Đệ Tam Thứ Mười Chín Công Lược
Chương 46: Thần tượng là mèo (8)
Ưu Khương
26/09/2021
Hôm nay công tác kết thúc viên mãn.
Dụ Sở quả thực không thể tin được, chính mình tiến triển nhanh chóng như thế.
Lúc này mới vào công ty ngày đầu tiên, liền thành công gặp được thần tượng, hơn nữa còn tặng đối phương một cây kẹp tóc!
Có thể ở trước mặt thần tượng có cảm giác tồn tại, làm fan vui sướng nhất cùng lắm cũng chỉ có như thế này thôi.
Đối với chuyện cô vui sướng, hệ thống có chút khinh thường, nhỏ giọng nói thầm: “Còn không phải do ký chủ đã quá lâu không có xuyên nhanh, em cố ý chọn mấy cái thế giới cấp thấp để cho chị thả lỏng a.”
Dụ Sở: “……” Ta không nghe!
“Công lược thần tượng chẳng lẽ còn tính là khó khăn thấp sao?”
Hệ thống bình tĩnh nói: “Có nhiều trợ giúp như vậy nha.”
Dụ Sở: “……”
Được rồi, thật đúng là....
*
Buổi tối, cô tới ký túc xá một lúc lâu, hai người thực tập sinh khác còn chưa có trở về.
Hoa Ức ký túc xá của nhân viên cũng bố trí thật ấm áp, còn có ban công cùng phòng bếp nhỏ, phòng ngủ có hai giường tầng, tổng cộng bốn cái giường.
Dụ Sở ở giường dưới, cô trải ga giường của mình, sau đó bò lên, lấy điện thoại ra phát Weibo.
Hôm nay thừa dịp lúc ở phòng thu âm, chụp vài bức ảnh cận, tuy rằng không có thiết bị chuyên nghiệp, mà là dùng điện thoại, nhưng thần tượng giá trị nhan sắc quá cao, Dụ Sở đơn giản chỉ là chỉnh thêm bộ lọc, liền cảm thấy đẹp đến không chân thật a.
Cô đem ảnh chụp phát ra với dòng chữ: 【 hôm nay là công việc của ta ~】
Ngay sau khi bức ảnh được đăng tải, đã có rất nhiều bình luận.
Dụ Sở vui tươi hớn hở mà mở ra xem.
Rất nhiều fan biết cô đi Hoa Ức thực tập, đều là thủ sẵn điện thoại chờ cô phát weibo, vì thế ảnh chụp được tung ra không bao lâu liền nhanh chóng lên hot search.
Trong ba bức ảnh do Dụ Sở chụp, có một tấm thiếu niên hơi rũ mắt, nhìn piano giống như lâm vào suy tư, ánh đèn trên đỉnh đầu rọi xuống hàng mi dài, tựa như cánh bướm, phía dưới là tròng mắt đen trắng, sạch sẽ mà thanh lãnh.
Các fan đều khóc.
【 a a a muốn ở trên lông mi ca ca khiêu vũ! Chủ tus ngươi quá tuyệt đi, đây tuyệt đối là ảnh chụp đẹp nhất mà ta từng thấy, chủ tus lợi hại! 】
【 a a a thực xin lỗi ta lại có chút chua! Ngươi cách Thần Hi bảo bối cũng quá gần đi, a a a a lông mi đều có thể xem đến rõ ràng a! 】
【 chua! 】
【 chua ê ẩm 】
【 ai, nghĩ thoáng chút! Đưa tỷ tỷ đi Hoa Ức, chúng ta còn có đồ để xem, dù sao chúng ta cũng khẳng định không đi được 】
【 tiểu tỷ tỷ phát thêm ảnh a! 】
Bất quá, có một fan cẩn thận phát hiện ra điều bất thường.
【 oa các ngươi có thấy hay không ở trên đàn của ca ca, giống như có cái vật phẩm trang sức nhỏ? 】
【 nơi nào nơi nào 】
【 chết tiệt ta thấy! Đó là cái gì! Như thế nào đồ vật của nữ hài tử lại ở trên đàn của Thần Hi? 】
【 đừng nghĩ, đừng nghĩ, tính cách của bảo bối tạm thời không có khả năng yêu đương, không cần liên tưởng quá độ! Nói không chừng chính là người khác tùy ý đặt ở đó 】
【 tán đồng lầu trên! 】
……
Dụ Sở lướt bình luận, phát hiện bình luận phổ biến nhất là nói về cái kẹp tóc kia, không khỏi khụ một tiếng, tắt điện thoại đi rửa mặt.
