Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 192: Kiều công chúa điêu ngoa

Lam Đậu Sinh Tam Quốc

25/04/2014

Kiều Hi Nhi mặc một bộ đồ làm may sẵn vừa bó sát người dễ thấy là trang phục vận động, bên người còn mang thêm một chiếc khăn khiến dáng người như tạc thêm nét nhanh nhẹn, núi non cao ngất.

Cô ngồi ở bên giường, cái mông chắc nịch vùi lấp thật sâu trong chiếc quần bó tơ tằm màu trắng, một tay cô cầm điện thoại, một bên nhẹ giọng nói chuyện một bên nhìn chăm chú khuôn mặt ngủ say của Trương Dương còn đang chui trong chăn, đôi mắt xinh đẹp không kìm nổi lòng mà toát ra một tia tình cảm thân mến.

Buổi sáng sau khi cùng mẹ cha nói chuyện điện thoại, cô cũng không có đi đánh thức Trương Dương mà cố gắng chuẩn bị biện pháp xử lý những rắc rối mới xuất hiện này.

Sau khi nhìn đến những cái tin tức ùn ùn đăng tải trên mạng, cô cơ bản cũng đoán được người đứng sau là ai. Cạnh tranh hai nhà Thái - Kiều tại tỉnh Đông Nam này đã lên đến đoạn cao trào, Thái gia giờ phút này đã tung chiêu, và đương nhiên là trực tiếp nhắm thẳng vào Kiều gia.

Chỉ có chút điều cô không tưởng tượng nổi chính là, rõ ràng là từ một sự kiện ám sát, thế nhưng sau cùng lại biến thành chuyện cô cùng cô giáo Dương Phi tranh giành tình nhân, thật sự là chuyện thêu dệt mà.

Cô không thể không tán thưởng rằng truyền thông hiện nay thực sự lợi hại, quả nhiên là một cây bút cũng có thể giết người, lại có thể bẻ cong sự việc đến mức độ này chỉ có phường báo chí mà thôi.

Trương Dương trải qua một đêm mệt nhọc với bọn sát thủ cho nên cô không muốn quấy rầy hắn, càng không nghĩ tời chính Trương Dương lại đi tìm cô.

Thì ra là Trương Dương cùng Hứa Đan Oánh sau khi xâm nhập những tang web vu hãm hắn cùng Dương Phi và Kiều Hi Nhi thì phát hiện một vấn đề. Hầu hết các trang web đăng tải tin tức đều thuộc công ty tín Duy Khoa, mà cái công ty tín Duy Khoa này đằng sau lưng là quỹ Hưng Hâm, nhưng sau lưng Hưng Hâm là ai thì không rõ.

Cho nên đối với những người đang đứng đằng sau giật dây này Trương Dương không phải thực sự biết rõ, mới đi tìm Kiều Hi Nhi tới.

Kiều Hi Nhi liếc mắt một cái cũng đoán ra được rõ chân tướng bọn người này, quỹ Hưng Hâm đó chính là do tập đoàn Vĩnh Hưng của Thái gia khống chế. Điều này cũng khẳng định lại việc cô suy nghĩ ban đầu rằng chính xác Thái gia là kẻ giật dây hậu trường.

Trương Dương vừa nghe được đứng sau là Thái gia thì lập tức xâm nhập vào mạng lưới (trang web) chính thức của tập đoàn Vĩnh Hưng, trực tiếp bôi đen toàn bộ nó, chẳng qua đúng lúc hắn thấy chình ình ngay trên trang đầu tiên của website chính thức là phần giới thiệu nhân viên cao cấp của tập đoàn, trong đó có một gương mặt mà hắn quen thuộc.

Thái Vũ! Đêm hôm đó chính hắn đã đấu với Trương Dương một trận.

Trong lòng hắn ngay tức thì hiểu được Thái gia chính là giúp thằng nhóc con này! Trương Dương ngay lập tức cùng Hứa Đan Oánh đem hết cái đám người Thái gia đăng trên trang web đó mà bôi tro.

