Chương 161: Tỷ tỷ xinh đẹp không thể động vào
Lam Đậu Sinh Tam Quốc
25/04/2014
Chỉ một câu nói cũng gián tiếp làm rõ mối quan hệ giữa
hắn và Cao Kỳ, A Cẩu vừa nghe thiếu chút nữa quỵ xuống, cái vị mỹ nữ đại mimi này cũng là tình nhân của Dương ca? Vừa rồi lúc vào phòng bệnh,
hắn liền nhận ra Kiều Hi Nhi, sau đó lại thêm Hứa Đan Lộ, cùng lúc ba
người!
Thèm muốn ghen tị ghê! Không biết có phải những gương mặt xinh đẹp nhất nơi đó không, nếu không phải thì thật tốt! Đi theo Dương ca, nói không chừng…
Đang nghĩ lưng chừng, Cao Kỳ vươn một ngón tay gõ nhẹ đầu hắn:
- Tiểu mao này, thấy tỷ tỷ xinh đẹp muốn đòi đi làm vợ phải không?
A Cẩu co rụt lại, thầm nghĩ, làm sao cô biết, nhưng đúng cô ta là nữ nhân của Dương ca, vừa là tỷ tỷ xinh đẹp cũng không thể trêu vào nếu muốn sống thêm vài năm, hắn vội vàng khoát tay áo giải thích:
- Không đâu, trời đất chứng giám, tôi nào dám mơ tưởng đến người của Dương ca.
- Hừ ! Biết là được rồi !
Cao Kỳ ưỡn ngực trước đối phương tỏ rõ uy lực của bản thân, chỉ tay vào đám mỹ nữ trong phòng bệnh, nói bổ sung :
- Nhìn thấy trong phòng kia không, ngoại trừ bác gái kia đi, tất cả động vật giống cái trong phòng đều là nữ nhân của Dương ca, hiểu không?
Lời này vừa nói xong, ngay cả A Văn cũng thiếu chút nữa tức khắc ngã quỵ! Diệp Tiểu Như thì nằm tỏ vẻ bị trúng đạn, không đứng dậy nổi!
A Cẩu càng không thể nói gì, hắn nhớ rõ mới hai tháng trước chính mình còn mang người đánh đuổi theo Trương Dương. Thế quái nào mà mới hai tháng, liền biến thành cái dạng này, cứ như chênh lệch mức nước của lòng sông so với mặt biển vậy, thật sự khó mà khiển người ta tin được. Nhưng nghĩ ngay cả đến lão Đại anh Hùng đều chịu phục, thì mình có tính gì.
Hắn vội vàng liên tục gật đầu, nói:
- Biết rồi, Kỳ tỷ tỷ, tôi... Tôi nhất định xem các vị là chị dâu như nhau mà đối đãi. Các vị bảo tôi đi hướng đông, tôi tuyệt đối không đi hướng tây, bảo tôi lên trời tôi tuyệt không xuống đất. Hì hì. Nữ nhân xinh đẹp như Kỳ tỷ tỷ như vậy cũng chỉ có Dương ca mới xứng đôi mà, phải không?
Cao Kỳ nghe vậy, tỏ ý vừa lòng mà gật gật đầu:
- Được. Tiểu tử này, miệng rất ngọt, nhưng có điều cậu ngàn vạn lần cần phải nhớ đến những lời nói hôm nay.
- Nhất định, nhất định!
A Cẩu thuộc loại người ra sao, tuy thân thủ không tốt lắm nhưng tuyệt đối là loại quân sư kỹ thuật không đối, đó cũng là lý do mà hắn có thể ngang hàng cùng tứ đại kim cương.
- Được rồi. A Cẩu, hiện tại cậu có chuyện gì thế?
Trương Dương chứng kiến đại mimi quy phục A Cẩu hai ba lần liền, trong lòng cũng thầm thán phục. Những lời như vừa rồi, đổi lại nếu là chính mình nói sẽ có vẻ sống nguội, nhưng nếu là Cao Kỳ nói ra liền có vẻ thuận lý thành chương hơn rất nhiều. Cô cùng A Cẩu vừa nói như thế không khác nào Trần Thiên Hùng nói chuyện với thủ hạ. Sau này, khi giúp đám người du thủ du thực này thành nhân viên bảo an chính thức, có mỹ nữ đại mimi này bên cạnh mình không ít thì nhiều sẽ giúp mình kiềm chế bọn họ.