Ngại quá đó là đồ vật của tại hạ nha.
Lúc cô rửa mặt xong, ngồi ở trên giường, bỗng nhiên nghe được âm thanh từ ban công truyền tới, vì thế xoa tóc, đi qua nhìn xem, kết quả cái gì cũng không có.
Ban công cửa kính đóng chặt, bên ngoài là một cái lan can nhỏ, trời tối sầm lại.
Dụ Sở cũng không có đẩy cửa kính ra, chỉ đứng ở trong phòng nhìn đông nhìn tây trong chốc lát, xác định ngoài ban công trống không, thứ gì cũng không có, vì thế chuẩn bị trở về sấy tóc.
Kết quả còn chưa có xoay người, dưới chân lại truyền đến một tiếng mèo nhỏ kêu, lười biếng thanh âm mềm mại: “Meoo……”
Dụ Sở ngẩn người, dừng bước chân cúi đầu nhìn xuống.
Ngoài cửa kính đóng chặt lại có một chú mèo con.
Nhìn qua trắng tuyết mềm mại, đôi mắt màu xanh băng thâm thúy, đôi tai mèo dựng lên đỉnh đầu, theo nó nghiêng đầu động tác lắc lư, nó dường như đang chờ Dụ Sở phát hiện ra nó, kết quả thiếu nữ căn bản không nhìn thấy, vì thế không thể không meoo một tiếng.
Dụ Sở trợn to mắt.
Bé mèo con này cũng quá đáng yêu đi.
Nó đứng ở ngoài cửa, ánh mắt thuần túy mà nhìn cô, tai mèo nhanh nhạy động động, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, nâng một chân trước lên.
Móng vuốt nhỏ phấn nộn để ở trên cửa kính, tựa như ra hiệu muốn Dụ Sở mở cửa.
“Oa, mèo con.”
Dụ Sở cảm thấy Thần Hi cùng mèo nhỏ rất giống nhau, vì vậy khi nhìn thấy bé mèo này, trái tim lập tức tan chảy, cũng không biết tiểu bảo bối này như thế nào lại ở ban công, vì thế chạy nhanh ra mở cửa cho nó tiến vào.
Cửa mở ra, mèo con động tác ưu nhã, đuôi nhỏ cuốn cuốn, đi vào phòng, khẽ chuyển động tai.
Dụ Sở đi theo phía sau, đem nó ôm lên.
Mèo nhỏ: “……”
Nó giống như cứng đờ một chút, mở mắt mèo to tròn nhìn thẳng cô, cứng đờ lại ngoan ngoãn mà bị cô ôm. Dụ Sở cảm thấy mèo nhỏ có lẽ là sợ người lạ, vì thế không ôm lâu lắm, chỉ xoa xoa nhẹ nó, liền đem nó đặt ở trên giường của mình, cho nó tự mình hoạt động.
Mèo nhỏ liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy vào trong ba lô cô, móng vuốt nhẹ nhàng gãi gãi khóa kéo ba lô, sau đó nghiêng đầu nhìn chằm chằm cô, giống như lễ phép mà muốn cô mở ra.
Dụ Sở ngạc nhiên, không biết nó có ý gì, vì thế thử mở ba lô ra: “Làm sau vậy bảo bối, trong ba lô ta không có đồ ăn vật a.”
Ba lô được mở ra, mèo nhỏ trắng sữa liền chui vào trong.
Qua hai giây, nó lại lộ đầu nhỏ ra khỏi khoá kéo của ba lô.
Mèo nhỏ lớn lên thật sự quá đáng yêu, Dụ Sở còn chưa có gặp qua mèo con xinh đẹp như vậy, đặc biệt lúc này chỉ có cái đầu nhỏ ló ra, càng có vẻ mềm mại dễ thương…… Dụ Sở không khỏi tê một tiếng: “Giống mèo con như em, ta một ngày có thể đánh bại hai mươi tên hói.”
