Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Giáo Thảo Quốc Dân Là Nữ Sinh
Chương 725
Chiến Thất Thiếu
29/11/2021
Nói giỡn!
Áp đảo thì tính là cái gì.
Khi còn nhỏ, nói đẩy ngã liền đẩy.
Bất quá, hảo hán quả thật không thể so bì với uy vũ năm xưa.
Huống gì hiện tại đại thần xác thật không dễ dàng bị áp chế.
Thiếu niên một tay đút vào túi quần, chỉ đáp lại Lâm Trầm Đào mấy chữ: “Tôi không phải cong.”
Lâm Trầm Đào biểu cảm nghiêm túc: “Tôi trước kia sẽ tin.”
Ý tứ chính là nói, hiện tại cậu nói cậu không phải cong, cơ bản là vô nghĩa.
“Cậu chẳng lẽ đã quên việc vừa rồi cậu cầm kem ốc quế, chủ động hôn Tần Mạc? Tiểu Hắc Đào, có ghi hình làm chứng, cậu không cần giảo biện.”
Bạc Cửu cũng không phản ứng lại hắn, bởi vì lúc này đại thần giống tiểu sủng vật khi còn nhỏ của cô nhất.
Đặc biệt là thời điểm tóc ướt dầm dề, liền càng giống.
Cô còn nhớ rõ.
Có một lần cô vội vàng làm bàn phím nhỏ, không cẩn thận đem việc sủng vật mời cô chơi game quên mất.
Tiểu sủng vật liền ba ngày không chịu cùng cô nói một câu.
Đến gia trưởng khuyên cũng đều không có tác dụng.
Khuôn mặt nhỏ lạnh nhạt, giống như ai thiếu hắn một trăm vạn vậy.
Bạc Cửu không có biện pháp, chỉ có thể trộm vượt tường.
Lại nói tiếp, kỹ thuật trèo tường của cô đều là luyện ra từ khi đó.
Thật vất vả mới vào được phòng ngủ, lại không thấy người đâu.
Lúc này làm một cái tiểu thông minh tương lai muốn trở thành hacker…
Vừa nghe đến trong phòng tắm có tiếng nước, nhất định là muốn đi đến phòng tắm xem một chút rồi!!!
Có đúng không?
Ai biết được, trên đỉnh đầu cô vẫn còn lá cây vừa mở cửa ra, ấn tượng đầu tiên đập vào mắt chính là tóc ướt dầm dề, một thân tuyết trắng, đang híp mắt nhìn cô.
Không có mặc quần áo……!
Bạc Cửu thề, cô lúc đó chính là đơn thuần thầm nghĩ đến xin lỗi, hoàn toàn không có ý rình coi ai tắm rửa hết !!
Kết quả, tiểu sủng vật vốn dĩ dự định ba ngày bất hòa không cùng cô nói chuyện.
Trực tiếp biến thành mười ngày.
Hơn nữa còn luôn dung ánh mắt đề phòng lang sói nhìn cô .
Bạc Cửu không biết dùng bao nhiêu thứ tốt mới có thể đem tiểu sủng vật làm dịu xuống.
Cuối cùng, tiểu sủng vật cuối cùng cũng tha thứ cho cô, còn không quên xách cổ áo cô chất vấn: “Làm một thục nữ, rụt rè của cậu đâu.”
Bạc Cửu khi đó ngữ văn không tốt lắm, đặc biệt là quốc ngữ: “Rụt rè? Đó là thứ gì?”
Tiểu sủng vật bị cô chọc tức đến cười lạnh.
Nếu không phải bởi vì hắn sinh bệnh.
Bạc Cửu cảm thấy tiểu sủng vật cả đời đều sẽ không phát hiện được cô tốt.
Sau này, cô vẫn luôn nuôi tiểu sủng vật.
Khi đó hai người đều dựa vào cùng nhau chơi trò chơi, Super Mario đánh qua cửa.
Đương nhiên, ký ức nhiều nhất vẫn là, bị sủng vật buộc học quốc ngữ.
Chỉ là……
Khi đó, cũng không thấy đại thần có nhiều chán ghét với nữ hài tử a.
Như thế nào trưởng thành liền không giống nhau.
Chẳng lẽ là bởi vì khi còn nhỏ mình tương đối đáng yêu? Khiến đại thần cực kì thích?
Bạn học Cửu luôn rất tự tin vào bản thân.
Hiển nhiên đã xem nhẹ mất một điều.
Bất kể là ai khi còn nhỏ luôn bị một nữ hài tử đẩy ngã.
Đều sẽ không bao giờ cảm thấy đối phương đáng yêu.
Mà là cảm thấy giống một cái thổ phỉ mới là sự thật.
Tần Mạc bơi xong vịnh đi lên, nhìn đến thấy thiếu niên bộ dáng cùng vẻ mặt nghi hoặc, cách hắn còn rất gần.
Ánh hoàng hôn rơi xuống trên khuôn mặt sạch sẽ kia đến cả lông tơ cũng có thể nhìn rõ, người như vậy, đáng lẽ đã sớm nên bị hắn hung hăng thu thập một phen rồi!
Bất quá, hiện tại dù sao cũng không phải ở khách sạn, muốn làm cái gì, cũng không quá thuận tiện.
Tần Mạc nghiêng người, cầm lấy khăn lông màu trắng trên đầu, trực tiếp che đi khuôn mặt thiếu niên.
Không nhìn.
Càng nhìn càng không khống chế được chính mình.
Cũng may tổ tiết mục có lương tâm, sau khi thấy ba đại nam thần cùng nhau đi lên, vui sướng tuyên bố nhiệm vụ hôm nay kết thúc, kế tiếp là thời gian nghỉ ngơi ở khách sạn!