- Vâng, anh Hùng dặn tôi nói với ngài rằng Bạch Lượng Phong đã bị chúng ta khống chế được.
Nghe vậy, Trương Dương nhất thời cảm thấy có chút bất ngờ, hắn không ngờ Kiều Hi Nhi làm việc hiệu suất cao như vậy. Mặt khác, chí ít cũng chứng minh là Trần Thiên Hùng đích thật là quyết tâm cùng phe với mình.
- Ở nơi nào?
- Tại Dạ Vũ! Đại Phu cùng Lão Ý đang chăm sóc hắn, anh Hùng nói chờ ngài lên tiếng rồi xử trí thế nào sẽ theo ý ngài.
Trương Dương nhìn nhìn Cao Kỳ, gật đầu:
- Được, đợi tôi qua liền.
Suy nghĩ một chút lại hỏi:
- Người của Bạch gia biết không?
- Hẳn là không biết, lúc tên khốn kia vừa ra tới cửa trên người ngay cả cái di động cũng không có, vừa muốn thuê xe đã bị chúng ta bắt về đây.
Trương Dương trầm ngâm một chút, nói rằng:
- Cha của Kỳ tỷ chính là do hắn đón mua A Dã cùng đám tiểu cẩu đánh thành người sống thực vật. Em gái của cô cũng vì cái tên súc sinh kia từng làm hại cuối cùng còn phải nhảy lầu hàm oan mà chết. Trước tiên ngươi giúp Kỳ tỷ thanh toán đi.
- Vậy… hắn chính là kẻ thuê A Dã đánh trọng thương cha của Kỳ tỷ?
A Cẩu vừa nghe, hai mắt lập tức trừng lên.
- **, Dương ca, Kỳ tẩu, các vị yên tâm việc này cứ giao cho tôi, tôi cam đoan để hắn muốn sống không được muốn chết không xong. Kỳ tẩu, thù này tôi giúp chị thanh toán.
A Cẩu lập tức vỗ ngực, cam đoan nói.
Cao Kỳ nghe được Bạch Lượng Phong bị tóm mới hiểu được Trương Dương đằng sau nàng vì nàng mà làm nhiều chuyện như vậy, trong lòng không kìm được cảm động. Nhẹ nhàng nắm tay Trương Dương:
- Tôi cũng muốn đi xem.
Trương Dương gật đầu:
- Trước hết để cho A Cẩu về chuẩn bị một chút, chúng ta đi nói với các nàng kia một tiếng.
- Yên tâm đi, Kỳ tẩu, việc này cứ giao cho tôi.
Bấy giờ đôi mắt A Cẩu lộ ra một vẻ thú dữ, điều này làm cho Trương Dương nhìn thấy cũng cảm thấy cho chút sởn gai ốc. Thật không biết tiểu tử này định giở trò gì! A Cẩu này tuy đánh nhau bình thường cẩu thả, nhưng thủ đoạn tra tấn người thì nghe nói ở Thủy Phố hắn dám xưng thứ hai thì không ai dám nhận đệ nhất.
- Trương tổng, anh Hùng đã phân phó để tôi lại bệnh viện hỗ trợ phòng ngừa có tên nào gây bất lợi cho chị dâu, cho nên tôi trước hết không quay về.
A Văn trầm lặng suốt đến khi thấy A Cẩu phải đi, lúc này mới lên tiếng.
A Cẩu thấy thế vộ bổ sung:
- Anh Dương, cái này tôi có thể làm chứng. Anh Hùng nói đích xác như vậy, ngài cứ yên tâm đi. Anh Văn là con át chủ bài của tứ đại kim cương, về thân thủ mà nói chỉ có anh Hùng hoặc ngài mới có thể gọi là hơn hắn một bậc. Hơn nữa, người này trong nhà còn nuôi một chị dâu hung hãn là y tá trong bệnh viện Trung Sơn. Tôi cam đoan hắn tuyệt đối không có dũng khí liếc mắt nhìn chị dâu dù chỉ một cái.