“……”
Mèo nhỏ sững sờ, mắt mèo to tròn xinh đẹp liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó từ trong ba lô lăn ra một cuộn len. Móng vuốt mèo đè ở trên cuộn len, tựa hồ cảm xúc trở nên vui sướng, tai mèo khẽ nhúc nhích, móng vuốt phấn nộn đem cuộn len lăn ra khỏi ba lô, sau đó ôm lăn một vòng, hướng về phía Dụ Sở meoo một tiếng.
Dụ Sở hiểu ý: “Muốn ta bồi em chơi sao?”
“Meoo.”
Mèo con ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Con ngươi của nó có màu xanh băng, thuần túy lại sâu thẳm, kết hợp giữa màu sắc của đại dương và bầu trời đầy sao. Dụ Sở nhìn cặp mắt mèo kia, lại không hiểu tại sao nhớ tới đôi mắt thần tượng nhà mình, cũng đẹp đẽ và thuần khiết như nhau.
“Tiểu bảo bối, tỷ tỷ muốn sấy tóc a, em trước tự mình chơi đi, chờ lát nữa tỷ tỷ bồi em nha.” Dụ Sở đứng dậy đi vào phòng tắm.
Ánh mắt của mèo con dõi theo bước đi của cô, đầu nhỏ quay lại, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, cái đuôi phía sau cũng vui vẻ mà lắc lắc. Sau đó ôm cuộn len lăn tới lăn lui, móng vuốt nhỏ đem nó lăn đến đầu giường rồi lại nhảy qua và đem nó lăn xuống cuối giường, đầu nhỏ cũng di chuyển theo.
Một con mèo chính mình tự chơi đến vui vẻ vô cùng.
Dụ Sở sấy xong tóc ra tới, liền thấy mèo nhỏ ôm cuộn len ghé vào trên giường.
Nó tuổi còn nhỏ nên cái đầu cũng nhỏ, toàn bộ thân mèo ôm lấy cuộn len, nghiêng đầu nhìn chăm chú cô.
====
Mèo con ham chơi =))) Có ai biết mèo nhỏ là ai hong a ~
210922
Dụ Sở quả thực không thể tin được, chính mình tiến triển nhanh chóng như thế.
Lúc này mới vào công ty ngày đầu tiên, liền thành công gặp được thần tượng, hơn nữa còn tặng đối phương một cây kẹp tóc!
Có thể ở trước mặt thần tượng có cảm giác tồn tại, làm fan vui sướng nhất cùng lắm cũng chỉ có như thế này thôi.
Đối với chuyện cô vui sướng, hệ thống có chút khinh thường, nhỏ giọng nói thầm: “Còn không phải do ký chủ đã quá lâu không có xuyên nhanh, em cố ý chọn mấy cái thế giới cấp thấp để cho chị thả lỏng a.”
Dụ Sở: “……” Ta không nghe!
“Công lược thần tượng chẳng lẽ còn tính là khó khăn thấp sao?”
Hệ thống bình tĩnh nói: “Có nhiều trợ giúp như vậy nha.”
Dụ Sở: “……”
Được rồi, thật đúng là....
*
Buổi tối, cô tới ký túc xá một lúc lâu, hai người thực tập sinh khác còn chưa có trở về.
Hoa Ức ký túc xá của nhân viên cũng bố trí thật ấm áp, còn có ban công cùng phòng bếp nhỏ, phòng ngủ có hai giường tầng, tổng cộng bốn cái giường.
Dụ Sở ở giường dưới, cô trải ga giường của mình, sau đó bò lên, lấy điện thoại ra phát Weibo.
Hôm nay thừa dịp lúc ở phòng thu âm, chụp vài bức ảnh cận, tuy rằng không có thiết bị chuyên nghiệp, mà là dùng điện thoại, nhưng thần tượng giá trị nhan sắc quá cao, Dụ Sở đơn giản chỉ là chỉnh thêm bộ lọc, liền cảm thấy đẹp đến không chân thật a.
Cô đem ảnh chụp phát ra với dòng chữ: 【 hôm nay là công việc của ta ~】
Ngay sau khi bức ảnh được đăng tải, đã có rất nhiều bình luận.
