Chương 285
Nhất Cân Vãn Chiếu
26/05/2022
Giang Đại Hải đi vào sảnh tiệc, đôi mắt nhìn khắp toàn trường để tìm người đẹp.
Ở đâu có người đẹp, ở đó sẽ có Giang Đại Hải anh ta.
Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy Lãnh Tuyết Nhi đang ngồi trong góc.
Hai mắt Giang Đại Hải sáng lên ngay lập tức.
Không ngờ, vị hôn thê lạnh lùng của anh ta cũng đến.
Giang Đại Hải không thể kiềm chế được nữa, đi thẳng đến chỗ của Lãnh Tuyết Nhi.
Giang Đại Hải rất kích động: “Tuyết Nhi, đã lâu không thấy.”
“Không ngờ lại gặp em ở trong buổi tiệc.”
Lãnh Tuyết Nhi đang ăn đồ ăn hơi kinh ngạc.
Không ngờ lại gặp Giang Đại Hải trong bữa tiệc này.
Lãnh Tuyết Nhi hơi ngồi thẳng lên, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ tới.”
Giang Đại Hải giơ tay, trong chốc lát, trong tay đã có thêm một ly rượu.
Giang Đại Hải nâng ly rượu, nói với Lãnh Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, hôm nay anh rất vui khi gặp được em, anh mời em một ly.”
Nói xong, anh ta uống một hơi cạn sạch.
Lãnh Tuyết Nhi không muốn uống rượu với Giang Đại Hải, nhưng vẫn phải cho anh mặt mũi.
Bởi vì, Giang Đại Hải không chỉ là đại thiếu gia của Giang gia, mà còn là vị hôn phu trên danh nghĩa của Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi bưng ly rượu lên, nhấp một ngụm rượu.
Giang Đại Hải nhân cơ hội ngồi xuống kế bên Lãnh Tuyết Nhi.
Đồng thời, anh ta cũng tò mò không biết người đàn ông đang ngồi bên cạnh Lãnh Tuyết Nhi là ai?
Tuy nhiên, anh ta cũng không có lên tiếng hỏi.
Dù anh ta là ai.
Anh ta còn có thể so được với Giang Đại Hải phú nhị đại hơn à? Giang Đại Hải nghĩ thầm.
Giang Đại Hải nhìn Chu Hàn, trên mặt nở nụ cười trào phúng.
Chu Hàn làm ngơ, bưng ly rượu lên nhấp một ngụm.
Giang Đại Hải nói rất nhiều chuyện từ khi ngồi xuống bên cạnh Lãnh Tuyết Nhi, nhưng Lãnh Tuyết Nhi phớt lờ anh ta.
Mặc kệ câu trả lời của Lãnh Tuyết Nhi chỉ đơn giản là ‘Vâng, được ’, nhưng Giang Đại Hải vẫn rất nhiệt tình.
Nhạc khiêu vũ vang lên trong hội trường, Giang Đại Hải muốn mời Lãnh Tuyết Nhi đến khiêu vũ.
Khóe miệng Giang Đại Hải nhếch lên: “Tuyết Nhi, anh có thể khiêu vũ với em không?”
Vẻ mặt Lãnh Tuyết Nhi trầm xuống, cô trực tiếp từ chối, lạnh giọng nói: “Tôi không muốn nhảy.”
Giang Đại Hải không chỉ giữ cô khi cô đang ăn, còn nói chuyện với cô, bây giờ còn mời cô khiêu vũ.
Lãnh Tuyết Nhi rất là kinh tởm.
Giang Đại Hải cực lực tranh thủ nói: “Tuyết Nhi, chúng ta chưa từng khiêu vũ chung với nhau.”
“Hôm nay chúng ta cùng nhau nhảy một điệu đi.”
Vừa nói, Giang Đại Hải vừa đưa tay ra, muốn dắt Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi có chút không kiên nhẫn: “Tôi nói tôi không nhảy.”
“Đừng chạm vào tôi.”
Đối mặt với sự quấn quýt của Giang Đại Hải, Lãnh Tuyết Nhi tự hỏi làm thế nào để thoát ra.
Nhìn thấy Chu Hàn, Lãnh Tuyết Nhi chuyển lời: “Hơn nữa, bạn trai tôi đang ở đây, làm sao tôi có thể khiêu vũ với những người đàn ông khác?”
Vừa dứt lời, Lãnh Tuyết Nhi dựa vào người Chu Hàn, tự nhiên nắm lấy cánh tay của anh.
