Chương 251: Ăn vụng.
Lam Đậu Sinh Tam Quốc
10/11/2014
- Hả, thật không?
Trương Dương ngạc nhiên mừng rỡ một hồi, chính hắn đã ngóng trông cái ngày này đến bạc cả tóc rồi mà. Từ khi hao phí bốn mươi điểm tích phân chuẩn bị bộ tài liệu kỹ thuật cùng công nghệ sản xuất vật liệu hợp kim niken siêu chịu nhiệt đời thứ năm cho nhạc phụ đại nhân tương lai thì cái số dư điểm tích phân của hắn đã trở về zero.
Tuy rằng là mấy ngày nay dựa vào kỹ năng phòng the tuyệt hảo của thuật giao hợp cao cấp kia hắn cũng đã kiếm được ba mươi điểm tích phân, nhưng mà đến khi Hứa Đan Lộ đến kỳ đèn đỏ lại thêm cả Cao Kỳ liên tục đình công cho nên gần hai ngày nay hắn chưa có được làm cái chuyện đó.
Không biết có phải là bởi tác dụng phụ của việc học cái thuật phòng the cao cấp kia mang đến hay không nữa, với cả khát khao kiếm điểm tích phân chờ chực trong hắn cho nên hiện tại Trương Dương có vẻ như đối với mấy cái chuyện ooxx đấy đặc biệt cảm thấy hứng thú. Hắn hận là mình không thể có hai mươi bốn giờ một ngày mà vần nhau với các nàng ở trên giường ấy.
Nhưng để Trương Dương có phần xấu hổ chính là hiện tại ngay cả Cao Kỳ dũng mãnh cũng đều sợ ham muốn của hắn, một ngày nhiều lắm cũng chỉ cho hắn làm có một lần, ngày hôm qua và cả ngày hôm nay nữa cô rõ ràng đã hoàn toàn đình công với hắn, nói là phải chờ sức khỏe khôi phục lại mới nói tiếp được.
Trông ngày trông đêm cuối cùng kỳ đèn đỏ của Hứa Đan Lộ cũng đã kết thúc. Quả nhiên vẫn là Hứa Đan Lộ này quan tâm đến hắn nhất, cô nàng còn chủ động nói cho hắn biết đã hết kỳ mà.
Trương Dương ôm chặt lấy cô một hồi, nước mắt cảm động như sắp trào ra, không kìm lòng được mà hôn lên khuôn mặt cô.
- Lộ Lộ của chúng ra rất là tốt với anh mà. Anh còn không nghĩ là em sẽ nói với anh đâu đấy, thế này anh chỉ có thể lấy thân báo đáp cho em thôi.
- Hừ. Cũng tại nhìn thấy anh cố nhịn đến mức khó chịu như vậy cho nên em mới nể tình mà hy sinh thân mình đấy.
Hứa Đan Lộ cắn cắn môi dưới rồi nhìn bốn phía xung quanh, đôi mắt đưa tình như tơ thấp giọng nói với hắn.
- Chúng ta mau trở về phòng đi thôi?
- Cái phòng nghe nhìn này đây không phải là không có ai hay sao?
Trương Dương nhìn chằm chằm cặp đùi tuyết trắng lõa lồ bên ngoài váy của Hứa Đan Lộ, cái bộ hạ hắn đã sớm rục rịch rồi. Một khắc cũng đáng ngàn vàng, thời gian đối với hắn lúc này mới là đáng quý chứ hắn nề gì địa điểm là ở đâu cho nên hắn lập tức vươn tay xoa bóp chiếm hữu vùng da thịt hở ra của cô, vuốt ve hai chân cô rồi hướng tay sờ lên trung tâm nhạy cảm nhất của cô.
Hứa Đan Lộ vội vàng ghì lại bàn tay ma quái của hắn, khép khép hai chân giãy dụa rồi nhẹ giọng nói thêm.
- Không được đâu, làm ở chỗ này sẽ bị người khác thấy mất thôi.
- Không có việc gì đâu, không cần cởi quần áo là được…
Trương Dương cười cười đem tay cô gạt sang một bên.
- Làm một chút trước đi mà.
- Không được đâu, mỗi lần anh làm đều muốn thật lâu mà…
Hứa Đan Lộ cố gắng tóm lấy tay hắn, không cho hắn di chuyển.