Dụ Sở vui tươi hớn hở mà mở ra xem.
Rất nhiều fan biết cô đi Hoa Ức thực tập, đều là thủ sẵn điện thoại chờ cô phát weibo, vì thế ảnh chụp được tung ra không bao lâu liền nhanh chóng lên hot search.
Trong ba bức ảnh do Dụ Sở chụp, có một tấm thiếu niên hơi rũ mắt, nhìn piano giống như lâm vào suy tư, ánh đèn trên đỉnh đầu rọi xuống hàng mi dài, tựa như cánh bướm, phía dưới là tròng mắt đen trắng, sạch sẽ mà thanh lãnh.
Các fan đều khóc.
【 a a a muốn ở trên lông mi ca ca khiêu vũ! Chủ tus ngươi quá tuyệt đi, đây tuyệt đối là ảnh chụp đẹp nhất mà ta từng thấy, chủ tus lợi hại! 】
【 a a a thực xin lỗi ta lại có chút chua! Ngươi cách Thần Hi bảo bối cũng quá gần đi, a a a a lông mi đều có thể xem đến rõ ràng a! 】
【 chua! 】
【 chua ê ẩm 】
【 ai, nghĩ thoáng chút! Đưa tỷ tỷ đi Hoa Ức, chúng ta còn có đồ để xem, dù sao chúng ta cũng khẳng định không đi được 】
【 tiểu tỷ tỷ phát thêm ảnh a! 】
Bất quá, có một fan cẩn thận phát hiện ra điều bất thường.
【 oa các ngươi có thấy hay không ở trên đàn của ca ca, giống như có cái vật phẩm trang sức nhỏ? 】
【 nơi nào nơi nào 】
【 chết tiệt ta thấy! Đó là cái gì! Như thế nào đồ vật của nữ hài tử lại ở trên đàn của Thần Hi? 】
【 đừng nghĩ, đừng nghĩ, tính cách của bảo bối tạm thời không có khả năng yêu đương, không cần liên tưởng quá độ! Nói không chừng chính là người khác tùy ý đặt ở đó 】
【 tán đồng lầu trên! 】
……
Dụ Sở lướt bình luận, phát hiện bình luận phổ biến nhất là nói về cái kẹp tóc kia, không khỏi khụ một tiếng, tắt điện thoại đi rửa mặt.
Ngại quá đó là đồ vật của tại hạ nha.
Lúc cô rửa mặt xong, ngồi ở trên giường, bỗng nhiên nghe được âm thanh từ ban công truyền tới, vì thế xoa tóc, đi qua nhìn xem, kết quả cái gì cũng không có.
Ban công cửa kính đóng chặt, bên ngoài là một cái lan can nhỏ, trời tối sầm lại.
Dụ Sở cũng không có đẩy cửa kính ra, chỉ đứng ở trong phòng nhìn đông nhìn tây trong chốc lát, xác định ngoài ban công trống không, thứ gì cũng không có, vì thế chuẩn bị trở về sấy tóc.
Kết quả còn chưa có xoay người, dưới chân lại truyền đến một tiếng mèo nhỏ kêu, lười biếng thanh âm mềm mại: “Meoo……”
Dụ Sở ngẩn người, dừng bước chân cúi đầu nhìn xuống.
Ngoài cửa kính đóng chặt lại có một chú mèo con.
Nhìn qua trắng tuyết mềm mại, đôi mắt màu xanh băng thâm thúy, đôi tai mèo dựng lên đỉnh đầu, theo nó nghiêng đầu động tác lắc lư, nó dường như đang chờ Dụ Sở phát hiện ra nó, kết quả thiếu nữ căn bản không nhìn thấy, vì thế không thể không meoo một tiếng.
Dụ Sở trợn to mắt.
Bé mèo con này cũng quá đáng yêu đi.
Nó đứng ở ngoài cửa, ánh mắt thuần túy mà nhìn cô, tai mèo nhanh nhạy động động, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, nâng một chân trước lên.
Móng vuốt nhỏ phấn nộn để ở trên cửa kính, tựa như ra hiệu muốn Dụ Sở mở cửa.
“Oa, mèo con.”