Thực ra hắn cũng không có làm, chỉ là công năng của phần mềm hệ thống phá tường lửa kia thật quá cường đại mà thôi. Nền tảng đã được xây dựng, chỉ cần đưa vào địa chỉ trang web, hệ thống sẽ tự động tìm được địa chỉ IP của đối phương, sau đó phá giải mật mã tường lửa tự mình biến thành nhân viên quản lý siêu cấp. Thứ mà Trương Dương phải làm chính là xác định muốn làm gì mà thôi.

Về sau hắn lại cảm thấy như vậy rất chi là phiền toái. Cho nên, hắn chỉ đơn giản đưa cho hệ thống một chuỗi mệnh lệnh tự động tìm kiếm chữ cái quan trọng: Trương Dương, Dương Phi và cả Kiều Hi Nhi, sau đó lấy danh nghĩa Bạo Phong Tuyết đem toàn bộ các trang web tìm kiếm được mà hack thay thế tất cả các tin tức thành một chuỗi lời mắng chửi Thái gia.

Làm xong những chuyện đó rồi hắn ngay lập tức gối đầu lên trên đùi Kiều Hi Nhi mà ngủ.

Không hắn, không Kiều Hi Nhi, rất nhiều tin tức trên các đài truyền hình cũng tiếp tin từ internet chuẩn bị chế giễu. Hệ thống mạnh mẽ chỉ hoạt động trong vòng nửa giờ như đang chơi một bản nhạc dương cầm, tìm kiếm tất cả những gì có trên internet có chứa cụm từ Trương Dương, Dương Phi hoặc là Kiều Hi Nhi đồng loạt cắt bỏ, nhân tiện dán đè lên toàn bộ chúng nội dung phỉ nhổ vào Thái gia.

Mãi cho đến khi Kiều Hi Nhi quay trở lại phòng khách, không chủ ý nhìn đến TV cũng thấy đen thui công chiếu những câu mắng chửi Thái gia, cô mới biế sự việc đang gây náo loạn lớn.

Cô cũng không phải là lo lắng Trương Dương sẽ bị tóm, bởi vì cái phần mềm hệ thống mà hắn sử dụng thật sự là quá cường đại, không hề để lại một dấu vết nào, sau khi xâm nhập sẽ tự động xóa hết các manh mối có thể lần tìm ra được.

Cô tạm thời không cần lo lắng cho Trương Dương, nhưng cô lo lắng cho Kiều gia.

Cô hiểu rất rõ ràng, hiện tại náo động như thế này Thái gia sẽ chắc chắn khuất phục. Cái chính là sau khi khuất phục, toàn bộ áp lực sự việc sẽ đặt trên người Kiều gia nhà cô, bởi vì sự kiện này bất luận có phải do Kiều gia làm hay không thì người khác cũng vẫn tự động hiểu là người nhà Kiều gia hoặc những người có liên quan đến Kiều gia gây nên.

Một khi đã như vậy, cô cần lập tức nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn cho cả đôi bên.

- Kiều Kiều, con tìm ông nội à?

Thanh âm của Kiều Chính Quốc rõ ràng không giống với cái ngữ khí mà ông vừa dùng nói chuyện với mấy người con trai, giọng điệu ông lúc này mang theo vẻ trìu mến thấy rõ. Kiều Hi Nhi là do một tay ông nuôi nấng từ nhỏ, cũng là đứa cháu đời thứ ba mà ông đánh giá cao nhất. Cũng chính vì thế mà sáng sớm hôm nay ông không nề chi thể diện đích thân đi gặp mặt với Thái Vĩnh.

- Ông nội.

Kiều Hi Nhi nhìn nhìn thân mình Trương Dương trở qua trở lại trên giường, trên mặt dường như rất hạnh phúc.

- Kiều Kiều có biện pháp giúp ông nội giải quyết phiền não, chỉ có điều ông nội đáp ứng Kiều Kiều một điều kiện, có được không ông?

Cô nhắc lại không sai lời như đã nói với cha cô.

- Chà, tiểu nha đầu, con nói trước xem ông nội đang có phiền não gì nào?

