Quyển 6 - Chương 25: Chân tướng (Phần 3)
Duyên Phận
27/03/2013
Hồng Bắc Minh cười nói:
- Đã có người nghi ngờ giống như ta, tức là chuyện này quả nhiên có nhiều điểm rất đáng ngờ, mà quan trọng nhất chính là nếu quả thật là như vậy, rốt cục vì nguyên nhân gì mà các ông phải làm như vậy? Người khác không biết, có thể hoài nghi hai ông là mật thám do Đế quốc Kinh Hồng phái tới nằm vùng, nhưng ta biết chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Hơn nữa ta biết trước kia Thiển Thủy Thanh không có oán cùng hai ông, gần đây cũng không thù, càng không có lý do gì hại hắn…
-… Cho nên ta nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục cũng tìm ra được một lý do. Sở dĩ các ông hại hắn, chỉ sợ có liên quan với di mệnh của Liệt Tổng Suất. Nếu như ta đoán không sai, di ngôn thật sự của Liệt Tổng Suất hẳn là rạng sáng ngày Hai Mươi Ba, Quân đoàn Bạo Phong lập tức tấn công Hàn Phong quan, Thiển Thủy Thanh sẽ phối hợp tập kích từ phía sau. Trong trận chiến công quan là do Hồng Bắc Minh ta chủ trì, sau khi đánh hạ Hàn Phong quan, sẽ do Thiển Thủy Thanh đảm nhận chức Tổng Suất tạm thời, có phải không? Chính vì như vậy, thà rằng các ông buông tha cho Hàn Phong quan để hại chết Thiển Thủy Thanh, lý do thật sự là vì các ông không chấp nhận một tên tiểu tử hậu sinh lãnh đạo các ông, vì thế không tiếc hy sinh Thiết Huyết Trấn chôn cùng với Thiển Thủy Thanh!
Hồng Bắc Minh vừa nói ra những lời này, tất cả đều kinh hãi.
o0o
Có một số việc thật ra chỉ cần để tâm ngẫm nghĩ, rốt cục cũng có thể đoán ra. Hồng Bắc Minh cả đời lăn lộn trong quân, đã sớm hiểu ra lòng người sâu như biển cả.
Tuy Thiển Thủy Thanh nhập ngũ mới hơn một năm nhưng đã lên tới vị trí Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, trước sau được thưởng huân chương Tử Tâm và huân chương Hộ Quốc, lên chức cực nhanh, được Hoàng đế trọng vọng, đã vượt xa bọn Đại tướng trong triều. Có người khen ngợi hắn, cũng nhất định có người đố kỵ ghen ghét với hắn, không thể nào có chuyện ai ai cũng khâm phục chiến công của hắn.
Điểm này, đặc biệt là các quan chức cao hơn Thiển Thủy Thanh, càng ghen ghét nhiều hơn.
Việc thăng quan tiến chức quá nhanh của Thiển Thủy Thanh đã uy hiếp nặng nề đến những người trên hắn, nếu nói trong lòng bọn họ không có cảm giác mất cân bằng là không thể có.
Thí dụ như Vũ Tàn Dương, ông ta chinh chiến cả đời, công lao nhiều không đếm xuể, trên người bị thương ít nhất cũng gần trăm chỗ, máu đổ ra ít nhất cũng đầy cả một ao. Trải qua tình trạng như vậy hàng chục năm rốt cục mới có thể ngoi lên tới địa vị Quân Suất của Long Uy Quân, nhưng rốt cục nhìn thấy một tên tiểu tốt chỉ trong chớp mắt đã lên tới chức Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, chỉ thấp hơn ông ta một bậc, trong lòng ông ta sao cảm thấy dễ chịu cho được?!
Kiếp Ngạo không phải cũng như vậy sao?
Thậm chí ngay cả bản thân Hồng Bắc Minh cũng cảm thấy không thoải mái, bởi vì ông ta là người lãnh đạo trực tiếp của Thiển Thủy Thanh, nếu Thiển Thủy Thanh hắn còn muốn ngoi lên, vậy chắc chắn phải đạp lên đầu ông ta còn gì?!