- Anh sẽ làm nhanh thôi mà…
Bàn tay ma quái của Trương Dương nhanh chóng gạt hai tay nhỏ bé vô lực của Hứa Đan Lộ sang một bên, rồi lập tức luồn vào bên trong váy cô, đụng tay sờ sờ mó mó vùng da thịt nhẵn nhụi lõa lồ của cô, hắn nhẹ nhàng bóp một cái, tựa hồ như hắn có thể nặn ra nước từ đó vậy.
- Anh lừa em, làm sao có thể nhanh cho được.
Hứa Đan Lộ “ưm” một tiếng, bàn tay Trương Dương giống như con rắn thúc nhẹ người cô hai cái đã khiến cô không thể chống đỡ được thêm nữa.
Chỉ có điều cô còn không có hiểu được phản ứng này của hắn thì Trương Dương đã nhanh chóng vuốt ve cơ thể bên trong cô, bàn tay hắn nhanh chóng luồn xuống bên dưới, sục sạo tìm tòi một hồi, quả nhiên đã không còn gì ngăn cản, kỳ đèn đỏ của Hứa Đan Lộ đã kết thúc. Và quan trọng hơn hết là hắn phát hiện bàn tay mình… ướt sũng.
Hứa Đan Lộ cố sức đập đập hắn vài cái nhưng cũng ngay tức khắc cảm thấy chẳng có nửa phần hiệu quả, ngược lại còn bị Trương Dương trực tiếp ôm chặt lấy mà kéo đến ngồi lên trên đùi hắn.
Bản thân Trương Dương càng đơn giản hơn, hắn chỉ cần kéo cái khóa quần ra… chết rồi, người này nhịn lâu nên hết chỗ nói rồi. Hắn nhanh chóng lựa thế tiến công.
- Không được, không được… Đừng… đừng…
Hứa Đan Lộ cố gắng tránh né hắn vài lần nhưng liền cảm thấy không những không tránh né được mà ngược lại vị trí trung tâm của cô đã nóng rực lên, dường như đã sẵn sàng cho hắn xâm nhập bất cứ lúc nào… Cái thứ chết tiệt này, chính mình còn không tưởng tượng được là nó lại có thể mẫn cảm đến như vậy đấy.
- Loảng xoảng! Lịch kịch!
Trong lúc hai người còn đang điên cuồng chưa được đến năm phút đồng hồ, thì từ phía ngoài cửa phòng nghe nhìn liền truyền đến một thanh âm, hình như là có cái gì đó rơi xuống sàn nhà.
Hứa Đan Lộ kinh hoảng, vội vàng đưa tay che lấy chính cái miệng nhỏ của cô nhằm tránh cho tiếng rên rỉ của chính cô vọng ra phía ngoài. Tiếp đó, cô quay đầu lại nhìn nhìn Trương Dương, vẻ mặt đỏ bừng bừng ra sức hướng Trương Dương mà lắc lắc cái đầu, đè thấp giọng mà nói.
- Có người đến đấy… Mau dừng lại đi… Đừng mà!
- Là mèo đấy?!
Trương Dương thuận miệng nói lại luôn.
- Trong cái biệt thự này ngay cả muỗi còn không có một con, lấy đâu ra mèo chứ…
Hứa Đan Lộ quả thực chẳng thể tin nổi lời Trương Dương nói.
- Vậy là gió thổi thôi…
- Trương Dương…
Giữa lúc Trương Dương vừa ra sức thụt ra thụt vào, vừa bịa chuyện với Hứa Đan Lộ thì ngoài cửa phòng lại truyền đến một thanh âm. Trương Dương vừa nghe, trái tim hắn thiếu chút nữa là nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng mà cũng may mắn đó là thanh âm của Cao Kỳ.
- Có chuyện gì vậy?
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ đang nhẹ nhàng chuyển động trên đùi hắn. Cô nàng một bên vừa cắn đôi môi hồng nhuận anh đào của mình như cố gắng kìm nén cái cảm giác sung sướng lại, thẹn thùng như thể sắp đạt tới cực hạn khoái lạc rồi, một bên còn cố sức đưa tay bấu chặt lấy Trương Dương để kìm lại lửa tình đang rực cháy.
Cũng phải nói lại chút chính là cái cảm giác lén lút ăn vụng như thế này đúng là khiến cho cô cảm thấy cực kỳ kích thích, hơn nữa cô hiện tại còn biết Cao Kỳ đang đứng ở ngoài cửa cho nên cái cảm giác đó càng hoang dại hơn nữa.