Dụ Sở cảm thấy Thần Hi cùng mèo nhỏ rất giống nhau, vì vậy khi nhìn thấy bé mèo này, trái tim lập tức tan chảy, cũng không biết tiểu bảo bối này như thế nào lại ở ban công, vì thế chạy nhanh ra mở cửa cho nó tiến vào.
Cửa mở ra, mèo con động tác ưu nhã, đuôi nhỏ cuốn cuốn, đi vào phòng, khẽ chuyển động tai.
Dụ Sở đi theo phía sau, đem nó ôm lên.
Mèo nhỏ: “……”
Nó giống như cứng đờ một chút, mở mắt mèo to tròn nhìn thẳng cô, cứng đờ lại ngoan ngoãn mà bị cô ôm. Dụ Sở cảm thấy mèo nhỏ có lẽ là sợ người lạ, vì thế không ôm lâu lắm, chỉ xoa xoa nhẹ nó, liền đem nó đặt ở trên giường của mình, cho nó tự mình hoạt động.
Mèo nhỏ liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy vào trong ba lô cô, móng vuốt nhẹ nhàng gãi gãi khóa kéo ba lô, sau đó nghiêng đầu nhìn chằm chằm cô, giống như lễ phép mà muốn cô mở ra.
Dụ Sở ngạc nhiên, không biết nó có ý gì, vì thế thử mở ba lô ra: “Làm sau vậy bảo bối, trong ba lô ta không có đồ ăn vật a.”
Ba lô được mở ra, mèo nhỏ trắng sữa liền chui vào trong.
Qua hai giây, nó lại lộ đầu nhỏ ra khỏi khoá kéo của ba lô.
Mèo nhỏ lớn lên thật sự quá đáng yêu, Dụ Sở còn chưa có gặp qua mèo con xinh đẹp như vậy, đặc biệt lúc này chỉ có cái đầu nhỏ ló ra, càng có vẻ mềm mại dễ thương…… Dụ Sở không khỏi tê một tiếng: “Giống mèo con như em, ta một ngày có thể đánh bại hai mươi tên hói.”
“……”
Mèo nhỏ sững sờ, mắt mèo to tròn xinh đẹp liếc nhìn cô một cái, ngay sau đó từ trong ba lô lăn ra một cuộn len. Móng vuốt mèo đè ở trên cuộn len, tựa hồ cảm xúc trở nên vui sướng, tai mèo khẽ nhúc nhích, móng vuốt phấn nộn đem cuộn len lăn ra khỏi ba lô, sau đó ôm lăn một vòng, hướng về phía Dụ Sở meoo một tiếng.
Dụ Sở hiểu ý: “Muốn ta bồi em chơi sao?”
“Meoo.”
Mèo con ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Con ngươi của nó có màu xanh băng, thuần túy lại sâu thẳm, kết hợp giữa màu sắc của đại dương và bầu trời đầy sao. Dụ Sở nhìn cặp mắt mèo kia, lại không hiểu tại sao nhớ tới đôi mắt thần tượng nhà mình, cũng đẹp đẽ và thuần khiết như nhau.
“Tiểu bảo bối, tỷ tỷ muốn sấy tóc a, em trước tự mình chơi đi, chờ lát nữa tỷ tỷ bồi em nha.” Dụ Sở đứng dậy đi vào phòng tắm.
Ánh mắt của mèo con dõi theo bước đi của cô, đầu nhỏ quay lại, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ, cái đuôi phía sau cũng vui vẻ mà lắc lắc. Sau đó ôm cuộn len lăn tới lăn lui, móng vuốt nhỏ đem nó lăn đến đầu giường rồi lại nhảy qua và đem nó lăn xuống cuối giường, đầu nhỏ cũng di chuyển theo.
Một con mèo chính mình tự chơi đến vui vẻ vô cùng.
Dụ Sở sấy xong tóc ra tới, liền thấy mèo nhỏ ôm cuộn len ghé vào trên giường.
Nó tuổi còn nhỏ nên cái đầu cũng nhỏ, toàn bộ thân mèo ôm lấy cuộn len, nghiêng đầu nhìn chăm chú cô.
====
Mèo con ham chơi =))) Có ai biết mèo nhỏ là ai hong a ~
210922
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.