Nhưng nói là nói vậy, dù Thiển Thủy Thanh có chói sáng, có hiển hách, nhưng rốt cục vẫn là cấp dưới của bọn họ. Cho dù hắn có ương ngạnh, chỉ cần hắn biết lễ phép, biết tôn trọng cấp trên, như vậy mọi người còn có thể chịu được. Nhưng nếu để cho Thiển Thủy Thanh leo cao hơn nữa, trở thành Tổng Suất tạm thời của Quân đoàn Bạo Phong, tất cả mọi chuyện lập tức trở nên khác hẳn.
Ai có thể bảo đảm rằng Thiển Thủy Thanh hắn sẽ không đề bạt thân tín khắp nơi, giáng chức tất cả những người thuộc Quân đoàn Bạo Phong cũ???
Trong Thiết Huyết Trấn của hắn, ngoại trừ Thủy Trung Đường, những tướng lĩnh còn lại có ai không phải là huynh đệ đồng sinh tử với hắn? Chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên, vua nào triều thần ấy, một đời chủ soái đương nhiên cũng có nhân mã chủ lực của mình. Nam Sơn Nhạc vừa ngã, thành viên Thiển thị lập tức leo lên. Liệt Cuồng Diễm vừa đi, Liệt Diễm Vệ lập tức bị giải tán. Nếu Thiển Thủy Thanh lên Tổng Suất, ai dám bảo đảm mình sẽ được yên ổn???
Bị một tên tiểu bối ngồi trên đầu, mất mặt chỉ là chuyện nhỏ, mất chức mới là chuyện lớn. Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo không có thù với Thiển Thủy Thanh, nhưng cũng không có giao tình, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng không có lý do gì mà không hãm hại hắn. Đố kỵ ghen ghét cũng được, tự bảo vệ mình cũng được, dù sao cũng không thể để tên tiểu bối này còn sống trở lại Đế quốc Thiên Phong…
Trong đời mình, Liệt Cuồng Diễm phạm một sai lầm lớn nhất chính là coi thường cảm nhận của những người bên cạnh mình, tin tưởng sức hấp dẫn của Thiển Thủy Thanh có thể thuyết phục được các tướng. Đáng tiếc là Thiển Thủy Thanh hắn còn không có cơ hội thi triển ra sức hấp dẫn của mình.
Nếu như có thời gian, bọn họ có thể trở thành bạn tốt, nhưng một khi ngày này đã tới, tất cả đều trở nên khác hẳn.
Vượng Tán nói rất đúng, đánh ngã Liệt Cuồng Diễm, lực lượng ủng hộ Thiển Thủy Thanh trong quân lập tức biến thành lực lượng phản đối, bằng hữu của hắn cũng sẽ biến thành địch nhân. Đây là quan trường, quan trường thật sự, vì lòng tham ích kỷ của con người mà có thể gạt bỏ đại sự quốc gia sang một bên.
Ánh mắt của Hồng Bắc Minh sáng như sao, ông ta cũng không hy vọng Thiển Thủy Thanh lên chức Tổng Suất. Nếu lúc ấy ông ta cũng có mặt nghe lời trăn trối của Liệt Cuồng Diễm, nói không chừng ông ta cũng sẽ quyết định giống như bọn Vũ Tàn Dương.
Đáng tiếc là Hồng Bắc Minh không có mặt, Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo lại không thể nói cho ông ta biết chân tướng sự việc, để tránh vạch lỗi lầm của mình cho người khác biết, bị Hồng Bắc Minh nắm thóp, lúc ấy muốn trở mình cũng khó khăn.
Nhưng Hồng Bắc Minh vẫn căn cứ vào những lời mà ông ta nghe lỏm Thủy Trung Liên, suy đoán ra đầu đuôi gốc ngọn. Trên thực tế không chỉ ông ta, nếu như Cơ Nhược Tử hoặc Thiển Thủy Thanh nghe được chuyện này, cũng sẽ lập tức hiểu ra là chuyện gì, vì sao lại trở nên như vậy.