Suy nghĩ đến điều này lại khiến sắc mặt cô thêm đỏ hơn, cái này… chuyện này có phải là cái loại tâm sinh lý biến đổi như trong tiểu thuyết hay không đây?
- Hề, không có gì. Chỉ là mới vừa rồi nghe nói các anh bắt được một tên háo sắc…
Cao Kỳ đưa tay đẩy cánh cửa phòng đang khép hờ ra mà đi tới gần hai người họ.
Trương Dương đang liên tục xâm nhập vào bên trong Hứa Đan Lộ lúc này không còn cách nào khác đành phải ngay lập tức hoãn lại mọi hoạt động sung sướng lại. Cao Kỳ chết tiệt, có phải là em muốn cho anh trực tiếp chết đứng hay không đấy?
May mà Hứa Đan Lộ cũng như hắn, hai người phối hợp cùng nhau tạm dừng cái động tác ái tình cuồng nhiệt kia, và giờ dường như chỉ là Hứa Đan Lộ đang ngồi trên đùi Trương Dương làm việc mà thôi, nhìn thế nào cũng thấy là đang nghiêm chỉnh.
Cao Kỳ hiện tại lại đang mải nghĩ đến chuyện gần đây xảy ra, lại thêm cả việc nửa người dưới của Trương Dương cùng Hứa Đan Lộ hiện đang được cái bàn che phủ cho nên cô cũng không có nhìn thấy được gì, chỉ có thể nói là nhìn tư thế hai người thì Hứa Đan Lộ đang ngồi ở trên đùi
Trương Dương mà thôi. Điều này cũng chẳng có gì là kỳ quặc đối với cô cả, bởi cho dù là hiện tại Hứa Đan Lộ kia có đem đầu chôn ở giữa hai chân Trương Dương thì cô cũng chẳng thấy có điều gì bất ngờ cả.
Chỉ có điều cô không thấy được chuyện hai người đang làm là cái chuyện gì đấy, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không có trí tưởng tượng phong phú. Hai mắt cô vừa liếc qua lập tức như có cảm giác phát hiện được châu lục mới vậy.
- Á à, khẳng định là hai người đang cùng nhau xem phim cấp ba phải không đấy? Quá đáng lắm nha, thế nào lại lén lút xem mà không có chị vậy? Là phim gì vậy, chẳng lẽ là phim thánh Maria Ozawa? Hay là của cô nàng nào đấy… cho xem một chút… ơ kìa…
Cao Kỳ vừa liếc mắt rất nhanh thấy được trước mắt hai người được đặt một chiếc máy vi tính với màn hình ba mươi hai inch, với lại lập tức đưa ra nhận định rằng Trương Dương này là một siêu hacker máy tính cho nên chắc chắn là đã kiếm được không ít những phim cấp ba Nhật Bản có bao nhiêu kích thích. Mà nếu so sánh với những thứ chiếu trong cái rạp phim nhỏ đoạn thời gian trước thì chắc chắn là nóng bỏng hơn nhiều. Cao Kỳ bực mình không buồn nói, giờ đôi cẩu nam nữ này lại giấu chính cô mà lén lút ăn vụng với nhau đây.
Mà đối với cái loại chuyện như thế này thì chính xác là loại cô có hứng thú nhất. Trương Dương nhìn ánh mắt tham lam muốn biết tường tận của cô mà bất lực…
Quả nhiên, cô nàng nhanh như chớp khoa tay múa chân lao thẳng tới bên cạnh máy vi tính trước mặt hắn và Hứa Đan Lộ. Có điều là cho đến giờ phút này cô nàng dường như vẫn chưa phát hiện ra hai người Trương Dương và Hứa Đan Lộ có điều gì dị thường, mà chỉ nhẹ đưa tay chống lấy cái cằm của cô, cau mày nhìn nhìn màn hình máy vi tính rồi hỏi han đầy ngờ vực.
- Không phải là phim cấp ba sao? Hai người đang theo dõi video ghi hình à? Cái này… đây… Cái này có phải chính là cái thứ đã nói, là cái hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye gì gì đó đúng không?
- Ừ!
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, thế này rồi không biết phải làm thế nào cho phải đây. Cao Kỳ đã đến tận chỗ này thì hắn và Hứa Đan Lộ không thể dễ dàng thoát ra được.