Lãnh Tuyết Nhi trực tiếp thẳng thắn tuyên bố Chu Hàn là bạn trai của cô. Điều này đã gây ra tiếng động không nhỏ trong bữa tiệc, trong khoảng thời gian ngắn, các ý kiến trái chiều liên tục nổi lên.
Có người hiểu chuyện hơn, tin tức vừa nghe thấy lập tức lan truyền ra ngoài.
Trong nửa giờ, tất cả mọi người đều biết Lãnh Tuyết Nhi đã có vị hôn phu rồi nhưng lại quen bạn trai khác.
Chu Hàn hơi sửng sốt.
Anh không ngờ, Lãnh Tuyết Nhi lại dám công khai anh là bạn trai của cô.
Sự khó chịu hiện lên trong đôi mắt lạnh lùng của Chu Hàn.
Anh phải giải thích như thế nào với Tô Hàm, anh không muốn làm trái tim Tô Hàm tổn thương.
Lãnh Tuyết Nhi này không đáng để tin cậy, chẳng lẽ cô ta chưa nghĩ đến hậu quả khi làm vậy sao?
Mà bên kia, Giang Đại Hải càng tức giận, khuôn mặt tức đến đỏ bừng.
Lãnh Tuyết Nhi từ chối khiêu vũ với anh ta, hiện tại còn ngay trước mặt anh ta nói cô đã có bạn trai, còn là một người đàn ông diện mạo khí chất không thua kém Giang Đại Hải anh ta.
Đây không phải là đánh vào mặt Giang Đại Hải anh ta sao?
Giang Đại Hải làm sao nuốt được cục tức này?
Giang Đại Hải anh đường đường là một phú nhị đại ở Tuyết Thành, Lãnh Tuyết Nhi có cái tư cách gì dám đánh vào mặt anh ta.
Sự tức giận của Giang Đại Hải “Bừng” lên.
Anh ta nổi giận đùng đùng đập ly rượu lên bàn, mặt đầy khinh thường quát Chu Hàn: “Thằng nhóc, cậu thật to gan.”
“Cậu dám cướp người phụ nữ của tôi.”
Giang Đại Hải rất khó chịu Chu Hàn, tên nhóc con ở nơi nào đi ra, không biết sống chết dám đoạt Lãnh Tuyết Nhi của anh ta.
Giang Đại Hải tiếp tục trào phúng nói: “Cậu có biết Lãnh Tuyết Nhi là vị hôn thê của tôi hay không, hai nhà chúng tôi đã sớm liên hôn.”
“Toàn bộ người trong Tuyết Thành đều biết Lãnh Tuyết Nhi là người phụ nữ của tôi.”
Dứt lời, Giang Đại Hải kiêu ngạo nâng cằm.
Chu Hàn nghe được lời này, nhìn thoáng qua Lãnh Tuyết Nhi, nở nụ cười nghiền ngẫm.
Anh không quan tâm về quan hệ hay chuyện gì giữa Giang Đại Hải và Lãnh Tuyết Nhi.
Anh chỉ quan tâm đến việc khi trở về giải thích thế nào với Tô Hàm việc giả làm bạn trai của Lãnh Tuyết Nhi.
Giang Đại Hải nhìn Chu Hàn như không nghe thấy anh ta nói chuyện, nháy mắt tức giận.
Cái tên lăng đầu thanh này, dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như vậy, thật sự dám không đem Giang Đại Hải anh vào mắt.
Giang Đại Hải hung ác nói với Chu Hàn: “Cậu thật kiêu ngạo, nhưng mà cậu có đủ sức đánh thắng tôi sao?”
Ánh mắt Chu Hàn lạnh lẽo, muốn trực tiếp giết chết Giang Đại Hải.
Lãnh Tuyết Nhi liếc mắt một cái nhìn thấu suy nghĩ Chu Hàn.
Lập tức làm ra khẩu hình chữ “Tô”, trong mắt uy hiếp Chu Hàn, biểu thị anh không thể trực tiếp va chạm với Giang Đại Hải.
Lãnh Tuyết Nhi đúng thật là đáng ghét, lại lấy Tô Khánh Đông đến uy hiếp anh.
Chu Hàn đơn giản là mặc kệ chuyện gì cũng không để ý, không làm gì cả.
Nhìn Giang Đại Hải một mình độc diễn.
Chu Hàn im lặng làm Giang Đại Hải tức giận đến hộc máu.