- Ông nội có phiền não, trong lòng ông nội rõ ràng nhất. Hiện tại, hễ là trang web nào có đề cập đến việc vu hãm cháu gái, thậm chí là đài truyền hình đều đã bị bôi đen, chắc chắn giờ phút này Thái lão gia tử đã xin lỗi với ông nội rồi, đúng không ạ? Và chắc chắn ai ai cũng đổ lỗi cho ông nội là vì Kiều Kiều cho nên mới bôi đen toàn bộ các trang web lần đài truyền hình, giờ ông nội phải tự khôi phục.

Kiều Hi Nhi kiêu ngạo chính là bởi cô lớn lên bên cạnh ông nội Kiều Chính Quốc, cho nên đối với cô những thủ đoạn hay mánh khóe trên đời cô không phải là không hiểu hoàn toàn. Ngược lại, cô thậm chỉ còn hiểu được những điều người bình thường không nhìn thấy được, cũng bởi vì chướng tai gai mắt nên cô mới không chịu “nước chảy bèo trôi” mà dời đến Mai Ninh này.

- Kiều Kiều, ông nội nghe con nói điện thoại có hàm ý khác, chẳng lẽ những người hack trang web kia thật sự là do con khiến người ta làm? Không hợp lý, ông nội nghe chú tư của con nói là người kia là một người lợi hại phi thường, tự nhận là Bạo Phong Tuyết…

- Ông nội à, chuyện này không quan trọng, quan trọng là… là con có biện pháp để tất cả mọi việc khôi phục nguyên dạng, chỉ là ông nội đáp ứng cho con một cái điều kiện.

- A, dám cùng ông nội con cò kè mặc cả hả, được, con nói đi, chỉ cần ông nội có thể làm được ông nội nhất định làm cho con.

Kiều Hi Nhi nghiêng đầu ngắm nhìn Trương Dương, vươn tay nhẹ nhàng giúp hắn một lần nữa kéo cái chăn mà Trương Dương vừa hất tung lên, sau đó nhìn mặt hắn mà thè lưỡi chọc ghẹo một mình, rồi lúc này mới quay đầu lại, cười hì hì nhẹ giọng nói với ông nội của cô.

- Con muốn ông nội thuyết phục bà nội cùng mẹ con, không được cho hai người can thiệp đời sống tình cảm của con nữa.

- Xem ra, con thực sự thích anh chàng Trương Dương kia nhỉ, ông nội có thể đáp ứng con, có điều khi nào con mới đưa cháu rể đến gặp ông nội đây?



- Ai nói hắn là cháu rể nội chứ, ông nội, vậy là ông nội chấp nhận rồi nhé?

- Ông nội đáp ứng rồi cũng vô dụng mà, vấn đề gia thất của con cùng mẹ con có thể nghe ông nội khuyên hay sao.

- Ở trong gia đình ông nội nhất ngôn cửu đỉnh, chuyện nhỏ tí xíu ấy mà làm không được thì con mới không tin. Được rồi, ông nội đã không đáp ứng con, vậy chuyện phiền não của ông nội con cũng không quản nữa.

- Này… này, Kiều Kiều, con từ từ đã nào. Ông nội sẽ đáp ứng con. Nhưng mà con thật có thể đối phó với người kia… Bạo Phong Tuyết?

- Chuyện này con làm được!

- Con không định nói cho ông nội chuyện này là do một tay con chỉ đạo đấy chứ?

Bên kia điện thoại Kiều Chính Quốc nghe và cảm nhận được bộ dáng tràn đầy tin tưởng của cô cháu gái không khỏi trừng lớn tròng mắt. Cô cháu gái này không phải là học phân tử dược học hay sao? Như thế nào lại có thể quen biết người giỏi máy tính… không, không chỉ là giỏi máy tính mà phải là vua hacker mới đúng, ngay cả những chuyên gia an ninh mạng cao cấp nhất trong nước cũng không có biện pháp lần ra giấu vết, không phải là dạng hacker muốn là chuẩn bị được.

- Ông nội không cần phải biết nhiều chuyện như vậy. Tóm lại con sẽ đáp ứng giải quyết phiền não của ông nội, sau bốn mươi phút nữa tất cả đều sẽ chấm dứt.