Trương Dương ngạc nhiên mừng rỡ một hồi, chính hắn đã ngóng trông cái ngày này đến bạc cả tóc rồi mà. Từ khi hao phí bốn mươi điểm tích phân chuẩn bị bộ tài liệu kỹ thuật cùng công nghệ sản xuất vật liệu hợp kim niken siêu chịu nhiệt đời thứ năm cho nhạc phụ đại nhân tương lai thì cái số dư điểm tích phân của hắn đã trở về zero.
Tuy rằng là mấy ngày nay dựa vào kỹ năng phòng the tuyệt hảo của thuật giao hợp cao cấp kia hắn cũng đã kiếm được ba mươi điểm tích phân, nhưng mà đến khi Hứa Đan Lộ đến kỳ đèn đỏ lại thêm cả Cao Kỳ liên tục đình công cho nên gần hai ngày nay hắn chưa có được làm cái chuyện đó.
Không biết có phải là bởi tác dụng phụ của việc học cái thuật phòng the cao cấp kia mang đến hay không nữa, với cả khát khao kiếm điểm tích phân chờ chực trong hắn cho nên hiện tại Trương Dương có vẻ như đối với mấy cái chuyện ooxx đấy đặc biệt cảm thấy hứng thú. Hắn hận là mình không thể có hai mươi bốn giờ một ngày mà vần nhau với các nàng ở trên giường ấy.
Nhưng để Trương Dương có phần xấu hổ chính là hiện tại ngay cả Cao Kỳ dũng mãnh cũng đều sợ ham muốn của hắn, một ngày nhiều lắm cũng chỉ cho hắn làm có một lần, ngày hôm qua và cả ngày hôm nay nữa cô rõ ràng đã hoàn toàn đình công với hắn, nói là phải chờ sức khỏe khôi phục lại mới nói tiếp được.
Trông ngày trông đêm cuối cùng kỳ đèn đỏ của Hứa Đan Lộ cũng đã kết thúc. Quả nhiên vẫn là Hứa Đan Lộ này quan tâm đến hắn nhất, cô nàng còn chủ động nói cho hắn biết đã hết kỳ mà.
Trương Dương ôm chặt lấy cô một hồi, nước mắt cảm động như sắp trào ra, không kìm lòng được mà hôn lên khuôn mặt cô.
- Lộ Lộ của chúng ra rất là tốt với anh mà. Anh còn không nghĩ là em sẽ nói với anh đâu đấy, thế này anh chỉ có thể lấy thân báo đáp cho em thôi.
- Hừ. Cũng tại nhìn thấy anh cố nhịn đến mức khó chịu như vậy cho nên em mới nể tình mà hy sinh thân mình đấy.
Hứa Đan Lộ cắn cắn môi dưới rồi nhìn bốn phía xung quanh, đôi mắt đưa tình như tơ thấp giọng nói với hắn.
- Chúng ta mau trở về phòng đi thôi?
- Cái phòng nghe nhìn này đây không phải là không có ai hay sao?
Trương Dương nhìn chằm chằm cặp đùi tuyết trắng lõa lồ bên ngoài váy của Hứa Đan Lộ, cái bộ hạ hắn đã sớm rục rịch rồi. Một khắc cũng đáng ngàn vàng, thời gian đối với hắn lúc này mới là đáng quý chứ hắn nề gì địa điểm là ở đâu cho nên hắn lập tức vươn tay xoa bóp chiếm hữu vùng da thịt hở ra của cô, vuốt ve hai chân cô rồi hướng tay sờ lên trung tâm nhạy cảm nhất của cô.
Hứa Đan Lộ vội vàng ghì lại bàn tay ma quái của hắn, khép khép hai chân giãy dụa rồi nhẹ giọng nói thêm.
- Không được đâu, làm ở chỗ này sẽ bị người khác thấy mất thôi.
- Không có việc gì đâu, không cần cởi quần áo là được…
Trương Dương cười cười đem tay cô gạt sang một bên.
- Làm một chút trước đi mà.
- Không được đâu, mỗi lần anh làm đều muốn thật lâu mà…
Hứa Đan Lộ cố gắng tóm lấy tay hắn, không cho hắn di chuyển.