Anh ta ở chỗ này nói rất nhiều, nhưng người ta không thèm để ý, khiến Giang Đại Hải rất mất mặt.
Giang Đại Hải nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu chờ đó.”
Dứt lời, Giang Đại Hải trực tiếp đạp cửa mang theo đàn em đi.
Trên đường trở về, Lãnh Tuyết Nhi đề nghị Chu Hàn chỉ cần giả làm bạn trai cô tốt, làm cho Giang Đại Hải nổi giận là được, không cần làm những chuyện khác.
Chu Hàn gật đầu đồng ý.
Giữa trưa ngày hôm sau, Chu Hàn bị Lãnh Tuyết Nhi mạnh mẽ kéo đi nhà hàng cùng cô đi ăn cơm.
Đúng giờ cao điểm để ăn uống, không ít siêu xe đậu trước nhà hàng.
Lãnh Tuyết Nhi và Chu Hàn đi vào nhà ăn, trực tiếp tìm một chỗ bên cửa sổ ngồi xuống.
Lãnh Tuyết Nhi chọn hai món sườn heo, salad, một chai rượu vang. Chu Hàn tỏ vẻ không có ý kiến, ăn gì cũng không sao cả.
Dù sao anh chỉ muốn ăn cơm với Tô Hàm.
Trong lúc ăn, Chu Hàn không nói một lời, nói đúng ra là anh không muốn nói chuyện với Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi thấy nhiều cũng không trách, lặng lẽ ăn một mình.
Đúng lúc này, một người phục vụ xinh đẹp bưng khay đi tới: “Lãnh tiểu thư, đây là rượu Giang thiếu đưa cho cô.”
Cô ta đặt rượu vang trên khay lên bàn Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi hơi giật mình, tại sao ăn một bữa cơm đều có thể đụng tới Giang Đại Hải.
Theo ánh mắt của người phục vụ nhìn lại, chỉ thấy Giang Đại Hải cách bọn họ hai cái bàn.
Đối diện với Giang Đại Hải là một cô gái có dáng người cao gầy. Có vẻ như anh ta đưa bạn gái tới đây ăn cơm.
Giang Đại Hải nhìn Lãnh Tuyết Nhi mỉm cười gật đầu.
Ở đâu có người đẹp, ở đó sẽ có Giang Đại Hải anh ta.
Ngay sau đó, anh ta nhìn thấy Lãnh Tuyết Nhi đang ngồi trong góc.
Hai mắt Giang Đại Hải sáng lên ngay lập tức.
Không ngờ, vị hôn thê lạnh lùng của anh ta cũng đến.
Giang Đại Hải không thể kiềm chế được nữa, đi thẳng đến chỗ của Lãnh Tuyết Nhi.
Giang Đại Hải rất kích động: “Tuyết Nhi, đã lâu không thấy.”
“Không ngờ lại gặp em ở trong buổi tiệc.”
Lãnh Tuyết Nhi đang ăn đồ ăn hơi kinh ngạc.
Không ngờ lại gặp Giang Đại Hải trong bữa tiệc này.
Lãnh Tuyết Nhi hơi ngồi thẳng lên, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Đúng vậy, tôi cũng không ngờ tới.”
Giang Đại Hải giơ tay, trong chốc lát, trong tay đã có thêm một ly rượu.
Giang Đại Hải nâng ly rượu, nói với Lãnh Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, hôm nay anh rất vui khi gặp được em, anh mời em một ly.”
Nói xong, anh ta uống một hơi cạn sạch.
Lãnh Tuyết Nhi không muốn uống rượu với Giang Đại Hải, nhưng vẫn phải cho anh mặt mũi.
Bởi vì, Giang Đại Hải không chỉ là đại thiếu gia của Giang gia, mà còn là vị hôn phu trên danh nghĩa của Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi bưng ly rượu lên, nhấp một ngụm rượu.
Giang Đại Hải nhân cơ hội ngồi xuống kế bên Lãnh Tuyết Nhi.
Đồng thời, anh ta cũng tò mò không biết người đàn ông đang ngồi bên cạnh Lãnh Tuyết Nhi là ai?
Tuy nhiên, anh ta cũng không có lên tiếng hỏi.
Dù anh ta là ai.
Anh ta còn có thể so được với Giang Đại Hải phú nhị đại hơn à? Giang Đại Hải nghĩ thầm.
Giang Đại Hải nhìn Chu Hàn, trên mặt nở nụ cười trào phúng.