Kiều Hi Nhi nhìn nhìn chiếc đồng hồ trên tay một chút, đã là bốn giờ, Trương Dương cũng đã ngủ được vài tiếng rồi, hẳn là đã có thể rời giường.

- Kiều Kiều, ông nội sẽ đáp ứng con trước. Chỉ là nếu như quả thật người kia do con chuẩn bị thì liệu có người theo đuôi hay không?

Kiều Chính Quốc tuy rằng không hiểu biết nhiều về máy vi tính hay an ninh mạng, nhưng ngày thường anh con thứ tư của ông vẫn không ít lần khoe khoang cho nên ông vẫn hiểu được chút ít về cửa sau, dấu vết, hacker, và linh tinh khác.

- Chuyện này ông nội cứ yên tâm đi, nếu có thật sự truy tìm được địa chỉ người ta thì chú tư không phải đã sớm giải quyết giúp ông nội rồi hay sao?

- Không thể nói như vậy được, chú tư của con không có biện pháp không có nghĩa là toàn ngành an ninh cũng không có biện pháp. Nhưng mà được rồi, con mau chóng để mấy chuyện này khôi phục bình thường đã, những chuyện khác ông nội sẽ thu xếp xử lý.

Kiều Hi Nhi gác máy, trên mặt không khỏi là lộ ra một vẻ tươi cười vui sướng, cô quay đầu lại nhìn Trương Dương, tên này còn đang ngủ say như chết, xem ra đêm qua hắn thực sự đã mệt muốn chết rồi.

Có điều là cái tên này khi ngủ nhìn lại rất thu hút, cô giật mình, không tự chủ được mà lặng lẽ rướn cổ lên len lén bò đến cạnh hắn, ghé sát bên cạnh hai mà hắn rồi tỉ mỉ nhìn ngắm.

Không ngờ, trong lúc ngủ mơ Trương Dương lại đột nhiên vươn một tay ra lay lay rồi ôm trọn lấy cổ cô.

- Đừng!

Kiều Hi Nhi bị hắn kéo xuống, cả khuôn mặt đều bị kéo xuống trên miệng hắn, môi đối môi, chỉ còn cách chút xíu.

Cô trừng lớn tròng mắt, thời điểm này xú gia hỏa kia đã tỉnh.

- Anh… anh…

- Anh?

Trương Dương cười tủm tỉm mà mở mắt, nghiền ngẫm mà nhìn cô.

- Kiều Kiều, cháu rể đâu, đời sống tình cảm đâu nhỉ?

- Đồ đểu, anh… anh nghe lén tôi nói chuyện.

Kiều Hi Nhi vẻ mặt đỏ bừng bừng, vươn đôi bàn tay trắng như phấn trực tiếp đánh về phía hắn.

- Này này, anh không có nghe lén, chỉ là anh bị giọng nói của một người nào đó đánh thức mà thôi…

- Tôi mặc kệ anh, anh cũng đã nghe được rồi thì mau thả cho tôi rời giường, làm việc.

- Được, không thành vấn đề, nhưng mà em trước hết phải để cho anh hôn một cái…

- Nằm mơ… Đừng…

Trương Dương lấp kín đôi môi hồng nhuận anh đào của cô, tuy rằng đối với đôi môi anh đào của Kiều Hi Nhi hắn không phải quá xa lạ nhưng chuyện này không phải là nguyên nhân chính, có lẽ nguyên nhân là do hắn mới học được thuật giao hợp nam nữ cao cấp, khiến cho hắn luôn cảm thấy bụng dưới có một cỗ hỏa dục đang phát ra không ngừng, rất muốn tìm một người để giải thoát ra.

Mà giờ khắc này Kiều Hi Nhi với hương thơm ngào ngạt, thân hình mê người vừa vặn lại ở ngay bên cạnh. Hơn nữa lại dựa vào hắn ở một khoảng cách rất chi là gần, hắn tất nhiên bị kích động không nhịn được dục vọng muốn có được cô.

