Đế Thiếu Thần Bí Sủng Vợ Ngọt Ngào
Chương 22: Bẩn Thì Tôi Rửa Cho Em
VẠN THIÊN
03/10/2021
Ba năm qua có vô số phụ nữ yêu thương nhung nhớ anh, nhưng mỗi lần nhìn thấy bọn họ cởi sạc hoặc nửa cởi anh chỉ cảm thấy buồn nôn.
Ngược lại trong đầu chỉ có dáng vẻ ngây ngô như thỏ con của cô đêm đó, những lọn tóc dài của cô xõa tung trên ga giường trắng tinh, hai má ửng đỏ.
Đôi môi bóng loáng như đóa hoa chớm nở, chỉ nghĩ đến đây là thân thể anh lại nóng lên.
Khó lắm mới đợi được cô về, vậy mà cô lại dám nói cô ăn nằm với những tên đàn ông khác.
Giận! Tiêu Lãnh Đình thật sự rất giận.
Hạ Sơ cảm thấy mình chọc giận được anh rồi, cô vén lọn tóc có chút loạn ra sau mang tai.
"Anh này, anh không phải người duy nhất của tôi, bất kể là quá khứ hay hiện tại, tôi nói rồi tôi còn có việc, nhanh dừng xe lại."
Tiêu Lãnh Đình ghé người đến gần cô, "Nếu bẩn, tôi sẽ rửa thay em."
Hạ Sơ dần cảm thấy những lời anh nói có chút không thích hợp, "Anh, anh có ý gì?"
"Sơ Nhi là người thông minh, sao lại không đoán ra lời tôi có ý gì?" Tiêu Lãnh Đình giận đến mức phản ngược, anh nở nụ cười, cười cực kỳ tà ác.
Nụ cười này khiến Hạ Sơ lạnh sống lưng, cô có dự cảm chẳng lành.
Tài xế nhanh chóng lái xe về biệt thự, "Ông chủ, đến nơi rồi, tôi đi trước." Nói xong anh ta vội vội vàng vàng trốn xuống xe.
Trong không gian kín, khoảng cách hai người quá gần, cô khẩn trương mở cửa xuống xe rời đi.
Tiêu Lãnh Đình đương nhiên không ngăn cản, đã đến địa bàn của anh rồi, cô còn có thể trốn đi đâu?
Anh tao nhã xuống xe, nhìn cô gái hoảng hốt chạy trốn lại khiến anh nghĩ tới lần đầu tiên gặp cô.
Cô cũng kích động chui vào ngực anh, khóc nức nở cầu cứu anh.
Chẳng qua lúc trước là tại vườn hoa sau lâu đài nhà họ Hạ, mà hiện tại đổi thành biệt thự nhà anh.
"Cô Hạ, tôi không ngại để em tiếp tục chạy hướng đó, nhưng nếu chọc giận Tiểu Quai Quai của tôi thì tôi không dám đảm bảo em an toàn đâu." Giọng nói của anh lành lạnh vang lên.
Hạ Sơ mơ hồ nhìn thấy phía trước có nước, một loại dự cảm chẳng lành lại lướt qua trong lòng, trong nước kia có gì?
" Tiểu Quai Quai của anh là gì?" Cô dừng lại hỏi.
"Tiểu Quai Quai chính là Tiểu Quai Quai, bốn chân, động vật lưỡng thê, đúng rồi, một ngụm của nó có thể cắn rơi đầu người." Tiêu Lãnh Đình "dịu dàng" nói.
Hạ Sơ chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, tên biến thái này lại đi nuôi cá sấu! ! !
Trong nháy mắt cô dừng lại, Tiêu Lãnh Đình đã bế cô lên đi đến cổng lớn biệt thự.
"Buông ra, tôi tự đi được." Hạ Sơ không ngừng vùng vẫy trong ngực anh.
"Em cho rằng đến đây rồi em còn có thể trốn đi đâu? Nếu không ngoan, tôi không ngại ném em vào chỗ của Tiểu Quai Quai đâu.
Đương nhiên em yên tâm, tôi sẽ nhốt em trong cái lồng không để Tiểu Quai Quai đụng vào em, Tiểu Quai Quai nhất định sẽ canh cái lồng đó 24/24 giờ.
Nếu muốn trải nghiệm một chút cái gọi là kích thích, tôi có thể đưa em đi." Tiêu Lãnh Đình lạnh lùng uy hiếp.
Hạ Sơ nghĩ đến khung cảnh trên thì dựng tóc gáy, cuối cùng cô cũng biết mình xui xẻo cỡ nào mới gặp phải tên biến thái này rồi.
Nhìn Hạ Sơ ngậm miệng không nói, vẻ mặt tức giận, tâm trạng Tiêu Lãnh Đình rất tốt.
"Ngoan sớm thì có phải tốt rồi không." Anh ôm cô trở về biệt thự, nhóm người làm tươi cười đón chào, mà Tiêu Lãnh Đình thì trực tiếp đi đến căn phòng ba năm trước.