Năm Đại Quân đoàn của Đế quốc Thiên Phong vốn mỗi Quân đoàn đều có chức Phó Suất, trong đó bởi vì chức Tổng Suất Quân đoàn Bạo Phong chỉ có thể do Thái tử đảm đương, bởi vậy chức Phó Suất của Quân đoàn Bạo Phong cũng tương đương với Tổng Suất, có thể nói là Tổng lãnh đạo binh mã cả nước. Nhưng sau khi Liệt Cuồng Diễm nhậm chức Tổng Suất, chiếc ghế Phó Suất liền để trống, chính là để sau này Thái tử nhậm chức Tổng Suất, Liệt Cuồng Diễm sẽ lui về chỗ đó. Kết quả Thái tử chưa nhậm chức, Liệt Cuồng Diễm lại chết đi trước một bước, chức vị Tổng Suất, Phó Suất đều không có người, làm cho Quân đoàn Bạo Phong như rắn mất đầu, mới đưa đến kết quả như vậy.
Có ai ngờ được chỉ vì chức Phó Suất không có người đảm nhiệm, cho nên mới xảy ra sự cố liên tiếp như vậy chứ?
Hiện tại vấn đề duy nhất chính là: không ai có chứng cớ để chứng minh tất cả những chuyện này.
Quả nhiên, lúc này Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo cười lạnh:
- Hồng Quân Suất tâm cơ quyết đoán, phân tích rành rẽ, đúng vậy, việc này là do hai chúng ta làm, cũng không cần phải chống chế. Tuy nhiên nếu như Hồng Quân Suất có thể phỏng đoán ra tiền căn, chắc có lẽ cũng biết được hậu quả! Thiển Thủy Thanh có đức gì mà có thể ngồi lên đầu chúng ta, làm Tổng Suất của Quân đoàn Bạo Phong? Hừ hừ, đó là một vị trí mà mọi người phải hiểu rằng, không chỉ là thống lĩnh một Quân đoàn mà thôi, khi cần thậm chí còn có thể điều động binh mã khắp cả thiên hạ!
Hồng Bắc Minh thở dài:
- Nhưng các ông cũng không phải không biết, sớm muộn gì hắn cũng phải lui về để cho Thái tử tiếp nhận vị trí ấy, hơn nữa hắn đã cưới Công chúa, tương lai không được nắm binh quyền!
Kiếp Ngạo lập tức đáp:
- Như vậy thì sao? Thiển Thủy Thanh không phải là tên ngốc, hắn có thể lui, nhưng còn thủ hạ của hắn thì sao, bọn chúng sẽ lui sao? Lão Hồng ôi, cho dù Thiển Thủy Thanh giải tán hết binh quyền, ông cũng thừa biết rằng trên đời này vẫn còn một loại quyền lực không thể nào giải phóng, đó là danh vọng! Chỉ cần người của hắn còn nhậm chức cao trong quân, cho dù hắn ở nhà rảnh rỗi, thuận miệng nói vài câu cũng có thể khiến cho người khác vâng lời!
Hồng Bắc Minh lập tức không biết nói gì, những lời này Kiếp Ngạo nói rất đúng.
Từ xưa tới nay, phàm là danh tướng ắt chết không tử tế, cho dù một Tướng quân giải tán hết binh quyền thì đã sao? Những cấp dưới của hắn vẫn trung thành như cũ, ví như Thiên lôi sai đâu đánh đó. Thanh danh bất bại, danh vọng vô tận, cho dù chỉ là một bá tánh tầm thường, nhưng chỉ cần hô lên một tiếng, lập tức có thể có hàng ngàn hàng vạn dũng sĩ bán mạng cho mình.
Sau khi Hoài Âm Hầu Hàn Tín từ chức, vẫn bị Hán vương đầu độc mà chết, vì sao vậy? Bởi vì ông ta có uy vọng, chỉ cần một ngày ông ta còn chưa chết, Hán triều vẫn chưa thể yên lòng. Rất nhiều danh tướng trong lịch sử, sau khi giải trừ binh quyền vẫn không thể làm cho các Quốc chủ yên tâm, đều là vì như vậy. Napoléon bị đày nơi hoang đảo hai lần, lần đầu tiên nhờ vào uy danh lớn lao khiến cho vô số binh lính phản chiến, phục chức thành công. Kết quả một lần nữa dẫn tới chuyện những nước phản Pháp đồng minh ở chung quanh triệu tập đại quân đánh bại, tạo nên trận Waterloo nổi tiếng, cũng làm cho Công tước Wellington nổi danh.