Bên cạnh, A Văn bị hắn nói như thế khuôn mặt lạnh lùng thoáng đỏ, trừng mắt liếc A Cẩu một cái, không nói gì nhưng tỏ vẻ đồng thuận.
Trương Dương nghe vậy cười cười, nhìn A Văn một cái rồi gật đầu:
- Vậy kính nhờ anh!
Tuy rằng cảm thấy đối phương dù có lớn mật thế nào cũng không đến nỗi dám tới cả bệnh viện gây sự, nhưng trong lòng hắn đích xác vẫn còn chút lo lắng, cẩn tắc vô ưu.
- Ngài yên tâm, tên nào dám động vào chị dâu dù chỉ một xíu cũng phải bước qua xác tôi.
A Văn nói xong, bản thân hắn tìm băng ghế dài ngoài phòng bệnh, lẳng lặng ngồi xuống giống như một pho tượng môn thần (thần giữ cửa).
Trương Dương đem A Văn vào nói chuyện với Lộ Lộ một chút, nhưng cũng không tiết lộ thân phận của hắn, chỉ nói rằng hắn là nhân viên bảo an của Công ty Nữ Oa, thân thủ không tồi, có chuyện gì cứ giao việc cho hắn giải quyết là được.
Hứa Đan Lộ không có hỏi nhiều, Trương Dương nhìn nàng một cái, nàng cơ bản cũng hiểu được vài phần bởi vì nàng biết trước Trương Dương sẽ tìm Trần Thiên Hùng bàn chuyện.
Thu xếp xong xuôi, Trương Dương nhìn đồng hồ cũng đã hơn tám giờ tối. Lớp tiếng Anh hôm nay e là không đến được, hắn nghĩ tới Dương Phi thành thật hối lỗi mà nói rằng:
- Cô giáo, buổi tối nay tôi không đến lớp được.
Dương Phi không nói thêm điều gì, thản nhiên đáp một câu:
- Ngày mai đến bổ sung thêm. Hôm nay cậu cũng mệt mỏi rồi, về sớm mà nghỉ ngơi.
Trong phòng này, tuy rằng thực ra Dương Tĩnh mới là người lớn tuổi nhất nhưng chỉ Dương Phi là cô giáo, thành ra mọi người đều chú ý nàng.
Nàng nói xong, Dương Tĩnh cũng đứng dậy nói với mọi người:
- Mọi người hôm nay nên về trước đi để cho Lộ Lộ nghỉ ngơi không bị ảnh hưởng.
Nàng vừa nói xong, mọi người cũng rất tự giác mà từ biệt. Trong phòng bệnh cũng chỉ còn cha mẹ Lộ Lộ cùng một y tá chuyên trách.
Trương Dương cùng đám người Kiều Hi Nhi sau khi rời phòng bệnh, vừa vặn gặp phải A Văn đang nói chuyện phiếm với một cô y tá, xem bộ dạng hắn, đúng thật là bị A Cẩu nói trúng rồi. Tiểu tử này quả nhiên là tìm cô bạn gái y tá trong viện.
Dương Tĩnh nhìn thấy bọn họ, ghé tai Trương Dương thì thầm:
- Người kia hình như là dân xã hội?
Trương Dương nhìn nàng một cái, có chút kinh ngạc, sao nàng biết? Phải biết rằng bộ dạng A Văn kỳ thực rất đẹp trai, chính sắc mặt lạnh lùng tuy khiến người ta khó có thể tiếp cận chút ít, nhưng dù nhìn thế nào cũng không có khả năng chỉ liếc qua mà biết là dân xã hội. Dù sao hắn mặc âu phục còn rất giống thành phần tri thức.
Dương Tĩnh không có nói tỉ mỉ, đợi ra đến cửa bệnh viện, nàng mới thầm nói:
- Cô nàng vừa gặp là y tá phòng cấp cứu tên Tiểu Mễ. Cho cậu biết, mấy tháng trước cái anh kia cùng mấy người toàn thân máu chảy đầm đìa được đưa tới bệnh viện, hình như là đánh nhau. Hắn cũng bị chém mấy dao. Đến bệnh viện sống chết không chịu cấp cứu, bị Tiểu Mễ lấy tay tát mạnh vài cái mới yên. Như thế nào mà giờ hai người họ cũng tiến triển khá tốt đấy chứ.