Áp đảo thì tính là cái gì.
Khi còn nhỏ, nói đẩy ngã liền đẩy.
Bất quá, hảo hán quả thật không thể so bì với uy vũ năm xưa.
Huống gì hiện tại đại thần xác thật không dễ dàng bị áp chế.
Thiếu niên một tay đút vào túi quần, chỉ đáp lại Lâm Trầm Đào mấy chữ: “Tôi không phải cong.”
Lâm Trầm Đào biểu cảm nghiêm túc: “Tôi trước kia sẽ tin.”
Ý tứ chính là nói, hiện tại cậu nói cậu không phải cong, cơ bản là vô nghĩa.
“Cậu chẳng lẽ đã quên việc vừa rồi cậu cầm kem ốc quế, chủ động hôn Tần Mạc? Tiểu Hắc Đào, có ghi hình làm chứng, cậu không cần giảo biện.”
Bạc Cửu cũng không phản ứng lại hắn, bởi vì lúc này đại thần giống tiểu sủng vật khi còn nhỏ của cô nhất.
Đặc biệt là thời điểm tóc ướt dầm dề, liền càng giống.
Cô còn nhớ rõ.
Có một lần cô vội vàng làm bàn phím nhỏ, không cẩn thận đem việc sủng vật mời cô chơi game quên mất.
Tiểu sủng vật liền ba ngày không chịu cùng cô nói một câu.
Đến gia trưởng khuyên cũng đều không có tác dụng.
Khuôn mặt nhỏ lạnh nhạt, giống như ai thiếu hắn một trăm vạn vậy.
Bạc Cửu không có biện pháp, chỉ có thể trộm vượt tường.
Lại nói tiếp, kỹ thuật trèo tường của cô đều là luyện ra từ khi đó.
Thật vất vả mới vào được phòng ngủ, lại không thấy người đâu.
Lúc này làm một cái tiểu thông minh tương lai muốn trở thành hacker…
Vừa nghe đến trong phòng tắm có tiếng nước, nhất định là muốn đi đến phòng tắm xem một chút rồi!!!
Có đúng không?
Ai biết được, trên đỉnh đầu cô vẫn còn lá cây vừa mở cửa ra, ấn tượng đầu tiên đập vào mắt chính là tóc ướt dầm dề, một thân tuyết trắng, đang híp mắt nhìn cô.
Không có mặc quần áo……!
Bạc Cửu thề, cô lúc đó chính là đơn thuần thầm nghĩ đến xin lỗi, hoàn toàn không có ý rình coi ai tắm rửa hết !!
Kết quả, tiểu sủng vật vốn dĩ dự định ba ngày bất hòa không cùng cô nói chuyện.
Trực tiếp biến thành mười ngày.
Hơn nữa còn luôn dung ánh mắt đề phòng lang sói nhìn cô .
Bạc Cửu không biết dùng bao nhiêu thứ tốt mới có thể đem tiểu sủng vật làm dịu xuống.
Cuối cùng, tiểu sủng vật cuối cùng cũng tha thứ cho cô, còn không quên xách cổ áo cô chất vấn: “Làm một thục nữ, rụt rè của cậu đâu.”
Bạc Cửu khi đó ngữ văn không tốt lắm, đặc biệt là quốc ngữ: “Rụt rè? Đó là thứ gì?”
Tiểu sủng vật bị cô chọc tức đến cười lạnh.
Nếu không phải bởi vì hắn sinh bệnh.
Bạc Cửu cảm thấy tiểu sủng vật cả đời đều sẽ không phát hiện được cô tốt.
Sau này, cô vẫn luôn nuôi tiểu sủng vật.
Khi đó hai người đều dựa vào cùng nhau chơi trò chơi, Super Mario đánh qua cửa.
Đương nhiên, ký ức nhiều nhất vẫn là, bị sủng vật buộc học quốc ngữ.
Chỉ là……
Khi đó, cũng không thấy đại thần có nhiều chán ghét với nữ hài tử a.
Như thế nào trưởng thành liền không giống nhau.
Chẳng lẽ là bởi vì khi còn nhỏ mình tương đối đáng yêu? Khiến đại thần cực kì thích?
Bạn học Cửu luôn rất tự tin vào bản thân.
Hiển nhiên đã xem nhẹ mất một điều.
Bất kể là ai khi còn nhỏ luôn bị một nữ hài tử đẩy ngã.
Đều sẽ không bao giờ cảm thấy đối phương đáng yêu.
Mà là cảm thấy giống một cái thổ phỉ mới là sự thật.
Tần Mạc bơi xong vịnh đi lên, nhìn đến thấy thiếu niên bộ dáng cùng vẻ mặt nghi hoặc, cách hắn còn rất gần.
Ánh hoàng hôn rơi xuống trên khuôn mặt sạch sẽ kia đến cả lông tơ cũng có thể nhìn rõ, người như vậy, đáng lẽ đã sớm nên bị hắn hung hăng thu thập một phen rồi!
Bất quá, hiện tại dù sao cũng không phải ở khách sạn, muốn làm cái gì, cũng không quá thuận tiện.
Tần Mạc nghiêng người, cầm lấy khăn lông màu trắng trên đầu, trực tiếp che đi khuôn mặt thiếu niên.
Không nhìn.
Càng nhìn càng không khống chế được chính mình.
Cũng may tổ tiết mục có lương tâm, sau khi thấy ba đại nam thần cùng nhau đi lên, vui sướng tuyên bố nhiệm vụ hôm nay kết thúc, kế tiếp là thời gian nghỉ ngơi ở khách sạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.