Tài sản vô hình của các danh tướng chính là những chiến công thắng trận của bọn họ, cũng là nguồn gốc làm nên sự đố kỵ của các bậc đế vương. Nếu không phải Thương Dã Vọng có Vân Nghê nơi tay, cho dù Thiển Thủy Thanh làm Phò mã, ông ta cũng không yên tâm. Mà hiện tại, Thương Dã Vọng chưa hề đố kỵ Thiển Thủy Thanh, các vị Quân Suất của Quân đoàn Bạo Phong cũng đã bắt đầu e ngại danh vọng của hắn.
Lúc này Hồng Bắc Minh chỉ có thể nói:
- Các ông có biết rằng làm như vậy sẽ khiến cho đại nghiệp thiên thu của Đế quốc gần như bị hủy trong chốc lát, cơ hội tốt nhất để chiếm Đế quốc Kinh Hồng đã bị các ông bỏ qua hay không?
Vũ Tàn Dương cười nói:
- Trong thiên hạ không bao giờ có một tòa thành quan nào có thể đứng vững vĩnh viễn mà không ngã, hôm nay không chiếm được, sau này cũng có thể chiếm. Nhưng nếu đánh chiếm hôm nay, tương lai chúng ta sẽ không có ngày nào yên ổn. Nói thật ra, nếu như Liệt Tổng Suất chỉ định một trong ba người chúng ta đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời, hai người chúng ta cũng không thể không phục. Đáng tiếc ông ấy không làm như vậy, cho nên không trách được chúng ta!
Hồng Bắc Minh nói:
- Vậy cũng chưa chắc, không phải là Liệt Tổng Suất ra lệnh trước khi đánh chiếm được Hàn Phong quan, sẽ do ta đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời hay sao? Vì sao hai người các ông cũng không đồng ý?
Mặt Vũ Tàn Dương đỏ lên:
- Vì sao ngay cả chuyện này mà ông cũng có thể đoán được?
Hồng Bắc Minh hừ lạnh:
- Các ông phạm một sai lầm rất lớn, chính là nói rằng Liệt Tổng Suất không hề nói một câu di ngôn nào khác, chỉ nói rằng giao cho ba người chúng ta cùng tạm thời cai quản Quân đoàn Bạo Phong. Trong quân không thể một ngày không có chủ, Liệt Tổng Suất đã hấp hối đến nơi, cho dù không kịp nói ra kế hoạch tấn công Hàn Phong quan, nhưng có thể nào lại không xác định chọn người đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời?! Nếu như ông ấy chọn một trong hai người các ông, các ông cũng sẽ không cần khiêm tốn, duy chỉ có ta, các ông mới khó lòng quyết định. Hai lão già các ông bố trí di ngôn của Liệt Tổng Suất, có lẽ ai cũng muốn chính mình làm Tổng Suất, không phục người kia, đương nhiên là không để cho ta, kết quả cuối cùng chỉ có thể là thỏa hiệp với nhau, cho nên mới bày ra trò cùng nhau thống trị này. Nếu làm như vậy, ba người đồng thời cai quản, hai người các ông coi như là một, có chuyện gì tự nhiên là hai người các ông làm chủ. Hai Trấn của Long Nha Quân ta hiện giờ cũng chỉ còn một Xích Huyết Trấn, nói về binh lực, nói về mối liên kết so ra cũng kém các ông, tự nhiên cũng sẽ bị các ông chèn ép. Làm như vậy là kết quả ổn thỏa nhất, nhưng cũng vì làm như vậy mới lưu lại sơ hở chí mạng kia, chính là di ngôn của Liệt Tổng Suất hết sức hoang đường!
Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo nhìn nhau, rốt cục đồng thời cúi đầu, hiển nhiên là mặc nhận tội trạng.