Chu Hàn làm ngơ, bưng ly rượu lên nhấp một ngụm.
Giang Đại Hải nói rất nhiều chuyện từ khi ngồi xuống bên cạnh Lãnh Tuyết Nhi, nhưng Lãnh Tuyết Nhi phớt lờ anh ta.
Mặc kệ câu trả lời của Lãnh Tuyết Nhi chỉ đơn giản là ‘Vâng, được ’, nhưng Giang Đại Hải vẫn rất nhiệt tình.
Nhạc khiêu vũ vang lên trong hội trường, Giang Đại Hải muốn mời Lãnh Tuyết Nhi đến khiêu vũ.
Khóe miệng Giang Đại Hải nhếch lên: “Tuyết Nhi, anh có thể khiêu vũ với em không?”
Vẻ mặt Lãnh Tuyết Nhi trầm xuống, cô trực tiếp từ chối, lạnh giọng nói: “Tôi không muốn nhảy.”
Giang Đại Hải không chỉ giữ cô khi cô đang ăn, còn nói chuyện với cô, bây giờ còn mời cô khiêu vũ.
Lãnh Tuyết Nhi rất là kinh tởm.
Giang Đại Hải cực lực tranh thủ nói: “Tuyết Nhi, chúng ta chưa từng khiêu vũ chung với nhau.”
“Hôm nay chúng ta cùng nhau nhảy một điệu đi.”
Vừa nói, Giang Đại Hải vừa đưa tay ra, muốn dắt Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi có chút không kiên nhẫn: “Tôi nói tôi không nhảy.”
“Đừng chạm vào tôi.”
Đối mặt với sự quấn quýt của Giang Đại Hải, Lãnh Tuyết Nhi tự hỏi làm thế nào để thoát ra.
Nhìn thấy Chu Hàn, Lãnh Tuyết Nhi chuyển lời: “Hơn nữa, bạn trai tôi đang ở đây, làm sao tôi có thể khiêu vũ với những người đàn ông khác?”
Vừa dứt lời, Lãnh Tuyết Nhi dựa vào người Chu Hàn, tự nhiên nắm lấy cánh tay của anh.
Lãnh Tuyết Nhi trực tiếp thẳng thắn tuyên bố Chu Hàn là bạn trai của cô. Điều này đã gây ra tiếng động không nhỏ trong bữa tiệc, trong khoảng thời gian ngắn, các ý kiến trái chiều liên tục nổi lên.
Có người hiểu chuyện hơn, tin tức vừa nghe thấy lập tức lan truyền ra ngoài.
Trong nửa giờ, tất cả mọi người đều biết Lãnh Tuyết Nhi đã có vị hôn phu rồi nhưng lại quen bạn trai khác.
Chu Hàn hơi sửng sốt.
Anh không ngờ, Lãnh Tuyết Nhi lại dám công khai anh là bạn trai của cô.
Sự khó chịu hiện lên trong đôi mắt lạnh lùng của Chu Hàn.
Anh phải giải thích như thế nào với Tô Hàm, anh không muốn làm trái tim Tô Hàm tổn thương.
Lãnh Tuyết Nhi này không đáng để tin cậy, chẳng lẽ cô ta chưa nghĩ đến hậu quả khi làm vậy sao?
Mà bên kia, Giang Đại Hải càng tức giận, khuôn mặt tức đến đỏ bừng.
Lãnh Tuyết Nhi từ chối khiêu vũ với anh ta, hiện tại còn ngay trước mặt anh ta nói cô đã có bạn trai, còn là một người đàn ông diện mạo khí chất không thua kém Giang Đại Hải anh ta.
Đây không phải là đánh vào mặt Giang Đại Hải anh ta sao?
Giang Đại Hải làm sao nuốt được cục tức này?
Giang Đại Hải anh đường đường là một phú nhị đại ở Tuyết Thành, Lãnh Tuyết Nhi có cái tư cách gì dám đánh vào mặt anh ta.
Sự tức giận của Giang Đại Hải “Bừng” lên.
Anh ta nổi giận đùng đùng đập ly rượu lên bàn, mặt đầy khinh thường quát Chu Hàn: “Thằng nhóc, cậu thật to gan.”
“Cậu dám cướp người phụ nữ của tôi.”
Giang Đại Hải rất khó chịu Chu Hàn, tên nhóc con ở nơi nào đi ra, không biết sống chết dám đoạt Lãnh Tuyết Nhi của anh ta.
