếu như kết giới bị phá diệt dễ dàng như thế, như vậy binh khí cường đại nhất trong Bách Binh các chỉ sợ sớm đã bị lấy đi rồi, cho dù một kích kia của nàng coi như là rất mạnh.
Hơi hít vào một hơi, tâm thần của Tử Huyên vừa động, một đạo tử sắc quang mang sáng chói từ bên trong cơ thể bạo xạ mà ra, sau đó bao phủ phương thần đàn kia.
Khi thần đàn bị quang mang này bao phủ xuống, có một lớp lực lượng bá đạo liền từ bên trong thần đàn nhanh chóng bùng lên, loáng thoáng ở bên trong là bộ dáng một thanh trường thương.
- Lôi Kình Diệt Thế Thương, lão bạn già, đã lâu không gặp!
Cảm ứng được lực lượng xuất hiện, Tử Huyên nhẹ nhàng cười, ở lúc tiếng cười của nàng vừa ra, trường thương hóa hình kia từ trong ra ngoài nặng nề đụng lên kết giới!
- Tử Tiêu Vô Cực, trảm linh!
Tử Huyên lướt lên trên không trung, đưa tay chụp về phía tử hạt sắc quang trụ so với nàng không biết to lớn hơn bao nhiêu lần kia, tử hạt sắc quang trụ kia kịch liệt hóa hình, khi tay nàng đi tới đã là biến thành một thanh tử hạt sắc trường thương.
Tay cầm trường thương, Tử Huyên bạo xạ mà xuống, mục tiêu chính là một điểm kia mà Lôi Kình Diệt Thế Thương công kích tới.
- Bồng!
Ở dưới hai đạo lực lượng tương hỗ giáp công, một đạo khe hở rất nhỏ ở chỗ này chậm rãi xuất hiện!
Song, khe hở mặc dù xuất hiện nhưng kết giới thậm chí có năng lực tự hành chữa trị, mắt thấy khe hở kia nhanh chóng khép lại....
- Bạo!
Tử Huyên thở nhẹ, thân ảnh bay vụt mà quay về, cùng lcus đó thanh tử hạt sắc trường thương khảm ở chỗ khe hở kia ầm ẩm bạo tạc ra, khiến cho khe hở bắt đầu từ từ lan tràn.
- Còn chưa đủ!
Nơi xa, ánh mắt của Thần Dạ ngưng tụ, thanh sắc quang mang lập tức ở trước người hắn hóa thành một thanh trường cung, thanh sắc lợi tiễn cũng là bị khoác ở trên dây cung.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn!
Thanh sắc lợi tiễn phá không mà ra, xuyên qua hỗn loạn ở phía trước, thẳng tắp xuất hiện ở trên đạo khe hở kia, một cỗ lực lượng hủy diệt cũng là rất nhanh phát ra, ngăn cản bản thân kết giới thu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.