- Đã có người nghi ngờ giống như ta, tức là chuyện này quả nhiên có nhiều điểm rất đáng ngờ, mà quan trọng nhất chính là nếu quả thật là như vậy, rốt cục vì nguyên nhân gì mà các ông phải làm như vậy? Người khác không biết, có thể hoài nghi hai ông là mật thám do Đế quốc Kinh Hồng phái tới nằm vùng, nhưng ta biết chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Hơn nữa ta biết trước kia Thiển Thủy Thanh không có oán cùng hai ông, gần đây cũng không thù, càng không có lý do gì hại hắn…
-… Cho nên ta nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục cũng tìm ra được một lý do. Sở dĩ các ông hại hắn, chỉ sợ có liên quan với di mệnh của Liệt Tổng Suất. Nếu như ta đoán không sai, di ngôn thật sự của Liệt Tổng Suất hẳn là rạng sáng ngày Hai Mươi Ba, Quân đoàn Bạo Phong lập tức tấn công Hàn Phong quan, Thiển Thủy Thanh sẽ phối hợp tập kích từ phía sau. Trong trận chiến công quan là do Hồng Bắc Minh ta chủ trì, sau khi đánh hạ Hàn Phong quan, sẽ do Thiển Thủy Thanh đảm nhận chức Tổng Suất tạm thời, có phải không? Chính vì như vậy, thà rằng các ông buông tha cho Hàn Phong quan để hại chết Thiển Thủy Thanh, lý do thật sự là vì các ông không chấp nhận một tên tiểu tử hậu sinh lãnh đạo các ông, vì thế không tiếc hy sinh Thiết Huyết Trấn chôn cùng với Thiển Thủy Thanh!
Hồng Bắc Minh vừa nói ra những lời này, tất cả đều kinh hãi.
o0o
Có một số việc thật ra chỉ cần để tâm ngẫm nghĩ, rốt cục cũng có thể đoán ra. Hồng Bắc Minh cả đời lăn lộn trong quân, đã sớm hiểu ra lòng người sâu như biển cả.
Tuy Thiển Thủy Thanh nhập ngũ mới hơn một năm nhưng đã lên tới vị trí Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, trước sau được thưởng huân chương Tử Tâm và huân chương Hộ Quốc, lên chức cực nhanh, được Hoàng đế trọng vọng, đã vượt xa bọn Đại tướng trong triều. Có người khen ngợi hắn, cũng nhất định có người đố kỵ ghen ghét với hắn, không thể nào có chuyện ai ai cũng khâm phục chiến công của hắn.
Điểm này, đặc biệt là các quan chức cao hơn Thiển Thủy Thanh, càng ghen ghét nhiều hơn.
Việc thăng quan tiến chức quá nhanh của Thiển Thủy Thanh đã uy hiếp nặng nề đến những người trên hắn, nếu nói trong lòng bọn họ không có cảm giác mất cân bằng là không thể có.
Thí dụ như Vũ Tàn Dương, ông ta chinh chiến cả đời, công lao nhiều không đếm xuể, trên người bị thương ít nhất cũng gần trăm chỗ, máu đổ ra ít nhất cũng đầy cả một ao. Trải qua tình trạng như vậy hàng chục năm rốt cục mới có thể ngoi lên tới địa vị Quân Suất của Long Uy Quân, nhưng rốt cục nhìn thấy một tên tiểu tốt chỉ trong chớp mắt đã lên tới chức Trấn Đốc Thiết Huyết Trấn, chỉ thấp hơn ông ta một bậc, trong lòng ông ta sao cảm thấy dễ chịu cho được?!
Kiếp Ngạo không phải cũng như vậy sao?
Thậm chí ngay cả bản thân Hồng Bắc Minh cũng cảm thấy không thoải mái, bởi vì ông ta là người lãnh đạo trực tiếp của Thiển Thủy Thanh, nếu Thiển Thủy Thanh hắn còn muốn ngoi lên, vậy chắc chắn phải đạp lên đầu ông ta còn gì?!