Trương Dương vừa nghe, vui vẻ, vốn dĩ còn có sự việc như vậy, có khi chính Trần Thiên Hùng còn không biết ấy!
- Chị Tĩnh, vậy chị nên giúp đỡ mau chóng tác hợp bọn họ. Em phải cám ơn chị mới được!
- Nghe em nói, vừa rồi không thấy được dáng điệu bọn họ sao, còn muốn chị đi tác hợp.
Dương Tĩnh nguýt hắn một cái, đột nhiên trộm ngắm Dương Phi một cái, lại thầm nói:
- Tiểu đệ, chị cảm thấy Dương Phi giống như có chút thay đổi, ánh mắt nhìn em hôm nay không còn lạnh băng, em dùng chiêu gì vậy?
Nói xong, bên kia Trương Dương thấy Dương Phi đưa ánh mắt lại đây như thể nghe được cuộc đối thoại của hai người, kéo Dương Tĩnh rồi liếc mắt nhìn Trương Dương một cái:
- Đi!
Cũng không chào hỏi người khác, chính mình thẳng chiếc Z4 mà đi.
Dương Tĩnh bụm miệng cười, vẫy vẫy tay với Trương Dương:
- Vậy chị đi trước, buổi tối nên nghỉ ngơi sớm một chút nhá.
- Vâng, chị cũng vậy!
Trung tâm hồi phục sức khỏe xem như chính thức đi vào kinh doanh. Hai ngày này Dương Tĩnh kỳ thật cũng bận quá chừng, Trương Dương cũng tối mắt tối mũi.
Sau khi Dương Tĩnh cùng Dương Phi cất bước, Lý Kính Đông lại đưa Hà thúc về. Cửa bệnh viện còn lại Kiều Hi Nhi, Lý Trân Ny còn có Điền Điềm, Lưu Tử Tuyền cùng Diệp Tiểu Như, Ngô Hạo. Ngô Hạo mở cửa xe, Diệp Tiểu Như đến gần hắn lên xe, hai người rời đi trước. Còn lại vài người nhìn nhìn Trương Dương.
Còn hai chiếc xe, một chiếc Chevrolet của Cao Kỳ, một chiếc A6 màu hồng của Kiều Hi Nhi.
Trương Dương kéo Kiều Hi Nhi qua một bên, do dự không biết có nên nói thẳng với nàng hay không thì đúng lúc Kiều Hi Nhi mở miệng trước:
- Anh tìm người bắt Bạch Lượng Phong?
- Làm sao em biết?
Trương Dương kỳ quái mà hỏi ngược lại.
Kiều Hi Nhi thở dài không trả lời hắn, mà tiếp tục hỏi:
- Sự việc hôm nay là do bọn người Bạch gia sai người làm đúng không?
- Tám chín phần mười!
- Cho nên, anh chuẩn bị buổi tối đi báo thù?
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương và Cao Kỳ bên cạnh, thản nhiên mà mở miệng hỏi.
Trương Dương cười cười:
- Dù cho anh buông tha bọn họ, bọn chúng liệu sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?
- Không!
Kiều Hi Nhi chậm rãi tiến đến cạnh Trương Dương, giúp hắn sửa lại cổ áo âu phục, nhẹ giọng nói:
- Nhưng em cảm thấy sau lưng Bạch gia chắc chắn còn có người khác yểm trợ, anh nhất định phải cẩn thận, không được xảy ra sự cố!
- Anh sẽ có chừng mực, em yên tâm đi. Dù thế nào cũng sẽ không để cho em thủ tiết.
Trương Dương hiểu ra lời Kiều Hi Nhi, bổ sung thêm:
- Anh sẽ điều tra rõ ràng.
Kiều Hi Nhi cau cái mũi, nhẹ nhàng đá Trương Dương một cái:
- Thật tình!
Trương Dương cùng Cao Kỳ mở chiếc Chevrolet đi rồi, Lưu Tử Tuyền nhíu mày đến bên cạnh Kiều Hi Nhi hỏi:
- Trương Dương sư huynh cùng Cao sư tỷ đi đâu vậy?