Ỷ vào việc Kiều Hi Nhi chưa có từng trải qua những chuyện thế này cho nên khi Trương Dương lấp kín cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận của cô sau một hồi du dương, cô sớm đã thở không nổi, hai má ửng đỏ, thân thể của hắn giờ phút này xoay người lại đè lên người cô, nửa phần cô cũng không thể động đậy.

Nhìn chằm chằm Trương Dương cùng tiếng thở ham muốn của hắn đang đè lên người mình, cô tức khắc thẹn thùng, bởi vì có là con ngốc đi nữa cũng đoán được Trương Dương định làm gì tiếp theo.

Nói thật, trong lòng cô cũng hiểu được rằng chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ đến, chỉ có điều không nghĩ là sẽ đến sớm như vậy. Ít nhất trong lòng cô còn chưa có chuẩn bị tốt, cô chu miệng vừa định nói thì Trương Dương lại lấp đầy miệng cô bằng nụ hôn miên man khác. Sau đó hắn vươn tay, ôm lấy cô, luồn tay đến phía sau lưng của cô túm lấy vạt áo của bộ đồ thể dục màu lam của cô rồi từ từ kéo lên, đến chỗ ngực thì tức thì làm lộ ra một bộ đồ lót ren hoa văn màu sắc ôm trọng bầu ngực cô.

Kiều Hi Nhi cảm thấy thân mình chợt lạnh đi, theo bản năng mà cong mình một cái, đôi chân dài không tự chủ được mà cuộn tròn lên, không ngờ Trương Dương vừa vặn thuận tay liền lùa tay xuống dưới lưng cô là mở khóa chiếc áo lót ren hoa văn màu sắc ấy, xoạch một tiếng, cả cái áo lót rơi ra.

Một đôi đại thỏ ngọc tuyết trắng thừa cơ nhảy ra khỏi lồng, mãnh liệt rung lên đập vào tầm mắt.



- Đừng!

Kiều Hi Nhi thấp giọng mà kêu lên một tiếng sợ hãi, vội vàng vươn tay che kín đôi đại thỏ ngọc tuyết trắng trước ngực, cố gắng che đậy vị trí mấu chốt nhất phía trên hai bầu ngực cô là hai khối nho màu hồng phấn.

Nhưng mà giờ phút này thế giới trước mắt Trương Dương càng bị hấp dẫn không cưỡng lại được bởi dáng vẻ mê người của cô, hắn ngâm nga một tiếng, vươn tay nắm lấy cái eo thon nhỏ của Kiều Hi Nhi, kéo tay cô ôm lấy hắn, Kiều Hi Nhi hai tay không tự chủ được mà buông lỏng phía trước ngực, bộ phận mấu chốt không giữ được khiến Trương Dương nhanh chóng chớp cơ hội cúi đầu xuống mà trong nháy mắt vùi mặt vào bên trong khe rãnh tuyết trắng của cô.

Hắn không nghĩ tới cô lại sở hữu một bầu ngực phì nhiêu đến như vậy, vượt hơn hẳn ngực Lộ Lộ, hắn đã từng cho rằng với Kiều Hi Nhi với thân hình cao như vậy cho dù có vài điểm nhỏ cũng là bình thường, nhưng sự thật không giống như hắn tưởng…

Sau này có khi còn có thể gọi cô là Kiều đại meo meo đấy chứ!

- Dương tử… Không được, hôm nay người ta tới cái kia…

Kiều Hi Nhi chưa từng nghĩ qua chính mình rõ ràng đã bị cởi bỏ hết phần áo trên người, lần đầu tiên trong đời cô phơi bày xích quả triển lãm trước mặt một người đàn ông. Cô nhìn Trương Dương đang vùi đầu giữa hai bầu ngực của mình, trên mặt càng đỏ rực lên. Cuối cùng nhịn không được, cô đưa hai tay ra dùng sức mà ghì sát lấy cổ hắn, dường như muốn gắng hết sức vùi đầu hắn vào chính giữa hai bầu ngực.

- Đến cái kia?

Trương Dương một hồi không nói gì.

- Anh không tin, anh không tin đâu…

- Ưm, vậy anh tự mình kiểm tra đi.