Nhưng nói là nói vậy, dù Thiển Thủy Thanh có chói sáng, có hiển hách, nhưng rốt cục vẫn là cấp dưới của bọn họ. Cho dù hắn có ương ngạnh, chỉ cần hắn biết lễ phép, biết tôn trọng cấp trên, như vậy mọi người còn có thể chịu được. Nhưng nếu để cho Thiển Thủy Thanh leo cao hơn nữa, trở thành Tổng Suất tạm thời của Quân đoàn Bạo Phong, tất cả mọi chuyện lập tức trở nên khác hẳn.
Ai có thể bảo đảm rằng Thiển Thủy Thanh hắn sẽ không đề bạt thân tín khắp nơi, giáng chức tất cả những người thuộc Quân đoàn Bạo Phong cũ???
Trong Thiết Huyết Trấn của hắn, ngoại trừ Thủy Trung Đường, những tướng lĩnh còn lại có ai không phải là huynh đệ đồng sinh tử với hắn? Chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên, vua nào triều thần ấy, một đời chủ soái đương nhiên cũng có nhân mã chủ lực của mình. Nam Sơn Nhạc vừa ngã, thành viên Thiển thị lập tức leo lên. Liệt Cuồng Diễm vừa đi, Liệt Diễm Vệ lập tức bị giải tán. Nếu Thiển Thủy Thanh lên Tổng Suất, ai dám bảo đảm mình sẽ được yên ổn???
Bị một tên tiểu bối ngồi trên đầu, mất mặt chỉ là chuyện nhỏ, mất chức mới là chuyện lớn. Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo không có thù với Thiển Thủy Thanh, nhưng cũng không có giao tình, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng không có lý do gì mà không hãm hại hắn. Đố kỵ ghen ghét cũng được, tự bảo vệ mình cũng được, dù sao cũng không thể để tên tiểu bối này còn sống trở lại Đế quốc Thiên Phong…
Trong đời mình, Liệt Cuồng Diễm phạm một sai lầm lớn nhất chính là coi thường cảm nhận của những người bên cạnh mình, tin tưởng sức hấp dẫn của Thiển Thủy Thanh có thể thuyết phục được các tướng. Đáng tiếc là Thiển Thủy Thanh hắn còn không có cơ hội thi triển ra sức hấp dẫn của mình.
Nếu như có thời gian, bọn họ có thể trở thành bạn tốt, nhưng một khi ngày này đã tới, tất cả đều trở nên khác hẳn.
Vượng Tán nói rất đúng, đánh ngã Liệt Cuồng Diễm, lực lượng ủng hộ Thiển Thủy Thanh trong quân lập tức biến thành lực lượng phản đối, bằng hữu của hắn cũng sẽ biến thành địch nhân. Đây là quan trường, quan trường thật sự, vì lòng tham ích kỷ của con người mà có thể gạt bỏ đại sự quốc gia sang một bên.
Ánh mắt của Hồng Bắc Minh sáng như sao, ông ta cũng không hy vọng Thiển Thủy Thanh lên chức Tổng Suất. Nếu lúc ấy ông ta cũng có mặt nghe lời trăn trối của Liệt Cuồng Diễm, nói không chừng ông ta cũng sẽ quyết định giống như bọn Vũ Tàn Dương.
Đáng tiếc là Hồng Bắc Minh không có mặt, Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo lại không thể nói cho ông ta biết chân tướng sự việc, để tránh vạch lỗi lầm của mình cho người khác biết, bị Hồng Bắc Minh nắm thóp, lúc ấy muốn trở mình cũng khó khăn.
Nhưng Hồng Bắc Minh vẫn căn cứ vào những lời mà ông ta nghe lỏm Thủy Trung Liên, suy đoán ra đầu đuôi gốc ngọn. Trên thực tế không chỉ ông ta, nếu như Cơ Nhược Tử hoặc Thiển Thủy Thanh nghe được chuyện này, cũng sẽ lập tức hiểu ra là chuyện gì, vì sao lại trở nên như vậy.