- Anh sẽ làm nhanh thôi mà…
Bàn tay ma quái của Trương Dương nhanh chóng gạt hai tay nhỏ bé vô lực của Hứa Đan Lộ sang một bên, rồi lập tức luồn vào bên trong váy cô, đụng tay sờ sờ mó mó vùng da thịt nhẵn nhụi lõa lồ của cô, hắn nhẹ nhàng bóp một cái, tựa hồ như hắn có thể nặn ra nước từ đó vậy.
- Anh lừa em, làm sao có thể nhanh cho được.
Hứa Đan Lộ “ưm” một tiếng, bàn tay Trương Dương giống như con rắn thúc nhẹ người cô hai cái đã khiến cô không thể chống đỡ được thêm nữa.
Chỉ có điều cô còn không có hiểu được phản ứng này của hắn thì Trương Dương đã nhanh chóng vuốt ve cơ thể bên trong cô, bàn tay hắn nhanh chóng luồn xuống bên dưới, sục sạo tìm tòi một hồi, quả nhiên đã không còn gì ngăn cản, kỳ đèn đỏ của Hứa Đan Lộ đã kết thúc. Và quan trọng hơn hết là hắn phát hiện bàn tay mình… ướt sũng.
Hứa Đan Lộ cố sức đập đập hắn vài cái nhưng cũng ngay tức khắc cảm thấy chẳng có nửa phần hiệu quả, ngược lại còn bị Trương Dương trực tiếp ôm chặt lấy mà kéo đến ngồi lên trên đùi hắn.
Bản thân Trương Dương càng đơn giản hơn, hắn chỉ cần kéo cái khóa quần ra… chết rồi, người này nhịn lâu nên hết chỗ nói rồi. Hắn nhanh chóng lựa thế tiến công.
- Không được, không được… Đừng… đừng…
Hứa Đan Lộ cố gắng tránh né hắn vài lần nhưng liền cảm thấy không những không tránh né được mà ngược lại vị trí trung tâm của cô đã nóng rực lên, dường như đã sẵn sàng cho hắn xâm nhập bất cứ lúc nào… Cái thứ chết tiệt này, chính mình còn không tưởng tượng được là nó lại có thể mẫn cảm đến như vậy đấy.
- Loảng xoảng! Lịch kịch!
Trong lúc hai người còn đang điên cuồng chưa được đến năm phút đồng hồ, thì từ phía ngoài cửa phòng nghe nhìn liền truyền đến một thanh âm, hình như là có cái gì đó rơi xuống sàn nhà.
Hứa Đan Lộ kinh hoảng, vội vàng đưa tay che lấy chính cái miệng nhỏ của cô nhằm tránh cho tiếng rên rỉ của chính cô vọng ra phía ngoài. Tiếp đó, cô quay đầu lại nhìn nhìn Trương Dương, vẻ mặt đỏ bừng bừng ra sức hướng Trương Dương mà lắc lắc cái đầu, đè thấp giọng mà nói.
- Có người đến đấy… Mau dừng lại đi… Đừng mà!
- Là mèo đấy?!
Trương Dương thuận miệng nói lại luôn.
- Trong cái biệt thự này ngay cả muỗi còn không có một con, lấy đâu ra mèo chứ…
Hứa Đan Lộ quả thực chẳng thể tin nổi lời Trương Dương nói.
- Vậy là gió thổi thôi…
- Trương Dương…
Giữa lúc Trương Dương vừa ra sức thụt ra thụt vào, vừa bịa chuyện với Hứa Đan Lộ thì ngoài cửa phòng lại truyền đến một thanh âm. Trương Dương vừa nghe, trái tim hắn thiếu chút nữa là nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng mà cũng may mắn đó là thanh âm của Cao Kỳ.
- Có chuyện gì vậy?
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ đang nhẹ nhàng chuyển động trên đùi hắn. Cô nàng một bên vừa cắn đôi môi hồng nhuận anh đào của mình như cố gắng kìm nén cái cảm giác sung sướng lại, thẹn thùng như thể sắp đạt tới cực hạn khoái lạc rồi, một bên còn cố sức đưa tay bấu chặt lấy Trương Dương để kìm lại lửa tình đang rực cháy.
Cũng phải nói lại chút chính là cái cảm giác lén lút ăn vụng như thế này đúng là khiến cho cô cảm thấy cực kỳ kích thích, hơn nữa cô hiện tại còn biết Cao Kỳ đang đứng ở ngoài cửa cho nên cái cảm giác đó càng hoang dại hơn nữa.