Giang Đại Hải tiếp tục trào phúng nói: “Cậu có biết Lãnh Tuyết Nhi là vị hôn thê của tôi hay không, hai nhà chúng tôi đã sớm liên hôn.”
“Toàn bộ người trong Tuyết Thành đều biết Lãnh Tuyết Nhi là người phụ nữ của tôi.”
Dứt lời, Giang Đại Hải kiêu ngạo nâng cằm.
Chu Hàn nghe được lời này, nhìn thoáng qua Lãnh Tuyết Nhi, nở nụ cười nghiền ngẫm.
Anh không quan tâm về quan hệ hay chuyện gì giữa Giang Đại Hải và Lãnh Tuyết Nhi.
Anh chỉ quan tâm đến việc khi trở về giải thích thế nào với Tô Hàm việc giả làm bạn trai của Lãnh Tuyết Nhi.
Giang Đại Hải nhìn Chu Hàn như không nghe thấy anh ta nói chuyện, nháy mắt tức giận.
Cái tên lăng đầu thanh này, dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như vậy, thật sự dám không đem Giang Đại Hải anh vào mắt.
Giang Đại Hải hung ác nói với Chu Hàn: “Cậu thật kiêu ngạo, nhưng mà cậu có đủ sức đánh thắng tôi sao?”
Ánh mắt Chu Hàn lạnh lẽo, muốn trực tiếp giết chết Giang Đại Hải.
Lãnh Tuyết Nhi liếc mắt một cái nhìn thấu suy nghĩ Chu Hàn.
Lập tức làm ra khẩu hình chữ “Tô”, trong mắt uy hiếp Chu Hàn, biểu thị anh không thể trực tiếp va chạm với Giang Đại Hải.
Lãnh Tuyết Nhi đúng thật là đáng ghét, lại lấy Tô Khánh Đông đến uy hiếp anh.
Chu Hàn đơn giản là mặc kệ chuyện gì cũng không để ý, không làm gì cả.
Nhìn Giang Đại Hải một mình độc diễn.
Chu Hàn im lặng làm Giang Đại Hải tức giận đến hộc máu.
Anh ta ở chỗ này nói rất nhiều, nhưng người ta không thèm để ý, khiến Giang Đại Hải rất mất mặt.
Giang Đại Hải nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu chờ đó.”
Dứt lời, Giang Đại Hải trực tiếp đạp cửa mang theo đàn em đi.
Trên đường trở về, Lãnh Tuyết Nhi đề nghị Chu Hàn chỉ cần giả làm bạn trai cô tốt, làm cho Giang Đại Hải nổi giận là được, không cần làm những chuyện khác.
Chu Hàn gật đầu đồng ý.
Giữa trưa ngày hôm sau, Chu Hàn bị Lãnh Tuyết Nhi mạnh mẽ kéo đi nhà hàng cùng cô đi ăn cơm.
Đúng giờ cao điểm để ăn uống, không ít siêu xe đậu trước nhà hàng.
Lãnh Tuyết Nhi và Chu Hàn đi vào nhà ăn, trực tiếp tìm một chỗ bên cửa sổ ngồi xuống.
Lãnh Tuyết Nhi chọn hai món sườn heo, salad, một chai rượu vang. Chu Hàn tỏ vẻ không có ý kiến, ăn gì cũng không sao cả.
Dù sao anh chỉ muốn ăn cơm với Tô Hàm.
Trong lúc ăn, Chu Hàn không nói một lời, nói đúng ra là anh không muốn nói chuyện với Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi thấy nhiều cũng không trách, lặng lẽ ăn một mình.
Đúng lúc này, một người phục vụ xinh đẹp bưng khay đi tới: “Lãnh tiểu thư, đây là rượu Giang thiếu đưa cho cô.”
Cô ta đặt rượu vang trên khay lên bàn Lãnh Tuyết Nhi.
Lãnh Tuyết Nhi hơi giật mình, tại sao ăn một bữa cơm đều có thể đụng tới Giang Đại Hải.
Theo ánh mắt của người phục vụ nhìn lại, chỉ thấy Giang Đại Hải cách bọn họ hai cái bàn.
Đối diện với Giang Đại Hải là một cô gái có dáng người cao gầy. Có vẻ như anh ta đưa bạn gái tới đây ăn cơm.
Giang Đại Hải nhìn Lãnh Tuyết Nhi mỉm cười gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.