Năm Đại Quân đoàn của Đế quốc Thiên Phong vốn mỗi Quân đoàn đều có chức Phó Suất, trong đó bởi vì chức Tổng Suất Quân đoàn Bạo Phong chỉ có thể do Thái tử đảm đương, bởi vậy chức Phó Suất của Quân đoàn Bạo Phong cũng tương đương với Tổng Suất, có thể nói là Tổng lãnh đạo binh mã cả nước. Nhưng sau khi Liệt Cuồng Diễm nhậm chức Tổng Suất, chiếc ghế Phó Suất liền để trống, chính là để sau này Thái tử nhậm chức Tổng Suất, Liệt Cuồng Diễm sẽ lui về chỗ đó. Kết quả Thái tử chưa nhậm chức, Liệt Cuồng Diễm lại chết đi trước một bước, chức vị Tổng Suất, Phó Suất đều không có người, làm cho Quân đoàn Bạo Phong như rắn mất đầu, mới đưa đến kết quả như vậy.
Có ai ngờ được chỉ vì chức Phó Suất không có người đảm nhiệm, cho nên mới xảy ra sự cố liên tiếp như vậy chứ?
Hiện tại vấn đề duy nhất chính là: không ai có chứng cớ để chứng minh tất cả những chuyện này.
Quả nhiên, lúc này Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo cười lạnh:
- Hồng Quân Suất tâm cơ quyết đoán, phân tích rành rẽ, đúng vậy, việc này là do hai chúng ta làm, cũng không cần phải chống chế. Tuy nhiên nếu như Hồng Quân Suất có thể phỏng đoán ra tiền căn, chắc có lẽ cũng biết được hậu quả! Thiển Thủy Thanh có đức gì mà có thể ngồi lên đầu chúng ta, làm Tổng Suất của Quân đoàn Bạo Phong? Hừ hừ, đó là một vị trí mà mọi người phải hiểu rằng, không chỉ là thống lĩnh một Quân đoàn mà thôi, khi cần thậm chí còn có thể điều động binh mã khắp cả thiên hạ!
Hồng Bắc Minh thở dài:
- Nhưng các ông cũng không phải không biết, sớm muộn gì hắn cũng phải lui về để cho Thái tử tiếp nhận vị trí ấy, hơn nữa hắn đã cưới Công chúa, tương lai không được nắm binh quyền!
Kiếp Ngạo lập tức đáp:
- Như vậy thì sao? Thiển Thủy Thanh không phải là tên ngốc, hắn có thể lui, nhưng còn thủ hạ của hắn thì sao, bọn chúng sẽ lui sao? Lão Hồng ôi, cho dù Thiển Thủy Thanh giải tán hết binh quyền, ông cũng thừa biết rằng trên đời này vẫn còn một loại quyền lực không thể nào giải phóng, đó là danh vọng! Chỉ cần người của hắn còn nhậm chức cao trong quân, cho dù hắn ở nhà rảnh rỗi, thuận miệng nói vài câu cũng có thể khiến cho người khác vâng lời!
Hồng Bắc Minh lập tức không biết nói gì, những lời này Kiếp Ngạo nói rất đúng.
Từ xưa tới nay, phàm là danh tướng ắt chết không tử tế, cho dù một Tướng quân giải tán hết binh quyền thì đã sao? Những cấp dưới của hắn vẫn trung thành như cũ, ví như Thiên lôi sai đâu đánh đó. Thanh danh bất bại, danh vọng vô tận, cho dù chỉ là một bá tánh tầm thường, nhưng chỉ cần hô lên một tiếng, lập tức có thể có hàng ngàn hàng vạn dũng sĩ bán mạng cho mình.
Sau khi Hoài Âm Hầu Hàn Tín từ chức, vẫn bị Hán vương đầu độc mà chết, vì sao vậy? Bởi vì ông ta có uy vọng, chỉ cần một ngày ông ta còn chưa chết, Hán triều vẫn chưa thể yên lòng. Rất nhiều danh tướng trong lịch sử, sau khi giải trừ binh quyền vẫn không thể làm cho các Quốc chủ yên tâm, đều là vì như vậy. Napoléon bị đày nơi hoang đảo hai lần, lần đầu tiên nhờ vào uy danh lớn lao khiến cho vô số binh lính phản chiến, phục chức thành công. Kết quả một lần nữa dẫn tới chuyện những nước phản Pháp đồng minh ở chung quanh triệu tập đại quân đánh bại, tạo nên trận Waterloo nổi tiếng, cũng làm cho Công tước Wellington nổi danh.