Kiều Hi Nhi liếc theo chiếc Chevrolet đã đi xa, thản nhiên mà đáp:
- Giết người, em có tin không?
- Gạt người!
Kiều Hi Nhi cười cười, quấn chặt khăn quàng cổ, chà xát hai bàn tay lạnh như băng, nói:
- Lên xe đi!
Thèm muốn ghen tị ghê! Không biết có phải những gương mặt xinh đẹp nhất nơi đó không, nếu không phải thì thật tốt! Đi theo Dương ca, nói không chừng…
Đang nghĩ lưng chừng, Cao Kỳ vươn một ngón tay gõ nhẹ đầu hắn:
- Tiểu mao này, thấy tỷ tỷ xinh đẹp muốn đòi đi làm vợ phải không?
A Cẩu co rụt lại, thầm nghĩ, làm sao cô biết, nhưng đúng cô ta là nữ nhân của Dương ca, vừa là tỷ tỷ xinh đẹp cũng không thể trêu vào nếu muốn sống thêm vài năm, hắn vội vàng khoát tay áo giải thích:
- Không đâu, trời đất chứng giám, tôi nào dám mơ tưởng đến người của Dương ca.
- Hừ ! Biết là được rồi !
Cao Kỳ ưỡn ngực trước đối phương tỏ rõ uy lực của bản thân, chỉ tay vào đám mỹ nữ trong phòng bệnh, nói bổ sung :
- Nhìn thấy trong phòng kia không, ngoại trừ bác gái kia đi, tất cả động vật giống cái trong phòng đều là nữ nhân của Dương ca, hiểu không?
Lời này vừa nói xong, ngay cả A Văn cũng thiếu chút nữa tức khắc ngã quỵ! Diệp Tiểu Như thì nằm tỏ vẻ bị trúng đạn, không đứng dậy nổi!
A Cẩu càng không thể nói gì, hắn nhớ rõ mới hai tháng trước chính mình còn mang người đánh đuổi theo Trương Dương. Thế quái nào mà mới hai tháng, liền biến thành cái dạng này, cứ như chênh lệch mức nước của lòng sông so với mặt biển vậy, thật sự khó mà khiển người ta tin được. Nhưng nghĩ ngay cả đến lão Đại anh Hùng đều chịu phục, thì mình có tính gì.
Hắn vội vàng liên tục gật đầu, nói:
- Biết rồi, Kỳ tỷ tỷ, tôi... Tôi nhất định xem các vị là chị dâu như nhau mà đối đãi. Các vị bảo tôi đi hướng đông, tôi tuyệt đối không đi hướng tây, bảo tôi lên trời tôi tuyệt không xuống đất. Hì hì. Nữ nhân xinh đẹp như Kỳ tỷ tỷ như vậy cũng chỉ có Dương ca mới xứng đôi mà, phải không?
Cao Kỳ nghe vậy, tỏ ý vừa lòng mà gật gật đầu:
- Được. Tiểu tử này, miệng rất ngọt, nhưng có điều cậu ngàn vạn lần cần phải nhớ đến những lời nói hôm nay.
- Nhất định, nhất định!
A Cẩu thuộc loại người ra sao, tuy thân thủ không tốt lắm nhưng tuyệt đối là loại quân sư kỹ thuật không đối, đó cũng là lý do mà hắn có thể ngang hàng cùng tứ đại kim cương.
- Được rồi. A Cẩu, hiện tại cậu có chuyện gì thế?
Trương Dương chứng kiến đại mimi quy phục A Cẩu hai ba lần liền, trong lòng cũng thầm thán phục. Những lời như vừa rồi, đổi lại nếu là chính mình nói sẽ có vẻ sống nguội, nhưng nếu là Cao Kỳ nói ra liền có vẻ thuận lý thành chương hơn rất nhiều. Cô cùng A Cẩu vừa nói như thế không khác nào Trần Thiên Hùng nói chuyện với thủ hạ. Sau này, khi giúp đám người du thủ du thực này thành nhân viên bảo an chính thức, có mỹ nữ đại mimi này bên cạnh mình không ít thì nhiều sẽ giúp mình kiềm chế bọn họ.
- Vâng, anh Hùng dặn tôi nói với ngài rằng Bạch Lượng Phong đã bị chúng ta khống chế được.