Anh ném Hạ Sơ lên giường lớn, cô nhìn bố trí căn phòng, vẫn y như ba năm trước.
……..
Ngược lại trong đầu chỉ có dáng vẻ ngây ngô như thỏ con của cô đêm đó, những lọn tóc dài của cô xõa tung trên ga giường trắng tinh, hai má ửng đỏ.
Đôi môi bóng loáng như đóa hoa chớm nở, chỉ nghĩ đến đây là thân thể anh lại nóng lên.
Khó lắm mới đợi được cô về, vậy mà cô lại dám nói cô ăn nằm với những tên đàn ông khác.
Giận! Tiêu Lãnh Đình thật sự rất giận.
Hạ Sơ cảm thấy mình chọc giận được anh rồi, cô vén lọn tóc có chút loạn ra sau mang tai.
"Anh này, anh không phải người duy nhất của tôi, bất kể là quá khứ hay hiện tại, tôi nói rồi tôi còn có việc, nhanh dừng xe lại."
Tiêu Lãnh Đình ghé người đến gần cô, "Nếu bẩn, tôi sẽ rửa thay em."
Hạ Sơ dần cảm thấy những lời anh nói có chút không thích hợp, "Anh, anh có ý gì?"
"Sơ Nhi là người thông minh, sao lại không đoán ra lời tôi có ý gì?" Tiêu Lãnh Đình giận đến mức phản ngược, anh nở nụ cười, cười cực kỳ tà ác.
Nụ cười này khiến Hạ Sơ lạnh sống lưng, cô có dự cảm chẳng lành.
Tài xế nhanh chóng lái xe về biệt thự, "Ông chủ, đến nơi rồi, tôi đi trước." Nói xong anh ta vội vội vàng vàng trốn xuống xe.
Trong không gian kín, khoảng cách hai người quá gần, cô khẩn trương mở cửa xuống xe rời đi.
Tiêu Lãnh Đình đương nhiên không ngăn cản, đã đến địa bàn của anh rồi, cô còn có thể trốn đi đâu?
Anh tao nhã xuống xe, nhìn cô gái hoảng hốt chạy trốn lại khiến anh nghĩ tới lần đầu tiên gặp cô.
Cô cũng kích động chui vào ngực anh, khóc nức nở cầu cứu anh.
Chẳng qua lúc trước là tại vườn hoa sau lâu đài nhà họ Hạ, mà hiện tại đổi thành biệt thự nhà anh.
"Cô Hạ, tôi không ngại để em tiếp tục chạy hướng đó, nhưng nếu chọc giận Tiểu Quai Quai của tôi thì tôi không dám đảm bảo em an toàn đâu." Giọng nói của anh lành lạnh vang lên.
Hạ Sơ mơ hồ nhìn thấy phía trước có nước, một loại dự cảm chẳng lành lại lướt qua trong lòng, trong nước kia có gì?
" Tiểu Quai Quai của anh là gì?" Cô dừng lại hỏi.
"Tiểu Quai Quai chính là Tiểu Quai Quai, bốn chân, động vật lưỡng thê, đúng rồi, một ngụm của nó có thể cắn rơi đầu người." Tiêu Lãnh Đình "dịu dàng" nói.
Hạ Sơ chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, tên biến thái này lại đi nuôi cá sấu! ! !
Trong nháy mắt cô dừng lại, Tiêu Lãnh Đình đã bế cô lên đi đến cổng lớn biệt thự.
"Buông ra, tôi tự đi được." Hạ Sơ không ngừng vùng vẫy trong ngực anh.
"Em cho rằng đến đây rồi em còn có thể trốn đi đâu? Nếu không ngoan, tôi không ngại ném em vào chỗ của Tiểu Quai Quai đâu.
Đương nhiên em yên tâm, tôi sẽ nhốt em trong cái lồng không để Tiểu Quai Quai đụng vào em, Tiểu Quai Quai nhất định sẽ canh cái lồng đó 24/24 giờ.
Nếu muốn trải nghiệm một chút cái gọi là kích thích, tôi có thể đưa em đi." Tiêu Lãnh Đình lạnh lùng uy hiếp.
Hạ Sơ nghĩ đến khung cảnh trên thì dựng tóc gáy, cuối cùng cô cũng biết mình xui xẻo cỡ nào mới gặp phải tên biến thái này rồi.
Nhìn Hạ Sơ ngậm miệng không nói, vẻ mặt tức giận, tâm trạng Tiêu Lãnh Đình rất tốt.
"Ngoan sớm thì có phải tốt rồi không." Anh ôm cô trở về biệt thự, nhóm người làm tươi cười đón chào, mà Tiêu Lãnh Đình thì trực tiếp đi đến căn phòng ba năm trước.
Anh ném Hạ Sơ lên giường lớn, cô nhìn bố trí căn phòng, vẫn y như ba năm trước.
……..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.