Tài sản vô hình của các danh tướng chính là những chiến công thắng trận của bọn họ, cũng là nguồn gốc làm nên sự đố kỵ của các bậc đế vương. Nếu không phải Thương Dã Vọng có Vân Nghê nơi tay, cho dù Thiển Thủy Thanh làm Phò mã, ông ta cũng không yên tâm. Mà hiện tại, Thương Dã Vọng chưa hề đố kỵ Thiển Thủy Thanh, các vị Quân Suất của Quân đoàn Bạo Phong cũng đã bắt đầu e ngại danh vọng của hắn.
Lúc này Hồng Bắc Minh chỉ có thể nói:
- Các ông có biết rằng làm như vậy sẽ khiến cho đại nghiệp thiên thu của Đế quốc gần như bị hủy trong chốc lát, cơ hội tốt nhất để chiếm Đế quốc Kinh Hồng đã bị các ông bỏ qua hay không?
Vũ Tàn Dương cười nói:
- Trong thiên hạ không bao giờ có một tòa thành quan nào có thể đứng vững vĩnh viễn mà không ngã, hôm nay không chiếm được, sau này cũng có thể chiếm. Nhưng nếu đánh chiếm hôm nay, tương lai chúng ta sẽ không có ngày nào yên ổn. Nói thật ra, nếu như Liệt Tổng Suất chỉ định một trong ba người chúng ta đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời, hai người chúng ta cũng không thể không phục. Đáng tiếc ông ấy không làm như vậy, cho nên không trách được chúng ta!
Hồng Bắc Minh nói:
- Vậy cũng chưa chắc, không phải là Liệt Tổng Suất ra lệnh trước khi đánh chiếm được Hàn Phong quan, sẽ do ta đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời hay sao? Vì sao hai người các ông cũng không đồng ý?
Mặt Vũ Tàn Dương đỏ lên:
- Vì sao ngay cả chuyện này mà ông cũng có thể đoán được?
Hồng Bắc Minh hừ lạnh:
- Các ông phạm một sai lầm rất lớn, chính là nói rằng Liệt Tổng Suất không hề nói một câu di ngôn nào khác, chỉ nói rằng giao cho ba người chúng ta cùng tạm thời cai quản Quân đoàn Bạo Phong. Trong quân không thể một ngày không có chủ, Liệt Tổng Suất đã hấp hối đến nơi, cho dù không kịp nói ra kế hoạch tấn công Hàn Phong quan, nhưng có thể nào lại không xác định chọn người đảm nhiệm chức Tổng Suất tạm thời?! Nếu như ông ấy chọn một trong hai người các ông, các ông cũng sẽ không cần khiêm tốn, duy chỉ có ta, các ông mới khó lòng quyết định. Hai lão già các ông bố trí di ngôn của Liệt Tổng Suất, có lẽ ai cũng muốn chính mình làm Tổng Suất, không phục người kia, đương nhiên là không để cho ta, kết quả cuối cùng chỉ có thể là thỏa hiệp với nhau, cho nên mới bày ra trò cùng nhau thống trị này. Nếu làm như vậy, ba người đồng thời cai quản, hai người các ông coi như là một, có chuyện gì tự nhiên là hai người các ông làm chủ. Hai Trấn của Long Nha Quân ta hiện giờ cũng chỉ còn một Xích Huyết Trấn, nói về binh lực, nói về mối liên kết so ra cũng kém các ông, tự nhiên cũng sẽ bị các ông chèn ép. Làm như vậy là kết quả ổn thỏa nhất, nhưng cũng vì làm như vậy mới lưu lại sơ hở chí mạng kia, chính là di ngôn của Liệt Tổng Suất hết sức hoang đường!
Vũ Tàn Dương và Kiếp Ngạo nhìn nhau, rốt cục đồng thời cúi đầu, hiển nhiên là mặc nhận tội trạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.