Nghe vậy, Trương Dương nhất thời cảm thấy có chút bất ngờ, hắn không ngờ Kiều Hi Nhi làm việc hiệu suất cao như vậy. Mặt khác, chí ít cũng chứng minh là Trần Thiên Hùng đích thật là quyết tâm cùng phe với mình.
- Ở nơi nào?
- Tại Dạ Vũ! Đại Phu cùng Lão Ý đang chăm sóc hắn, anh Hùng nói chờ ngài lên tiếng rồi xử trí thế nào sẽ theo ý ngài.
Trương Dương nhìn nhìn Cao Kỳ, gật đầu:
- Được, đợi tôi qua liền.
Suy nghĩ một chút lại hỏi:
- Người của Bạch gia biết không?
- Hẳn là không biết, lúc tên khốn kia vừa ra tới cửa trên người ngay cả cái di động cũng không có, vừa muốn thuê xe đã bị chúng ta bắt về đây.
Trương Dương trầm ngâm một chút, nói rằng:
- Cha của Kỳ tỷ chính là do hắn đón mua A Dã cùng đám tiểu cẩu đánh thành người sống thực vật. Em gái của cô cũng vì cái tên súc sinh kia từng làm hại cuối cùng còn phải nhảy lầu hàm oan mà chết. Trước tiên ngươi giúp Kỳ tỷ thanh toán đi.
- Vậy… hắn chính là kẻ thuê A Dã đánh trọng thương cha của Kỳ tỷ?
A Cẩu vừa nghe, hai mắt lập tức trừng lên.
- **, Dương ca, Kỳ tẩu, các vị yên tâm việc này cứ giao cho tôi, tôi cam đoan để hắn muốn sống không được muốn chết không xong. Kỳ tẩu, thù này tôi giúp chị thanh toán.
A Cẩu lập tức vỗ ngực, cam đoan nói.
Cao Kỳ nghe được Bạch Lượng Phong bị tóm mới hiểu được Trương Dương đằng sau nàng vì nàng mà làm nhiều chuyện như vậy, trong lòng không kìm được cảm động. Nhẹ nhàng nắm tay Trương Dương:
- Tôi cũng muốn đi xem.
Trương Dương gật đầu:
- Trước hết để cho A Cẩu về chuẩn bị một chút, chúng ta đi nói với các nàng kia một tiếng.
- Yên tâm đi, Kỳ tẩu, việc này cứ giao cho tôi.
Bấy giờ đôi mắt A Cẩu lộ ra một vẻ thú dữ, điều này làm cho Trương Dương nhìn thấy cũng cảm thấy cho chút sởn gai ốc. Thật không biết tiểu tử này định giở trò gì! A Cẩu này tuy đánh nhau bình thường cẩu thả, nhưng thủ đoạn tra tấn người thì nghe nói ở Thủy Phố hắn dám xưng thứ hai thì không ai dám nhận đệ nhất.
- Trương tổng, anh Hùng đã phân phó để tôi lại bệnh viện hỗ trợ phòng ngừa có tên nào gây bất lợi cho chị dâu, cho nên tôi trước hết không quay về.
A Văn trầm lặng suốt đến khi thấy A Cẩu phải đi, lúc này mới lên tiếng.
A Cẩu thấy thế vộ bổ sung:
- Anh Dương, cái này tôi có thể làm chứng. Anh Hùng nói đích xác như vậy, ngài cứ yên tâm đi. Anh Văn là con át chủ bài của tứ đại kim cương, về thân thủ mà nói chỉ có anh Hùng hoặc ngài mới có thể gọi là hơn hắn một bậc. Hơn nữa, người này trong nhà còn nuôi một chị dâu hung hãn là y tá trong bệnh viện Trung Sơn. Tôi cam đoan hắn tuyệt đối không có dũng khí liếc mắt nhìn chị dâu dù chỉ một cái.
Bên cạnh, A Văn bị hắn nói như thế khuôn mặt lạnh lùng thoáng đỏ, trừng mắt liếc A Cẩu một cái, không nói gì nhưng tỏ vẻ đồng thuận.
Trương Dương nghe vậy cười cười, nhìn A Văn một cái rồi gật đầu:
- Vậy kính nhờ anh!
Tuy rằng cảm thấy đối phương dù có lớn mật thế nào cũng không đến nỗi dám tới cả bệnh viện gây sự, nhưng trong lòng hắn đích xác vẫn còn chút lo lắng, cẩn tắc vô ưu.
- Ngài yên tâm, tên nào dám động vào chị dâu dù chỉ một xíu cũng phải bước qua xác tôi.
A Văn nói xong, bản thân hắn tìm băng ghế dài ngoài phòng bệnh, lẳng lặng ngồi xuống giống như một pho tượng môn thần (thần giữ cửa).
Trương Dương đem A Văn vào nói chuyện với Lộ Lộ một chút, nhưng cũng không tiết lộ thân phận của hắn, chỉ nói rằng hắn là nhân viên bảo an của Công ty Nữ Oa, thân thủ không tồi, có chuyện gì cứ giao việc cho hắn giải quyết là được.
Hứa Đan Lộ không có hỏi nhiều, Trương Dương nhìn nàng một cái, nàng cơ bản cũng hiểu được vài phần bởi vì nàng biết trước Trương Dương sẽ tìm Trần Thiên Hùng bàn chuyện.
Thu xếp xong xuôi, Trương Dương nhìn đồng hồ cũng đã hơn tám giờ tối. Lớp tiếng Anh hôm nay e là không đến được, hắn nghĩ tới Dương Phi thành thật hối lỗi mà nói rằng:
- Cô giáo, buổi tối nay tôi không đến lớp được.
Dương Phi không nói thêm điều gì, thản nhiên đáp một câu:
- Ngày mai đến bổ sung thêm. Hôm nay cậu cũng mệt mỏi rồi, về sớm mà nghỉ ngơi.
Trong phòng này, tuy rằng thực ra Dương Tĩnh mới là người lớn tuổi nhất nhưng chỉ Dương Phi là cô giáo, thành ra mọi người đều chú ý nàng.
Nàng nói xong, Dương Tĩnh cũng đứng dậy nói với mọi người:
- Mọi người hôm nay nên về trước đi để cho Lộ Lộ nghỉ ngơi không bị ảnh hưởng.
Nàng vừa nói xong, mọi người cũng rất tự giác mà từ biệt. Trong phòng bệnh cũng chỉ còn cha mẹ Lộ Lộ cùng một y tá chuyên trách.
Trương Dương cùng đám người Kiều Hi Nhi sau khi rời phòng bệnh, vừa vặn gặp phải A Văn đang nói chuyện phiếm với một cô y tá, xem bộ dạng hắn, đúng thật là bị A Cẩu nói trúng rồi. Tiểu tử này quả nhiên là tìm cô bạn gái y tá trong viện.
Dương Tĩnh nhìn thấy bọn họ, ghé tai Trương Dương thì thầm:
- Người kia hình như là dân xã hội?
Trương Dương nhìn nàng một cái, có chút kinh ngạc, sao nàng biết? Phải biết rằng bộ dạng A Văn kỳ thực rất đẹp trai, chính sắc mặt lạnh lùng tuy khiến người ta khó có thể tiếp cận chút ít, nhưng dù nhìn thế nào cũng không có khả năng chỉ liếc qua mà biết là dân xã hội. Dù sao hắn mặc âu phục còn rất giống thành phần tri thức.
Dương Tĩnh không có nói tỉ mỉ, đợi ra đến cửa bệnh viện, nàng mới thầm nói:
- Cô nàng vừa gặp là y tá phòng cấp cứu tên Tiểu Mễ. Cho cậu biết, mấy tháng trước cái anh kia cùng mấy người toàn thân máu chảy đầm đìa được đưa tới bệnh viện, hình như là đánh nhau. Hắn cũng bị chém mấy dao. Đến bệnh viện sống chết không chịu cấp cứu, bị Tiểu Mễ lấy tay tát mạnh vài cái mới yên. Như thế nào mà giờ hai người họ cũng tiến triển khá tốt đấy chứ.
Trương Dương vừa nghe, vui vẻ, vốn dĩ còn có sự việc như vậy, có khi chính Trần Thiên Hùng còn không biết ấy!
- Chị Tĩnh, vậy chị nên giúp đỡ mau chóng tác hợp bọn họ. Em phải cám ơn chị mới được!
- Nghe em nói, vừa rồi không thấy được dáng điệu bọn họ sao, còn muốn chị đi tác hợp.
Dương Tĩnh nguýt hắn một cái, đột nhiên trộm ngắm Dương Phi một cái, lại thầm nói:
- Tiểu đệ, chị cảm thấy Dương Phi giống như có chút thay đổi, ánh mắt nhìn em hôm nay không còn lạnh băng, em dùng chiêu gì vậy?
Nói xong, bên kia Trương Dương thấy Dương Phi đưa ánh mắt lại đây như thể nghe được cuộc đối thoại của hai người, kéo Dương Tĩnh rồi liếc mắt nhìn Trương Dương một cái:
- Đi!
Cũng không chào hỏi người khác, chính mình thẳng chiếc Z4 mà đi.
Dương Tĩnh bụm miệng cười, vẫy vẫy tay với Trương Dương:
- Vậy chị đi trước, buổi tối nên nghỉ ngơi sớm một chút nhá.
- Vâng, chị cũng vậy!
Trung tâm hồi phục sức khỏe xem như chính thức đi vào kinh doanh. Hai ngày này Dương Tĩnh kỳ thật cũng bận quá chừng, Trương Dương cũng tối mắt tối mũi.
Sau khi Dương Tĩnh cùng Dương Phi cất bước, Lý Kính Đông lại đưa Hà thúc về. Cửa bệnh viện còn lại Kiều Hi Nhi, Lý Trân Ny còn có Điền Điềm, Lưu Tử Tuyền cùng Diệp Tiểu Như, Ngô Hạo. Ngô Hạo mở cửa xe, Diệp Tiểu Như đến gần hắn lên xe, hai người rời đi trước. Còn lại vài người nhìn nhìn Trương Dương.
Còn hai chiếc xe, một chiếc Chevrolet của Cao Kỳ, một chiếc A6 màu hồng của Kiều Hi Nhi.
Trương Dương kéo Kiều Hi Nhi qua một bên, do dự không biết có nên nói thẳng với nàng hay không thì đúng lúc Kiều Hi Nhi mở miệng trước:
- Anh tìm người bắt Bạch Lượng Phong?
- Làm sao em biết?
Trương Dương kỳ quái mà hỏi ngược lại.
Kiều Hi Nhi thở dài không trả lời hắn, mà tiếp tục hỏi:
- Sự việc hôm nay là do bọn người Bạch gia sai người làm đúng không?
- Tám chín phần mười!
- Cho nên, anh chuẩn bị buổi tối đi báo thù?
Kiều Hi Nhi nhìn Trương Dương và Cao Kỳ bên cạnh, thản nhiên mà mở miệng hỏi.
Trương Dương cười cười:
- Dù cho anh buông tha bọn họ, bọn chúng liệu sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?
- Không!
Kiều Hi Nhi chậm rãi tiến đến cạnh Trương Dương, giúp hắn sửa lại cổ áo âu phục, nhẹ giọng nói:
- Nhưng em cảm thấy sau lưng Bạch gia chắc chắn còn có người khác yểm trợ, anh nhất định phải cẩn thận, không được xảy ra sự cố!
- Anh sẽ có chừng mực, em yên tâm đi. Dù thế nào cũng sẽ không để cho em thủ tiết.
Trương Dương hiểu ra lời Kiều Hi Nhi, bổ sung thêm:
- Anh sẽ điều tra rõ ràng.
Kiều Hi Nhi cau cái mũi, nhẹ nhàng đá Trương Dương một cái:
- Thật tình!
Trương Dương cùng Cao Kỳ mở chiếc Chevrolet đi rồi, Lưu Tử Tuyền nhíu mày đến bên cạnh Kiều Hi Nhi hỏi:
- Trương Dương sư huynh cùng Cao sư tỷ đi đâu vậy?
Kiều Hi Nhi liếc theo chiếc Chevrolet đã đi xa, thản nhiên mà đáp:
- Giết người, em có tin không?
- Gạt người!
Kiều Hi Nhi cười cười, quấn chặt khăn quàng cổ, chà xát hai bàn tay lạnh như băng, nói:
- Lên xe đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.