Suy nghĩ đến điều này lại khiến sắc mặt cô thêm đỏ hơn, cái này… chuyện này có phải là cái loại tâm sinh lý biến đổi như trong tiểu thuyết hay không đây?
- Hề, không có gì. Chỉ là mới vừa rồi nghe nói các anh bắt được một tên háo sắc…
Cao Kỳ đưa tay đẩy cánh cửa phòng đang khép hờ ra mà đi tới gần hai người họ.
Trương Dương đang liên tục xâm nhập vào bên trong Hứa Đan Lộ lúc này không còn cách nào khác đành phải ngay lập tức hoãn lại mọi hoạt động sung sướng lại. Cao Kỳ chết tiệt, có phải là em muốn cho anh trực tiếp chết đứng hay không đấy?
May mà Hứa Đan Lộ cũng như hắn, hai người phối hợp cùng nhau tạm dừng cái động tác ái tình cuồng nhiệt kia, và giờ dường như chỉ là Hứa Đan Lộ đang ngồi trên đùi Trương Dương làm việc mà thôi, nhìn thế nào cũng thấy là đang nghiêm chỉnh.
Cao Kỳ hiện tại lại đang mải nghĩ đến chuyện gần đây xảy ra, lại thêm cả việc nửa người dưới của Trương Dương cùng Hứa Đan Lộ hiện đang được cái bàn che phủ cho nên cô cũng không có nhìn thấy được gì, chỉ có thể nói là nhìn tư thế hai người thì Hứa Đan Lộ đang ngồi ở trên đùi
Trương Dương mà thôi. Điều này cũng chẳng có gì là kỳ quặc đối với cô cả, bởi cho dù là hiện tại Hứa Đan Lộ kia có đem đầu chôn ở giữa hai chân Trương Dương thì cô cũng chẳng thấy có điều gì bất ngờ cả.
Chỉ có điều cô không thấy được chuyện hai người đang làm là cái chuyện gì đấy, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không có trí tưởng tượng phong phú. Hai mắt cô vừa liếc qua lập tức như có cảm giác phát hiện được châu lục mới vậy.
- Á à, khẳng định là hai người đang cùng nhau xem phim cấp ba phải không đấy? Quá đáng lắm nha, thế nào lại lén lút xem mà không có chị vậy? Là phim gì vậy, chẳng lẽ là phim thánh Maria Ozawa? Hay là của cô nàng nào đấy… cho xem một chút… ơ kìa…
Cao Kỳ vừa liếc mắt rất nhanh thấy được trước mắt hai người được đặt một chiếc máy vi tính với màn hình ba mươi hai inch, với lại lập tức đưa ra nhận định rằng Trương Dương này là một siêu hacker máy tính cho nên chắc chắn là đã kiếm được không ít những phim cấp ba Nhật Bản có bao nhiêu kích thích. Mà nếu so sánh với những thứ chiếu trong cái rạp phim nhỏ đoạn thời gian trước thì chắc chắn là nóng bỏng hơn nhiều. Cao Kỳ bực mình không buồn nói, giờ đôi cẩu nam nữ này lại giấu chính cô mà lén lút ăn vụng với nhau đây.
Mà đối với cái loại chuyện như thế này thì chính xác là loại cô có hứng thú nhất. Trương Dương nhìn ánh mắt tham lam muốn biết tường tận của cô mà bất lực…
Quả nhiên, cô nàng nhanh như chớp khoa tay múa chân lao thẳng tới bên cạnh máy vi tính trước mặt hắn và Hứa Đan Lộ. Có điều là cho đến giờ phút này cô nàng dường như vẫn chưa phát hiện ra hai người Trương Dương và Hứa Đan Lộ có điều gì dị thường, mà chỉ nhẹ đưa tay chống lấy cái cằm của cô, cau mày nhìn nhìn màn hình máy vi tính rồi hỏi han đầy ngờ vực.
- Không phải là phim cấp ba sao? Hai người đang theo dõi video ghi hình à? Cái này… đây… Cái này có phải chính là cái thứ đã nói, là cái hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye gì gì đó đúng không?
- Ừ!
Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, thế này rồi không biết phải làm thế nào cho phải đây. Cao Kỳ đã đến tận chỗ này thì hắn và Hứa Đan Lộ không thể dễ dàng thoát ra được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.