Kiều Hi Nhi mang theo một chút e lệ, kéo bàn tay Trương Dương đến phía dưới cô, đụng vào bộ phận mẫn cảm của cô qua lớp quần dày.

Trương Dương vừa chạm vào, quả nhiên là có cảm giác thấy một mảng to to nhô ra…

- A… không được. Anh mặc kệ, nếu không em… khà khà…

Trương Dương ác một tiếng, ác đến thực dâm loạn…

- Em cấm anh. Trừ khi anh cưới em mới được.

Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương, thừa dịp hắn không chú ý trong chốc lát cô nhanh chóng mặc lại cái áo lót ren của mình che kín toàn bộ núi non hương diễm. Sau đó lại nhào vào trong ngực của hắn, thấp giọng nói :

- Hôm khác. Hôm khác làm lại, hôm nay cần phải làm chuyện chính sự trước.

- Em nói đấy nhé.

- Vâng!

Kiều Hi Nhi thuận tiện cũng nhanh chóng mặc lại áo khoác lên người, đẩy hắn một cái.

- Làm việc đi.

- Được, nhưng mà anh muốn sờ meo meo của em…

Kiều Hi Nhi cực kỳ xấu hổ, ra sức lắc đầu:

- Không được, không được… Em thực sự rất nhạy cảm, anh chỉ cần sờ chút là em liền tưởng tượng mất. Không được, một ngày nào đó sẽ là của anh mà, anh sợ cái gì chứ?

Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương, lật khuôn mặt hắn lại phía cô mà trộm hôn hắn một cái, đôi mắt đẹp chăm chú theo dõi hắn, cô cắn đôi môi anh đào hồng nhuận nhìn bức tranh vẽ biển xanh ngát đối diện với giường, hai mắt cô nhắm lại mang theo một tia khát khao, khóe miệng nhếch lên một chút mà nói:

- Lần đầu tiên của em và anh, nhất định phải là tại một bãi biển nước xanh trong suốt, bầu trời xanh thẳm, gió biển thổi man mác, bên cạnh nơi ấy có chim hải âu bay tới bay lui, có cả đàn chim cánh cụt hoàng đế, và xa xa là gấu Bắc cực trắng như tuyết đang trèo lên đỉnh núi…

Chim cánh cụt hoàng đế? Gấu Bắc cực leo núi?

Trương Dương ngẩn ngơ, vươn tay vuốt ve phía sau lưng cô, vỗ nhẹ nhẹ, khỏi tranh luận, thời điểm này đàn ông tốt nhất là miễn bàn đến khung cảnh thơ mộng của các cô, nhưng mà…Chim cánh cụt hoàng đế có thể nào ở cùng chỗ với gấu Bắc cực, ngốc quá đi? Cô nàng thách đố khó

hơn lên trời, thế là định không cho phép mình làm chứ gì?

- Được rồi, vậy anh sẽ đợi đến khi nào chúng mình cùng đi xem vườn bách thú khổng lồ thì làm lại chuyện này.

Trương Dương bất đắc dĩ mà vươn người duỗi lưng một cái, nghe nói mỹ nữ chỉ số thông minh mà cao thì thường hay có những thú thưởng thức địa lý không bình thường, lúc này cũng coi như đã hiểu được câu ấy.

Vươn tay khỏi giường với lấy cái máy vi tính, hắn mở máy thì Kiều Hi Nhi giống như con tiểu tức phụ cứ rúc vào bên cạnh hắn, cằm gối lên bờ vai hắn mà nhìn cho kỳ được.

Hiện tại Trương Dương đã không còn cần sự trợ giúp của Hứa Đan Oánh nữa, trực tiếp chạy phần mềm hệ thống mà quan sát thành quả…

Vừa thấy kết quả chính hắn ngay tức khắc trừng lớn tròng mắt, nhìn tất cả các trang web lớn nhỏ đều bị bội đen… mà ngay cả đài truyền hình cũng như đài phát thanh các loại cũng trúng đạn luôn rồi.

Chuyện này bây giờ thật sự là náo loạn lớn rồi.

Hắn quyết đoán tiến vào hệ thống…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quốc Mỹ Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook