Chương 187: Mỹ nhân tuyệt sắc vào ở
Lam Đậu Sinh Tam Quốc
25/04/2014
Trương Dương còn đang lúc vùi đầu vào bên trong khe rãnh
trắng như tuyết của Dương Phi cùng với khoảnh khắc hương diễm vô cùng ấy thì chợt nghe được một tiếng vang thật lớn. Sau đó là tiếng phá vỡ thủy tinh đến chói tai, và tiếp đến là một trận loạn hưởng thanh âm thê
lương leng keng từ chiếc Phong Linh (chuông gió).
Là tiếng súng! Viên đạn xuyên qua cửa sổ, từ vị trí Trương Dương cùng Dương Tĩnh vừa mới ngồi phía trên xé gió mà sượt qua, sau đó trúng ngay vào chiếc Phong Linh treo bên giường.
Ngay sau đó là liên tiếp hai phát súng nữa, nhưng mà có điều lúc này Trương Dương đã kịp thời phản ứng lại, hắn ôm lấy Dương Phi lăn xuống dưới giường. Mặt khác, Trương Dương cũng ngay tức khắc đưa họng súng trong tay chĩa thẳng về hướng cửa sổ rồi tức thời khởi động súng mà bắn trả lại hai phát.
Chỉ thấy một bóng người lướt rất nhanh qua cửa sổ rồi nhanh chóng biến mất khỏi cửa sổ phía ngoài, Trương Dương đoán trước được rằng chính mình hẳn là không bắn trúng ai, song chỉ có điều đối phương mà biết được Trương Dương có súng trong tay nên ngay tức khắc rút lui.
Nhưng Trương Dương cũng không dám khinh thường, hai con mắt hắn vẫn dán chặt vào cửa sổ mà nhìn chằm chằm. Lúc này, Dương Phi lại bị hắn đè xuống phía dưới, hắn có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể đang nhẹ nhàng run rẩy của cô, cùng với thân thể mềm mại mang đến cho hắn một cảm xúc khó tả.
Trương Dương vội vàng nghiêng người, từ trên người cô trở mình xuống dưới. Hắn vươn tay chỉ chỉ, ý bảo cô di chuyển tới mặt sau giường đi, nơi đó đối với hướng bắn từ cửa sổ đến mà nói thì là cái góc bắn chết, tương đối an toàn.
Thời gian trôi qua từng giây từng khắc, ngoài cửa sổ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng Trương Dương không có cách nào xác định tên sát thủ kia có hay không rời đi chưa, hắn cũng không dám làm những động tác dư thừa hay chế tạo tiếng động không cần thiết.
Hắn nghĩ lại một hồi mà sợ, chính mình hiện tại đã mất quyền cảnh báo nguy hiểm tính mạng của hệ thống, cho nên vừa rồi nếu không phải Dương Phi ôm lấy hắn đẩy ngã thì chính hắn hiện tại có khi đã bị súng của chúng bắn chết, thành ma nhà người ta lâu rồi.
Khoảng chừng thên ba bốn phút đồng hồ trôi qua, hắn đã nghe thấy rõ ràng thanh âm réo rắt của tiếng còi xe cảnh sát truyền đến, Trương Dương lúc này mới nhẹ nhàng trút bỏ từng hơi thở nặng nhọc, hẳn là cuối cùng nguy hiểm cũng tạm thời được giải trừ.
Tuy vậy, hắn vẫn không dám tùy tiện đứng lên. Bởi vì thường thường những thời khắc như thế này lại càng không thể sơ suất một chút nào. Nếu là tên sát thủ kia định bụng “được ăn cả, ngã về không” không muốn sống cũng phải hoàn thành nhiệm vụ thì kẻ xúi quẩy lại là chính mình.
Nhưng mà cái sự tình hắn lo lắng cuối cùng không có xảy ra, qua không đến mười lăm giây đồng hồ hắn đã có thể dễ dàng nghe thấy được tiếng bước chân cảnh sát chạy lên lầu.
Sau khi cảnh sát đến và thăm dò hiện trường trong thoáng chốc, trên mặt ai nấy đều có vẻ kinh ngạc không che giấu nửa phần. Trương Dương này cũng quá khoa trương, hai cái xác sát thủ, một cái bị bắn trực tiếp vào đầu, một thằng thì bị súng bắn trúng vào ngực. Tuy thế, điều làm Trương Dương cảm thấy không ngờ nhất chính là còn một tên sát thủ khác chết ở cửa cầu thang thoát hiểm của ký túc xá, cổ của hắn bị lựu đạn đánh trúng.
Kẻ bị giết bình yên vô sự, mà kẻ sát nhân thì giờ lại là ba cái xác chết, chuyện này khoa trương đến đặc biệt.
Nếu không phải vừa vặn theo dõi tin tức ký túc xá, hơn nữa Kiều Hi Nhi sau khi vừa nghe nói Trương Dương lần thức hai bị tập kích, ngay tức khắc đem tin tức này truyền đến cho Phó thị trưởng Hạ Quốc Thanh, Hạ Quốc Thanh này trước tiên liền gọi điện thoại cho cục công an khu Nguyệt Điền hỏi han tình hình, hỏi đến tình trạng thương tích của Trương Dương thì Trương Dương lúc này mới không bị coi là giết người, tạm thời giam giữ.
Bởi đây chính là ba mạng người cơ mà, trong đó một tên còn rất thê thảm, mà Trương Dương thì chỉ có bị vài mảnh nhỏ của bình hoa vỡ làm sứt mẻ vài chỗ mà thôi.
Thân phân ba tên sát thủ nhanh chóng được xác nhận, đều là những tên trên lưng đã gánh tội trạng tội phạm giết người đang lẩn trốn, trong đó còn có một tên là lão Bát của Bát Hắc đào, biệt hiệu là Hắc Bát Khuê.
Mặc dù như thế nhưng Trương Dương cùng Dương Phi cũng mất một đêm bị giam giữ lấy khẩu cung rồi mới được thả ra, thời điểm ra khỏi sở cảnh sát cũng đã hơn năm giờ sáng, lúc này Kiều Hi Nhi đã lái xe đến cửa đứng chờ.
Có điều là chỗ ở hiện tại của Dương Phi không có cách nào ở lại được, nhưng cô cũng không muốn trở về sống trong biệt thự Dương gia nhà cô.
Trương Dương suy nghĩ một hồi để Kiều Hi Nhi đi về trước rồi sau đó hắn đánh xe đưa Dương Phi trở lại hiện trường. Hiện trường lúc này đã bị cảnh sát phong tỏa điều tra, nhưng bọn họ vẫn để cho Trương Dương cùng Dương Phi đi vào lấy một vài nhu yếu phẩm, đồ dùng cần thiết.
Tại Mai Ninh, Dương Phi còn có hai ba chỗ bất động sản, tuy vậy hai nơi đã cho thuê, còn một chỗ cô để lại sống. Nhưng trong thời gian này cô thường xuyên ở lại trường học, cô đã nghĩ định trở lại chỗ ở thường xuyên trước đây nhưng Trương Dương trực tiếp phủ định ý tưởng của cô, mở miệng nói cùng cô:
- Cô giáo, nếu cô không chê hãy tới ở chỗ tôi, nơi đó tốt lắm!
Trải qua chuyện đêm nay, Trương Dương không có cách nào xác định đối phương chỉ phái tới có ba người này hay không, nhưng nếu bọn họ đã nhận biết được bộ dạng Dương Phi, coi như Dương Phi cũng trở thành mục tiêu của bọn chúng. Vậy thì không ổn. Lấy an toàn làm trọng, hắn cảm thấy chỉ có thể đem cô tới ở ngay bên cạnh chính mình mới là an toàn nhất.
Dương Phi do dự một chút, không có đồng ý, cũng không có khước từ, chẳng qua lúc Trương Dương đi vào phòng cô lấy một số đồ dùng cần thiết thì cô cũng không có ngăn cản mà cuối cùng thế nào lại có ý đồng thời hỗ trợ hắn lấy đồ.
- Mấy cuốn sách kia bỏ đi, đôi dép kia cũng không cần, cái TV này cũng bỏ, máy tính này… được rồi mang theo cái này.
Cô dường như cũng có chút sở thích thuần túy, ngoại trừ quần áo cũng một ít sổ sách, giấy tờ thì chỉ có một số đồ dùng ngoài ra mà thôi. Đại bộ phận đồ dùng vật dụng trong phòng ở Dương Phi đều để Trương Dương tự chuẩn bị.
Cuối cùng Dương Phi cũng đã chuyển đến ở trong biệt thự, phòng năm lẻ một, tất nhiên là tầng thứ năm.
Lần thứ hai bị tập kích khiến cho Trương Dương lúc nào cũng đề cao cảnh giác hơn bao giờ. Lúc trước còn có cảnh báo nguy hiểm từ hệ thống trợ giúp, trong lòng hắn còn có một chút cảm giác tựa như an toàn bởi vì dù thế nào thì trước những tình huống nguy hiểm đến tính mạng thế nào hệ thống cũng phát ra cảnh báo, nhưng hiện tại ba lần cảnh báo được tặng hắn đã dùng hết, hắn bây giờ cũng chỉ là người mù mà thôi.
Bát Hắc đào liên tục hai lần hạ sát thất bại, hắn tin chắc đối phương nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nói không chừng chúng sẽ ngày càng mạnh tay, khủng khiếp hơn. Trương Dương không thể ngồi chờ chết, hắn quyết định phải làm một việc trước tiên đó là nâng cao độ an toàn, bảo an của biệt thự.
Hiện tại, đảm bảo an toàn tính mạng mình và nhóm con gái trong biệt thự là điều quan trọng nhất.
Hai lần bị tập kích trước đây đều là ở bên ngoài, bởi dù gì phía phụ cận với biệt thự cũng có doanh trại quân đội nên lúc trước đối phương thế nào cũng không dám đánh động đến, nhưng với tình hình hiện tại mà nói, sau hai lần tổ chức liên tiếp thất bại đối phương nhất định sẽ mở lại cuộc tấn công, và không chừng địa điểm tiếp theo mà chúng đến có lẽ chính là biệt thự này.
Cho nên vì lẽ đó hắn phải nâng cấp hệ thống bảo an cho toàn biệt thự. Tuy rằng nói là hiện tại biệt thự này cũng rất an toàn, nhưng mới chỉ là nhằm vào những kẻ bắt cóc thường thường chứ không dành cho những kẻ chuyên nghiệp thuộc tổ chức sát thủ chuyên nghiệp Bát Hắc đào kia, đối phương là loại ngay cả súng lục giản thanh còn có, mà có khi bọn chúng ngay cả súng phá kính chống đạn cũng còn có luôn.
Muốn được an toàn thì phương pháp an toàn phải được tăng lên vô cùng.
Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn quyết định sử dụng trợ giúp của hệ thống, dù sao thì hiện tại số dư tích phân hệ thống của hắn cũng đã cao kha khá, một trăm bốn mươi tám tích phân cơ mà.
- Làm thế nào để hoàn toàn tiêu diệt được Bát Hắc đào?
Tiểu tinh linh hệ thống trầm mặc một chút rồi rất nhanh trả lời với giọng điệu đầy sức thuyết phục:
- Đáp án cho vấn đề này yêu cầu tiêu hao năm trăm hai mươi điểm tích phân hệ thống. Số dư tích phân cùng cấp bậc quyền hạn hiện tại của cậu không đủ điểm để trả, hệ thống từ chối đề xuất câu trả lời.
Tiêu hao năm trăm hai mươi tích phân, cái này thật là ác nha! Trương Dương toát mồ hôi hột một trận, đám Bát Hắc đào này chắc chắn là có nhiều chuyện nghịch thiên thế nhưng lại phải tiêu hao nhiều điểm tích phân như vậy, thật là đáng ghét! Nhưng thế nào lại nói cấp bậc quyền hạn của mình không đủ?
- Được rồi, vậy thì làm thế nào để xử lý người của Bát Hắc đào?
- Đáp án vấn đề này yêu cầu tiêu hao tám tích phân hệ thống, xin hỏi chủ nhân hệ thống có tiếp nhận hay không?
Tiểu tinh linh hệ thống nhỏ giọng mà nói rằng.
- Được rồi, chấp nhận!
Yêu cầu tiêu hao tám tích phân, điều này làm cho Trương Dương thả lỏng được một chút. Biện pháp tốt nhất hiện giờ không thể nghi ngờ gì chính là xử lý đám người trực tiếp uy hiếp mình, nhưng nếu hiện tại không có cách nào quét sạch hết bọn chúng thì chỉ có tránh cho kỳ được việc bị đối phương giết chết. Cái chính là tiêu hao tám tích phân hiện tại có đáng gì đâu, hắn vẫn còn dư một trăm bốn mươi tích phân cơ mà.
- Hệ thống khấu trừ tám tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại của cậu là một trăm bốn mươi tích phân…
- Hệ thống khấu trừ tám tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại của cậu là một trăm bốn mươi tích phân…
- Xét thấy với yêu cầu của chủ nhân hệ thống cùng cấp bậc năng lực cho phép hiện nay hệ thống đề xuất sáng kiến là: Thứ nhất, tiêu phí sáu mươi điểm tích phân hệ thống mua lấy ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng; Thứ hai, nâng cao khả năng an toàn cho biệt thự, hiện tại mức độ an toàn tổng bộ Nữ Oa đạt cấp độ 0.1, chủ nhân hệ thống có thể hao phí năm mươi điểm tích phân hệ thống để giành được một bộ phương án cải tạo biệt thự toàn diện để mức độ an toàn của biệt thự tăng lên cấp độ 1.
- Sáu mươi tích phân cho ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng?
Trương Dương không khỏi là thở hắt ra một hơi, vốn là ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng ban đầu là thưởng cấp F hệ thống cho hắn, hiện tại nếu dùng sẽ lập tức tiêu hao sáu mươi điểm tích phân hệ thống liền, Nam Tinh số 1 cùng Linh Quang số 1 kia cũng mới chỉ cần tiêu hao năm mươi điểm tích phân cho một thứ, thực lừa đảo mà, lao tâm khổ tứ kiếm được điểm tích phân không hề dễ dàng đâu mà tiểu tinh linh lại đòi ngay lập tức sáu mươi điểm tích phân, còn khuya!
Nhưng oán giận thì oán giận, hắn cũng không có bất cứ chút do dự nào mà thẳng thắn đồng ý tiếp nhận.
Sáu mươi điểm tích phân hệ thống có thể cứu được ba lượt mạng hắn, vậy chính là ba cái mạng rồi.
Có mạng còn có điểm không phải sao, Trương Dương đương nhiên nhận biết được điều đó.
Hơn nữa mấu chốt hiện tại chính là có vẻ như cái mạng có thể dùng tích phân mà mua, điều này thật đúng là hạnh phúc mà. Về sau không phải chỉ cần có điểm tích phân trong tay là có thể hoành hành thiên hạ hay sao? Hà hà. Cái chính là điểm tích phân không dễ dàng mà kiếm được có vẻ thưởng kiếm được có một ít mà như cầu tiêu hao tích phân cùng cấp bậc lại rất cao, nói thí dụ như cái yêu cầu tiêu diệt Bát Hắc đào hồi nãy rõ ràng đã yêu cầu lên đến hơn năm trăm điểm tích phân, hệ thống này cũng thật rắc rối mà.
Xem ra, ngăn chặn quyết chiến ngày tận thế cũng không phải không hề có khả năng đây.
- Hệ thống khấu trừ sáu mươi điểm tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại là tám mươi điểm tích phân, giành được ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng từ hệ thống. Cậu bây giờ còn nguyên ba lượt cảnh báo.
Nghe đến thanh âm khoan khoái của nữ tiểu tinh linh, Trương Dương trong lòng cuối cùng cũng an ổn được một chút. Ba lượt nhắc nhở, ít nhất cũng có thể bảo toàn ba cái mạng của hắn.
Tối hôm qua giằng co nguyên cả một buổi nên hiện tại hắn đã thấy mệt gần chết. Vốn định ngay tức khắc đi ngủ để bù lại, nhưng đột nhiện hắn lại nhớ đến Tiểu tinh linh hệ thống đề xuất nâng cao cấp bậc an ninh cho biệt thự, yêu cầu khấu trừ năm mươi điểm tích phân hệ thống để đổi lấy một bộ giải pháp nâng cao toàn diện lên cấp độ 1.
Vậy rốt cuộc là mình nên đổi hay là không đổi đây? Dù sao thì hiện tại với mình không có vấn đề gì, nhưng bên cạnh còn cả đám con gái nếu mà bị bọn khốn nạn kia theo dõi thì lại rất khó nói.
Chẳng qua là tiếp tục tiêu phí năm mươi điểm tích phân nữa thì điểm tích phân hệ thống của mình còn dư có ba mươi tích phân. Trước mắt, nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử thứ ba còn không biết khi nào có thể hoàn thành, nhiệm vụ giúp Dương Phi cùng cha cô giải hòa với nhau cũng lại càng xa xôi mù khơi hơn, hai cái nhiệm vụ kiếm được nhiều nhiều điểm tích phân này còn không có manh mối gì vạn nhất mà có chuyện gì cần dùng gấp thì thật là khó mà.
Nhưng mà phải nói trở về, Trương Dương đối với phương án cải tạo an ninh biệt thự này cũng có chút chờ mong, dù sao tiêu hao năm mươi điểm tích phân hệ thống thì hắn tin tưởng tuyệt đối là phương án tuyệt đối ổn!
Khấu trừ năm mươi tích phân thì cứ khấu trừ, cùng lắm thì lại chậm rãi mà đi kiếm lại. Vả lại, khấu trừ năm mươi tích phân thì vẫn còn ba mươi tích phân, mỗi tháng hệ thống còn có thể dành cho hắn một lần xin giúp đỡ khẩn cấp không cần đích xác tình huống.
Dù sao thì để bảo vệ an toàn cho đám mỹ nhân yểu điệu bên trong biệt thự thì phương án cải tạo an ninh toàn diện của hệ thống kiểu gì cũng đáng giá!
- Được rồi, muốn xử lý kẻ địch trước tiên phải đem con rùa đi tìm thêm hậu…
Trương Dương nghĩ nghĩ, cùng lắm thì sau này cố gắng tìm thêm vị bổ tinh sử thứ ba rồi kiếm điểm trở về thôi.
- Hệ thống khấu trừ năm mươi điểm tích phân, số dư tích phân hiện tại của cậu là ba mươi tích phân. Phương án cải tạo nâng cấp hệ thống phòng vệ an toàn một bậc đã được nhập về.
Tiểu tinh linh hệ thống dòng dài mà thuyết giảng cụ thể. Đầu Trương Dương mị đi một hồi, trong não nhất thời hiện ra một đống đồ vật.
Xem ra tác dụng của năm mươi điểm tích phân này rất rõ ràng, trong đầu hắn quay cuồng hàng chuỗi số liệu giống như một dòng chảy loạn lưu vậy.
Chẳng qua là vì dữ liệu, số liệu hệ thống cấp cho hắn thật sự là rất nhiều cho nên hắn nhất thời chưa có thể lý giải được hoàn toàn. Ước chừng hơn mười phút hắn mới có thể tiêu hóa được hết ngần ấy lượng dữ liệu được cung cấp, lúc này hắn mới không nhịn được mà mắng lên một câu.
- Thực đúng là lừa đảo (sặc nước)! Cái hệ thống khỉ gió!
Phương án nhanh chóng cải tạo an ninh cho biệt thự được hệ thống cấp cho đích thật là không tồi, nhưng cái này rõ ràng là cho Trương Dương muốn điên luôn mà!
- Hàng rào Carbon Nano!
- Hệ thống phòng thủ bằng laser phạm vi ngắn.
- Hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye.
Trong bộ phương án cải tạo nâng cấp an ninh này, kiến trúc bên ngoài biệt thự cũng không cần phải thay đổi nhiều lắm, ở phía bên ngoài chỉ có thêm một cái tường che mà thôi, nhưng điểm mấu chốt chính là mấy cái thứ kia: khái niệm hệ thống phòng vệ.
Điều quan trọng nhất là muốn làm mấy thứ này thì phải chạy đến tận đâu mà làm? Hàng rào nano carbon? Hệ thống phòng thủ bằng laser, hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye? Ngươi là đồ khỉ. Ngươi cho ta là người dát vàng à, thích cái gì muốn có cái gì là liền có hay sao?
Trương Dương hết chỗ nói rồi, vật dụng thực hiện bộ phương án mà hệ thống cấp cho làm thế nào mà chuẩn bị nổi đây, dùng tới đồ dùng mà hiện tại xã hội còn không tồn tại, không phải là uổng phí năm mươi điểm tích phân hay sao? Chết tiệt!
Còn có cái gì mà gọi là hệ thống phòng vệ an toàn bậc một là có ý gì? Hắn lập tức tỉnh lại, hỏi hệ thống trợ thủ:
- Cái gì là hệ thống phòng vệ an toàn bậc một? Bậc một là cấp bậc gì đây?
Hệ thống ngược lại rất thẳng thắn, cực nhanh đưa ra giải thích:
- Hệ thống phòng vệ an toàn bậc một có nghĩa là chỉ cần dựa trên bộ hệ thống phòng vệ đã cho đủ để ngăn cản bất luận là sự tấn công của bất cứ loại vũ khí phổ thông nào nói chung, bảo vệ tổng bộ Nữ Oa an toàn.
Trương Dương không nói gì mà đảo đảo cặp mắt trắng dã, vũ khí thông thường? Thì ra cái gọi là một bậc này cũng còn quá nghịch thiên ấy chứ!
Ngăn cản sự tấn công của vũ khí thông thường có phải hay không có ý nghĩa rằng là nói chung có thể ngăn cản súng, cũng có thể xử lý cả RPG?
Đầu óc hắn vừa mới hiện lên cái ý tưởng kia thì hệ thống liền giải thích:
- Không sai. Nói chung vũ khí thông thường bao gồm súng trường đột kích, súng bắn chặn, súng máy (súng liên thanh), RPG, lựu đạn, vân vân… tầm bắn thấp cùng vũ khí tiến công giới hạn đều là vũ khí thông thường.
- Tên lửa đạn đạo tốc độ siêu âm, xe tăng hạng nặng yêu cầu trang bị vật dụng hệ thống phòng vệ an toàn cấp hai mới có biện pháp chống cự.
- Với hệ thống phòng thủ cấp ba có thể ngăn chặn được đường đạn hỏa tiễn, tên lửa chiến thuật, vũ khí âm thanh…
- Với hệ thống phòng thủ cấp bốn có thể ngăn chặn tấn công của vũ khí động năng phòng vệ, vũ khí sinh hóa…
- Đẳng cấp cao nhất là cấp 5. Hệ thống phòng vệ lúc này có thể bảo vệ tổng bộ khỏi vũ khí hạt nhân… thời tiết… nơ tron…
Trương Dương lại đảo cặp mắt trắng dã, mình hiện tại cũng không phải là muốn tạo phản, hệ thống bậc một cũng đã quá lắm rồi. Chứ còn đến cấp 5, khiến cho nghịch thiên quá như vậy để làm gì chứ? Hiện tại mình chỉ cần là bộ hệ thống phòng vệ bậc một cũng đã tiêu hao đến năm mươi điểm tích phân hệ thống rồi, Trương Dương cảm thấy hệ thống chẳng khác nào là muốn cho hắn một cái hố không đáy cả!
Có điều là hiện tại cho dù hối hận cũng đã không còn kịp nữa rồi, dù sao vật dụng cần thiết cũng đã làm ra, điểm tích phân cũng đã khấu trừ cho nên cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn mà thôi. Nhưng cũng may là trong phương án cải tạo hệ thống an ninh này cũng có một số vật dụng cải tạo kiến trúc vẫn có thể thực hiện ngay được.
Với lại, hiện tại nhà xưởng Công ty Nữ Oa đã chính thức phá thổ động công tiến hành xây dựng, muốn có công ty xây dựng liền có ngay, mà cũng có thể cho cha của “Lỗ túc” (xem lại các chap trước) là Chu Lôn Phát nhân tiện hỗ trợ quá trình cải tạo an ninh này luôn.
Đồ cần dùng còn chưa biết đấy là cái gì, không có nghĩa là không thể xây dựng cơ sở thượng tầng trước!
Nhưng mặt khác, đối với hắn đồ vật cần dùng vẫn còn có chút ngạc nhiên, một khi hệ thống đã đề xuất đến chắc chắn không phải là vô duyên vô cớ, phải là có biện pháp thực hiện! Về phần phương pháp thực hiện như thế nào thì hệ thống hẳn cũng không giải thích đến rõ ràng được. Dù sao chỉ cần sử dụng điểm tích phân có thể giải quyết vấn đề, Trương Dương tạm thời không quan tâm, không phải hắn vẫn còn ba mươi điểm tích phân hay sao.
- Chế tạo hàng rào nano carbon như thế nào đây?
Trương Dương hỏi dò.
Tiểu tinh linh hệ thống trả lời rất nhanh:
- Trả lời vấn đề này yêu cầu tiêu hao tám mươi điểm tích phân hệ thống, hiện tại số dư tích phân hệ thống của chủ nhân không đủ…
Trương Dương lại đảo cặp mắt trắng dã lần nữa, nhịn không được mà hỏi tiếp:
- Vậy sáng tạo hệ thống phòng thủ bằng laser trong phạm vi ngắn thì làm thế nào?
Lần này, tiểu tinh linh hệ thống trả lời càng nhanh hơn:
- Để trả lời vấn đề này cần tiêu hao hệ thống tích phân tám mươi điểm tích phân. Hiện tại số dư tích phân hệ thống của chủ nhân không đủ…
- Miễn nói tiếp. Vậy còn cái hệ thống giám sát Hawkeye kia thì xây dựng thế nào được đây?
Trương Dương xem chừng tuyệt vọng, mấy cái này cái nào điểm tích phân cũng không đủ, không đủ cục than bùn à, không đủ ngươi trả lại tích phân cho ta.
Tiểu tinh linh hệ thống trợ thủ không biết là biết mình bị mắng hay không, trầm mặc hồi lâu.
Ngay tại thời điểm Trương Dương chuẩn bị tái phát hỏa, thanh âm hệ thống lại lần nữa vang lên:
- Để trả lời vấn đề này yêu cầu tiêu hao tích phân hệ thống mười điểm…
- Mười điểm tích phân?
Vốn nghĩ là đại khái cũng phải là mặt hàng ngốn liền tám mươi điểm tích phân nên vừa nghe thấy thế tinh thần Trương Dương không khỏi lâm vào chấn động. Chỉ mất mười điểm tích phân mà thôi, đây chính là số điểm hắn đủ khả năng để chi trả, quan trọng là nếu vậy thì tác dụng hệ thống này đạt đến bao nhiêu phần, nếu giá trị không cao thì làm ra cũng vô dụng, điểm tích phân của hắn giờ đáng tiếc cũng chỉ có ba mươi điểm tích phân mà thôi.
Hắn vội vàng hỏi tiếp.
- Tác dụng chủ yếu của hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye là cái gì?
Nếu hệ thống mà nói ra một cái giải thích rác rưởi thì hắn liền thê thảm.
- Cái gọi là hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye chính là việc sử dụng hệ thống Hawkeye ma thuật với máy ảnh (cameras) hồng ngoại thông minh độ nét cao, trong tầm nhìn của máy ảnh theo dõi bất kỳ yếu tố đáng ngờ hoặc một mối nguy hiểm tiến vào khu vực an toàn, và phân loại cấp bậc mối nguy và đưa ra cảnh báo nguy hiểm.
Trương Dương vừa nghe, cũng liền hiểu được sơ sơ, nói trắng ra là chính là giám sát và điều khiển có trí tuệ và năng lực của con người. Hiện nay, máy ảnh (cameras) hồng ngoại thông minh độ nét cao không phải là vấn đề, loại đồ vật này hắn cũng đã thấy qua. Chỉ có điều là tự động phán đoán phần tử khả nghi như thế nào với việc cảnh báo nguy hiểm ra sao mới là khó xác định.
Người thường nhìn theo dõi thấy trên người khác có cái gì còn không biết phải đánh giá ra sao, huống chi là máy móc đây?
Trương Dương không khỏi có phần mong đợi đối với bộ hệ thống theo dõi Hawkeye ma thuật này, mười điểm tích phân mà thôi, chỉ cần mười điểm tích phân hệ thống chính hắn có thể sử dụng hệ thống theo dõi thông minh độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Cái này thật giá trị mà!
Trương Dương không chút do dự lại lần nữa hiến dâng mười điểm tích phân hệ thống, thế nhưng vừa chấp thuận khấu trừ điểm tích phân xong hắn liền hối hận ngay, nếu mà hệ thống lại cho hắn một cái giải pháp chung chung nữa thì đấy chẳng phải là muối bỏ biển hết sao?
- Khấu trừ hệ thống tích phân mười điểm. Số dư tích phân hiện tại là hai mươi điểm tích phân. Hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye đang nhập dữ liệu…
- Ta xin ngươi, lần này mà còn lừa dối lão tử, lão tử không khách khí với ngươi nữa.
Trương Dương miệng lẩm bẩm cầu nguyện.
Qua một lát, số liệu hệ thống được nhập về hoàn tất, trong đầu Trương Dương lúc này lại hiện ra một đống đồ vật…
- Khốn kiếp, lại sặc nước (lừa đảo)!...
Trương Dương từ trên giường nhảy dựng lên, bộ hệ thống giám sát ma thuật này thực sự phức tạp à nha. Về phương diện phần cứng là máy ảnh (cameras) hồng ngoại độ nét cao thì không có vấn đề gì, cái thứ này chỉ cần cải biên một chút các loại cameras hồng ngoại trên thị trường hiện nay là có thể dùng. Cái khó chính là bộ phận phần mềm kia.
Nguyên lý cơ bản thì Trương Dương biết, nhưng kia là yêu cầu biên chế xây dựng một cái phần mềm khổng lồ thì năng lực hắn xem chừng không kham được.
Tuy rằng hiện tại chính hắn cũng là một hacker cao cấp, nhưng cái chuyện là hacker cao cấp thì cũng chẳng phải là kỹ sư công trình phần mềm. Giải quyết vấn đề này cần thu phục được một tài năng thiên tài về công nghệ thông tin đây.
Ái chà, xem ra sau khi hoàn thành thêm được cái nhiệm vụ cấp M nào hoặc là cho tới thời điểm hắn có đủ năm mươi điểm tích phân hệ thống, nhất định phải hỏi cái kỹ năng biên trình sư (lập trình viên) cao cấp mới được.
Tuy rằng bộ hệ thống này thoạt nhìn có vẻ hơi lừa đảo, những không khó làm giống cái hệ thống laser với hàng rào nano carbon, vẫn là có cơ hội thực hiện. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là tìm được một thiên tài về tin học mới được.
Vừa mới chùm kín chăn, trong đầu Trương Dương lại đột nhiên nhớ đến một người.
Cô em vợ, Hứa Đan Oánh…
Cái cô nàng tiểu mỹ nhân cổ điển này không phải chính là đang làm nghiên cứu về lượng tử máy tính sao, hiện tại nền tảng chương trình học nghe nói thành tích đạt được rất ghê ghớm, đây không phải là tài nguyên sẵn có sao?
Chính mình hình như còn có QQ cô bé đây mà, Trương Dương trong lòng nhất thời nổi lên một trận kích động.
Cô em vợ mà còn không giúp được mình thì còn ai có thể giúp được đây!
Hì hì, chỉ cần cô bé giúp mình xây dựng phần mềm hệ thống sau đó chính mình cải tạo lại một chút mấy cái camera hồng ngoại độ nét cao kia là ổn. Cái hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye là có thể mà!
Mà chỉ cần làm xong bộ hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này thì như vậy cái gọi là hệ thống phòng về an toàn bậc một chẳng khác nào đã có cái mở đầu tốt đẹp. Bởi vì ít nhất nếu trong trường hợp có người dám xâm nhập trái phép vào biệt thự thì thông qua hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này có thể biết trước được mà đề phòng, cho nên trừ phi là đối phương ăn phải gan hùm mật gấu mới dám thực hiện tấn công quy mô lớn mà không kiêng nể gì. Nếu là đã trang bị hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này thì những kẻ muốn gây bất lợi cho mình chắc chắn không qua được cửa.
Hắn nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn tám giờ sáng nhiều rồi. Sơ sơ hắn cũng đã cất thêm vào trí nhớ một đống số liệu, dữ liệu các loại nên qua một đêm không ngủ được giờ phút này hắn lại ngủ không được!
Hắn suy nghĩ một chút, dù sao cũng đều không ngủ được, lại nhìn đồng hồ, có lẽ thời điểm này Hứa Đan Oánh cũng đã thức dậy rồi nên hắn liền mở máy tính ra, sau đó ngay lập tức đăng nhập chim cánh cụt (QQ), cô bé kia lúc trước đã đưa mình tài khoản trên QQ nên hẳn là lúc nào cũng có thể thêm tài khoản cô được.
Tiếp đó đầu hắn lệch đi như cố lục lại trí nhớ một chút. Đúng rồi, số QQ mà Hứa Đan Oánh đưa cho hắn là bao nhiêu nhỉ?
Từ sau khi được khai phá năng lực khu vực não bộ sơ cấp, trí nhớ của hắn dường như tốt hơn hẳn. Trong đầu hắn lúc này đích xác nhớ rất kỹ ba cái dãy số, chẳng qua thời điểm đó hắn vô tâm vô phế, không để ý cho nên giờ cái nào là cái cần dùng thì hắn cho chút không rõ.
Hắn tùy tiện chọn đại một dãy số trong đó, nhìn nhìn cái nick name được đặt là Tinh linh Tiểu Thiên sứ, cái nick name này cùng với hình tượng mỹ nữ ngoan ngoãn cổ điển không phải là càng có thêm lý do để thấy tương đồng hay sao, chắc phải là cô bé rồi!?
Trương Dương suy nghĩ một chút, ba cái dãy số QQ mà hắn nhớ xem ra có vẻ một trong đó là Hạ Vi Vi, hắn tạm thời bây giờ không muốn chọc đến cô này, cho nên hắn vẫn phải thận trọng điền từng nick rồi tuần tra một vòng cả ba cái nick QQ này.
Kết quả là ba người, một người tên là Tinh linh Tiểu thiên sứ, một người tên là Đồng Đồng, còn lại một người tên là Cô nàng mặt lạnh, cả ba người đều không công khai thông tin cá nhân mà vốn là hắn định nhòm qua thông tin cá nhân các cô một chút để lấy căn cứ xác định xem các cô này rốt cuộc thì ai là ai. Hơn nữa, hiện tại trình độ lấy thông tin cá nhân đối với hắn tuy là chuyện dễ dàng nhưng hắn lại cảm thấy không có gì phải làm đến vậy.
Bởi vì Trương Dương vừa nghĩ tới sắc mặt của Hạ Vi Vi trong lòng cũng có chút mơ hồ nhớ được, cô nàng này thật đúng là hợp với hình tượng Cô nàng mặt lạnh mà.
Hắn ngay lập tức quả quyết gửi lời mời kết bạn với Tinh linh Tiểu thiên sử cùng Đồng Đồng, lý do là? Hắn nghĩ nghĩ, là anh rể? Hay cứ là Trương Dương thôi.
Cuối cùng cảm thấy hai chữ anh rể có hơi nặng cho nên hắn vẫn gõ vào hai chữ Trương Dương thôi.
Vừa mới nhìn thử xem thì thấy ngay hai cô đều đang tại tuyến (online) nên thế nào hai cô cũng nhanh chóng trả lời hắn.
Kết quả là, người tên Đồng Đồng rất nhanh thông qua yêu cầu kết bạn của hắn, còn gửi lại cho hắn một cái khuôn mặt tươi cười.
- Anh rể online sớm ghê!
Thế nhưng Tinh linh Tiểu thiên sứ lại từ chối?
Trương Dương tự vấn một chút, chẳng lẽ cái người này lại là Hạ Vi Vi?
Hay là cô em vợ của mình đã muốn quên cái mặt mình gọi là gì rồi, không phải chứ?
Là tiếng súng! Viên đạn xuyên qua cửa sổ, từ vị trí Trương Dương cùng Dương Tĩnh vừa mới ngồi phía trên xé gió mà sượt qua, sau đó trúng ngay vào chiếc Phong Linh treo bên giường.
Ngay sau đó là liên tiếp hai phát súng nữa, nhưng mà có điều lúc này Trương Dương đã kịp thời phản ứng lại, hắn ôm lấy Dương Phi lăn xuống dưới giường. Mặt khác, Trương Dương cũng ngay tức khắc đưa họng súng trong tay chĩa thẳng về hướng cửa sổ rồi tức thời khởi động súng mà bắn trả lại hai phát.
Chỉ thấy một bóng người lướt rất nhanh qua cửa sổ rồi nhanh chóng biến mất khỏi cửa sổ phía ngoài, Trương Dương đoán trước được rằng chính mình hẳn là không bắn trúng ai, song chỉ có điều đối phương mà biết được Trương Dương có súng trong tay nên ngay tức khắc rút lui.
Nhưng Trương Dương cũng không dám khinh thường, hai con mắt hắn vẫn dán chặt vào cửa sổ mà nhìn chằm chằm. Lúc này, Dương Phi lại bị hắn đè xuống phía dưới, hắn có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể đang nhẹ nhàng run rẩy của cô, cùng với thân thể mềm mại mang đến cho hắn một cảm xúc khó tả.
Trương Dương vội vàng nghiêng người, từ trên người cô trở mình xuống dưới. Hắn vươn tay chỉ chỉ, ý bảo cô di chuyển tới mặt sau giường đi, nơi đó đối với hướng bắn từ cửa sổ đến mà nói thì là cái góc bắn chết, tương đối an toàn.
Thời gian trôi qua từng giây từng khắc, ngoài cửa sổ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, nhưng Trương Dương không có cách nào xác định tên sát thủ kia có hay không rời đi chưa, hắn cũng không dám làm những động tác dư thừa hay chế tạo tiếng động không cần thiết.
Hắn nghĩ lại một hồi mà sợ, chính mình hiện tại đã mất quyền cảnh báo nguy hiểm tính mạng của hệ thống, cho nên vừa rồi nếu không phải Dương Phi ôm lấy hắn đẩy ngã thì chính hắn hiện tại có khi đã bị súng của chúng bắn chết, thành ma nhà người ta lâu rồi.
Khoảng chừng thên ba bốn phút đồng hồ trôi qua, hắn đã nghe thấy rõ ràng thanh âm réo rắt của tiếng còi xe cảnh sát truyền đến, Trương Dương lúc này mới nhẹ nhàng trút bỏ từng hơi thở nặng nhọc, hẳn là cuối cùng nguy hiểm cũng tạm thời được giải trừ.
Tuy vậy, hắn vẫn không dám tùy tiện đứng lên. Bởi vì thường thường những thời khắc như thế này lại càng không thể sơ suất một chút nào. Nếu là tên sát thủ kia định bụng “được ăn cả, ngã về không” không muốn sống cũng phải hoàn thành nhiệm vụ thì kẻ xúi quẩy lại là chính mình.
Nhưng mà cái sự tình hắn lo lắng cuối cùng không có xảy ra, qua không đến mười lăm giây đồng hồ hắn đã có thể dễ dàng nghe thấy được tiếng bước chân cảnh sát chạy lên lầu.
Sau khi cảnh sát đến và thăm dò hiện trường trong thoáng chốc, trên mặt ai nấy đều có vẻ kinh ngạc không che giấu nửa phần. Trương Dương này cũng quá khoa trương, hai cái xác sát thủ, một cái bị bắn trực tiếp vào đầu, một thằng thì bị súng bắn trúng vào ngực. Tuy thế, điều làm Trương Dương cảm thấy không ngờ nhất chính là còn một tên sát thủ khác chết ở cửa cầu thang thoát hiểm của ký túc xá, cổ của hắn bị lựu đạn đánh trúng.
Kẻ bị giết bình yên vô sự, mà kẻ sát nhân thì giờ lại là ba cái xác chết, chuyện này khoa trương đến đặc biệt.
Nếu không phải vừa vặn theo dõi tin tức ký túc xá, hơn nữa Kiều Hi Nhi sau khi vừa nghe nói Trương Dương lần thức hai bị tập kích, ngay tức khắc đem tin tức này truyền đến cho Phó thị trưởng Hạ Quốc Thanh, Hạ Quốc Thanh này trước tiên liền gọi điện thoại cho cục công an khu Nguyệt Điền hỏi han tình hình, hỏi đến tình trạng thương tích của Trương Dương thì Trương Dương lúc này mới không bị coi là giết người, tạm thời giam giữ.
Bởi đây chính là ba mạng người cơ mà, trong đó một tên còn rất thê thảm, mà Trương Dương thì chỉ có bị vài mảnh nhỏ của bình hoa vỡ làm sứt mẻ vài chỗ mà thôi.
Thân phân ba tên sát thủ nhanh chóng được xác nhận, đều là những tên trên lưng đã gánh tội trạng tội phạm giết người đang lẩn trốn, trong đó còn có một tên là lão Bát của Bát Hắc đào, biệt hiệu là Hắc Bát Khuê.
Mặc dù như thế nhưng Trương Dương cùng Dương Phi cũng mất một đêm bị giam giữ lấy khẩu cung rồi mới được thả ra, thời điểm ra khỏi sở cảnh sát cũng đã hơn năm giờ sáng, lúc này Kiều Hi Nhi đã lái xe đến cửa đứng chờ.
Có điều là chỗ ở hiện tại của Dương Phi không có cách nào ở lại được, nhưng cô cũng không muốn trở về sống trong biệt thự Dương gia nhà cô.
Trương Dương suy nghĩ một hồi để Kiều Hi Nhi đi về trước rồi sau đó hắn đánh xe đưa Dương Phi trở lại hiện trường. Hiện trường lúc này đã bị cảnh sát phong tỏa điều tra, nhưng bọn họ vẫn để cho Trương Dương cùng Dương Phi đi vào lấy một vài nhu yếu phẩm, đồ dùng cần thiết.
Tại Mai Ninh, Dương Phi còn có hai ba chỗ bất động sản, tuy vậy hai nơi đã cho thuê, còn một chỗ cô để lại sống. Nhưng trong thời gian này cô thường xuyên ở lại trường học, cô đã nghĩ định trở lại chỗ ở thường xuyên trước đây nhưng Trương Dương trực tiếp phủ định ý tưởng của cô, mở miệng nói cùng cô:
- Cô giáo, nếu cô không chê hãy tới ở chỗ tôi, nơi đó tốt lắm!
Trải qua chuyện đêm nay, Trương Dương không có cách nào xác định đối phương chỉ phái tới có ba người này hay không, nhưng nếu bọn họ đã nhận biết được bộ dạng Dương Phi, coi như Dương Phi cũng trở thành mục tiêu của bọn chúng. Vậy thì không ổn. Lấy an toàn làm trọng, hắn cảm thấy chỉ có thể đem cô tới ở ngay bên cạnh chính mình mới là an toàn nhất.
Dương Phi do dự một chút, không có đồng ý, cũng không có khước từ, chẳng qua lúc Trương Dương đi vào phòng cô lấy một số đồ dùng cần thiết thì cô cũng không có ngăn cản mà cuối cùng thế nào lại có ý đồng thời hỗ trợ hắn lấy đồ.
- Mấy cuốn sách kia bỏ đi, đôi dép kia cũng không cần, cái TV này cũng bỏ, máy tính này… được rồi mang theo cái này.
Cô dường như cũng có chút sở thích thuần túy, ngoại trừ quần áo cũng một ít sổ sách, giấy tờ thì chỉ có một số đồ dùng ngoài ra mà thôi. Đại bộ phận đồ dùng vật dụng trong phòng ở Dương Phi đều để Trương Dương tự chuẩn bị.
Cuối cùng Dương Phi cũng đã chuyển đến ở trong biệt thự, phòng năm lẻ một, tất nhiên là tầng thứ năm.
Lần thứ hai bị tập kích khiến cho Trương Dương lúc nào cũng đề cao cảnh giác hơn bao giờ. Lúc trước còn có cảnh báo nguy hiểm từ hệ thống trợ giúp, trong lòng hắn còn có một chút cảm giác tựa như an toàn bởi vì dù thế nào thì trước những tình huống nguy hiểm đến tính mạng thế nào hệ thống cũng phát ra cảnh báo, nhưng hiện tại ba lần cảnh báo được tặng hắn đã dùng hết, hắn bây giờ cũng chỉ là người mù mà thôi.
Bát Hắc đào liên tục hai lần hạ sát thất bại, hắn tin chắc đối phương nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nói không chừng chúng sẽ ngày càng mạnh tay, khủng khiếp hơn. Trương Dương không thể ngồi chờ chết, hắn quyết định phải làm một việc trước tiên đó là nâng cao độ an toàn, bảo an của biệt thự.
Hiện tại, đảm bảo an toàn tính mạng mình và nhóm con gái trong biệt thự là điều quan trọng nhất.
Hai lần bị tập kích trước đây đều là ở bên ngoài, bởi dù gì phía phụ cận với biệt thự cũng có doanh trại quân đội nên lúc trước đối phương thế nào cũng không dám đánh động đến, nhưng với tình hình hiện tại mà nói, sau hai lần tổ chức liên tiếp thất bại đối phương nhất định sẽ mở lại cuộc tấn công, và không chừng địa điểm tiếp theo mà chúng đến có lẽ chính là biệt thự này.
Cho nên vì lẽ đó hắn phải nâng cấp hệ thống bảo an cho toàn biệt thự. Tuy rằng nói là hiện tại biệt thự này cũng rất an toàn, nhưng mới chỉ là nhằm vào những kẻ bắt cóc thường thường chứ không dành cho những kẻ chuyên nghiệp thuộc tổ chức sát thủ chuyên nghiệp Bát Hắc đào kia, đối phương là loại ngay cả súng lục giản thanh còn có, mà có khi bọn chúng ngay cả súng phá kính chống đạn cũng còn có luôn.
Muốn được an toàn thì phương pháp an toàn phải được tăng lên vô cùng.
Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn quyết định sử dụng trợ giúp của hệ thống, dù sao thì hiện tại số dư tích phân hệ thống của hắn cũng đã cao kha khá, một trăm bốn mươi tám tích phân cơ mà.
- Làm thế nào để hoàn toàn tiêu diệt được Bát Hắc đào?
Tiểu tinh linh hệ thống trầm mặc một chút rồi rất nhanh trả lời với giọng điệu đầy sức thuyết phục:
- Đáp án cho vấn đề này yêu cầu tiêu hao năm trăm hai mươi điểm tích phân hệ thống. Số dư tích phân cùng cấp bậc quyền hạn hiện tại của cậu không đủ điểm để trả, hệ thống từ chối đề xuất câu trả lời.
Tiêu hao năm trăm hai mươi tích phân, cái này thật là ác nha! Trương Dương toát mồ hôi hột một trận, đám Bát Hắc đào này chắc chắn là có nhiều chuyện nghịch thiên thế nhưng lại phải tiêu hao nhiều điểm tích phân như vậy, thật là đáng ghét! Nhưng thế nào lại nói cấp bậc quyền hạn của mình không đủ?
- Được rồi, vậy thì làm thế nào để xử lý người của Bát Hắc đào?
- Đáp án vấn đề này yêu cầu tiêu hao tám tích phân hệ thống, xin hỏi chủ nhân hệ thống có tiếp nhận hay không?
Tiểu tinh linh hệ thống nhỏ giọng mà nói rằng.
- Được rồi, chấp nhận!
Yêu cầu tiêu hao tám tích phân, điều này làm cho Trương Dương thả lỏng được một chút. Biện pháp tốt nhất hiện giờ không thể nghi ngờ gì chính là xử lý đám người trực tiếp uy hiếp mình, nhưng nếu hiện tại không có cách nào quét sạch hết bọn chúng thì chỉ có tránh cho kỳ được việc bị đối phương giết chết. Cái chính là tiêu hao tám tích phân hiện tại có đáng gì đâu, hắn vẫn còn dư một trăm bốn mươi tích phân cơ mà.
- Hệ thống khấu trừ tám tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại của cậu là một trăm bốn mươi tích phân…
- Hệ thống khấu trừ tám tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại của cậu là một trăm bốn mươi tích phân…
- Xét thấy với yêu cầu của chủ nhân hệ thống cùng cấp bậc năng lực cho phép hiện nay hệ thống đề xuất sáng kiến là: Thứ nhất, tiêu phí sáu mươi điểm tích phân hệ thống mua lấy ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng; Thứ hai, nâng cao khả năng an toàn cho biệt thự, hiện tại mức độ an toàn tổng bộ Nữ Oa đạt cấp độ 0.1, chủ nhân hệ thống có thể hao phí năm mươi điểm tích phân hệ thống để giành được một bộ phương án cải tạo biệt thự toàn diện để mức độ an toàn của biệt thự tăng lên cấp độ 1.
- Sáu mươi tích phân cho ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng?
Trương Dương không khỏi là thở hắt ra một hơi, vốn là ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng ban đầu là thưởng cấp F hệ thống cho hắn, hiện tại nếu dùng sẽ lập tức tiêu hao sáu mươi điểm tích phân hệ thống liền, Nam Tinh số 1 cùng Linh Quang số 1 kia cũng mới chỉ cần tiêu hao năm mươi điểm tích phân cho một thứ, thực lừa đảo mà, lao tâm khổ tứ kiếm được điểm tích phân không hề dễ dàng đâu mà tiểu tinh linh lại đòi ngay lập tức sáu mươi điểm tích phân, còn khuya!
Nhưng oán giận thì oán giận, hắn cũng không có bất cứ chút do dự nào mà thẳng thắn đồng ý tiếp nhận.
Sáu mươi điểm tích phân hệ thống có thể cứu được ba lượt mạng hắn, vậy chính là ba cái mạng rồi.
Có mạng còn có điểm không phải sao, Trương Dương đương nhiên nhận biết được điều đó.
Hơn nữa mấu chốt hiện tại chính là có vẻ như cái mạng có thể dùng tích phân mà mua, điều này thật đúng là hạnh phúc mà. Về sau không phải chỉ cần có điểm tích phân trong tay là có thể hoành hành thiên hạ hay sao? Hà hà. Cái chính là điểm tích phân không dễ dàng mà kiếm được có vẻ thưởng kiếm được có một ít mà như cầu tiêu hao tích phân cùng cấp bậc lại rất cao, nói thí dụ như cái yêu cầu tiêu diệt Bát Hắc đào hồi nãy rõ ràng đã yêu cầu lên đến hơn năm trăm điểm tích phân, hệ thống này cũng thật rắc rối mà.
Xem ra, ngăn chặn quyết chiến ngày tận thế cũng không phải không hề có khả năng đây.
- Hệ thống khấu trừ sáu mươi điểm tích phân, số dư tích phân hệ thống hiện tại là tám mươi điểm tích phân, giành được ba lượt cảnh báo nguy hiểm tính mạng từ hệ thống. Cậu bây giờ còn nguyên ba lượt cảnh báo.
Nghe đến thanh âm khoan khoái của nữ tiểu tinh linh, Trương Dương trong lòng cuối cùng cũng an ổn được một chút. Ba lượt nhắc nhở, ít nhất cũng có thể bảo toàn ba cái mạng của hắn.
Tối hôm qua giằng co nguyên cả một buổi nên hiện tại hắn đã thấy mệt gần chết. Vốn định ngay tức khắc đi ngủ để bù lại, nhưng đột nhiện hắn lại nhớ đến Tiểu tinh linh hệ thống đề xuất nâng cao cấp bậc an ninh cho biệt thự, yêu cầu khấu trừ năm mươi điểm tích phân hệ thống để đổi lấy một bộ giải pháp nâng cao toàn diện lên cấp độ 1.
Vậy rốt cuộc là mình nên đổi hay là không đổi đây? Dù sao thì hiện tại với mình không có vấn đề gì, nhưng bên cạnh còn cả đám con gái nếu mà bị bọn khốn nạn kia theo dõi thì lại rất khó nói.
Chẳng qua là tiếp tục tiêu phí năm mươi điểm tích phân nữa thì điểm tích phân hệ thống của mình còn dư có ba mươi tích phân. Trước mắt, nhiệm vụ tìm kiếm bổ tinh sử thứ ba còn không biết khi nào có thể hoàn thành, nhiệm vụ giúp Dương Phi cùng cha cô giải hòa với nhau cũng lại càng xa xôi mù khơi hơn, hai cái nhiệm vụ kiếm được nhiều nhiều điểm tích phân này còn không có manh mối gì vạn nhất mà có chuyện gì cần dùng gấp thì thật là khó mà.
Nhưng mà phải nói trở về, Trương Dương đối với phương án cải tạo an ninh biệt thự này cũng có chút chờ mong, dù sao tiêu hao năm mươi điểm tích phân hệ thống thì hắn tin tưởng tuyệt đối là phương án tuyệt đối ổn!
Khấu trừ năm mươi tích phân thì cứ khấu trừ, cùng lắm thì lại chậm rãi mà đi kiếm lại. Vả lại, khấu trừ năm mươi tích phân thì vẫn còn ba mươi tích phân, mỗi tháng hệ thống còn có thể dành cho hắn một lần xin giúp đỡ khẩn cấp không cần đích xác tình huống.
Dù sao thì để bảo vệ an toàn cho đám mỹ nhân yểu điệu bên trong biệt thự thì phương án cải tạo an ninh toàn diện của hệ thống kiểu gì cũng đáng giá!
- Được rồi, muốn xử lý kẻ địch trước tiên phải đem con rùa đi tìm thêm hậu…
Trương Dương nghĩ nghĩ, cùng lắm thì sau này cố gắng tìm thêm vị bổ tinh sử thứ ba rồi kiếm điểm trở về thôi.
- Hệ thống khấu trừ năm mươi điểm tích phân, số dư tích phân hiện tại của cậu là ba mươi tích phân. Phương án cải tạo nâng cấp hệ thống phòng vệ an toàn một bậc đã được nhập về.
Tiểu tinh linh hệ thống dòng dài mà thuyết giảng cụ thể. Đầu Trương Dương mị đi một hồi, trong não nhất thời hiện ra một đống đồ vật.
Xem ra tác dụng của năm mươi điểm tích phân này rất rõ ràng, trong đầu hắn quay cuồng hàng chuỗi số liệu giống như một dòng chảy loạn lưu vậy.
Chẳng qua là vì dữ liệu, số liệu hệ thống cấp cho hắn thật sự là rất nhiều cho nên hắn nhất thời chưa có thể lý giải được hoàn toàn. Ước chừng hơn mười phút hắn mới có thể tiêu hóa được hết ngần ấy lượng dữ liệu được cung cấp, lúc này hắn mới không nhịn được mà mắng lên một câu.
- Thực đúng là lừa đảo (sặc nước)! Cái hệ thống khỉ gió!
Phương án nhanh chóng cải tạo an ninh cho biệt thự được hệ thống cấp cho đích thật là không tồi, nhưng cái này rõ ràng là cho Trương Dương muốn điên luôn mà!
- Hàng rào Carbon Nano!
- Hệ thống phòng thủ bằng laser phạm vi ngắn.
- Hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye.
Trong bộ phương án cải tạo nâng cấp an ninh này, kiến trúc bên ngoài biệt thự cũng không cần phải thay đổi nhiều lắm, ở phía bên ngoài chỉ có thêm một cái tường che mà thôi, nhưng điểm mấu chốt chính là mấy cái thứ kia: khái niệm hệ thống phòng vệ.
Điều quan trọng nhất là muốn làm mấy thứ này thì phải chạy đến tận đâu mà làm? Hàng rào nano carbon? Hệ thống phòng thủ bằng laser, hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye? Ngươi là đồ khỉ. Ngươi cho ta là người dát vàng à, thích cái gì muốn có cái gì là liền có hay sao?
Trương Dương hết chỗ nói rồi, vật dụng thực hiện bộ phương án mà hệ thống cấp cho làm thế nào mà chuẩn bị nổi đây, dùng tới đồ dùng mà hiện tại xã hội còn không tồn tại, không phải là uổng phí năm mươi điểm tích phân hay sao? Chết tiệt!
Còn có cái gì mà gọi là hệ thống phòng vệ an toàn bậc một là có ý gì? Hắn lập tức tỉnh lại, hỏi hệ thống trợ thủ:
- Cái gì là hệ thống phòng vệ an toàn bậc một? Bậc một là cấp bậc gì đây?
Hệ thống ngược lại rất thẳng thắn, cực nhanh đưa ra giải thích:
- Hệ thống phòng vệ an toàn bậc một có nghĩa là chỉ cần dựa trên bộ hệ thống phòng vệ đã cho đủ để ngăn cản bất luận là sự tấn công của bất cứ loại vũ khí phổ thông nào nói chung, bảo vệ tổng bộ Nữ Oa an toàn.
Trương Dương không nói gì mà đảo đảo cặp mắt trắng dã, vũ khí thông thường? Thì ra cái gọi là một bậc này cũng còn quá nghịch thiên ấy chứ!
Ngăn cản sự tấn công của vũ khí thông thường có phải hay không có ý nghĩa rằng là nói chung có thể ngăn cản súng, cũng có thể xử lý cả RPG?
Đầu óc hắn vừa mới hiện lên cái ý tưởng kia thì hệ thống liền giải thích:
- Không sai. Nói chung vũ khí thông thường bao gồm súng trường đột kích, súng bắn chặn, súng máy (súng liên thanh), RPG, lựu đạn, vân vân… tầm bắn thấp cùng vũ khí tiến công giới hạn đều là vũ khí thông thường.
- Tên lửa đạn đạo tốc độ siêu âm, xe tăng hạng nặng yêu cầu trang bị vật dụng hệ thống phòng vệ an toàn cấp hai mới có biện pháp chống cự.
- Với hệ thống phòng thủ cấp ba có thể ngăn chặn được đường đạn hỏa tiễn, tên lửa chiến thuật, vũ khí âm thanh…
- Với hệ thống phòng thủ cấp bốn có thể ngăn chặn tấn công của vũ khí động năng phòng vệ, vũ khí sinh hóa…
- Đẳng cấp cao nhất là cấp 5. Hệ thống phòng vệ lúc này có thể bảo vệ tổng bộ khỏi vũ khí hạt nhân… thời tiết… nơ tron…
Trương Dương lại đảo cặp mắt trắng dã, mình hiện tại cũng không phải là muốn tạo phản, hệ thống bậc một cũng đã quá lắm rồi. Chứ còn đến cấp 5, khiến cho nghịch thiên quá như vậy để làm gì chứ? Hiện tại mình chỉ cần là bộ hệ thống phòng vệ bậc một cũng đã tiêu hao đến năm mươi điểm tích phân hệ thống rồi, Trương Dương cảm thấy hệ thống chẳng khác nào là muốn cho hắn một cái hố không đáy cả!
Có điều là hiện tại cho dù hối hận cũng đã không còn kịp nữa rồi, dù sao vật dụng cần thiết cũng đã làm ra, điểm tích phân cũng đã khấu trừ cho nên cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn mà thôi. Nhưng cũng may là trong phương án cải tạo hệ thống an ninh này cũng có một số vật dụng cải tạo kiến trúc vẫn có thể thực hiện ngay được.
Với lại, hiện tại nhà xưởng Công ty Nữ Oa đã chính thức phá thổ động công tiến hành xây dựng, muốn có công ty xây dựng liền có ngay, mà cũng có thể cho cha của “Lỗ túc” (xem lại các chap trước) là Chu Lôn Phát nhân tiện hỗ trợ quá trình cải tạo an ninh này luôn.
Đồ cần dùng còn chưa biết đấy là cái gì, không có nghĩa là không thể xây dựng cơ sở thượng tầng trước!
Nhưng mặt khác, đối với hắn đồ vật cần dùng vẫn còn có chút ngạc nhiên, một khi hệ thống đã đề xuất đến chắc chắn không phải là vô duyên vô cớ, phải là có biện pháp thực hiện! Về phần phương pháp thực hiện như thế nào thì hệ thống hẳn cũng không giải thích đến rõ ràng được. Dù sao chỉ cần sử dụng điểm tích phân có thể giải quyết vấn đề, Trương Dương tạm thời không quan tâm, không phải hắn vẫn còn ba mươi điểm tích phân hay sao.
- Chế tạo hàng rào nano carbon như thế nào đây?
Trương Dương hỏi dò.
Tiểu tinh linh hệ thống trả lời rất nhanh:
- Trả lời vấn đề này yêu cầu tiêu hao tám mươi điểm tích phân hệ thống, hiện tại số dư tích phân hệ thống của chủ nhân không đủ…
Trương Dương lại đảo cặp mắt trắng dã lần nữa, nhịn không được mà hỏi tiếp:
- Vậy sáng tạo hệ thống phòng thủ bằng laser trong phạm vi ngắn thì làm thế nào?
Lần này, tiểu tinh linh hệ thống trả lời càng nhanh hơn:
- Để trả lời vấn đề này cần tiêu hao hệ thống tích phân tám mươi điểm tích phân. Hiện tại số dư tích phân hệ thống của chủ nhân không đủ…
- Miễn nói tiếp. Vậy còn cái hệ thống giám sát Hawkeye kia thì xây dựng thế nào được đây?
Trương Dương xem chừng tuyệt vọng, mấy cái này cái nào điểm tích phân cũng không đủ, không đủ cục than bùn à, không đủ ngươi trả lại tích phân cho ta.
Tiểu tinh linh hệ thống trợ thủ không biết là biết mình bị mắng hay không, trầm mặc hồi lâu.
Ngay tại thời điểm Trương Dương chuẩn bị tái phát hỏa, thanh âm hệ thống lại lần nữa vang lên:
- Để trả lời vấn đề này yêu cầu tiêu hao tích phân hệ thống mười điểm…
- Mười điểm tích phân?
Vốn nghĩ là đại khái cũng phải là mặt hàng ngốn liền tám mươi điểm tích phân nên vừa nghe thấy thế tinh thần Trương Dương không khỏi lâm vào chấn động. Chỉ mất mười điểm tích phân mà thôi, đây chính là số điểm hắn đủ khả năng để chi trả, quan trọng là nếu vậy thì tác dụng hệ thống này đạt đến bao nhiêu phần, nếu giá trị không cao thì làm ra cũng vô dụng, điểm tích phân của hắn giờ đáng tiếc cũng chỉ có ba mươi điểm tích phân mà thôi.
Hắn vội vàng hỏi tiếp.
- Tác dụng chủ yếu của hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye là cái gì?
Nếu hệ thống mà nói ra một cái giải thích rác rưởi thì hắn liền thê thảm.
- Cái gọi là hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye chính là việc sử dụng hệ thống Hawkeye ma thuật với máy ảnh (cameras) hồng ngoại thông minh độ nét cao, trong tầm nhìn của máy ảnh theo dõi bất kỳ yếu tố đáng ngờ hoặc một mối nguy hiểm tiến vào khu vực an toàn, và phân loại cấp bậc mối nguy và đưa ra cảnh báo nguy hiểm.
Trương Dương vừa nghe, cũng liền hiểu được sơ sơ, nói trắng ra là chính là giám sát và điều khiển có trí tuệ và năng lực của con người. Hiện nay, máy ảnh (cameras) hồng ngoại thông minh độ nét cao không phải là vấn đề, loại đồ vật này hắn cũng đã thấy qua. Chỉ có điều là tự động phán đoán phần tử khả nghi như thế nào với việc cảnh báo nguy hiểm ra sao mới là khó xác định.
Người thường nhìn theo dõi thấy trên người khác có cái gì còn không biết phải đánh giá ra sao, huống chi là máy móc đây?
Trương Dương không khỏi có phần mong đợi đối với bộ hệ thống theo dõi Hawkeye ma thuật này, mười điểm tích phân mà thôi, chỉ cần mười điểm tích phân hệ thống chính hắn có thể sử dụng hệ thống theo dõi thông minh độc nhất vô nhị trên thế giới này.
Cái này thật giá trị mà!
Trương Dương không chút do dự lại lần nữa hiến dâng mười điểm tích phân hệ thống, thế nhưng vừa chấp thuận khấu trừ điểm tích phân xong hắn liền hối hận ngay, nếu mà hệ thống lại cho hắn một cái giải pháp chung chung nữa thì đấy chẳng phải là muối bỏ biển hết sao?
- Khấu trừ hệ thống tích phân mười điểm. Số dư tích phân hiện tại là hai mươi điểm tích phân. Hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye đang nhập dữ liệu…
- Ta xin ngươi, lần này mà còn lừa dối lão tử, lão tử không khách khí với ngươi nữa.
Trương Dương miệng lẩm bẩm cầu nguyện.
Qua một lát, số liệu hệ thống được nhập về hoàn tất, trong đầu Trương Dương lúc này lại hiện ra một đống đồ vật…
- Khốn kiếp, lại sặc nước (lừa đảo)!...
Trương Dương từ trên giường nhảy dựng lên, bộ hệ thống giám sát ma thuật này thực sự phức tạp à nha. Về phương diện phần cứng là máy ảnh (cameras) hồng ngoại độ nét cao thì không có vấn đề gì, cái thứ này chỉ cần cải biên một chút các loại cameras hồng ngoại trên thị trường hiện nay là có thể dùng. Cái khó chính là bộ phận phần mềm kia.
Nguyên lý cơ bản thì Trương Dương biết, nhưng kia là yêu cầu biên chế xây dựng một cái phần mềm khổng lồ thì năng lực hắn xem chừng không kham được.
Tuy rằng hiện tại chính hắn cũng là một hacker cao cấp, nhưng cái chuyện là hacker cao cấp thì cũng chẳng phải là kỹ sư công trình phần mềm. Giải quyết vấn đề này cần thu phục được một tài năng thiên tài về công nghệ thông tin đây.
Ái chà, xem ra sau khi hoàn thành thêm được cái nhiệm vụ cấp M nào hoặc là cho tới thời điểm hắn có đủ năm mươi điểm tích phân hệ thống, nhất định phải hỏi cái kỹ năng biên trình sư (lập trình viên) cao cấp mới được.
Tuy rằng bộ hệ thống này thoạt nhìn có vẻ hơi lừa đảo, những không khó làm giống cái hệ thống laser với hàng rào nano carbon, vẫn là có cơ hội thực hiện. Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là tìm được một thiên tài về tin học mới được.
Vừa mới chùm kín chăn, trong đầu Trương Dương lại đột nhiên nhớ đến một người.
Cô em vợ, Hứa Đan Oánh…
Cái cô nàng tiểu mỹ nhân cổ điển này không phải chính là đang làm nghiên cứu về lượng tử máy tính sao, hiện tại nền tảng chương trình học nghe nói thành tích đạt được rất ghê ghớm, đây không phải là tài nguyên sẵn có sao?
Chính mình hình như còn có QQ cô bé đây mà, Trương Dương trong lòng nhất thời nổi lên một trận kích động.
Cô em vợ mà còn không giúp được mình thì còn ai có thể giúp được đây!
Hì hì, chỉ cần cô bé giúp mình xây dựng phần mềm hệ thống sau đó chính mình cải tạo lại một chút mấy cái camera hồng ngoại độ nét cao kia là ổn. Cái hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye là có thể mà!
Mà chỉ cần làm xong bộ hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này thì như vậy cái gọi là hệ thống phòng về an toàn bậc một chẳng khác nào đã có cái mở đầu tốt đẹp. Bởi vì ít nhất nếu trong trường hợp có người dám xâm nhập trái phép vào biệt thự thì thông qua hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này có thể biết trước được mà đề phòng, cho nên trừ phi là đối phương ăn phải gan hùm mật gấu mới dám thực hiện tấn công quy mô lớn mà không kiêng nể gì. Nếu là đã trang bị hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye này thì những kẻ muốn gây bất lợi cho mình chắc chắn không qua được cửa.
Hắn nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn tám giờ sáng nhiều rồi. Sơ sơ hắn cũng đã cất thêm vào trí nhớ một đống số liệu, dữ liệu các loại nên qua một đêm không ngủ được giờ phút này hắn lại ngủ không được!
Hắn suy nghĩ một chút, dù sao cũng đều không ngủ được, lại nhìn đồng hồ, có lẽ thời điểm này Hứa Đan Oánh cũng đã thức dậy rồi nên hắn liền mở máy tính ra, sau đó ngay lập tức đăng nhập chim cánh cụt (QQ), cô bé kia lúc trước đã đưa mình tài khoản trên QQ nên hẳn là lúc nào cũng có thể thêm tài khoản cô được.
Tiếp đó đầu hắn lệch đi như cố lục lại trí nhớ một chút. Đúng rồi, số QQ mà Hứa Đan Oánh đưa cho hắn là bao nhiêu nhỉ?
Từ sau khi được khai phá năng lực khu vực não bộ sơ cấp, trí nhớ của hắn dường như tốt hơn hẳn. Trong đầu hắn lúc này đích xác nhớ rất kỹ ba cái dãy số, chẳng qua thời điểm đó hắn vô tâm vô phế, không để ý cho nên giờ cái nào là cái cần dùng thì hắn cho chút không rõ.
Hắn tùy tiện chọn đại một dãy số trong đó, nhìn nhìn cái nick name được đặt là Tinh linh Tiểu Thiên sứ, cái nick name này cùng với hình tượng mỹ nữ ngoan ngoãn cổ điển không phải là càng có thêm lý do để thấy tương đồng hay sao, chắc phải là cô bé rồi!?
Trương Dương suy nghĩ một chút, ba cái dãy số QQ mà hắn nhớ xem ra có vẻ một trong đó là Hạ Vi Vi, hắn tạm thời bây giờ không muốn chọc đến cô này, cho nên hắn vẫn phải thận trọng điền từng nick rồi tuần tra một vòng cả ba cái nick QQ này.
Kết quả là ba người, một người tên là Tinh linh Tiểu thiên sứ, một người tên là Đồng Đồng, còn lại một người tên là Cô nàng mặt lạnh, cả ba người đều không công khai thông tin cá nhân mà vốn là hắn định nhòm qua thông tin cá nhân các cô một chút để lấy căn cứ xác định xem các cô này rốt cuộc thì ai là ai. Hơn nữa, hiện tại trình độ lấy thông tin cá nhân đối với hắn tuy là chuyện dễ dàng nhưng hắn lại cảm thấy không có gì phải làm đến vậy.
Bởi vì Trương Dương vừa nghĩ tới sắc mặt của Hạ Vi Vi trong lòng cũng có chút mơ hồ nhớ được, cô nàng này thật đúng là hợp với hình tượng Cô nàng mặt lạnh mà.
Hắn ngay lập tức quả quyết gửi lời mời kết bạn với Tinh linh Tiểu thiên sử cùng Đồng Đồng, lý do là? Hắn nghĩ nghĩ, là anh rể? Hay cứ là Trương Dương thôi.
Cuối cùng cảm thấy hai chữ anh rể có hơi nặng cho nên hắn vẫn gõ vào hai chữ Trương Dương thôi.
Vừa mới nhìn thử xem thì thấy ngay hai cô đều đang tại tuyến (online) nên thế nào hai cô cũng nhanh chóng trả lời hắn.
Kết quả là, người tên Đồng Đồng rất nhanh thông qua yêu cầu kết bạn của hắn, còn gửi lại cho hắn một cái khuôn mặt tươi cười.
- Anh rể online sớm ghê!
Thế nhưng Tinh linh Tiểu thiên sứ lại từ chối?
Trương Dương tự vấn một chút, chẳng lẽ cái người này lại là Hạ Vi Vi?
Hay là cô em vợ của mình đã muốn quên cái mặt mình gọi là gì rồi, không phải chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.